Ta Là Một Tên Trộm

Chương 119: Chương 119: Tinh Linh Thần Xạ Thủ (2)




“Ta xem các ngươi trước tiên hãy tới nhà ta! Nơi này rất nhiều ma thú các ngươi không thể đối phó.” Tinh Linh Thần Xạ Thủ nói với Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân.

“Nhìn muội kìa, ăn đồ sống thật là khó coi a!” Bạch Vân đi ra phía trước, lấy ra khăn lau đi vết máu nơi khóe miệng do Tinh Linh Thần Xạ Thủ ăn thịt sống lúc nãy.

Tinh Linh Thần Xạ Thủ đứng im, mặc cho Bạch Vân giúp nàng lau.

“Uhm, hiện tại cũng chỉ có thể đi từng bước tính từng bước, “ Mộ Dung Tiểu Thiên gật đầu, hiện tại cũng quả thật không có biện pháp tốt.

Hai người đi theo Tinh Linh Thần Xạ Thủ xuyên qua một mảnh rừng đào, nhìn thấy một khu rừng rậm rất lớn, tất cả đều cây ngân sam to lớn xanh um tươi tốt, nhìn thân cây to lớn tráng kiện, sợ rằng mỗi một cây đều ngoài trăm năm tuổi.

“Nhà của ta ở trong rừng, “ Tinh Linh Thần Xạ Thủ chỉ cánh rừng kia, trong ánh mắt lộ ra tình cảm thân thiết: “Lúc ta vừa mới xuất hiện ở đây, vẫn là lv 0, nếu không có rừng cây rậm rạp này, ta chỉ sợ đã chết từ sớm ở chỗ này.”

Tinh Linh Thần Xạ Thủ vừa mang theo hai người đi tới vừa giải thích: “Ta là người Tinh Linh Tộc, cho nên trong rừng cây ta có thể tự do ẩn dấu, tránh né, ta lợi dụng ưu thế này, ở trong rừng cùng ma thú tranh đấu, không ngừng bắn chết đối thủ mới từng bước một cường đại hơn, hiện tại khu rừng cũng giống như lãnh địa của ta, không có ma thú nào dám đến nơi đây quấy rối.”

Khi nói chuyện mấy người đã tới bên trong rừng cây, Tinh Linh Thần Xạ Thủ xây một ngôi nhà gỗ nhỏ trên một gốc cây đại thụ rất to.

“Đây chính là nhà ta, “ Tinh Linh Thần Xạ Thủ chỉ ngôi nhà gỗ phía trên.

“Anh thấy chúng ta trước tiên ăn no bụng rồi nói sau, “ Mộ Dung Tiểu Thiên thấy đã đến nơi, liền đưa ra đề nghị.

“Uhm, cũng nên ăn một chút, chỉ số đói khát của em cũng chỉ còn 30%, “ Bạch Vân cũng gật đầu đồng ý.

Tinh Linh Thần Xạ Thủ không nói gì, gật gật đầu, nàng cũng bởi vì đói bụng mới đi ra ngoài tìm thức ăn, vừa rồi chỉ ăn vài miếng thịt của Nghê Vượn Thú, hiện tại vẫn còn đang đói.

“Hai người đi hái chút rau dại đi, anh ở đây nhóm lửa, “ Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn bốn phía có rất nhiều rau dại, liền hướng hai người bọn họ nói.

“Uhm, “ Bạch Vân đáp nhẹ, lôi kéo Tinh Linh Thần Xạ Thủ đi kiếm rau dại.

Phía dưới ngôi nhà của Tinh Linh Thần Xạ Thủ, hiển nhiên là được Tinh Linh Thần Xạ Thủ dọn dẹp qua, đều rất trống trải, Mộ Dung Tiểu Thiên thấy hai người rời đi, liền chọn một địa phương bắt đầu nhóm lửa, cành khô thì trong rừng có rất nhiều, về phần những thứ khác, trong hỗn độn giới chỉ của Mộ Dung Tiểu Thiên cũng không thiếu.

Đốt lửa, bắc lên một cái nồi, Mộ Dung Tiểu Thiên từ hỗn độn giới chỉ lấy ra một túi nước, bình rượu, gà quay, vịt nướng, thịt bò chín, còn có các loại gia vị. Nấu cơm đối với Mộ Dung Tiểu Thiên mà nói là việc nhẹ nhàng, từ nhỏ hắn đã nấu cơm chăm sóc các em.

Mộ Dung Tiểu Thiên đổ nước vào nồi, đợi đến khi nước sôi lên, dùng chủy thủ cắt thịt thành từng miếng rồi bỏ vào trong nồi, sau đó cho thêm chút gia vị, thành một cái lẩu thập cẩm, cũng không có biện pháp khác, hệ thống quy định không thể mang sinh vật sống ở trong giới chỉ, chỉ có thể làm như vậy.

