Edit: Tracy
Lập tức, bình thứ nhất bắt đầu được tranh đoạt.
Người sôi nổi hô giá, chỉ qua mấy tiếng hít thở, đã lên đến năm vạn vàng.
Lúc này, một giọng nam hùng hồ vang lên: “Thỉnh chư vị nể chút mặt mũi Tư Mã gia.”
Sau giọng nói đó, lại không có người nào báo giá.
Ngay sau đó, là bán đấu giá bình thứ hai.
Âm thanh hô giá đồng dạng hết đợt này đến đợt khác, như cũ lên đến năm vạn vàng.
Sau đó một giọng nữ vang lên, vừa nhu mì lại đoan trang: “Thỉnh chư vị cho Đoan Mộc gia chút mặt mũi.”
Sau đó, cũng lại không có người báo giá.
Tình cảnh như vậy, liên tiếp xảy ra rất nhiều lần.
Theo sau là Hách Liên gia, Hoàng Phủ gia, thẳng đến bình thứ năm bị Công Nghi gia mua được, mới tạm thời ngừng lại.
Kế tiếp bình thứ sáu, lại phá lệ kịch liệt.
Cố Tá phát hiện ra, năm bình thượng phẩm Ích Khí đan trước đó, mỗi bình đều bị năm đại thế gia mua đi, giá cả đều là năm vạn vàng, tổng giá cả chúng là hai mươi lăm vạn vàng. Hơn nữa mỗi khi đại thế gia mở miệng, liền sẽ không có người tranh đoạt.
Hắn lại nhớ tới kim chủ trước đó có nói qua, bán đấu giá Ích Khí đan lần này, sẽ chia ra làm sáu lần bán.... Thật sự là đoán quá chuẩn!
Công Nghi Thiên Hành lúc này mới cùng Cố Tá giải thích: “A Tá luyện chế ra Ích khí đan điên đảo tiẻu chuẩn luyện đan trên đại lục, theo như lời nói của người chủ trì đấu giá, một khi có người khám phá ra được huyền bí trong đó, lợi nhuận đạt được sẽ là một con số rất đáng sợ.” Cũng giống như hiện tại y đang nắm giữ, “Nếu cứ như vậy đem đan dược bán đi, lợi ích không nhiều ngược lại còn có khả năng dẫn ra nhiễu loạn, nếu là giấu đi, không biết “Luyện dược sư thần bí” còn có mục đích khác hay không, cũng rất dễ dàng đắc tội với người. Hơn nữa bọn họ cũng không nắm chắc vị “Luyện dược sư thần bí” sẽ cung cấp đan dược trong bao lâu... Cho nên mới tạo ra Đấu giá hội này đây.”
Cố Tá nghe xong liền hiểu rõ.
Công Nghi Thiên Hành rất kiên nhẫn: “Đến chuyện vì sao lại phải chia làm sáu phần, đây là vì phân tán nguy hiểm. Cửa hàng Thương Long trước đó thả ra tin tức, năm đại thế gia sớm đã có chuẩn bị. Làm một cú Ích khí đan này, định giá tự nhiên cao chút, nhưng cũng không thể cao đến thái quá, cho nên mọi người trong lòng đều hiểu rõ mà không nói ra, đạt thành một cái giá đem năm phần riêng biệt cấp cho mỗi một đại thế gia. Chỉ có nhóm thứ sáu, mới coi như chân chính bán đấu giá — mặc kệ là thế lực gì, ai ra giá cao thì được. Nếu trong năm đại thế gia bỏ ra thêm tiền thu lại nhiều thêm một bình, hàng mẫu càng nhiều, cơ hội khám phá huyền bí tự nhiên cũng sẽ lớn hơn.”
Cố Tá nge, tự nhiên cảm thấy lòng dạ có chút hiểm độc — không, người có mưu kế nhất hẳn là kim chủ nhà mình mới đúng.
Ích khí đan có tiêu chuẩn như hiện tại, đó là bởi vì phương pháp hắn luyện chế so với đại lục này cao cấp hơn rất nhiều, thậm chí có thể nói cơ bản là không cùng hệ thống. Cái loại phương pháp dùng tay ve đan dược đó, cho dù nghiên cứu bao lâu nữa, thật sự có thể xoa ra đan dược thượng phẩm sao?
