Sủng Nhi Phúc Hắc Của Yêu Nghiệt

Chương 13: Chương 13: Múa




Hàn Vũ cảm thấy canh giờ không còn sớm nữa, hướng Tình tỷ nói "Tình tỷ, hôm nay tỷ thí tới đây thôi, ta muốn về"

"Ừ, tốt, tất cả quan khách, cảm ơn các ngươi hôm nay đến cổ vũ các nàng so tài, tỷ thí tạm dừng ở đây...."

"Lại dừng, chúng ta đến từ sớm để giành chỗ ngồi tốt, như thế nào chỉ mới tỷ thí có b cái lại dừng"

"Đúng vậy, đúng vậy, tiếp tục so tài, làm sao lại có thể dừng lại chứ"

"Đúng vậy tiếp tục đi"

Thanh âm kêu tiếp tục càng ngày càng lớn, tình huống hiện tại căn bản không có biện pháp dừng lại, làm sao bây giờ, đã khuya như thế này rồi, Hàn Vũ là trốn ra ngoài a.

Nhìn thấy mọi người xung quanh không ngừng hô to, làm sao có thể cho Hàn Vũ rời đi được chứ, ba ngày trước đã khơi dậy hứng thú của mọi người, hôm nay nhất định phải xem cho hết mới không uổng phí bạc của chính mình đã bỏ ra.

"Lạc cô nương, xem ra hôm nay ngươi không thể đi được, mọi người rất là mong chờ hai người tỷ thí" Đại hoàng tử Quân Hiếu Liêm nói chuyện, người này thật là không có việc để làm sao?

"Đúng vậy, đúng vậy, Lạc cô nương, ngươi tiếp tục tỷ thí đi, sau khi xong ta mời ngươi một bữa, ngươi thấy sao?" Lạc Dad cũng ở đây? Thật sự là bản mặt chán ghét nhưng đi đâu cũng gặp được, buổi tối như thế này hắn không sợ ra ngoài sẽ dọa người khác sợ sao?

"Lạc cô nương, ngươi xem...." Tình tỷ khó xử nhìn Hàn Vũ.

"Nếu tất cả mọi người vẫn còn muốn xem vậy sẽ tiếp tục, nhưng nếu muốn tiếp tục xem phải bỏ ra một trăm lượng, ta sẽ tỷ thí tất cả hạng mục còn lại, biểu diễn tuyệt vời như thế cũng không thể chỉ cho xem không? Ta nghĩ một trăm lượng đối với mọi người không có gì khó đi?" Hàn Vũ làm bộ bất đắc dĩ nói.

"Tốt, ta bỏ ra một ngàn lượng" Đại hoàng tử lớn tiếng phân phó tùy tùng đưa ra ngàn lượng.

"Tốt, ta đưa một trăm lượng"

"Tốt, ta cũng đưa"

Tiền cổ đại thật sự có thể dễ kiếm như vậy sao?

"Tình tỷ, chấm dứt tỷ thí, chúng ta chia năm năm" Hàn Vũ nhỏ giọng bàn bạc với Tình tỷ, cơ hội tốt như thế không thể bỏ qua được.

Tình tỷ bị khí thế như vậy làm nói không ra lời, tuy rằng Vô Tình các là kiếm tiền nhưng cũng không có trong một buổi tối kiếm ra được nhiều như vậy.

"Cái này ta không thể làm chủ, ngươi chờ ta một chút" Tình tỷ lui xuống, chắc là đi hỏi lão bản chân chính ở đây đi.

Không lâu sau Tình tỷ trở lại đáp ứng yêu cầu của Hàn Vũ, trong lòng nàng rất là vui sướng. Cái này nếu chia ra sẽ được rất nhiều.

"Tốt lắm, hiện tại tiếp tục tỷ thí vũ đạo"

Bây giờ Diễm nương đã không còn thương cảm như lúc nãy nữa, còn mơ hồ mong chờ tỷ thí cùng Hàn Vũ, thời gian qua không có bất cứ thứ gì làm Diễm nương cảm thấy thú vị, sau khi gặp Hàn Vũ thì dường như nàng đã tìm ra niềm vui cho mình.

Diễm nương mời nhạc công đàn cho nàng bài "Nhu tình như nước"

Diễm nương nói với Hàn Vũ " Lạc cô nương, để ta thi trước, lần này ta sẽ không thua ngươi, đây chính là sở trường ta am hiểu nhất" Sự tự tin hiện rõ trên mặt Diễm nương, nhìn nàng lúc này vô cùng rực rỡ.

Hàn Vũ hồi đáp "Sợ là ngươi phải thất vọng rồi, múa cũng là sở trường của ta" Hàn Vũ đối với sự nhiệt tình của Diễm nương cũng không một chút ảnh hưởng.

Tiếng đàn vang lên, Diễm nương vung ống tay áo, không hề giống như lúc trước ủy khuất cùng bất đắc dĩ, ánh sáng chiếu vào nàng, làm cho người ta không thể rời mắt được, tóc theo sự xoay tròn của thân thể mà nhảy múa, giống như tiên tử rơi xuống trần gian, chân chính có thể gọi là nhu tình như nước, rất đẹp.

Một khúc vừa xong, mọi người ở dưới kích động hô tên Diễm nương, có thể thấy được tài năng của nàng rất cao.

Một khúc "Nhu tình như nước" vừa xong, Diễm nương tự tin hỏi Hàn Vũ

"Thế nào? Ngươi chịu thua được chưa?"