“Oa, thơm quá a!” Bạch Vân cùng Tinh Linh Thần Xạ Thủ đã trở lại, Tinh Linh Thần Xạ Thủ ngửi được mùi thơm bốc lên từ trong nồi, liền kêu lên tiếng. Điều này cũng không có kỳ quái, nàng từ khi vừa sinh ra đã ở trong này ăn thức ăn sống, chưa từng gặp qua mấy thứ này.

Bạch Vân các nàng hái về rất nhiều rau dại, bọn họ rửa sạch sau đó bỏ vào trong nồi, mùi thơm càng nồng đậm, Tinh Linh Thần Xạ Thủ bụng sớm đã bắt đầu không chịu nổi kêu ‘ ọc, ọc ’.

“Tốt lắm, bắt đầu ăn, “ Mộ Dung Tiểu Thiên nói to, ba người đều bắt đầu ăn rất nhiều, nhất là Tinh Linh Thần Xạ Thủ, quả thực là có thể dùng từ ăn như hổ đói để hình dung.

“Ai nha, thức ăn chín nguyên lai là ngon như vậy, “ Tinh Linh Thần Xạ Thủ một bên cảm khái một bên liều mạng ăn.

Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân, một bên uống rượu, một bên nhìn bộ dáng Tinh Linh Thần Xạ Thủ mỉm cười.

“Tiểu muội muội, ngươi phải có một cái tên mới được, bằng không chúng ta xưng hô như thế nào với ngươi a!” Bạch Vân dựa vào bên cạnh Mộ Dung Tiểu Thiên, vẻ mặt ửng hồng ấm áp.

Ửng hồng, đó là bởi vì rượu ngon, ấm áp, đó là bởi vì đang ở bên cạnh người mình yêu.

Lúc này trăng cũng bắt đầu nhô lên, ánh trăng sáng tỏ như nhuộm cả cánh rừng thành một màu trắng bạc, ánh lửa lung linh bập bùng, chiếu rọi gương mặt xinh đẹp của Bạch Vân cùng với Tinh Linh Thần Xạ Thủ phơi bày vẻ quyến rũ động lòng người, Mộ Dung Tiểu Thiên giờ phút này say mê nhìn ngắm.

“Muội không biết nên lấy tên gì, hay tỷ tỷ giúp muội đặt một cái tên đi!” Tinh Linh Thần Xạ Thủ nhẹ giọng trả lời, mặc dù là anh hùng nhưng nàng vẫn có thể cảm giác được sự quan tâm của người khác đối với mình!

“Anh thấy hay là kêu Linh nhi đi, “ Mộ Dung Tiểu Thiên lúc này chen vào nói: “Em xem ánh mắt của nàng, thủy chung đều lung linh trong suốt như giọt nước, tên này rất xứng với nàng.”

“Uhm, không sai, này tên này thật sự rất thích hợp với nàng, “ Bạch Vân cũng đồng ý với Mộ Dung Tiểu Thiên.

“Tốt quá a, ta đã có tên, “ Linh nhi vỗ tay cười duyên.

Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn bộ dáng ôn nhu của nàng lúc này, so với bộ dáng mạnh mẽ lúc giết Nghệ Vượn Thú thật giống như hai người hoàn toàn khác nhau.

Cơm nước no nê, Mộ Dung Tiểu Thiên nhìn thấy thời gian cũng không còn sớm, liền nói với Linh nhi: “Thời gian cũng đã khuya, muội hãy nghỉ ngơi trước, chúng ta cũng logout ngay tại chỗ này để nghỉ ngơi, đợi ngày mai trời sáng, chúng ta sẽ thương lượng bước tiếp theo nên làm sao, cứ bị giam tại sơn cốc này chung quy không phải biện pháp tốt.”

Bạch Vân cùng với Linh nhi đều đồng ý với Mộ Dung Tiểu Thiên, không cần biết thế nào, đợi trời sáng nói sau.

“Vậy ngày mai gặp, “ Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, hướng hai người vẫy vẫy tay, lựa chọn logout.

“Trời a, cảnh tượng đặc thù, không cho phép logout, “ Mộ Dung Tiểu Thiên cùng với Bạch Vân đồng thời kêu lên tiếng. Bọn họ đồng thời nhận được thông báo của hệ thống.

“Sao vậy, hai người không thể quay về, “ Linh nhi giương đôi mắt to hỏi.

Mộ Dung Tiểu Thiên cùng Bạch Vân trầm trọng gật đầu.

“A, không sao hết, đến phòng muội ngủ đi, phòng mặc dù hơi chật chội, nhưng muội làm cái giường rất lớn rất thoải mái.” Linh nhi vui vẻ cười rộ lên.

Mộ Dung Tiểu Thiên tâm trạng bỗng lơ lửng, quả thực mừng muốn chết, hắc hắc, nghe nói bên trong hệ thống làm chuyện đó, cảm giác cùng với bên ngoài là giống nhau nha!

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.