Mà mấy Luyện dược sư kia luyện không ra, kim chủ lại thả ra thị trường một ít Ích khí đan, mặc kệ là do hiệu quả tu luyện càng tốt, hay là vì nghiên cứu, tất cả đều chỉ có nhìn sắc mặt kim chủ... Đặc biệt là giá cả của Ích khí đan ở đấu giá hội lại cao như vậy, nói không chừng Luyện dược sư ở nơi này nghiên cứu còn chưa ra, giá cả “hàng mẫu” còn phải băn khoăn sao?
Cố Tá ở trong lòng dựng ngón tay cái cho kim chủ, đột nhiên nhớ tới gì đó liền nói: “Thiên Hành công tử, thủ quyết ta dùng luyện đan, ngươi có muốn chọn người nào đó đáng tin cậy dạy cho bọn họ hay không?”
Sau khi hỏi xong, trong lòng hắn không quên hỏi hệ thống: Hệ thống, phương pháp luyện dược này, dạy cho người khác không có vấn đề gì chứ?
[ Những gì chủ nhân học được có thể tự mình xử lí.]
[ Nhắc nhở hữu nghị: Học tập “Dược thiên tâm pháp” yêu cầu thể chất đặc thù, thỉnh chủ nhân cẩn thận hành sự. ]
Cố Tá âm thầm gật đầu, tỏ vẻ hiểu rõ.
Hắn cũng không ngốc, Dược Thiên Tâm Pháp trừ bỏ kim chủ đối với hắn không tồi biết ra, hắn cơ bản sẽ không để cho người khác biết. Cho dù là những phương pháp luyện dược khác, hắn cũng sẽ hỏi qua kim chủ trước, sẽ không tự mình tùy tiện xử lí.
Mà Công Nghi Thiên Hành nghe xong lời này của Cố Tá, cũng là nao nao.
Sao đó y ôn hòa trả lời: “Thời điểm chưa đến.” Y lại cười cười, “A Tá, gần đây vẫn là vất vả cho ngươi rồi.”
Cố Tá lắc đầu, “Này có gì vất vả, bản thân ta cũng cần dược khí, cũng muốn rèn luyện bản lĩnh luyện dược.”
Công Nghi Thiên Hành thấy hắn như vậy, ý cười bên môi càng tăng.
Thủ đoạn luyện dược này quá thần kì, nếu để cho Luyện dược sư trên đại lục học tập, liền sẽ nhắc lên sóng to gió lớn, đến lúc đó chỉ sợ sẽ dấy lên tinh phong huyết vũ, rung chuyển kịch liệt.
Thậm chí đông đảo các thế lực đều sẽ biến hóa rung trời lệch đất.
Công Nghi Thiên Hành tự hỏi trong tay cũng có thế lực nhất định, nhưng thế lực này không đủ để để đối kháng cùng thế lực như nước lũ cuốn lên trên toàn đại lục, cũng không đủ để bảo vệ vị tiểu Luyện dược sư của y.
Vì vậy, đây còn chưa phải là thời điểm thích hợp.
Trong lúc hai người đối thoại, cũng đã kết thúc đấu giá bình Ích khí đan thượng phẩm cuối cùng.
Người thu được, chính là người của Hách Liên gia.
Sau khi Công Nghi Thiên Hành biết, cau mày: “Hách Liên gia quả nhiên là không kiềm nén được.” Y mở miệng phân phó, “Long Nhất, sau này giao dịch Ích Khí đan liền không cần lại đến cửa hàng Thương Long.”
Long Nhất cúi đầu: “Thỉnh chỉ thị của công tử.”
Công Nghi Thiên Hành cười: “Đến chợ đêm.”
Long Nhất bừng tỉnh: “Thuộc hạ tuân mệnh.”
Sau khi toàn bộ thượng phẩm Ích khí đan bán ra, đấu giá hội liền kết thúc.
