Ta Là Một Tên Trộm

Chương 120: Chương 120: Tinh Linh Thần Xạ Thủ (3)




“À, đúng rồi, Tên Trộm đại ca, “ lúc này Linh nhi đưa ánh mắt chuyển hướng về phía Mộ Dung Tiểu Thiên: “Đành ủy khuất huynh đi đến cây đại thụ khác nghỉ ngơi một đêm, đại thụ xung quanh đây đều ngoài trăm năm tuổi, phía trên rất rộng rãi, hơn nữa cành lá vô cùng xum xuê, chắc không bị lạnh đâu.

Mộ Dung Tiểu Thiên đang từ trên trời rớt xuống đất cái bịch, giả bộ cứng rắn nói: “Yên tâm đi, huynh có mang theo lều trại trong giới chỉ.”

Bạch Vân mím môi cười khẽ, nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên nháy nháy mắt, xoay người đi theo Linh nhi lên phòng ngủ, khiến Mộ Dung Tiểu Thiên cảm thấy xấu hổ.

“Thật là, không ngờ nhìn thấu suy nghĩ xấu xa của ta, “ Mộ Dung Tiểu Thiên than thở một câu, lắc đầu, chọn một vị trí gần đống lửa, sau đó từ hỗn độn giới chỉ lấy ra một cái lều cắm trại đơn giản, dựng lên rồi chui vào ngủ.

Một đêm yên tĩnh, khi tia sáng đầu tiên của ánh dương chiếu xuyên ra tán lá rậm rạp của rừng cây, Mộ Dung Tiểu Thiên đã nghe được tiếng nói chuyện của Bạch Vân cùng với Linh nhi, cuống quít đứng lên chui ra khỏi lều.

“Buổi sáng tốt lành, “ Mộ Dung Tiểu Thiên một bên cùng với hai người bọn họ chào hỏi, một bên thu hồi lều trại.

“Tối hôm qua ngủ có ngon không, “ Bạch Vân giống như cố nín cười nhìn Mộ Dung Tiểu Thiên, vẻ mặt khôi hài.

“Rất ngon, ngủ rất ngon, “ Mộ Dung Tiểu Thiên trả lời, nhanh chóng thu thập lều trại để che dấu vẻ mặt xấu hổ.

“Chúng ta bước tiếp theo nên làm gì, “ Bạch Vân thấy Mộ Dung Tiểu Thiên thu thập xong liền mở miệng hỏi.

“Nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này, “ Mộ Dung Tiểu Thiên quyết đoán trả lời: “Bên ngoài còn rất nhiều chuyện tình chờ chúng ta đi làm, quyết không thể bị giam ở trong này.” Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong triệu hồi ra Tiểu Bạch.

“A, chỉ một ngày không gặp, liền có thêm một tỷ tỷ xinh đẹp, Lão đại, ta thực bội phục ngươi!” Vì Mộ Dung Tiểu Thiên mãnh liệt yêu cầu, Tiểu Bạch rốt cục đáp ứng Mộ Dung Tiểu Thiên không kêu bằng ‘cha’ nữa, nhìn bộ dáng Tiểu Bạch, so với ngày hôm qua đã khá hơn nhiều.

“Tiểu Bạch, nếu mang chúng ta bay ra ngoài, ngươi phải đạt tới bao nhiêu cấp mới có thể làm được, “ Mộ Dung Tiểu Thiên không để ý đến lời trêu chọc của Tiểu Bạch, mà là nói thẳng vào vấn đề.

“Muội sẽ không theo huynh đi, muội cũng không đáp ứng làm Anh Hùng của huynh, “ Tiểu Bạch vẫn chưa trả lời, Linh nhi đột nhiên mở miệng.

