Với một người thường như Lâm Chấn Động, đối mặt với đòn này, hắn hoàn toàn không có bất kỳ sức chống đỡ. Hơn nữa, Tiểu Long Nữ cũng đã dùng toàn lực, khác biệt xa so với việc chọn thời cơ mà nhẹ nhàng chém một kiếm trước đó, vậy nên mắt thấy chỉ cần đánh trúng, Lâm Chấn Động nhất định sẽ có kết cục đó là mồ yên mả đẹp.
Không ngoài dự đoán, Lâm Chấn Động thật bị dọa đến ngây ngốc, hoàn toàn trơ mắt nhìn dải lụa mềm mại kia phóng đến trước người mình.
- Thiếu gia!
- Thiếu gia!
...
Lúc này bỗng vài tiếng hô đồng thời vang lên, cùng lúc ba bóng người xuất hiện che chắn trước người hắn, trong chớp mắt chặn lại dải lụa phóng đang tới, đánh nó thành nhiều mảnh
- Các ngươi?
Lâm Chấn Động chưa hết hoảng hồn sau khi thoát chết, hắn kinh ngạc quay sang nhìn những người này.
Mỗi người đều là dáng vẻ lực lưỡng, lạnh lùng, thiết huyết nhưng lại có tư thái chỉnh chu, nghiêm túc khác xa so với những kẻ thô lỗ, tùy tiện giống như Hắc Mặc Thiết và Phổ Khắc kia.
- Chúng ta được lão gia phái đến để bảo vệ sự an toàn của thiếu gia.
Người đứng ở giữa có chút cung kính nói.
Lão gia mà hắn nhắc đến cũng không phải ai khác chính là vị thành chủ Lâm Trấn An, lão cha của Lâm Chấn Động. Người này đương nhiên không thể yên tâm để nhi tử của mình thoải mái đi cùng hai kẻ đâm thuê chém mướn cực kỳ nguy hiểm gần đó, vậy nên mới phân phó bọn họ đi theo giám sát, âm thầm bảo hộ Lâm Chấn Động.
- Cha ta?
Ba người gật đầu sau đó báo ra danh tự lần lượt là Phúc Khang, Chu Địch và Đường Dụ. Đoán rằng mặc dù vị công tử chỉ lo chơi bời, gây họa này ít khi tiếp xúc qua nhưng hẳn cũng biết được đôi chút những người thân cận của cha mình.
Lâm Chấn Động hơi ngạc nhiên, nhưng cũng lập tức hiểu ra, hắn lại tức giận chỉ sang phía Tiểu Long Nữ nói:
- Các ngươi mau giúp ta bắt lấy nàng! Ta nhất định phải để cho nữ nhân này nếm mùi đau khổ, lại dám ám toán bản thiếu gia đến hai lần.
- Thiếu gia! Bọn ta chỉ có trách nghiệm bảo vệ ngươi, vậy nên...
Người tên Phúc Khang không lộ ra quá nhiều cảm xúc đáp.
Chỉ có điều, Lâm Chấn Động nghe được lời này, hắn lại càng gắt gỏng:
- Bảo vệ ta? Vậy khi trở vể ta cho cha nhìn vết thương này, để xem các ngươi ăn nói như thế nào?
Lâm Chấn Động hơi hướng cánh tay bị chặt đứt của mình về phía ba người, nhưng hắn cũng lập tức rùng mình, sắc mặt càng tái đi vài phần, hiển nhiên là vết thương vẫn chưa hết đau đớn.
Ba người kia thấy vậy liền hơi khẽ nhíu mày. Chỉ riêng tính cách hiện giờ của Lâm Chấn Động, bọn họ đã cảm thấy không mấy dễ chịu với hắn. Dù sao bọn họ cũng chỉ là trung thành với vị thành chủ kia, mà không phải gã thiếu gia càn rỡ ngang ngược này.
Vậy nên, trước đó thấy Lâm Chấn Động tiến đến gần Tiểu Long Nữ, bọn họ ngoài việc chủ quan không ngờ đến năng lực của nàng, còn là dự định khoanh tay nhắm mắt không muốn để tâm tới ý đồ xấu xa của người này. Cho đến khi Lâm Chấn Động bất ngờ bị chặt xuống một cánh tay, bọn họ mới định lao ra cứu giúp thì đã muộn.
Thành ra mặc dù có phần buồn bực, không tình nguyện nhưng điều này quả thật khiến bọn họ trở về cũng khó bề giải thích, chỉ có thể tuân theo lời Lâm Chấn Động tiến lên đối phó với Tiểu Long Nữ.
- Cẩn thận, nữ nhân này rất mạnh.
Bọn họ nhắc nhở một tiếng rồi rất nhanh gia nhập vòng chiến.
Tiểu Long Nữ nhìn ba người vừa tới này, sắc mặt vẫn không đổi, nhưng lại thầm cau mày một chút. Nàng một mình đối phó hai người Hắc Mặc Thiết và Phổ Khắc, hoàn toàn là ở thế áp đảo, không cho bọn họ bất kì cơ hội nào chống trả nào, tính toán không bao lâu nữa là có thể hạ gục hai người này.
