Ta Đây Trời Sinh Tính Ngông Cuồng

Chương 82: Chương 82: Thủ đoạn tiếp theơ của Vương Ngạn Siêu




Đường Ân nhìn bộ dạng Kỷ Du Du như vậy, cạn lời: “Tôi đáng sợ như vậy sao?” “Không có…” Kỷ Du Du cúi đầu, vân vê góc áo của mình.

Đường Ân nhếch môi: “Cô cảm thấy Vương Ngạn Siêu thế nào?” “Vương Ngạn Siêu?” Mặt Kỷ Du Du lập tức đỏ bừng.

Nhìn vẻ mặt vừa nãy của Đường Ân, cô đã cảm thấy có chút vấn đề, bây giờ hỏi ra lại hỏi về Vương Ngạn Siêu.

“Đúng vậy, cô cảm thấy Vương Ngạn Siêu thế nào?” Đường Ân nghiêng đầu, hứng thú nhìn Kỷ Du Du.

Kỷ Du Du hơi bối rối, cúi thấp đầu nói: “Chẳng ra sao cả…” “ồ…” Đường Ân gật đầu, lặng lẽ nở nụ cười: “Tôi cũng cảm thấy chẳng ra sao cả! Nếu hai chúng ta đều cảm thấy giống nhau, vậy tạm thời cô không cần trả lại số tiền mà tôi phải chỉ tiêu tối nay để tìm côi” Kỷ Du Du hơi tức giận quay đầu đi, lẩm bẩm: “Cũng không phải tôi bảo anh tìm tôi, còn bày vẽ ra thế này…” “Ôi… Cũng bắt đầu cãi lại rồi đấy à?” Đường Ân bĩu môi, nhìn đèn đường bên ngoài cửa sổ: “Tiền để tìm cô thì không cần trả lại, nhưng mà tiền ngồi xe cô vân phải trả cho tôi đấy nhé! Ngoài ra phí điện nước trong nhà tôi cũng sắp phải trả rồi…

Kỷ Du Du nghe Đường Ân nói như vậy, bặm miệng nhìn cửa sổ xe bên cạnh, không hề muốn đáp lại một chút nào.

Đoàn xe dừng lại bên ngoài biệt thự, Đường Ân xuống xe, mời Kỷ Du Du bước xuống, đứng nguyên tại chỗ.

“Cậu chủ, vừa nãy có người gọi điện thoại đến, nói bọn họ là bạn cùng phòng của Kỷ Du Du, nói trước đó Kỷ Du Du vẫn còn ở trong ký túc xá…” Đường Ân liếc nhìn một cái, Kỷ Du Du đã kéo cửa biệt thự ra, trong lòng có chút lạnh lẽo: “Anh hỏi bọn họ, nếu bọn họ có thể nói ra được vị trí hiện tại của Kỷ Du Du thì sẽ đưa tiên cho bọn họ,thế nào?” “Bọn họ không nói ra được…” “Vậy quên đi! Không cần để ý đến bọn họ nữa! Ân Nhất, anh đi điều tra xem, rốt cuộc tối hôm nay đã xảy ra chuyện gì!” Đường Ân sâu xa nói, xoay người đi vào trong biệt thự.

Ân Nhất gật đầu, xoay người lên xe.

Những người này là vệ sĩ của Đường Ân, những lúc bình thường sẽ không lộ mặt, vốn anh cũng không cần đến những người này, nhưng sau khi trải qua chuyện của Vương Thanh Sơn lần trước, Miêu Bách đã phái bốn vệ sĩ đến đây.

Bốn vệ sĩ này vốn dĩ đều có tên, nhưng không muốn lộ thông tin riêng tư cá nhân ban đầu, cho nên thống nhất xưng hô thành Ân Nhất, Ân Nhi…

Đây cũng những cái tên được đặt theo tên Đường Ân, từ rất lâu trước đây, những người này đã ở bên cạnh Đường Ân rồi.

Liên quan đến chuyện tối hôm nay, Đường Ân tuyệt đối không tin Kỷ Du Du không có lý do gì lại rời đi vào buổi tối, nhất định là xảy ra chuyện gì cho nên mới có chuyện xảy ra tối nay. Cũng may cô ngốc này không xảy ra chuyện gì, nếu không chắc chắn Đường Ân sẽ lật tung toàn bộ thành phố Giang.

Vào trong nhà rồi, Đường Ân thấy Kỷ Du Du đã về phòng bèn xoay người đi về phía phòng mình.

“Ừm…’ Kỷ Du Du chạy ra, mặt hơi ửng đỏ: “Tại sao cửa phòng tôi lại bị hỏng rồi?” “Ồ? Không biết!” Đường Ân cười khan một tiếng, giả ngu: “Yên tâm đi, tôi không có thói quen nhìn lén đâu!” Kỷ Du Du sợ đến mức vội vàng rụt Về, chỉ nghe thấy đằng sau có mấy âm thanh rầm rầm vang lên, cũng không biết cô bé này lại đang lôi kéo thứ gì ra chặn cửa phòng lại.

Đường Ân toét miệng cười, quay về phòng.