Cố Tá đi theo bên người kim chủ nhà mình, cùng nhau rời khỏi phòng đấu giá Thương Long. Trên đường trở về không phát sinh chuyện gì, nhưng Cố Tá nhìn những người Thiên Long Vệ theo phân phó của kim chủ, nhanh chóng biến mất trong bóng đêm.
Hắn có chút tò mò.
Công Nghi Thiên Hành như phát hiện tâm tư hắn, cười nói: “Chờ thêm vài canh giờ, A Tá liền sẽ biết.”
Cố Tá tuy có chút ngốc, nhưng đại khái cũng hiểu rõ, hành động của kim chủ cùng Thiên Long Vệ vừa rồi có liên quan với hắn.
Sau khi trở về biệt viện, Cố Tá cũng không lãng phí thời gian.
Bởi vì Ích khí đan rất được hoan nghênh, hắn chạy nhanh chui vào mật thất, hảo hảo mà luyện chế ra thêm vài lò đan dược. Đương nhiên đại đa số vẫn là cực phẩm — thực lực của kim chủ cùng Thiên Long Vệ mới là quan trọng nhất, sau đó mới là luyện chế một ít Ích khí đan thượng phẩm, chuẩn bị dựa theo kế hoạch của kim chủ mà tiến hành.
Chờ luyện qua mấy vòng, Cố Tá lại chuẩn bị dược thủy cùng dược thiện thật tốt cho kim chủ nhà mình, đi ra ngoài gọi kim chủ đến chữa bệnh.
Mà lúc hắn ra ngoài, nhìn thấy kim chủ đang ngồi phía sau án thư, nghe Long Nhất hồi báo — những Thiên Long Vệ được phái ra ngoài làm việc lúc trước, đã đem tư liệu tổng kết tốt lại, báo lại cho Đại thống lĩnh.
Sau khi nhìn thấy Cố Tá, Công Nghi Thiên Hành vẫy vẫy tay: “A Tá, lại đây.”
Cố Tá chậm chạp đi qua: “Thiên Hành công tử?”
Công Nghi Thiên Hành biểu tình ấm áp, đưa qua một trang giấy: “Nhìn xem?”
Cố Tá nhận lấy, nghe lời nhìn vào: “Di”
Trên tờ giấy viết chính là tin tức của Tề Phong.
Thì ra Tề Phong hơn một tháng trước đã đến đế đô. Mà người đi cùng hắn chính là kẻ tùy tùy tiện tiện theo đuổi Tề Thiên Hữu, là kẻ dấy lên ngọn lửa hủy diệt cả đời Tề Thiên Hữu, bạc tình bạc nghĩa đến vài phần tình bằng hữu cũng không chịu bố thí, từ ái mộ quay đầu một cái liền xe Tề Thiên Hữu như kẻ thù - Bạch Văn Tuấn.
Cố Tá xem đến đây, trong lòng liền nổi lửa.
Đôi cẩu nam nam này cũng đủ tiêu dao ha, sau khi hại Tề Thiên Hữu cư nhiên một chút áy náy đều không có, còn nhanh như vậy đã thân thiết nóng bỏng... Thật là quá khiến người buồn nôn!
Bản tính Tề Phong ngoan độc tạm thời không nói, Bạch Văn Tuấn kia nếu có thể lấy lui làm tiến mà tiếp nhận Tề Phong, thế thì vì sao ngay từ đầu đã không làm như vậy? Bọn họ rõ ràng là nhân phẩm thấp kém trời xinh một đôi, sớm ở bên nhau không phải là tuyệt phối hay sao? Vì cái gì lại đi trêu chọc Tề Thiên Hữu vô tội!
Người như vậy, người như vậy...
Cố Tá nhắm mắt, kiềm chế lửa giận trong lòng.
Tuy rằng mọi chuyện đã qua mấy tháng, hắn cũng không phải vì sau khi có được kí ức của Tề Thiên Hữu mà sinh ra đồng cảm, lòng mang tâm trạng căm phẫn, nhưng khi chân chính có được tin tức hai người kia, hắn vẫn là có chút nhịn không được.
Sau khi bình tĩnh, Cố Tá tiếp tục xem tiếp.
