Suỵt! Đại ca bị đè rồi

Chương 75: Chương 75: Chương 74: Câu Lạc Bộ đồng tính? ?




Editor: Heisall

“Leng keng. . . . . . Leng keng. . . . . .”

Sáng sớm, trong căn nhà trọ cũ nát, vang lên từng đợt tiếng chuông cửa như muốn đòi mạng, bởi vì không bảo dưỡng hàng năm, nên quả thực tiếng chuông này khó nghe muốn chết.

“Tới rồi... tới rồi, ai vậy, mới sáng sớm, có để cho người ta ngủ hay không.” Quần áo trên người Hạ Tình Vũ nhăn nhúm, mơ mơ màng màng đi ra khỏi phòng mở cửa, không chịu nổi mà kích động quát lên qua cánh cửa chống trộm rỉ sắt.

“Hạ Tình Vũ!” Ngoài cửa truyền đến một tiếng kêu gào vui mừng, nếu như không phải là cách một cánh cửa chống trộm, thì có thể chủ nhân của giọng nói kia đã nhào vào cô rồi.

“Ai vậy?” Xá Cơ Hoa đi ra từ căn phòng bên kia, trên gương mặt xuất hiện một đôi mắt thâm đen cực kỳ khoa trương, sau khi đi ra khỏi phòng, liếc mắt nhìn Hoàng Bộ Tuyết ngoài cửa, liền trở lại bên máy tính.

“Thế nào? Không biết tôi sao?” Hoàng Bộ Tuyết nghiến răng kèn kẹt giơ nắm đấm lên, trên gương mặt xinh đẹp bày ra vẻ hung ác, dù là đã qua mười năm, tính cách của cô gái vẫn quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc hơn.

Hạ Tình Vũ xoa nhẹ đôi mắt còn mơ ngủ, không dám tin chớp mắt mấy cái: “Hoàng Bộ Tuyết, con nhóc chết tiệt, cuối cùng cũng biết trở lại rồi hả?”

Quá kích động, mở khóa rồi vội vàng đẩy cửa ra, không ngờ lại đập vào miệng của Hoàng Bộ Tuyết đang đứng ở cửa.

“Hạ Tình Vũ, cô nàng chết dầm kia, tôi vừa tới cậu lại đưa lễ ra mắt như vậy đó hả, cậu đúng ác độc mà!” Hoàng Bộ Tuyết bị đụng trúng đau đến nổi thiếu chút nữa đã rơi nước mắt.

“Xuỵt xuỵt. . . . . . Cậu muốn bị ném trứng gà thúi hả, mới sáng sớm, tất cả mọi người còn đang ngủ đấy, mau vào đi, tớ sẽ lấy cho cậu ít đá.”

“Cái này không phải do cậu à.” Hai người chung sống vẫn giống như mười năm trước.

Hoàng Bộ Tuyết vừa đi vào liền nhìn thấy cô gái đang ngồi chỗ máy vi tính: “A Hoa, sao cậu lại ở đây? Không phải cậu nói là cậu phải đi làm hả? Sao bây giờ lại ở đây vậy?”

Địa chỉ này là tối hôm đó A Hoa đưa cho cô, đáng lẻ ngày hôm qua cô đã muốn đến tìm Vũ rồi, nhưng bởi vì không có tư liệu nào đáng giá, nên Tổng biên chỉ kém không phá hủy xương cốt của cô thôi, aiz, vì bù đắp lại lỗi lầm, hai ngày nay cô phải đi tìm đề tài . . . . .

“Tối hôm qua lão phu nhân gọi điện thoại cho Vũ nói, cho tôi nghỉ một tuần lễ, tôi đương nhiên muốn hưởng thụ thật tốt rồi.” Quan trọng nhất là không đi làm mà vẫn có thể nhận tiền lương, hì hì. . . . . .

“Tốt như vậy sao?”

“Ư. . . . . . A. . . . . .”

Đột nhiên, liền nghe được một tiếng rên rất kích thích, mới sáng sớm, thật sự là làm cho người ta có rất nhiều cảm xúc!

Hoàng Bộ Tuyết đen mặt nhìn thẳng vào đôi mắt thâm quầng của Xá Cơ Hoa: “Cậu đang xem cái gì?”

Lúc này Hạ Tình Vũ liền lôi kéo Hoàng Bộ Tuyết đi tới: “Tuyết, có hứng thú gia nhập cùng bọn tớ hay không? Tớ cũng gia nhập cùng A Hoa rồi.”