Đêm này, gần như toàn bộ thành phố Giang đều sôi trào! Một cái tên khiến cho cả thành phố Giang phải chấn động, cái tên đó chính là Kỷ Du Dul Đầu tiên là các đài phát thanh truyền thông lớn, sau đó là đài truyền hình, cuối cùng là xe taxi và máy bay không người lái, đêm hôm đó thành phố Giang đều đang suy đoán xem rốt cuộc Kỷ Du Du là thần thánh phương nào, có thể khiến cho người ta phải tốn nhiều tiền như vậy để đi tìm.

Có người nói Kỷ Du Du là một cô gái xinh đẹp gặp được hoàng tử của đời mình, có người nói Kỷ Du Du là em gái hàng xóm, đang được anh trai tìm kiếm, có điều có nhiều người muốn liên hệ chuyện này với tình yêu hơn, dù sao thì nghe thật sự vô cùng lãng mạn.

Trong số những người này, Vương Ngạn Siêu là người hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, thậm chí còn biết hết tất cả những chuyện đã xảy ra.

Khi TV trong nhà hàng phát sóng tin tức liên quan đến Kỷ Du Du, Vương Ngạn Siêu gần như nổi giận đến mức muốn đập nát TV, sau đó gương mặt trở nên đờ đẫn nhìn người đẹp chủ trì, một mình vội vàng rời khỏi nhà hàng.

Tại sao có thể như vậy? Vương Ngạn Siêu oán hận trong lòng, mọi chuyện không phải như thế này, phải là Kỷ Du Du nổi giận, sau đó lập tức nói chia tay với Đường Ân, sau đó lao vào lòng mình cầu xin an ủi chứ! Bây giờ tại sao lại biến thành Đường Ân đi tìm kiếm Kỷ Du Du một cách phô trương như vậy? Vương Ngạn Siêu cảm thấy mình hiểu phụ nữ rất rõ, một khi chuyện như vậy xảy ra, tất nhiên sẽ khiến cho người phụ nữ hoàn toàn chìm đắm. Anh ta không thể chờ đợi như vậy được, nhất định phải tranh thủ thời gian, làm Kỷ Du Du mất hết hy vọng với Đường Ân.

Ra khỏi nhà hàng, vội vàng bấm số điện thoại của Giang Yến.

Vương Ngạn Siêu lạnh giọng nói: “Sáng sớm ngày mai làm theo những gì tôi đã dặn, tôi xem xem Đường Ân còn có thể làm gì được nữa!” ““Ghuyện này…” Giang Yến hơi do dự: “Cô không nghe thấy lời tôi nói sao?” Vương Ngạn Siêu gần như gầm lên.

Giang Yến vội vàng gật đầu: “Được, ngày mai tôi thử xem…” Vương Ngạn Siêu cúp điện thoại, sắc mặt u ám nhìn về phía trường học.

Chuyện này nhất định không thể cứ bỏ qua như vậy được, chắc chắn phải nghĩ cách làm cho Đường Ân phải trả giá thật đất.

Lúc này Đường Ân đã ngủ, hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.

Sáng sớm hôm sau, Ân Nhất gửi tin tức về, báo hết mọi chuyện từ đầu đến cuối.

Đường Ân cúp điện thoại, dựa vào đầu giường, mặt lạnh ngắt.

Vương Ngạn Siêu! Đường Ân cũng không ngờ mình lại thua trong tay Vương Ngạn Siêu, bây giờ suy nghĩ lại chuyện tối hôm qua, hẳn là có liên quan đến Vương Ngạn Siêu, cho nên Kỷ Du Du mới bỏ đi? Gương mặt Đường Ân lạnh lùng, anh khế thở dài một tiếng, xoay người xuống giường.

Lúc này ngoài cửa vang lên tiếng leng keng, hình như là có người bấm chuông cửa.

Đường Ân vội vàng đi xuống tầng, nhìn thấy bên ngoài có một cô gái xinh đẹp tóc ngắn đang đứng, dáng người đẹp đến mức độ gần như bùng nổ.

Viên Chi Am? Đường Ân mở cửa, nhìn Viên Chi Am đứng bên ngoài, hơi chần chừ: “Cô đây lồi ng “Anh Đường, tôi là Viên Chi Am của trung tâm bán đấu giá Gia Phúc, tôi hy vọng có thể nói chuyện với anh một lát!” Viên Chi Am mỉm cười quyến rũ, nhìn thấy ánh mắt Đường Ân đang đánh giá khắp người cô ta, trong lòng lập tức vui mừng, cố tình ưỡn ngực lên: “Anh Đường, tôi có thể vào ngồi một lát không?” “Không được!” Đường Ân mỉm cười, đóng cửa lại.

Viên Chi Am sửng sốt, ngơ ngác đứng ngây ra. Cô ta có thể cảm nhận được Đường Ân cảm thấy hứng thú với thân thể cô ta, nhưng không ngờ sẽ bị từ chối thẳng thắn như vậy.

Viên Chi Am vẫn luôn rất kiêu ngạo về thân hình của mình, lại không ngờ rằng lại bị người ta nhốt ngoài cửa. Đam Mỹ H Văn

Đường Ân bĩu môi xoay người đang định đi lên tầng, điện thoại trong tay đã đổ chuông, là Đinh Huyên gọi đến: “Đường Ấn, cậu mau xem nhóm lớp đi…”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.