Đại khái là hai người rất xứng đôi, sau khi ở chung một thời gian, Tề Phong đối với Bạch Văn Tuấn có thể nói là ngoan ngoãn phục tùng, Tề gia đối với Bạch Văn Tuấn cũng là một lực lấy lòng, khiến cho Bạch Văn Tuấn dần dần chấp nhận Tề Phong vào vị trí bạn lữ của mình.
Khoảng thời gian xảy ra thế gia chiến kia, Bạch Văn Tuấn cố ý tới đế đô Thương Vân Thành, cũng thuận tiện mang theo Tề Phong cùng hắn tiếp tục bồi dưỡng tình cảm.
Lại nói hai bên đều rất có tâm, chỉ là hạng người như bọn hắn, cũng đều quá ghê tởm.
Không thể nghi ngờ, dưới tiểu bao sương phòng đấu gia ngày hôm qua, đúng là Bạch Văn Tuấn cố ý dẫn Tề Phong đi, mà Tề Phong tranh đoạt tiểu đan lô kia, cũng là Bạch Văn Tuấn tiêu phí tiền tài mua lấy.
Xem đến đây, Cố Tá hít vào một ngụm khí.
Hắn vốn là tưởng cho Tề Phong một hố nhỏ, hiện tại đổi lại thành Bạch Văn Tuấn, cũng không tồi a!
Bạch Văn Tuấn kia tuy rằng lòng dạ thâm sâu, nhưng hao phí tiền tài gấp đôi, ít nhiều gì cũng khiến trong lòng hắn ta khó chịu đi? Nếu có thể vì thế mà cùng Tề Phong sinh ra khúc mắc, vậy càng tốt!
Sau khi xem xong tin tức, Cố Tá quay đầu nhìn về phía kim chủ nhà mình.
Công Nghi Thiên Hành như cũ ôn hòa: “A Tá, ngươi có việc gì muốn làm sao?”
Cố Tá trong lòng cảm động.
Hắn hiểu rõ, kim chủ cho người đi điều tra chuyện này chính là không muốn trong lòng hắn còn khúc mắc.
Ngẫm nghĩ một lúc, Cố Tá hỏi: “Thiên Hành công tử, Bạch gia...là thuộc dạng gia tộc gì? Bạch Văn Tuấn đến đế đô, có mục đích gì?”
Trong mắt Công Nghi Thiên Hành hiện lên một tia tán thưởng, trả lời: “Nếu đem đại gia tộc trên đại lục này phân chia theo thứ tự, như vậy đế đô có năm đại thế gia là thế lực siêu cấp của Thương Vân quốc, so với năm đại thế gia kém một bậc là nhất đẳng thế lực, sau là nhị đẳng, tam đẳng, cùng với bất nhập lưu thế lực.”
Cố Tá nghiêm túc nghe.
Công Nghi Thiên Hành khóe môi hơi cong: “Tề gia lưu truyền không đến hai trăm năm, nhiều nhất cũng chỉ là thuộc loại bất nhập lưu đến tam đẳng thế lực, Bạch gia truyền thừa lâu hơn chút, nhưng cũng không có ngồi ổn trên vị trí nhị đẳng thế lực. Nếu muốn giải quyết.... “ Y cười cười, “Chỉ là kẻ hèn của thế lực nhị đẳng, A Tá không cần phải cảnh giác.”
Cố Tá đã hiểu.
Tề gia lúc trước nịnh bợ Bạch Văn Tuấn - Bạch gia, ở trong mắt kim chủ cũng chỉ như nhấc tay giết chết một con kiến mà thôi.
Lúc này, Công Nghi Thiên Hành trầm ngâm nói: “Mục đích Bạch Văn Tuấn đến đế đô...” Y hơi nghiêng nghiêng đầu tới, “...cũng giống như cái gọi là đệ tử xuất sắc của nhị tam đẳng thế lực, tự nhiên là muốn phô bày bản lĩnh, chờ người của đại thế gia đến thu nạp.”
.........
Editor: cứ thấy có người vote là tuôn hết chương dự trữ hà