“Xẹt !"
Kịch Độc sát nhận xuyên qua tầng mây, chỉ một cái chớp mắt đã lưu lại không biết bao nhiêu vết chém kinh tâm động phách.
Kịch Độc sát nhận không có đánh trúng Thánh sủng Mính Tiên Điểu, nhưng mà kình khí xung quanh vẫn làm tổn thương Mính Tiên Điểu.
Kịch độc còn chưa có thẩm thấu, Sở Mộ đã vội vàng lấy ra dược tề chữa thương cao cấp mẫu thân Băng Lam chuẩn bị cho mình, lập tức vẽ loạn lên trên
người Thánh sủng Mính Tiên Điểu.
Chỉ cần độc tố không có xâm
nhập, thương thế trình độ này không thể nào tạo thành ảnh hưởng đối với
Thánh sủng Mính Tiên Điểu. Bảy đạo Kịch Độc sát nhận lần lượt đánh qua,
Thánh sủng Mính Tiên Điểu cũng chuẩn bị phản kích rồi.
Trường
không bao la, mây mù u ám trải dài xa tít tắp trở thành lĩnh vực do
Thánh sủng Mính Tiên Điểu khống chế. Chỉ qua mấy lần hô hấp, Thánh sủng
Mính Tiên Điểu đã bay tới vị trí đỉnh đầu Tai Chu Đế.
Tiên quang
lóe sáng trong miệng Mính Tiên Điểu, từ đằng xa nhìn tới sẽ thấy một cột ánh sáng hoa lệ phóng thẳng xuống đầu Tai Chu Đế.
Tai Chu Đế nhanh chóng di động, liên tục né tránh mấy đạo Tiên quang bắn ra từ Mính Tiên Điểu.
Chẳng qua là tốc độ và năng lực né tránh của Tai Chu Đế không thể nào so sánh với Mính Tiên Điểu, huống chi đây là công kích loại hình Quang hệ, tốc
độ đánh tới vượt xa khả năng né tránh của nó. Thời điểm đạo Tiên Quang
thứ mười bắn xuống, Tai Chu Đế trúng đòn kêu lên thảm thiết, làn da bị
thiêu đốt thối rữa bốc lên khói xanh khét lẹt.
"Tê tê tê !"
Tai Chu Đế giận dữ không ngừng gầm thét, sinh vật cấp đầu lĩnh vốn xưng
hùng xưng bá mấy trăm nay, rất ít khi gặp phải đối thủ khó chơi như thế
này.
Hiện tại đối mặt với Mính Tiên Điểu cùng đẳng cấp, đối
phương lại là Dực hệ Hồn sủng nên Tai Chu Đế liên tục bất lợi. Trên
người nó bị thương mấy chỗ còn không nói, nhưng Thánh sủng Mính Tiên
Điểu bay tới bay lui trên không trung quả thật là ở tư thế bất bại rồi.
Trong lúc nhất thời Tai Chu Đế không nghĩ ra biện pháp nào tốt giải
quyết đối phương.
"Tê tê tê !"
Bỗng nhiên Tai Chu Đế huy
động mấy cái chân điên cuồng đào đất, trăm thân thể dài thước chìm xuống cực nhanh, bùn đất và nham thạch bắn ra chung quanh từ từ để lộ một cái hố thật to ngay chính giữa.
"Con quái này muốn chạy trốn?"
Sở Mộ lập tức ý thức được vấn đề, Tai Chu Đế cảm thấy đánh không lại hẳn là đang muốn bỏ chạy bằng đường địa đạo.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu cũng biết đây là thời khắc mấu chốt, Tiên quang
ngưng tụ càng lúc càng đậm, hai mắt khóa định vị trí Tai Chu Đế vừa mới
biến mất, mạnh mẽ phun xuống một cột sáng khổng lồ.
Tiên quang
phá vỡ mây đen chiếu sáng một vùng trời rộng lớn, mặt đất cũng bị thiêu
đốt nóng rực, nham thạch đỏ dần lên rồi biến thành dung nham tràn xuống
địa đạo.
