Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
“Anh đã dùng tiền để mua tôi, chả nhẽ không đúng à? Anh chà đạp tôi, còn muốn tôi nghe lời anh, anh mơ đi!”
Đường Mộc Ca là kiểu người rất dễ xúc động, trong nháy mắt liền không nhịn được.
Chà đạp cô? Trán Khúc Mặc Phong nổi đầy gân xanh, nhìn thử nhóc con này đã dùng từ như thế nào đi?
Anh “Chách chách” đánh thêm hai cái nữa, nghe thấy giọng cô nức nở, anh dứt khoát quát: “Không cho phép khóc! Bằng không tôi đánh tiếp!”
Đường Mộc Ca bị sợ rồi, trên mông truyền đến cảm giác đau, cô cắn môi, không để mình bật ra âm thanh nức nở nữa, nhưng nước mắt không kìm được cứ rơi ra như mưa.
“Nếu đã nghĩ em là do tôi mua được, vậy cũng nên giác ngộ mà nghe lời tôi chứ nhỉ?”
Lời gì nhóc con này cũng dám nói, có vẻ như anh đã quá dung túng cô rồi.
Trước kia cũng không thấy cô xấu tính như vậy, anh cần phải chỉnh cô lại mới được, bằng không làm sao anh có thể hô to gọi nhỏ với cô? Còn dám làm chuyện xấu sau lưng anh? Lĩnh chứng cũng đã lĩnh chứng, còn muốn ra ngoài hẹn hò cùng bạn học nam?
Anh mà cho phép í, có họa anh điên.
“Tại sao tôi phải nghe lời anh? Đây là cuộc giao dịch giữa ba tôi với anh, hai người có từng hỏi qua ý kiến của tôi chưa?”
Đường Mộc Ca ngẩng đầu lên, mặt tèm lem nước mắt, trông vô cùng đáng thương.
Đó là vì cô không có quyền từ chối có được không? Lẽ nào vì cô không có quyền từ chối, cho nên anh nghĩ cô cam tâm tình nguyện? Đường Mộc Ca thật muốn ói cho chết quách!
Khúc Mặc Phóng kéo quần lên giúp cô, sau đó bế cô ngồi xuống bên cạnh anh.
“Nhóc con, chúng ta đã kết hôn, cho nên tôi sẽ chịu trách nhiệm với em. Mặc kệ em có hoặc không bằng lòng với cuộc hôn nhân này đi nữa, thì giờ phút này em đã không còn cơ hội để đổi ý, thân làm vợ, em không thể dựa vào em nhỏ tuổi, liền có thể trêu hoa ghẹo nguyệt ở khắp nơi trong trường, hành động đó nói rõ, với em, với cuộc hôn nhân này, em đều không tôn trọng.”
“Anh luôn miệng nói chúng ta đã kết hôn, tôi là vợ của anh, vậy lúc anh làm bất cứ chuyện gì anh có bàn bạc cùng tôi sao? Sẽ trưng cầu ý kiến của tôi sao?”
Nói tới đây, Đường Mộc Ca chỉ muốn tìm chỗ để trút cáu mà thôi, nào ngờ Khúc Mặc Phong lại hỏi cô: “Em hi vọng tôi trưng cầu ý em chuyện gì?”
Đường Mộc Ca nói luôn: “Tôi không muốn anh hợp tác với Đường gia, anh sẽ nghe tôi sao?”