Sủng Thê Làm Vinh

Chương 115: Chương 115: Thiếu






Editor: Vyvy1505 - diendanlequydon

Qua hai ngày, Thanh Thái tới.

Kỷ Thanh Y đại hỉ, ngày đó nàng không đáp ứng Từ Lệnh Sâm đi “chơi đánh đu”, vốn tưởng Từ Lệnh Sâm sẽ không đón Thanh Thái nhanh như vậy, không nghĩ tới hắn thế nhưng không tiếng động sắp xếp xong.

Hai tỷ đệ không gặp mặt mười ngày, đột nhiên nhìn thấy tự nhiên hết sức cao hứng.

Trước mắt ngoại trừ Kỷ Thanh Y và Từ Lệnh Sâm, Ninh Vương phủ không còn ai khác, nên Kỷ Thanh Y an trí Thanh Thái ở nội trạch.

Kỷ Thanh Y đầy mặt tươi cười đưa Thanh Thái đi xem nhà ở, lại hỏi hắn có yêu cầu gì thêm vào hay không, lúc cơm trưa lại phân phó phòng bếp làm rất nhiều món ăn Thanh Thái thích, chọc cho Từ Lệnh Sâm đều ghen tỵ.

Sau khi ăn xong, Kỷ Thanh Y để Thanh Thái đi nghỉ ngơi, lại nói: “Chờ đệ tỉnh ngủ, tỷ đưa đệ đi dạo chơi hoa viên, thừa dịp tiên sinh mới còn chưa tới, tranh thủ chơi mấy ngày, chờ tiên sinh tới sẽ không còn thời gian chơi đùa.”

Trong lòng Từ Lệnh Sâm phiếm chua.

Mỗi lần hắn muốn cùng nàng ra ngoài, đều là vừa lừa vừa gạt vừa nói hết lời hay, hiện giờ Thanh Thái tới, nàng lập tức biến dạng.

Đối đãi trượng phu và đệ đệ khác biệt cũng quá lớn.

Đôi mắt Thanh Thái đánh giá vẻ mặt Từ Lệnh Sâm một hồi, lại liếc mắt nhìn Kỷ Thanh Y, nói: “Tỷ tỷ vẫn nên cùng tỷ phu dạo chơi hoa viên đi, lúc Trâu tiên sinh đi có bố trí công khóa cho đệ, đệ còn chưa làm xong. Dù sao đệ cũng ở lại vương phủ, muốn dạo hoa viên lúc nào cũng được. Qua mấy ngày tỷ phu hết phép phải làm việc, tỷ tỷ nên ở cạnh hắn nhiều hơn.”

Từ Lệnh Sâm hơi hơi gật đầu, càng nhìn càng cảm thấy đứa nhỏ này thuận mắt.

Vì thế, mấy ngày kế tiếp, từ hai người dạo chơi công viên biến thành ba người dạo chơi công viên. Từ Lệnh Sâm hết phép đi làm việc được mấy ngày, tiên sinh mới liền tới, Kỷ Thanh Y cũng tiếp quản Ninh Vương phủ, tất cả đều đi vào quỹ đạo.

Đảo mắt liền đến trước một ngày Từ Lệnh Kiểm và Mạnh Tĩnh Ngọc thành thân, Từ Lệnh Sâm là đường huynh của Từ Lệnh Kiểm, phải cùng Từ Lệnh Kiểm đi đón dâu.

Kỷ Thanh Y cũng phải đi theo một chúng phụ nhân tông thất đến Chu Vương phủ nghênh đón thân nhân xem náo nhiệt.

Cho dù Từ Lệnh Sâm và Từ Lệnh Kiểm xem nhau không vừa mắt, mặt ngoài vẫn cần thiết phải làm.

Hiện giờ Từ Lệnh Sâm được phân công quản lý Hộ Bộ, buổi sáng hắn rời giường trời còn chưa sáng, Kỷ Thanh Y mơ mơ màng màng mở mắt, giãy giụa muốn đứng lên hầu hạ hắn mặc quần áo.

Từ Lệnh Sâm thấy nàng còn buồn ngủ, cười nói: “Ta chính mình làm, nàng tiếp tục nằm xuống.”

Trước kia nàng chưa vào cửa, mọi chuyện đều là hắn tự tay làm, sau khi cưới nàng liền dưỡng thành thói quen để nàng giúp hắn mặc quần áo buộc đai lưng, làm sao hắn bỏ được nàng động thủ, chẳng qua là nhân cơ hội cùng nàng nị oai thôi.

Từ Lệnh Sâm mặc quần áo rửa mặt chải đầu xong, trở về thấy Kỷ Thanh Y đã ngủ rồi, khuôn mặt nhỏ phấn phác phác, rất đáng yêu, hắn nhịn không được cúi đầu hôn nàng, Kỷ Thanh Y lại tỉnh.

“Ngoan, buổi tối ta trở về ăn cơm.” Từ Lệnh Sâm lại cười nói: “Mau ngủ đi.”

Khi thức dậy, tuy Kỷ Thanh Y không nhớ Từ Lệnh Sâm đi khi nào, nhưng nàng lại nhớ rõ ràng trước khi đi hắn nói buổi tối sẽ trở về ăn cơm cùng nàng.

Nàng sớm dặn phòng bếp mang thực đơn cơm chiều đến, tự mình nhìn, chọn mấy món ăn bổ dưỡng, mới sai Tuệ Tâm trả thực đơn trở về.

Chờ tới lúc lên đèn còn không thấy Từ Lệnh Sâm, Kỷ Thanh Y không nhịn được sốt ruột, từ trước đến nay Từ Lệnh Sâm luôn giữ lời hứa, nói một là một, nói hai là hai, giống hôm nay vẫn là lần đầu tiên.

Nàng đang do dự có nên phái người đi Hộ Bộ hỏi không, bà tử gác nhị môn lại thở hồng hộc chạy vào nói: “Trịnh hộ vệ đã trở lại.”

Kỷ Thanh Y nghe vậy lập tức nói: “Mau cho hắn vào.”

Trịnh Tắc đi nhanh đến, tiến vào hành lễ với Kỷ Thanh Y trước: “Thế tử phi, điện hạ còn có việc chưa kết thúc, chuyển lời nói thế tử phi và tiểu công tử dùng bữa trước, không cần chờ hắn.”

Trên trán hắn có mồ hôi, hình như là đi đường rất xa vội vội vàng vàng trở về, lúc nói chuyện tuy không suyễn, nhưng rõ ràng có thể cảm giác hắn có chút mệt.

Trong lòng Kỷ Thanh Y lộp bộp.

Trịnh Tắc không giống với hộ vệ bình thường, tương đương với huynh đệ của Từ Lệnh Sâm, ngày thường cũng làm bạn bên cạnh Từ Lệnh Sâm, chuyện gì mà làm hắn mệt mỏi như vậy?

Nàng vội nói: “Xảy ra chuyện gì, điện hạ có nói lúc nào trở về không?”

Trịnh Tắc dừng một chút nói: “Của hồi môn của Chu Vương thế tử phi bị cướp, bọn cướp đã ra khỏi thành, điện hạ và Ngũ Thành Binh Mã Tư cùng truy kích và tiêu diệt bọn cướp.”

Trong lòng Kỷ Thanh Y vốn rất


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.