Ánh mắt Ma Nhân dời qua, thần sắc hờ hững nhìn tiểu thiếu nữ. Sau đó tựa hồ nghĩ tới điều gì, Ma Nhân bỗng nhiên lộ ra thần sắc chán ghét,
lạnh lùng nói:
"Ngươi thi triển Mê Hoặc thuật với thủ hạ của ta, tại sao chúng nó chịu thức ngươi?"
Bản thân Ma Nhân không biết tại sao mình lại có cảm giác chán ghét với những nữ tử vẻ ngoài thùy mị và thánh khiết.
"A? Ta… ta không có thi triển hồn kỹ, đây… đây là thiên phú Thế Chủ Thụ
giao cho ta, vạn vật tôn kính Thế Chủ Thụ, tôn nó làm thần linh. Ta khi
còn bé được Thế Chủ Thụ nuôi nấng trưởng thành, trên người có khí tức
của nó, bởi vì vạn vật trên thế gian tôn kính Thế Chủ Thụ, cũng sẽ đối
xử với ta thật tốt."
Tiểu mỹ nữ hoảng sợ một trận, vội vội vàng vàng nói rõ hết thảy tình huống cho vị Vương kỳ quái này biết.
Trái tim tiểu mỹ nữ đập loạn xạ, nàng sống cũng được mười mấy năm rồi. Ngoại trừ những cường giả nhân loại dã tâm bừng bừng ra, đây là lần đầu tiên
nàng bị Hồn sủng sinh ra địch ý và chất vấn.
Ma Nhân nghe không
hiểu tiểu thiếu nữ đang nói cái gì, về phần linh khí đúng là có chỗ tốt. Tựa hồ nó có tác dụng làm êm dịu đầu óc hắn, giảm bớt sự rối loạn và
thanh tĩnh hơn vài phần.
Tiểu mỹ nữ thấy Vương lại không để ý tới mình rồi, đành phải cẩn thận lui xuống, trong lòng âm thầm tự nhủ:
“Vị Vương này đúng là kỳ quá đi, sao lại nói tiếng nhân loại lưu loát vậy
chứ? Chẳng lẽ trước kia nó là Hồn sủng của cường giả nhân loại?”
"Rống !”
Một tiếng gầm thét xé toang màn đêm yên tĩnh, âm bạo truyền khắp rừng Phong khiến cho cây cối nghiêng ngã, chim chóc kinh hoảng bay lên xào xạc.
Tiểu mỹ nữ Trữ Mạn Nhi đang dựa vào cánh tay Bạch Yểm Ma từng bị thương ngủ
ngon lành, thanh âm gào thét đánh tới làm nàng bàng hoàng thức tỉnh,
khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ run rẩy. Nàng chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi mà
thôi, không biết đã trải qua sóng gió kinh khủng cỡ nào lại bị tâm lý ám thị mạnh mẽ như thế.
Lúc này mười đầu Bạch Yểm Ma đồng loạt đứng lên, ánh mắt chúng nó nhất trí rơi vào vị trí Vương cạnh gốc cổ thụ.
Ma diễm trắng bạc bốc cháy hừng hực, Vương hờ hững ngẩng đầu, ánh mắt
xuyên thấu qua rừng Phong nhìn tới một cái Thú ảnh to lớn đang di chuyển trên không trung.
"Bảo nó câm miệng !"
Ma Nhân liếc mắt sơ qua đầu cuồng thú quấy nhiễu mình nghỉ ngơi, sau đó nhạt giọng nói với Bạch Yểm Ma đế hoàng đỉnh phong.
“Kiệt kiệt kiệt !”
Bạch Yểm Đế nở nụ cười gian tà, con ngươi màu trắng lặng lẽ thiêu đốt ma
diễm, Ma trảo từ từ ngưng tụ một đoàn năng lượng nồng đậm.
Trên
bầu trời, bảy đầu Thất Thải Loan nhẹ nhàng trôi nổi ở giữa không trung.
Trên người chúng nó phát ra quang mang rực rỡ, dõi mắt nhìn xuống đám
Ma ảnh phía dưới rừng Phong.
