Tà Đế Cuồng Phi

Chương 178: Chương 178: Điện hạ phong tư trác tuyệt




Edit & Dịch: Emily Ton.

Giờ khắc này, Lý công công phảng phất có thể thấy được bóng dáng Võ Uy Hầu Bạch Lưu Phong năm đó trên người Hoàng Nguyệt Ly.

Một đám thiên kim tiểu thư bị đưa tới chỗ sâu trong một vườn hoa đào ở Ngự Hoa Viên.

Cảnh xuân tươi đẹp, trong cung hoa đào nở thật sự rất đẹp, như hà tự cẩm, nhuộm toàn bộ hoa viên thành một mảng màu sắc mỹ lệ.

Lý công công đưa người tới, cười nói: “Thỉnh các vị tiểu thư vào trong vườn ngắm hoa trước, nếu như mệt mỏi, cũng có thể đi tới đình hóng gió bên cạnh nghỉ tạm. Thái Hậu nương nương sẽ mở tiệc ở Từ Ninh Cung giữa trưa, chiêu đãi các vị.”

Hắn nói xong, lập tức cáo từ rời đi, để lại một đám thiên kim tiểu thư, tự mình ngắm hoa ở trong vườn đào.

Bên cạch vườn đào có một cái đình hóng gió, nước trà điểm tâm đều đã được mang lên, cũng có cung nữ thái giám chờ ở một bên để hầu.

Tuy nhiên, vài vị chủ tử trong cung, vẫn chưa hề xuất hiện vị nào.

Cho dù như thế, thiên kim tiểu thư ở đây vẫn không có một người nào dám chậm trễ.

Mỗi một người đều cẩn thận kiểm tra trang điểm và

quần áo của mình, muôn vàn dáng vẻ đi lại ở trong vườn hoa đào, nhất cử nhất động, đều cố tình biểu hiển mỹ mạo và khí độ của mình.

Bởi vì tất cả mọi người đều rất rõ ràng, mặc dù hiện tại nhìn không thấy người, nhưng vài vị chủ tử trong cung, khẳng định đều đang âm thầm kín đáo quan sát các nàng!

Hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để các nàng biểu hiện, nhất định phải khiến Thái tử nhìn thấy một mặt đẹp nhất của các nàng, nói không chừng có thể khiến hắn nhất kiến chung tình!

Hoàng Nguyệt Ly lại không có nhiều cố kỵ như vậy, nàng trực tiếp tìm cây đào đẹp nhất, ngồi xuống dưới tàng cây, đôi tay ôm đầu gối, nghiêng đầu, lẳng lặng nhìn cảnh đẹp trước mắt.

Một trận gió ấm thổi qua, cành đào trên cây bị gió xuân kích thích, những cánh hoa bị thổi xuống không ít, hỗn loạn bay bay, giống như một trận mưa hoa đào, tựa như ảo mộng, đẹp không sao tả xiết.

Hoàng Nguyệt Ly bỗng nhiên sửng sốt một chút.

Nàng dường như...... dường như......

Ở đầu bên kia vườn đào, nhìn thấy các chủ Thiên Trân Các!

Hơn nữa, các chủ đại nhân không hề mang mặt nạ.

Tuy rằng chỉ là một bóng dáng, nhưng gương mặt tuấn dật hoàn mỹ, đường cong rõ ràng nơi sườn mặt, lại khiến người không có khả năng nhận sai.

Chẳng qua, thoạt nhìn hắn giống như không có khí phách ngày thường, ngược lại chỉ giống như con em quý tộc bình thường, khí chất thanh cao, cũng có chút bộ dáng quá mức văn nhã.

Hắn mặc áo trường bào màu tím cao quý, thêu hoa văn trang trí màu vàng chỉ hoàng gia mới có. Trên đỉnh đầu có đội mũ cao, thắt lưng ngang eo, đứng ở trong vườn đào, phiêu dật xuất trần, tuấn mỹ đến nỗi không giống người thật.

Nam nhân hơi nghiêng đầu, dường như chỉ thoáng nhìn qua bên này, thu hút những tiếng thì thầm hít khí của các thiếu nữ xung quanh.

Nhưng hắn chỉ nhẹ nhàng di chuyển tầm mắt, bước chân không hề dừng lại, một lát đã biến mất ở trong cung thất.

Hoàng Nguyệt Ly quả thực không thể tin nổi hai mắt của mình, còn tưởng rằng mình đã nhìn lầm.

Người nam nhân này...... vì sao lại xuất hiện ở nơi này? Hay là...... bộ dáng kia? Điều này khiến người cảm thấy không quá quen thuộc!

Tuy nhiên, rất nhanh nàng đã lấy lại phản ứng của mình.

Lần trước vì nàng muốn trốn sự đuổi bắt của quốc sư, trốn vào bên trong hoàng cung, bị người nam nhân này cuốn lấy. Sau đó, Kim Vũ Vệ tới đuổi bắt nàng, đã từng gọi hắn là “Điện hạ”!

Lúc ấy bởi vì khi nàng nhìn thấy khuôn mặt nam nhân này, quá mức chấn động, không có tâm tư miệt mài theo đuổi chuyện này.

Sau khi mọi việc trôi qua, nàng cũng từng đoán qua thân phận của hắn.

Thực hiển nhiên, hắn chắc hẳn là thành viên ở trong hoàng thất, hơn nữa với tuổi của hắn, rất có thể là một hoàng tử.

Nhưng, đương kim hoàng đế có rất nhiều con nối dõi. Đối với hoàng tử 15 tuổi trở lên đã có sáu bảy người. Hơn nữa, Bạch Nhược Ly trước kia cũng chưa từng có cơ hội tiến cung, căn bản không biết rõ những hoàng tử này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.