“Gia nhập cái gì? Vậy các cậu. . . . . .” Hoàng Bộ Tuyết trợn to mắt quan sát Xá Cơ Hoa và Hạ Tình Vũ, nhất thời không thể nào tin nổi nhìn hai người bạn tốt này, bọn họ thế mà lại cùng nhau...

Huhu. . . . . . Trong lòng rên rĩ một tiếng, nhưng đã là bạn tốt, thì cô cũng chỉ có thể ủng hộ bọn họ mà thôi.

“Các cậu yên tâm, tớ nhất định sẽ không có bất kỳ kỳ thị gì với các cậu đâu, tình yêu vốn không phải ai cũng có thể khống chế được, các cậu nhất định phải sống với nhau đến đầu bạc răng long. . .”

‘ Bốp. . . . . . ’

‘ Rầm. . . . . . ’

Một người dùng bàn tay, một người dùng tài liệu, đồng thời đánh ra.

“Con nhóc chết bầm nhà cậu đang nghĩ cái gì vậy? Chúng tớ đang nói là chúng tớ đều đăng ký làm tác giả viết sách của trang web XX, viết truyện đam mỹ, hỏi xem cậu có muốn gia nhập cùng hay không, thế mà cậu lại nghĩ đến những thứ kia cho được.”

“Không gặp nhau nhiều năm như vậy rồi, sao cậu vẫn vậy hả, quả thật còn làm cho người ta nổi nóng hơn so với con nít.”

“Này, các cậu đừng có hợp lực lại bắt nạt người ta, có tin tớ sẽ XXOO các cậu không.” Rõ ràng là bộ dạng người đẹp lạnh lùng, lại có thể nói ra những lời đó, còn có thể làm cho người ta xấu hổ nữa chứ.

“Tin chứ! Ôi, tớ thật sự rất sợ, A Hoa, cùng tiến lên, trước tiên XXOO cậu ấy mười lần, rồi ngược lại OOXX mười lần nữa, hai ‘ma nữa’ chúng ta hợp lực, xem thử cậu ấy lợi hại hay là chúng ta lợi hại.”

“Này này, không phải các cậu muốn bắt nạt người một thân một mình như tớ đó chứ? Đợi ngày nào đó Nhược Nhi cũng về đây, tớ sẽ gọi cậu ấy cùng đánh ngã các cậu, cầm gậy gỗ phục vụ.”

“Được lắm, còn dám dọa dẫm bọn tớ nữa hả, vậy bây giờ bọn tớ sẽ xử lý cậu trước. . . . . .” Hai người đồng thời cười mờ ám rồi liên tục nhào tới.

“A! Đừng mà. . . . . .”

“. . . . . .”

Trên đường phố náo nhiệt, khắp nơi đều vang lên tiếng ồn ào náo động, hai bên đường các cửa hàng san sát nhau, hàng hóa muôn hình muôn vẻ được trưng bày ngay ngắn chỉnh tề ở trên quầy, thỉnh thoảng có vài người thảnh thơi đứng bên cạnh quầy hàng sạch sẽ sáng ngời, nhân viên phục vụ nhiệt tình, dùng khuôn mặt nhỏ nhắn rực rỡ kiên nhẫn giới thiệu cho những khách hàng cũ từng loại hàng hóa một, ngoài cửa hàng, màn hình quảng cáo thật to chiếu ra những tia sáng êm dịu, khúc xạ ra từng mảng màu xinh đẹp, mà gió lại hơi lớn, thổi trúng đồ trang trí treo ở cửa vang lên những tiếng rào rào.

Lúc này xuất hiện ba bóng dáng, đang cùng đi đến trên đường phố, nhất thời dẫn tới không ít người quay đầu nhìn.

“Trong cái thành phố này thật sự có loại địa phương đó sao? Tớ còn tưởng rằng ở nước ngoài mới có chứ.” Hạ Tình Vũ mặc một chiếc áo màu vàng nhạt và quần đùi, khi vừa mới bắt đầu, trên gương mặt dịu dàng đầy kích động như chưa từng nghe qua.

Vừa nghe đến trong cái thành phố này, thậm chí còn có Câu Lạc Bộ đồng tính, hơn nữa đa số đều là trai đẹp mặc đồng phục, điều này có thể không khiến người nghe hưng phấn hay sao?

Ngay cả Xá Cơ Hoa cũng hào hứng bừng bừng: “Nếu như có thể chụp được hình ảnh bọn họ XXOO, làm thành một bộ tiểu thuyết kèm hình ảnh, tớ dám khẳng định, nhất định có thể kiếm được không ít tiền nhuận bút.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.