Mặc dù Thánh sủng Mính Tiên Điểu thi triển kỹ năng đủ
nhanh, nhưng mà tốc độ Tai Chu Đế đào đất cũng mau kinh người. Trong
đoạn thời gian ngắn, Tai Chu Đế đã chui xuống tầng đất thật sâu, căn bản không thể nhận ra vị trí cụ thể của nó.
Tình cảnh này cũng giống như Tai Chu Đế không có biện pháp làm gì Thánh sủng Mính Tiên Điểu bay
trên không trung, sau khi Tai Chu Đế lẩn trốn xuống thế giới dưới lòng
đất, Thánh sủng Mính Tiên Điểu cũng vô pháp xử lý con quái này.
"Chạy đúng là nhanh !"
Sở Mộ mở to mắt ra nhìn cái hồ to đùng dưới mặt đất, khuôn mặt lộ vẻ ngạc
nhiên ngoài dự liệu. Con quỷ nhện này chạy trốn tốt như vậy, năng lực ẩn hình và công kích cường hãn không cần bàn cãi. Hiện tại bị nó ghi thù
sau này nhất định là phiền toái không nhỏ.
"Thiếu chủ, Hồn sủng
đế hoàng đỉnh phong không phải là mèo mả gà đồng, cho dù Thánh sủng Mính Tiên Điểu là Ưng vương, nhưng khả năng giết chết nó cũng chỉ là số lẻ.
Tất cả những sinh vật có thể đạt tới cảnh giới này tuyệt đối là khó
chơi, ta chịu trách nhiệm nói cho ngươi biết, có lẽ chúng nó lực chiến
đấu không ra hình dáng gì, nhưng mà năng lực biết trước nguy hiểm và
chạy trốn tuyệt đối là nhất lưu."
Ly lão nhi chậm rãi giải thích.
Những sinh vật này vốn đứng trên đỉnh kim tự tháp tiến hóa, trí tuệ cực cao.
Sở dĩ chúng nó có thể sống sót cho tới giờ phút này không phải vì có lực chiến đấu hơn người, hay là kỹ năng chủng tộc cường đại. Mà nguyên nhân chủ yếu chính là ý thức sinh tồn, chúng nó không bao giờ chiến đấu một
cách vô nghĩa, đánh không lại sẽ quyết đoán rời khỏi. Nhất là loại hình
sinh vật từ tầng dưới chót bò lên giống như Tai Chu Đế, có lẽ thực lực
của nó yếu nhất trong hàng ngũ đế hoàng đỉnh phong, nhưng mà khả năng
sinh tồn và tuổi thọ khẳng định là dài nhất. Nói theo cách đơn giản thì
chúng nó rất khó chết.
"Nghệ !"
Thánh sủng Mính Tiên Điểu
quanh quẩn trên không trung trinh sát hồi lâu, sau khi cảm giác cẩn thận xác nhận Tai Chu Đế đã trốn thật xa mới từ từ hạ xuống mặt đất.
Dù sao cũng có Thánh sủng Mính Tiên Điểu tồn tại, đoán chừng trong quãng
thời gian ngắn Tai Chu Đế không dám xuất đầu lộ diện. Nếu như Tai Chu Đế muốn tiếp cận, Mính Tiên Điểu sẽ lập tức cảm giác được lên tiếng cảnh
báo.
"Nó có thể đi tìm viện binh rồi, trong Bất Hủ thành phong
ấn không chỉ có Tai Chu Đế, cho đến hiện tại hẳn là có một số sinh vật
đầu lĩnh thành công thoát khốn rồi. Xem ra sau này ngươi một bước cũng
khó đi, mau tìm cách ứng phó tình huống trước mắt."
Sở Mộ nói với Thánh sủng Mính Tiên Điểu.
"Nghệ nghệ !”
Thánh sủng Mính Tiên Điểu khẽ gật đầu, ánh mắt của nó nhìn tới Trấn Yêu Bi, dùng móng vuốt chỉ chỉ xuống dưới mặt đất.
"Ý của ngươi là muốn giết chết Tai Chu Đế, bây giờ chúng ta đi thức tỉnh Thánh sủng có khả năng chiến đấu dưới lòng đất ?"
