Ta Là Hàn Vũ Thiên

Chương 94: Chương 94: Trận Tây Quan




Giao lão pháp tắc chuyển động không gian rạn nứt, mây hội tụ lại tưởng chừng như vô hại, nhưng khi đánh tới mang theo không gian pháp tắc kinh người.

Ai cũng phải khiếp sợ trước pháp tắc không gian, thứ mà ít kẻ trên thế gian khó mà ngăn lại được.

Cũng vào lúc tiên quân cũng xuất hiện một vị lão già sử dụng không gian pháp tắc, lão còn cầm theo một cây gậy pháp bảo Hóa Thần.

Xem ra lão là sở hữu pháp không gian lợi hại hơn cả Giao lão, cả không nói lời nào thân hình chớp động tan biến khỏi hư không.

Cánh hoa hồng bay lượn Kiều Nguyệt Nga xuất thủ, nàng ta thân thủ linh hoạt lướt tới một vị nữ tử Nguyên Anh gần đó.

Nữ tử Nguyên Anh này thật không thể xem thường, nàng ta lại có thể sánh ngang với ngụy Hóa Thần a.

Thải Thuận Nhi thủy lưu óng ánh bao quanh cơ thể như một lá chắn, nàng đón đỡ cũng là một vị ngụy Hóa Thần.

Lúc trước Vạn Niên cung có thể nghênh chiến ngụy Hóa Thần là do bọn họ chưa thể thích nghi được pháp tắc nơi đây, thực lực giảm mạnh chỉ có thể so với Vũ Cảnh viên mãn.

Nhưng bây giờ thì đã khác, thời gian trôi qua mấy năm pháp tắc cũng đã rõ ràng được khống chế, Hóa Thần và ngụy Hóa Thần đã không còn kiên kị Thánh Nhân hay Vũ Cảnh Thiên cấp nữa rồi.

Chiến trường 2 bên cân bằng cũng mang lại nhiều sự chết chóc hơn trước, tán tu hay lão già ẩn cư đều phải chọn phe để mà gia nhập.

Gia nhập tiên tộc sau khi Nam Cương bại bọn sẽ được tiếp quản nó, gia nhập Nam Cương thì là bảo vệ quốc thổ đời đời ghi công trong sử sách.

Kết cục vẫn là ở lòng người tham lam, đa số quay lưng với quê hương theo chân tiên tộc, một đám người này tất nhiên là bị câm thù nhất, sẽ được ưu tiên làm đối tượng bị giết hàng đầu.

Lão Quân kì thật ra một ý định rất là sáng suốt, dùng người của Nam Cương đánh người của Nam Cương, tiên quân tổn thất sẽ giảm đi rất nhiều.

Nhân tâm khiếm khuyết bao đời nay đều là điểm yếu của các nhánh nhân tộc, ai rồi cũng một lần rơi vào hoàn cảnh phải chọn lựa khó khăn của bản thân.

Mạch Liên kiếm ý tung hoành cắt xẻ từng cái tu sĩ phản bội thành nhiều khúc, ở độ tuổi này của lão nhìn thấy lũ phản bội thật là chướng mắt biết mấy.

<!-- PC_Midle1 -->

Hồng Thiên cầm búa trong tay hóa lớn chục trượng.

"Cự Nhân Biến."

Hồng Thiên một búa khổng lồ nện xuống mang theo sức ép của trọng lực, lão sở hữu được Cự Nhân Quyết, am hiểu điều khiển trọng lực.

Một búa hạ xuống trời đất chấn động khiến ai cũng kinh sợ, búa nhấc khỏi mặt đất tạo ra một hố sâu chôn vùi mấy trăm thi thể.

"Hà hà hà, lão phu cảm thấy hóa thành cự nhân rất hợp, để nện tụi khốn nạn này."

Hồng Thiên hóa thành cự nhân giọng nói đã trầm hơn trước.

"Hoàng Kim Thánh Sư."

Luân Chi dùng vô tận hỏa diễm ngưng tụ lại thành một đầu kim sư, hắn trèo lên lưng sư liên tục chém giết.

"Long Hóa!"

Tiêu Hạo dậm chận xuống đất tạo ra một cái hố, hỏa diễm bốc lên đốt cháy da của hắn.

Da người toàn bộ bị đốt đi lộ ra một thân long lân cứng cáp, trên đầu có long giác, con mắt phải là long nhãn.

Hai quyền bốc lên hỏa diễm lao vào chiến trường, ở dạng Long Hóa thể lực và tốc độ của Tiêu Hạo đã gia tăng, thật sự là một bộ công pháp hoàn mỹ cho chém giết.

Hỷ thân hình cao 3 mét mang một chiếc mặt nạ quỷ cười, vũ khí của hắn là một thanh kiếm sắc nhọn.

Nộ thân hình cũng không thua kém nhưng đổi lại là một chiếc mặt nạ quỷ giận dữ, vũ khí là một thanh lang nha bổng.

Ai thân hình chỉ 2 mét nhưng đeo mặt nạ quỷ nhìn hiền từ phúc hậu, ai nhìn vào cũng phải yêu mến, vũ khí của nàng là một thanh đại đao.

Ố mang mặt nạ căm hận thân hình không thay đổi, vũ khí là trường thương.

Bốn người càn quét chiến trường tựa như quỷ thần hiện thế, ai cũng mang đầy sát cơ và oan hồn bủa vây.

"Xe Chỉ Luồng Tâm."

Chuôi của Tham Lam kiếm phóng ra vô số sợi chỉ xuyên qua cơ thể từng người, mỗi một sợi chỉ đều buộc vào tim của bọn họ.

Thanh Hiên pháp lực lưu động tay dùng lực kéo mạnh, vô số trái tim màu đen ngòm rời khỏi thân thể rơi trên mặt đất.

Hắn dùng lực một lần nữa kéo những quả tim kia về, Tham Lam kiếm dài ra vài trượng xiên những quả tim kia như một xiên cá viên vậy.

"Đoạt Hồn."

Trương Tuân Vinh kiếm trong tay cắt ra từng cái linh hồn lìa khỏi thể xác.

"Trảm."

Kiếm xoẹt qua cắt toàn bộ linh hồn ra khỏi cơ thể, hắn nhanh chóng hấp thu không cho bọn chúng tiến vài luân hồi.

Triệu Lệ Diễm trong tay nắm Tuyệt Tình kiếm, từng vết chém hiện lên trên cơ thể bọn họ, ai có tồn tại tình cảm đều cắt thành thịt vụn, hoặc là một đường kiếm máu bắn tung tóe.

"Trận ở Tây Quân thành khá là đẫm máu đấy."

Lão Quân nhìn vào 2 quân cờ thở ra một hơi nói, Hàn Vũ Thiên không chút biểu cảm nói:

"Ừm."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.