Tiếng gầm kia xuất phát từ chủ sủng
của Cơ nữ Tuyết Đường, từ trước tới giờ địa vị Thiên Cơ luôn ở trên đỉnh cao nhất của thế giới nhân loại. Cho dù là đối mặt với một đám Ma Nhân
kỳ quái, nhóm Thiên Cơ vệ nữ vẫn quen làm việc theo lẽ thường. Đầu tiên
là tiền hô hậu ủng thông báo Thiên Cơ điện hạ phủ xuống, sau đó chờ đợi
đối phương đi ra nghênh đón.
Thiên Cơ vệ nữ dưỡng thành thói quen này đã nhiều năm, nhưng mà các nàng đối mặt Ma Nhân thần bí vẫn dùng
phương thức này đã biểu lộ các nàng không có đặt đối phương vào trong
mắt rồi. Trong nhận thức của các nàng, có lẽ vừa nhìn thấy Thiên Cơ xuất hiện, chúng nó sẽ lập tức cắm đầu chạy trối chết.
"Rống rống rống !"
Tiếng gầm thị uy lại vang lên lần nữa, làn sóng âm thanh thế to lớn từ trên cao phủ xuống chấn cho cây rừng nghiêng ngã.
Nhưng tiếng gầm mới vừa kết thúc, một luồng quang mang trắng sáng lướt qua
màn đêm đen nhánh nhanh như chớp. Đám Cơ nữ chưa kịp phản ứng, tia sáng
đó đã xỏ xuyên qua cổ họng yêu thú vô cùng chính xác.
Máu tươi đỏ lòm bắn ra thành vòi bốc mùi tanh nồng, vị trí cổ họng yêu thú xuất
hiện một cái lỗ thủng to bằng ngón cái đục thủng ra phía sau hậu tâm.
Cái đầu yêu thú ngã ngửa ra sau, há miệng kêu gào thảm thiết nhưng không có cách nào phát ra thanh âm, chỉ có máu tươi tuôn ra xối xả rơi xuống
rừng cây u ám.
Thiên Cơ và bảy Cơ nữ đều ngây ngẩn cả người, trợn mắt há mồm nhìn đầu yêu thú bị một kích tất sát, thật lâu nói không ra lời.
Khuôn mặt Cơ nữ Tuyết Đường co quắp lại, linh hồn đứt gãy đánh tới trong nháy mắt khiến cho nàng không nhịn được run rẩy toàn thân, khóe miệng không
ngừng co giật.
Thiên Cơ biểu hiện trấn định hơn đám Cơ nữ rất nhiều, thế nhưng ánh mắt nàng không giấu được vẻ kinh ngạc và nghi hoặc.
Yêu thú mới vừa bị một kích tất sát chính là một đầu Giác Giáp thú trung
đẳng đế hoàng phòng ngự siêu cường. Coi như là cao đẳng đế hoàng cũng
phải tập trung lực lượng, đánh một kích toàn lực mới có thể phá vỡ phòng ngự của nó.
Nhưng mà Ma ảnh phía dưới chỉ tùy tiện thi triển một cái kỹ năng đã trực tiếp miểu sát nó. Mỗi một cấp trong lĩnh vực đế
hoàng chênh lệch rất xa, nếu như không có năng lực đặc thù khẳng định
khó thoát khỏi vận rủi bị miểu sát. Chỉ có điều tình huống này thông
thường sẽ do bên phía Thiên Cơ thực hiện, thậm chí bọn họ chỉ dùng thứ
sủng ra trận đã triệt để chèn ép đối phương.
Thế mà Ma Nhân chỉ
dùng một chiêu đơn giản tất sát Giác Giáp Thú phòng ngự tiếp cận cao
đẳng đế hoàng, thực lực cỡ này tuyệt đối hiếm thấy tại Vạn Tượng Cảnh.
Thậm chí cả thế giới nhân loại cũng không có mấy người làm được chuyện
này.