Hiện giờ bỗng có thêm đám người Phúc Khang gia nhập, nàng cũng vẫn chiếm ưu thế tuyệt đối, bởi dẫu sao ba người này cộng lại cũng chỉ hơn kém so với Hắc Mặc Thiết một chút mà thôi, Ngọc Nữ Tố Tâm Kiếm Pháp quả thực dư sức áp đảo toàn bộ những người này. Tuy nhiên, chỉ có nàng rõ ràng nhất thời gian càng kéo dài lại càng không có lợi cho nàng chút nào.
Tiểu Long Nữ vì vậy càng tranh thủ phát huy thực lực đến tốt cùng, trong thời gian ngắn cả năm người đều cách nào chống đỡ thế công của nàng, sau một hồi cả đám lại mang thêm vô số vết thương chồng chất. Tuy nhiên, Tiểu Long Nữ về cơ bản không thể vận dụng quá nhiều sức lực, cuối cùng nàng thủy chung cũng không có cách nào trực tiếp dứt điểm những người này.
Bất chợt, Phổ Khắc trước đó âm thầm để cho mấy người Hắc Mặc Thiết thay hắn gánh chịu, một mình rời khỏi vòng chiến, lúc này bỗng lặng lẽ tiến ra phía sau Tiểu Long Nữ. Kẻ luôn luôn âm hiểm này cũng không lần nữa định điểm huyệt nàng, mà một quyền cực kỳ nhanh chóng và tàn bạo đánh vào lưng nàng.
Chỉ là, Tiểu Long Nữ sớm đã đề phòng, một dải lụa chợt cuốn chặt lấy quyền đầu của Phổ Khắc, cánh tay mềm mại hơi vung lên để hắn nhanh chóng bị kéo xuống, nàng lập tức tránh khỏi ba người Phúc Khang liên thủ, một kiếm nhanh nhẹn đâm tới trước ngực Phổ Khắc.
Hắc Mặc Thiết thấy Phổ Khắc hoàn toàn không có cơ hội tránh thoát nhát kiếm này, liền vội vã vung rìu bổ tới. Tiểu Long Nữ không hề tránh né một kiếm giơ ra muốn chặn lại Hắc Mặc Thiết, một kiếm còn lại vẫn không xoay chuyển đâm xuống.
Không ai nghĩ rằng Phổ Khắc tìm cách đánh lén Tiểu Long Nữ lại để nàng có cơ hội kết liễu hắn. Giữa lúc mọi người tường chừng như một sinh mạng phải tiêu vong dưới nhát kiếm kia, Tiểu Long Nữ bỗng bay ngược ra ngoài kéo theo một vệt máu dài phun tới.
“ Chỉ thiếu một chút nữa... “
Nàng thầm nghĩ.
Hắc Mặc Thiết ngây ngốc nhìn cây rìu vừa đánh tới không phát huy được quá sáu phần thực lực của mình, có chút không dám tin tưởng.
Những chuyển biến liên tục của Tiểu Long Nữ khiến mọi người đều không kịp lý giải. Trong ba người bảo hộ của Lâm Chấn Động, Chu Địch tuy rằng không hiểu rõ ràng sự khác thường này, nhưng lại nhân cơ hội lao đến dùng một cây chùy lớn đánh về phía Tiểu Long Nữ.
Tiểu Long Nữ lúc này chỉ cảm thấy sức lực trong cơ thể nàng đang suy giảm nhanh chóng, ráng hết sức đưa kiếm chắn đỡ.
- Dừng lại!
Một loại cảm giác vô lực ập đến, Tiểu Long Nữ không rõ ràng mà nghe được âm thanh quen thuộc này.
Phụt!
Tiểu Long Nữ lui lại, lần nữa phun ra một ngụm máu tươi. Còn chưa để nàng vì cảm thấy dưới chân không còn chút lực mà ngã xuống, một bóng người đã đến ngay bên cạnh nàng.
Phổ Khắc đã áp sát, rút ra một thanh dao găm trong người, lập tức đâm tới. Động tác nhanh gọn, lãnh huyết giống như đã vô cùng quen thuộc!
Mặc dù hắn chuyên sử dụng quyền cước,nhưng đôi lúc gặp bắt gặp thời cơ hội đội thủ suy yếu hoặc chủ quan cũng thường làm ra hành động này. Điều này cũng không khó lý giải bởi bản tính âm hiểm của hắn.
Nếu hắn ban đầu còn có ý đồ xấu xa với Tiểu Long Nữ, vậy từ khi bị nàng chặt xuống một tay, hơn nữa còn bị đánh chém thê thảm hồi lâu, hắn cũng sớm đã nổi điên rồi. Việc Tiểu Long Nữ còn suýt chút nữa có cơ hội giết chết hắn khi nãy, chỉ khiến hắn càng thêm điên cuồng. Một nhát dao ác độc không chút lưu tình đâm vào thân thể của nàng, máu tươi chanh chóng nhuộm đỏ một mảng y phục trắng.
- Không!
Lúc này, bất chợt một bàn tay rắn chắc tóm lấy cánh tay của Phổ Khắc, đồng thời sau cổ hắn cũng có cảm giác bị người ta tóm lấy, tiếp đó là một cỗ năng lượng kì lạ tràn vào bên thân thể hắn điên cuồng phá hoại từ bên trong.
Một bóng người mạnh mẽ đem Phổ Khắc nhấc bổng lên, ném hắn bay ngược về phía sau.