Sở Mộ suy nghĩ một lúc lâu mới hiểu được ý tứ Mính Tiên Điểu.
"Thiếu chủ, Thánh sủng Huyền Chân Chập là cao thủ địa chiến, lại có được thân
thể bách độc bất xâm nên đối phó Tai Chu Đế dễ dàng hơn rất nhiều. Hơn
nữa tốc độ cũng vượt trội hơn con nhện kia, Tai Chu Đế rất khó chạy
thoát Huyền Chân Chập đuổi giết."
Ly lão nhi cười nói.
Thánh sủng Mính Tiên Điểu lại gật đầu lần nữa, từ từ tiến lại gần nhẹ nhàng cọ xát thân thể Sở Mộ.
"Chúng ta trước tiên thức tỉnh Thánh sủng Huyền Chân Chập ?"
Sở Mộ nghi ngờ hỏi lại.
“Nghệ !”
Mính Tiên Điểu nhìn lên bầu trời, kêu to một tiếng.
"Thiếu chủ, Mính Tiên Điểu bảo ngươi tiếp tục thức tỉnh những Thánh sủng đồng
bọn của nó, chính nó phải liên tục quanh quẩn trên bầu trời ngăn cản đám hung vật điên cuồng kia. Nếu không, một khi số lượng đầu lĩnh đạt tới
trình độ nhất định sẽ tạo thành lực lượng áp chế rất lớn, Cho dù bảy đại Thánh sủng cổ xưa thức tỉnh cũng chưa chắc là đối thủ của chúng nó."
Ly lão nhi biết thời gian cấp bách, vô cùng dứt khoát nhảy ra ngoài làm phiên dịch.
"Đi theo chúng ta tới Trấn Yêu Bi, trước tiên phóng thích Thất Đồ Thánh Sủng không phải tốt hơn sao?"
Sở Mộ ngạc nhiên hỏi.
"Thiếu chủ, Tai Chu Đế bỏ trốn nhất định là sẽ dẫn theo cứu binh đối phó Mính
Tiên Điểu, chúng nó chắc chắn dốc toàn lực ngăn cản Mính Tiên Điểu thức
tỉnh những Thánh sủng khác. Tuy rằng chúng nó không biết vị trí cụ thể
của Trấn Yêu Bi, nhưng Thánh sủng Mính Tiên Điểu chính là mục tiêu rõ
ràng nhất. Nếu như Mính Tiên Điểu đi với ngươi sẽ dẫn tới một đám đầu
lĩnh và quân đoàn Hồn sủng. Đến lúc đó cái mạng nhỏ của ngươi còn không
bảo đảm, lấy cái gì để thức tỉnh Thánh sủng? Mính Tiên Điểu dĩ nhiên
chịu trách nhiệm dẫn dắt đám hung vật kia đi vòng quanh, hấp dẫn chú ý
giúp ngươi."
Ly lão nhi lập tức giải thích.
Mính Tiên Điểu nghe thấy lão gia hỏa này biểu đạt đầy đủ ý tứ của mình, nó liền dùng cánh vỗ vỗ Ly lão nhi tỏ ý xác nhận.
Sở Mộ chỉ biết cười khổ, thật vất vả thức tỉnh Thánh sủng Mính Tiên Điểu,
vốn tưởng rằng có thể trực tiếp khống chế nó đi tới mấy tòa Trấn Yêu Bi
khác, nhiệm vụ thức tỉnh bảy đại Thánh sủng cổ xưa cũng không khó lắm.
Kết quả Sở Mộ đã quên một chuyện rất trọng yếu, đó chính là đám sinh vật
đầu lĩnh đế hoàng đỉnh phong có trí tuệ rất cao, chúng nó không thể nào
trơ mắt nhìn Thánh sủng Mính Tiên Điểu chạy đi thức tỉnh đồng bạn của
mình.
"Còn có 6 đầu Thánh sủng, thức tỉnh 1 đầu cũng khó khăn muôn trùng a...aa !"
San tiểu thư không biết tỉnh lại từ lúc nào, nhỏ giọng than thở một câu.