Lúc trước Thiên Cơ nghĩ rằng Ma Nhân chỉ là một sinh vật
cường đại từ Cấm Vực vụng trộm xông vào thế giới nhân loại, lấy trí tuệ
của nó khẳng định không dám hành động ngông cuồng. Cho nên thời điểm Cơ
nữ cho yêu thú gầm thét thị uy, nàng cũng không muốn ngăn cản, cũng
không lưu tâm quá nhiều.
Kết quả chỉ vì nàng khinh thường, một con đầu Giác Giáp Thú trung đẳng đế hoàng cứ thế vẫn lạc ở trước mắt nàng.
"Đế hoàng đỉnh phong !"
Thiên Cơ nhíu mày thật sâu, sắc mặt trở nên trầm trọng mấy phần.
Lấy thực lực Thiên Cơ không cần phải sợ hãi đế hoàng đỉnh phong, nhưng mà
yêu thú đế hoàng đỉnh phong chính là tồn tại khủng bố tại Vạn Tượng
Cảnh. Nếu để cho nó tự do đi lại trong thế giới nhân loại sẽ tạo thành
tai nạn ngoài sức tưởng tượng. Cũng may đúng lúc nàng có mặt tại nơi
này, nếu không lấy thực lực của đám Hồn sủng thành chủ, cung chủ chắc
chắn cản không nổi một đám Bạch Yểm Ma hung tàn như thế.
"Đỉnh phong… đế hoàng đỉnh phong? Thực lực Ma Nhân cường đại tới mức này !"
Nhóm Cơ nữ bàng hoàng sợ hãi, nhất là nữ tử Tuyết Đường mặt mày tái nhợt. Trong mắt lộ rõ thần sắc không dám tin tưởng.
Nhóm Cơ nữ thoáng cái mất sạch vẻ lười nhác và ánh mắt khinh miệt lúc trước. Người nào người nấy sắc mặt trầm trọng, tập trung tinh thần ngó chừng
Ma Nhân phía dưới.
"Khặc khặc khặc !”
Bạch Yểm Đế phát ra
tiếng cười khiêu khích, thanh âm ma tru quỷ khóc làm cho người ta sởn
tóc gáy. Tựa hồ giết chết một đầu yêu thú còn chưa đủ để nó thỏa mãn.
"Thiết Tâm, ngươi xuất thủ !"
Thiên Cơ nhìn lướt qua nữ tử trẻ tuổi ở bên cạnh, mở miệng nói.
Thiết Tâm khẽ gật đầu, thần sắc kinh ngạc từ từ rút đi, ánh mắt trở nên sắc bén nhìn tới Ma ảnh cách đó không xa.
"Điện hạ, Bạch Yểm Ma ngạo mạn làm tổn thương Tuyết Đường muội muội giao cho
ta đi. Dù sao Hải Thự của ta cũng đủ giải quyết nó rồi, không cần thiết
để cho Thiết Tâm tỷ tỷ xuất thủ."
Vào lúc này, một nữ tử khí chất cường thế, thần sắc có vẻ hiếu chiến tiến lên xung phong ra trận.
Nữ tử này có danh hiệu gọi là Lạc Ngân, là nữ nhân hiếu chiến nhất trong
Tam Thập Nhị Ngân. Nàng xuất thân từ một tổ chức sát thủ, sau đó bị
Thiên Cơ đánh bại thu làm thủ hạ. Trước giờ nàng là người giết chóc
nhiều nhất trong đám Cơ nữ.
Lạc Ngân vốn quan hệ rất tốt với Tuyết Đường, nhìn thấy muội muội bị thương tổn hiển nhiên là tức giận không dứt.
Lạc Ngân không có Hồn sủng đế hoàng đỉnh phong, nhưng nàng có Hải Thự cao
đẳng đế hoàng chuyên khắc chế Hỏa hệ Hồn sủng. Hải Thự có Thủy chủ thuộc tính và Quang phó thuộc tính, cả hai loại thuộc tính này đều khắc chế
Yểm Ma nhất tộc. Có thể nói Hải Thự chính là khắc tinh của Yểm Ma nhất
tộc, một khi giao chiến Bạch Yểm Ma sẽ bị hạn chế rất lớn. Tuy rằng thực lực thua kém một cấp bậc vẫn có thể chiếm cứ thượng phong.