Tà Đế Cuồng Phi

Chương 177: Chương 177: Ta chỉ nói chuyện với người




Edit & Dịch: Emily Ton.

Mọi người nghe xong lời này, đều rất sửng sốt.

Bọn họ căn bản không nghĩ tới, Bạch Tam tiểu thư luôn bị người trào phúng, chỉ biết yên lặng rơi lệ, hôm nay dám phản bác lại các nàng!

Hơn nữa, còn nói rất độc như vậy!

Dám so sánh thiên kim tiểu thư như hoa như ngọc các nàng với cô ba bà sáu? Còn nói các nàng đang bán thức ăn chửi đổng ở chợ?

Một người không thể nhịn được, cả giận nói: “Bạch Nhược Ly, ngươi nói chuyện khách khí một chút! Thật đúng là cho rằng mình có phong hào quận chúa thì ghê gớm lắm sao? Phế vật chính là phế vật, phải nhận rõ thân phận mình! Ta thấy ngươi chính là muốn bị đánh!”

Hoàng Nguyệt Ly quay đầu, phát hiện người đang nói chuyện chính là tiểu thư Tĩnh Quân Hầu phủ, Vệ Lăng Sương.

Vệ Lăng Sương là bạn thân của Bạch Nhược Kỳ, trước kia rất nhiều lần cùng với Bạch Nhược Kỳ khi dễ nàng.

Nàng nhướng mày, còn chưa kịp nói chuyện, đã nghe được giọng nói của Bạch Nhược Kỳ truyền đến từ phía sau.

“Lăng Sương, ngươi đừng nói như vậy! Nàng nói không phải thế nào, dù sao cũng là tiểu thư Võ Uy Hầu phủ chúng ta, không giống như phế vật bình thường! Hơn nữa, nàng từ nhỏ đã không có cha mẹ giáo dưỡng, nói không đúng cũng là bình thường, các ngươi đều là tiểu thư khuê các, không cần so đo cùng nàng!”

Bạch Nhược Kỳ nói một cách tự nhiên và hào phóng, trên mặt tràn đầy biểu tình bất đắc dĩ, giống như một đại tỷ tỷ tốt, suy nghĩ biện pháp giúp muội muội tránh khỏi rắc rối.

Hoàng Nguyệt Ly rất có hứng thú đánh giá nàng ta.

Bạch Nhược Kỳ hôm nay trang điểm cực kỳ xinh đẹp, cho dù là ở đây có một đám thiên kim tiểu thư ăn diện lộng lẫy, cũng có vẻ phá lệ xuất sắc.

Hơn mười ngày trước, bộ dáng xấu mặt của Bạch Nhược Kỳ ở Thiên Trân Các, còn rõ ràng trước mắt. Hôm nay vừa thấy, nàng ta đã hoàn toàn trái ngược với vẻ chật vật lúc trước, thay vào đó là mỹ nhân như toà núi băng được dựng lên trên giá.

Hơn nữa vẻ mặt kiêu căng tràn đầy tự tin, giống như vị trí Thái tử phi đã là vật trong tay nàng ta.

Chẳng lẽ nói, Bạch Nhược Kỳ đã hoà hợp lại với Thái tử sao?

Hoàng Nguyệt Ly cân nhắc trong tim, nhưng trên mặt vẫn tràn đầy tươi cười, nói: “Nhị tỷ nói rất đúng, ta thật sự nói không đúng, bởi vì ta chỉ biết nói chuyện với người, chứ không phải nói chuyện với súc sinh. Vì vậy, nếu ta có đắc tội nơi đâu, còn thỉnh các vị thông cảm!”

Vệ Lăng Sương tái mặt, “Ngươi nói ai là súc sinh?!”

Hoàng Nguyệt Ly mang vẻ mặt vô tội, “Ta chưa hề nói gì, chẳng lẽ ngươi muốn tự mình nhận lấy danh hiệu này sao?”

Vệ Lăng Sương vốn dĩ chuẩn bị vung tay đánh nàng, nhưng bị nàng chặn họng như vậy, miễn cưỡng dừng tay lại.

Nếu nàng ta thật sự đánh Bạch Nhược Ly, không phải thừa nhận chính mình là súc sinh sao?

Ngay thời điểm nàng ta do dự, một chiếc xe ngựa bỗng nhiên ngừng lại.

Lý công công ở bên ngoài xe kêu lên: “Các vị tiểu thư, chúng ta đã đến cửa cung, thỉnh xuống xe, cùng ta đi bộ vào cung.”

Vệ Lăng Sương không dám nháo sự ở cửa cung, chỉ có thể oán hận liếc mắt nhìn Hoàng Nguyệt Ly một cái, xoay người xuống xe.

Hoàng Nguyệt Ly cũng theo sát đám người, tiến vào hoàng cung.

Hoàng cung Nam Việt Quốc trang trí tương đối xa hoa, đều không hề thua kém so với một số đại tông môn.

Đây là bởi vì Nam Việt Quốc tiếp giáp với rừng Ám Nguyệt, dựa vào ma hạch để mua bán kiếm tiền, vì thế tài lực thượng tương đối dư dả.

Lần trước Hoàng Nguyệt Ly tiến vào hoàng cung, chính là đêm khuya, cũng chưa nhìn thấy được gì, hiện tại rốt cuộc có thể tham quan ban ngày, nàng rất có hứng thú đánh giá khắp nơi, giống như đang đi dạo ở hoa viên nhà mình.

Mà những thiên kim các tiểu thư kiêu ngạo ở trên xe ngựa, khi bước vào cửa cung, lập tức nơm nớp lo sợ, đều cúi đầu không dám loạn nhìn.

Cứ như vậy, khiến Hoàng Nguyệt Ly càng thêm trở nên nổi bật trong nhóm.

Lý công công đi theo phía sau các nàng, cũng vì thế mà ánh mắt nhìn nàng nhiều thêm vài lần.

Dưới sự uy nghiêm của hoàng cung, còn có thể vui mừng tự nhiên như vậy, thật sự rất hiếm thấy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.