Edit: Lycoris. Beta: Dạ Nguyệt.
Những ngón tay thon dài không được bao bọc trong đôi găng tay trắng nhẹ nhàng sượt qua đầu ngực Cali, khiến Cali không tự chủ được run lên. Thân thể tiểu hài tử thật sự rất nhạy cảm.
Dáng người Cali không mập, cũng không phải rất gầy, thân thể cậu vô cùng khoẻ mạnh, tỉ lệ cơ thể cũng vô cùng tốt. Cần cổ tinh tế, xương quai xanh tinh xảo, càng làm cho Cali trông có vẻ mảnh mai. Tuy Cali nhận thấy động tác giúp cậu tắm rửa của Vistor có chỗ không ổn, nhưng vẫn tín nhiệm để hắn tiếp tục cọ rửa. Sự thật chứng minh, hành vi tín nhiệm này của Cali làm cho bản thân cậu, trong cuộc sống “tính phúc” về sau, nhiều lần rơi vào thế hạ phong. Đương nhiên, đó là chuyện của vài năm sau.
Nhìn thân thể Cali, Vistor lại phải áp chế dao động bất thường trong lòng, dùng khăn tắm lau khô thân thể cậu.
Một bàn tay nhỏ nâng cằm Vistor, khiến cho Vistor đang ngồi lau khô người cho cậu phải ngẩng đầu lên. Hai mắt Cali híp lại, khuôn mặt phấn nộn, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng nhếch lên một độ cong xấu xa: “Mỹ nhân, cười với gia một cái.”
Dục hoả vừa bị áp chế xuống lại nổi lên. Trong lòng Vistor ảo não: Thiếu gia, hành động của tiểu gia hoả cậu rõ ràng là đang quyến rũ tôi.
Không thấy Vistor có phản ứng, Cali không thể làm gì khác hơn là tiếp tục nỗ lực không ngừng: “Tiểu thư đích thực là một đại mỹ nhân, theo ta về nhà, ta bao ngươi ăn hương uống lạt*”
*Ăn hương uống lạt: ăn ngon mặc đẹp
Lần này Vistor có phản ứng, trực tiếp đứng lên, đem khăn tắm để qua một bên, cúi thấp người ngăn chặn đôi môi đỏ mọng của Cali. Cali tức thì ngây ra. Vistor....?
Đôi môi đỏ mọng mơ ước bấy lâu cuối cùng đã thuộc về mình, Vistor dĩ nhiên không hề khách sáo, đầu lưỡi dễ dàng tách mở khớp hàm của Cali, thoải mái thưởng thức khoang miệng ngọt ngào. Đầu Cali một mảnh hỗn độn, cậu không nuốt kịp làm chỉ bạc từ khoé miệng chảy xuống, rơi trên sàn nhà.
“Ưm....” Bàn tay Cali đặt trên lồng ngực Vistor làm cậu tưởng rằng có thể đẩy hắn ra, thế nhưng cậu phát hiện chân tay mình vô lực. Tuy Cali đã lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên cậu hôn môi người khác, người đó lại còn là một nam nhân. Dù không thẹn thùng nhưng vẫn sợ hãi, nước mắt trong suốt cứ như vậy rơi xuống.
Vistor nhìn gương mặt đầy nước mắt của Cali, cuối cùng cũng buông cậu ra, dùng đầu lưỡi liếm đi từng giọt nước mắt trên mặt cậu.
“Ta nhận lời mời của thiếu gia.” Vistor ghé vào nói nhỏ bên tai Cali. Cali không thể tin được Vistor sẽ xem lời nói đùa của cậu là thật, thế nhưng trong lòng cậu vẫn thoáng cảm thấy ngọt ngào. “Cái đó...”
“Sau này ta ăn sung mặc sướng, đều nhờ thiếu gia.” Vistor cười xấu xa, ánh mắt không hề che giấu nhìn khắp thân thể không một mảnh vải che thân của Cali. Hắn lấy quần áo giúp Cali mặc vào.
Cali đỏ mặt, lo sợ liếc nhìn hắn một cái rồi cúi đầu. Nụ hôn đầu đã không còn, mặt mũi lại mất sạch, thật sự xấu hổ quá!
Cali cúi đầu ra khỏi phòng tắm. “Thiếu gia....” Tư Nại Khoa cùng Hạ Lạc vừa vặn đi ngang qua, Cali ngẩng đầu. “Thiếu gia, môi của người....!” Tư Nại Khoa giật mình kêu lên. Môi thiếu gia rõ ràng sưng lên, vừa nhìn đã biết là bị người khác hôn thành như vậy, lập tức vị chua trong lòng liền lên men. Hạ Lạc biểu cảm khiếp sợ: “Thiếu gia, là Vistor làm?” Tầm mắt hắn tập trung trên đôi môi đỏ mọng của cậu, không biết hương vị khi nếm thử ra sao? Hạ Lạc bị chính suy nghĩ muốn hôn Cali của bản thân làm cho giật mình.
Gương mặt Cali chuyển từ trắng sang hồng, đảo mắt nhìn quanh, suy nghĩ rồi quyết định chạy về phòng mình. “Thiếu gia...” Tư Nại Khoa cùng Hạ Lạc đi theo, sau khi vào Cali liền đóng kĩ cửa phòng. Cali nằm bò trên giường, dùng chăn che kín người mình, run rẩy: làm sao bây giờ, Vistor....thích mình? Mình thế nhưng lại cảm thấy vui vẻ? Chẳng lẽ mình thích nam nhân? Chẳng lẽ mình là gay? Vô số suy nghĩ tràn ngập trong đầu Cali.
Một đôi tay dịu dàng nhấc cái chăn đang che trên người Cali lên, sau đó nhẹ nhàng ôm cậu vào lòng. Cali ngẩng đầu, thì ra là Tư Nại Khoa.