Hoàng Nguyệt Ly vội vàng đưa lại gần hơn, nhìn kỹ.
“Gửi ái nữ Nhược Ly: Nếu ngươi có thể nhìn thấy phong thư này, có lẽ cha đã rời khỏi ngươi ít nhất mười năm......”
Hoàng Nguyệt Ly ngẩn người.
Thời điểm Bạch Lưu Phong mất tích thần bí, Bạch Nhược Ly chỉ mới ba tuổi, mà nay năm, vừa lúc nàng sẽ bước sang tuổi 14, tính lên, vừa vặn là 10 năm.
Xem ra, Bạch Lưu Phong đã sớm làm tốt chuẩn bị rời khỏi nhà trong nhiều năm, cũng không phải nhất thời gặp nguy hiểm mà mất tích, mà là chính mình chủ động rời khỏi Nam Việt Quốc.
Hoàng Nguyệt Ly khẽ nhíu mày.
Bình phong của cha nàng ở Nam Việt Quốc thực sự rất tốt, ai cũng đều nói rằng hắn là nam nhân rất có tình có nghĩa, rốt cuộc là vì nguyên nhân nào, khiến hắn bỏ cả nữ nhi tuổi còn nhỏ của mình, vừa đi chính là mười năm?
Tuy nhiên, ngay sau đó, nàng liền có được đáp án từ trong bức thư dài.
.....Edit & Dịch: Emily Ton.....
Bạch Lưu Phong xác thật là thiên tài tu luyện rất hiếm thấy, có thiên phú thượng đẳng phẩm cấp 8, đáng tiếc hắn xuất thân ở Nam Việt Quốc, khởi điểm quá thấp, việc tu luyện đã bị chậm trễ.
Cứ như thế, khi hắn 17 tuổi, đã có đột phá trong tu luyện võ đạo Tứ Trọng Cảnh (四重境) —— Đan Huyền Cảnh (丹玄境), trở thành cao thủ số một số hai ở Nam Việt Quốc.
Bắt đầu từ ngày đó, để tăng lên thực lực của mình, hắn đã đi khắp mọi hướng, còn thành lập một đội lính đánh thuê (佣兵团: dong binh đoàn) nổi danh Nam Thiên Vực —— thủ lĩnh của lính đánh thuê Sóc Phong (朔风).
Trong thời gian đó, hắn kết bạn với một nữ tử tuyệt sắc có thiên phú còn xuất chúng hơn cả hắn, nàng chính là mẫu thân của Bạch Nhược Ly.
Sau khi hai người trải qua nhiều kinh nghiệm cùng nhau, dần dần thu hút nhau. Sau đó, lúc quay về tới Nam Việt Quốc, kết thành vợ chồng, còn sinh hạ một tiểu nữ nhi thông minh lanh lợi, ngọc tuyết đáng yêu, chính là Bạch Nhược Ly.
Đọc đến đoạn này, Hoàng Nguyệt Ly có chút kinh ngạc.
“Kỳ quái, người cha tiện nghi của nàng cũng đã là thiên phú thượng đẳng phẩm cấp 8, nhưng thiên phú của mẫu thân lại còn cao hơn cả hắn, vậy chẳng phải là đã đạt tới thiên phú phẩm cấp 9? Điều này quá khó để xảy ra đi?”
Ở Đại Lục Thiên Lăng, thiên phú phẩm cấp 9 chính là khoảng 100 năm mới xuất hiện một người.
Kiếp trước của Hoàng Nguyệt Ly, chính bởi có thiên phú phẩm cấp 9, lúc nàng ba tuổi đã bị cung chủ Ly Hỏa Cung chọn trúng, thu nhận làm môn hạ, toàn bộ môn phái dốc hết toàn lực, cẩn thận bồi dưỡng.
Mà trong lịch sử, bất luận một tuyệt thế thiên tài có thiên phú phẩm cấp 9, đều là nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy Đại Lục Thiên Lăng, ngay cả là niên thiếu khi sinh ra thấp kém, cuối cùng cũng nhất định sẽ nổi danh khắp thiên hạ.
Tuy nhiên, mẫu thân Bạch Nhược Ly cũng là thiên phú phẩm cấp 9, nhưng từ trước tới nay nàng vẫn chưa từng nghe qua có một người như vậy......
Hoàng Nguyệt Ly lại tiếp tục nhìn xuống.
Nội dung từ đó về sau, bỗng nhiên có chuyển biến bất ngờ.
Mẫu thân Bạch Nhược Ly sau khi sinh hạ nữ nhi không lâu, đột nhiên có một kẻ thần bí tìm tới cửa, ép buộc và mang nàng rời đi!
Nàng vì không muốn liên lụy đến hôn phu và nữ nhi của mình, đã đáp ứng rời đi cùng với đối phương, nhưng đã trộm để lại một phong thư cho Bạch Lưu Phong.
Bức thư nói với Bạch Lưu Phong, người mang nàng rời đi chính là tộc nhân của nàng, là sự tồn tại mà hắn không có khả năng đối kháng, để hắn không cần phải quan tâm đến nàng nữa. Còn dặn dò hắn, ngàn vạn lần không cần phải tiết lộ sự tình bọn họ đã có nữ nhi, nếu không nữ nhi cũng sẽ bị mang đi!
Ái thê cứ bị cướp đi như vậy, Bạch Lưu Phong đau lòng muốn chết.
Mặc kệ trong thư thê tử nói hắn không cần phải đi tìm nàng, nhưng Bạch Lưu Phong làm sao có thể từ bỏ?
Hắn vừa điên cuồng tu luyện để tăng thực lực lên, vừa nghĩ mọi cách hỏi thăm nơi ở của thê tử. Rốt cuộc sau ba năm, hắn đã có được manh mối.
Hắn cũng biết chuyến rời đi lần này của mình rất nguy hiểm, hơn phân nửa là có đi mà không có về, trong lòng cũng không bỏ xuống được nữ nhi còn nhỏ tuổi.
Tuy nhiên, cơ hội thoáng qua này có thể tìm thấy thê tử, hắn không thể cứ buông tha như vậy.
Bằng không, hắn nhất định sẽ hối hận suốt đời!