"Ta chưa bao giờ biết đến hai chữ chịu thua"

Hàn Vũ đi tới trước mặt vũ công nói "Ngươi có thể đàn cho ta một khúc nhạc nhanh một chút, càng nhanh càng tốt" Hàn Vũ muốn múa một điệu tương phản hoàn toàn với Diễm nương, sự mềm mại của Diễm nương đã muốn siêu việt, nàng không làm được, chỉ có thể tương phản mà thôi.

Nhạc công suy nghĩ lời nói của Hàn Vũ, một lúc sau nói "Bài nhanh nhất là "Nở rộ tình cảm mãnh liệt", nhưng khúc này rất là nhanh, không thích hợp để múa, cô nương có thể được sao?"

Nở rộ tình cảm mãnh liệt? Tên này nghe rất hay, rất thích hợp với điệu múa của nàng.

"Tốt, bài này đi" Hàn Vũ quyết định, vị nhạc công kia còn muốn khuyên bảo, nhưng nhìn thấy ánh mắt quyết định của nàng đành từ bỏ ý định.

Tiếng đàn vang lên, Hàn Vũ đi vào giữa vũ đài, đứng im lặng không có bất kỳ động tác gì, chỉ nhắm mắt nghe tiếng đàn "Nở rộ tình cảm mãn liệt", tìm kiếm nhịp cho mình.

Hàn Vũ chậm rãi mở to đôi mắt, không bắt đầu múa mà là kéo làn váy nhắc vào hai bên hông, lộ ra cặp chân thon dài xinh đẹp, lại cuốn lên ống tay áo, hiện ra cánh tay dài trắng noãn, xung quanh vang lên âm thanh hút không khí không ngừng của nam nhân.

Theo âm nhạc nổi lên, Hàn Vũ bắt đầu nhảy múa, hai tay lay động, eo thon lắc lư, cổ nhỏ nhắn run run, hai tay theo thân thể vung lên trên đỉnh đầu, dẫn đến từng tràng hét chói tai không ngừng của đám nam nhân bên dưới, động tác hiện tại của nàng thực sự là mê hoặc tâm trí của mọi người, điệu múa lớn mật như thế chưa từng ai nhảy qua, càng không có ai được thưởng thức qua. Theo tiếng đàn phập phồng, các kiểu động tác quyến rũ được bày ra, một điệu nhảy hiện đại nóng bỏng cứ như thế xuất hiện trước mắt cổ nhân, sao có thể không điên cuồng được chứ?

Tà Diễm nổi giận, bất quá xem Hàn Vũ nhảy thật hấp dẫn, chính hắn cũng không biết tại sao lại để ý đến động tác cùng trang phục làm càn của nàng như thế, cái đó đâu có liên quan gì với hắn? Nếu chỉ vì như thế lại rước đến mầm tai họa thì phải làm sao bây giờ? Đúng rồi, mạng của nàng hiên giờ là của hắn mà? Tà Diễm tự thuyết phục hành vi của bản thân mình khi để ý đến nhất cử nhất động của nàng là như thế.

Đại hoàng tử cùng Lạc Đà nhìn nước miếng chảy ròng, không còn một chút hình tượng nào để nói.

Nhảy xong một đoạn múa hiện đại, Hàn Vũ đứng giữa trung tâm vũ đài, hô hấp dồn dập, trước ngực phập phồng, làm toàn trường rung động, rất nhanh nàng cài lại khăn che mặt, không để lộ khuôn mặt ra bên ngoài, hiện tại mặc kệ Hàn Vũ có làm ra động tác gì đi nữa đối với đám nam nhân ở nơi này cũng đều mê hoặc. Sửa sang lại quần á, nhìn một đám nam nhân bên dưới, trong mắt đều là dục vọng không che giấu làm nàng rất không thoải mái.

"Khụ, trận tỷ thí này hai bên đều có điểm tốt, thắng bại này..." Tình tỷ khó xử, không biết quyết định ai thắng ai thua.

"Ta thua, ngươi múa rất can đảm, tuy nhiên xem rất đẹp" Hàn Vũ không nghĩ là Diễm nương lại nhận thua.

"Ngươi nhảy cũng rất đẹp, ta không thể so kịp với sự mềm mại của ngươi" Hàn Vũ thật lòng khích lệ Diễm nương, nàng thắng là bởi vì nàng múa một điệu múa mới lạ mà thôi.

"Diễm nương, cái này..." Tình tỷ cũn không lường trước được Diễm nương sẽ nhận thua, nàng ấy thua không có gì, chỉ là Vô Tình các sẽ như thế nào bây giờ?

"Tình ma ma, ta thua"

"Được rồi, Diễm nương cùng Lạc cô nương đã tỷ thí xong, tổng cộng có 6 đề mục, Lạc cô nương thắng bốn : cầm, kì, họa cùng vũ, Diễm nương chỉ thắng được hai đó là thư pháp cùng ca hát, kế tiếp ngâm thơ cùng đối nghịch không cần tỷ thí nữa, Vô Tình các là của Lạc cô nương" Tình tỷ đứng ở trung tâm vũ đài, tuyên bố tin tức Vô Tình các thuộc sở hữu của Hàn Vũ.

Trên lầu Tà Diễm cười một cách mờ ám, tựa hồ đã đánh thành công chủ ý gì. Hàn Vũ cảm thấy sau lưng một trận lạnh lẽo, giống như nàng đang bị tính kế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.