Lăng Y Mộc cũng biết tại sao thợ trang điểm lại nói như vậy, bởi vì kiểu tóc hôm nay của nha hoàn, là phải chải hết tóc mái phía trước ra đẳng sau, chỗ này không có gì để che dấu nên vết sẹo này cũng sẽ hiện ra thôi “Quan trọng không? Còn có thể diễn nha hoàn không?” Cô lo lắng hỏi, ban đầu cô có chút lo lắng vì nghĩ sẽ bị Hách Dĩ Mạt gây khó dễ.
Nhưng vào lúc này cô lại lo không thể giữ được công việc làm diễn viên quần chúng này.
“Không sao đâu, chỉ cần phủ phấn dày hơn một chút là được.” Thợ trang điểm nói, nhanh chóng trang điểm cho Lăng Y Mộc.
Lăng Y Mộc nhìn vào gương một cái, quả nhiên là không nhìn thấy vết sẹo.
Khi cô bước ra khỏi phòng và đợi đến phiên mình diễn thì lại thấy một bóng dáng quen thuộc đang đi về phía cô.
Không phải Hách Dĩ Mạt, mà là Lăng Lạc Giao!
Lăng Y Mộc sửng sốt một chút, không ngờ ngoài Hách Dĩ Mạt, Lăng Lạc Giao cũng ở trong đoàn phim này.
Lúc này dáng vẻ Lăng Lạc Giao giống như một ngôi sao lớn. Còn có nhiều trợ lý đi theo phía sau, người che dù, người cầm túi, còn có người ở bên cạnh đọc kịch bản cho Lăng Lạc Giao để thuận tiện cho việc quay những nội dung chính trong hôm nay.
Lăng Lạc Giao dừng chân và nhìn về phía Lăng Y Mộc, đầu tiên là sửng sốt một chút, ngay sau đó trên môi lại nở một nụ cười. Cô ta đi đến bên cạnh Lăng Y Mộc: “Sao vậy, hôm nay chị tới làm diễn viên quần chúng sao?” Lăng Lạc Giao biết mà còn hỏi.
Dù sao, trên người Lăng Y Mộc đang mặc trang phục của nha hoàn, nhìn vào là biết cả.
Lăng Y Mộc nhìn Lăng Lạc Giao, trong lòng lại hơi ngạc nhiên. Bây giờ Lăng Lạc Giao không phải là một diễn viên tuyến ba nhỏ bé, tư thế nghênh chiến này giống tư thế của một diễn viên hạng nhất.
Hơn nữa trên người Lăng Lạc Giao bây giờ không có thay trang phục diễn, bộ quần áo trên người đều rất cao cấp, còn mang những trang sức bằng châu báu, tính giá trị trên nguyên người của cô ta cũng hơn ba tỷ.
Lăng Y Mộc không nghĩ Lăng Lạc Giao sẽ dùng hàng giả, dù sao cô em gái này của cô rất sĩ diện, nếu bị phát hiện là dùng hàng giả thì sự mất thể diện đó sẽ lấy mạng Lăng Lạc Giao.
“Đúng? Lăng Y Mộc cũng không né tránh, tự nhiên đáp lại.
Dù sao công việc này không phải ăn trộm ăn cướp, mà là công việc dùng sức lao động để kiếm tiền.
“Chị muốn làm diễn viên quần chúng, sao lại không đến tìm em?
Thậm chí em còn có thể sắp xếp cho chị một vài vai diễn có thoại, sẽ kiếm được nhiều tiền hơn là làm diễn viên quần chúng nè” Lăng Lạc Giao vừa nói vừa giơ tay lên vuốt tóc, cố ý để lộ ra đồng hồ nổi tiếng trên cổ tay mình.
Lăng Y Mộc chỉ cảm thấy động tác này của Lăng Lạc Giao có chút buồn cười: “Tôi lại chưa từng nghĩ là đế có thêm vài câu thoại mà lừa chị mình đi bồi rượu để lấy được vai diễn”
“Chị…” Vẻ mặt Lăng Lạc Giao thay đổi, cô ta biết Lăng Y Mộc đang đâm cô ta một nhát về chuyện trước kia cô ta để cho người ta đi bồi phó đạo diễn uống rượu. Nhưng sau đó cô ta suy nghĩ điều gì đó rồi vừa nhìn Lăng Y Mộc vừa nói: “Bây giờ chị rất thiếu tiền sao? Muốn đến đây làm diễn viên quần chúng? Chẳng lẽ không có ai cho chị tiền sao mà phải để chị làm việc khổ cực như vậy để kiếm tiền?”
“Tôi cũng không cần phải báo cáo cho cô biết.” Lăng Y Mộc lười để ý Lăng Lạc Giao, trực tiếp đi ngang qua đối phương, đi về phía nhóm diễn viên quần chúng đang đợi diễn.
Lăng Lạc Giao cau mày một cái, do dự một chút rồi mới phân phó trợ lý ở bên cạnh: “Cô đi điều tra cái người tên Lăng Y Mộc này một ta đến đây biết bao nhiêu tin tức của cô ta, tìm hiểu hết đi, càng cặn kẽ càng tốt.”
Rốt cuộc Dịch Quân Phi và Lăng Y Mộc không có quan hệ gì chứ?
Trong lòng Lăng Lạc Giao có suy đoán nhưng vẫn chưa chắc chắn.
Nếu như ngày đó cô ta thấy được người phụ nữ mà Dịch Quân Phi ôm lên xe thật sự là Lăng Y Mộc, vậy thì Lăng Y Mộc không cần thiết đến đây làm diễn viên quân chúng. Lăng Y Mộc cũng không phải là người thích làm trong giới nghệ thuật, nếu có thiếu tiên thì cứ nói với Dịch Quân Phi một tiếng là được.
Huống chị, làm diễn viên quần chúng chỉ kiếm được vài đồng bạc!