Nghĩ tới lần trước cùng Quan Lệ Quân ngẫu nhiên gặp nhau, trong lời nói của Quan Lệ Quân, không có chỗ nào là không châm chọc có bây giờ thảm hại. E là đơn này, không phải trùng hợp rồi, mà là cố ý.
Nhưng chuyện có xấu hổ, có chật vật thể nào cô cũng đều trải qua rồi, những cái này đối với cô mà nói, căn bản không là gì cả.
Lăng Y Mộc tiếp nhận đơn hàng Trác Như Vân đã chuẩn bị xong, lái xe điện đi.
Tới văn phòng bên này, lễ tân vừa nhìn thấy Lăng Y Mộc, liền nói với cô: “Y Mộc à, cô đợi chút, Quan Lệ Quân dặn tôi nếu cô tới thì nhanh chóng thông báo cho cô ấy một tiếng, cô ấy sẽ qua lấy đồ.”
Nói xong, lễ tân gọi cuộc điện thoại nội tuyến.
Không bao lâu, Quan Lệ Quân liền bước nhanh ra ngoài, lúc này Quan Lệ Quân mặc một thân quần áo công sở, trên mặt trang điểm đẹp đẽ, trên khỏe môi còn giương lên một nụ cười đắc ý.
Vừa nhìn thấy Lăng Y Mộc, Quan Lệ Quân liền nói: “Y Mộc à, cô bây giờ thật sự đang làm giao hàng à, hôm qua tôi nghe nói còn không tin đó!”
Vừa nói, Quan Lệ Quân vừa tiện tay xách đồ trong tay Lăng Y Mộc để lên quầy trước mặt, sau đó thân thiết kéo tay cô, giống như quan hệ giữa hai người rất tốt vậy.
“Lại nói tiếp, cô cũng lâu rồi chưa trở về văn phòng, những đồng nghiệp cũ trước kia đều rất nhớ cô đó, bây giờ thì tốt rồi, sau này muốn gặp, bất cứ lúc nào cũng đều có thể gặp rồi.”
Quan Lệ Quân một bên nói, một bên kéo Lăng Y Mộc tiến vào bên trong: “Cô cũng đã tới rồi, sẽ không không gặp đồng nghiệp cũ chứ.”
Lăng Y Mộc thản nhiên liếc Quan Lệ Quân một cái, đối phương đang đánh cái chủ ý gì, lúc này cô đương nhiên rất rõ ràng.
Một khi đã như vậy, vậy thì cứ trực tiếp đối mặt, càng muốn trốn tránh, trái lại mới càng làm cho người ta chế cười.
“Vậy thì gặp đi.” Lăng Y Mộc thoải mái nói.
Thái độ này của cô, trái lại làm cho Quan Lệ Quân giật mình, dù sao, đây cũng không phải là điều cô ta mong muốn nhìn thấy.
Vào tới bên trong, Quan Lệ Quân đứng giữa văn phòng vỗ vỗ ray, thu hút sự chú ý của mọi người: “Mọi người đến xem xem, đồng nghiệp trước đây của chúng ta Y Mộc quay lại thăm chúng ta rồi.”
Nhất thời, ánh mắt của không ít người trong văn phòng đều soàn soạt nhìn về phía bên này.
Lăng Y Mộc đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ thấy những người bên trong này, có đồng nghiệp cũ trước kia, cũng có một số đồng nghiệp mới cô không quen biết.
“Chị Quan, chị gái này trước kia cũng làm ở đây sao?
Vậy cô ấy bây giờ đang thăng chức ở chỗ nào nha?” Có một đồng nghiệp trẻ tuổi mới hỏi.
Câu hỏi này, hiển nhiên đúng như Quan Lệ Quân mong muốn, nhưng trên mặt cô ta lại lộ ra vẻ tiếc nuối nói: “Y Mộc trước đây chính là luật sư mới có tiềm lực nhất ở đây, mọi người còn nói không bao lâu nữa, e là cô ấy sẽ trở thành luật sư kim bài, đến lúc đó có lẽ sẽ được các văn phòng luật sư lớn cướp đi đó.”
“Vậy bây giờ cô ấy đang ở văn phòng luật sư nào?” Người mới kia tò mò nói.
“À thì…” Quan Lệ Quân vẻ mặt có chút khó xử, muốn nói lại thôi nhìn về phía Lăng Y Mộc.
Lăng Y Mộc chỉ cảm thấy Quan Lệ Quân diễn trò quả thật quá vụng về. Nếu đối phương rõ ràng muốn đạp cô một cước, vậy cũng thôi đi, nhưng làm cho người ta cảm thấy ghê tởm nhất chính là đã muốn đạp người ta một cước, lại còn biểu hiện ra có bao nhiêu không đành lòng, bao nhiêu khó xử vậy.
“Tôi bây giờ đang làm giao hàng ở quán ăn Vân Viêm, hoan nghênh mọi người lên đơn đặt cơm, lần sau tôi có thể lấy thực đơn đến cho mọi người.” Lăng Y Mộc thoải mái tự nhiên nói, trên mặt không có cái loại khó xử, xấu hổ giống như trong tưởng tượng của Quan Lệ Quân, thậm chí trên khỏe môi của Lãng Y Mộc còn giương lên một nụ cười.
Nụ cười này, làm tôn lên khuôn mặt nhìn qua có một loại điềm đạm ôn nhu không nói hết của cô.