“Huynh cũng không có yêu cầu muội làm Anh Hùng của huynh, nhưng rời khỏi nơi này không phải là điều mà muội vẫn mơ ước sao?” Mộ Dung Tiểu Thiên chăm chú nhìn Linh nhi: “Muội yên tâm, huynh sẽ không vì mang muội thoát ra ngoài mà yêu cầu muội làm gì, sau khi rời khỏi đây muội muốn đi đâu cũng được, “

Mộ Dung Tiểu Thiên nói xong, không nhìn Linh nhi, đem ánh mắt chuyển hướng về phía Tiểu Bạch, câu trả lời của Tiểu Bạch mới là chuyện trọng yếu lúc này, liên quan đến phương án hành động của bọn họ.

“Khoảng cách cao như vậy, ít nhất ta cũng phải đạt tới lv 20 mới có thể, “

Tiểu Bạch trả lời, Mộ Dung Tiểu Thiên một chút cũng không nghi ngờ tính chính xác, đừng thấy Tiểu Bạch ngày hôm qua có thể chở sức nặng hai người, đó là bởi vì đang rớt xuống, cho nên chỉ cần làm giảm tốc độ rớt xuống mà thôi, cùng với việc hướng lên trên bay đi là hai chuyện khác nhau.

“Xem ra phương án trông cậy vào Tiểu Bạch là không thể thực hiện được, “ Mộ Dung Tiểu Thiên âm thầm suy nghĩ, luyện đến lv 20, cho dù có dồn hết điểm kinh nghiệm của tổ đội cho Tiểu Bạch cũng phái mất 10 ngày thời gian, thời gian dài như vậy, bọn họ căn bản là đợi không được.

“Chúng ta đi, trước quan sát tình huống bên ngoài sơn cốc một lần rồi nói sau, “ Mộ Dung Tiểu Thiên suy nghĩ xong, hướng Bạch Vân với Linh nhi vẫy tay, dẫn đầu đi ra rừng cây.

Có Linh nhi dẫn đường, bọn họ thăm dò cũng nhẹ nhàng rất nhiều, vài con quái vừa gặp Linh nhi đã bỏ chạy, ở khu vực đám quái tụ tập thành bầy đàn thì Linh nhi đều dẫn bọn họ đi vòng qua.

“Tiểu Bạch, ngươi bay lên cao xem thử, có lối nào có thể thoát khỏi đây hay không, “ Mộ Dung Tiểu Thiên thật sự tìm không được đường ra, đành phải để Tiểu Bạch đi thử thời vận, dù sao trên không trung nhìn rõ ràng hơn.

Mộ Dung Tiểu Thiên liền nhờ Linh nhi dẫn đầu, tìm một nơi an toàn ngồi xuống nghỉ ngơi đợi Tiểu Bạch quay về.

Trong chốc lát, Tiểu Bạch bay trở về, hướng Mộ Dung Tiểu Thiên nói: “Lão đại, toàn bộ xem qua, bốn phía sơn cốc đều là vách đá bằng phẳng, ngay cả chút lồi lõm để đặt chân leo lên cũng không có.”

Mộ Dung Tiểu Thiên nhíu mày, ngồi trên một tảng đá lớn bắt đầu suy nghĩ, Bạch Vân các nàng đều im lặng ngồi bên cạnh, tất cả lâm vào trầm mặc.

“Không có khả năng a!” Mộ Dung Tiểu Thiên ở trong lòng âm thầm suy nghĩ, nhất định phải có một con đường ra. Hệ thống không có khả năng thiết lập một khu vực hoàn toàn đoạn tuyệt thông tin liên lạc cùng với bên ngoài, lại không cho người chơi logout, như vậy còn không phải là một tử cốc sao. Như vậy, chẳng phải là người chơi lạc tới sơn cốc này, chỉ có chết mới có thể rời đi?

Hệ thống sẽ sắp đặt như vậy sao? Mộ Dung Tiểu Thiên vừa tự hỏi vừa tự trả lời. Đường ra khẳng định là có, chỉ là mình bây giờ vẫn không phát hiện mà thôi, nhưng không biết phải bắt đầu tìm từ đâu? Mộ Dung Tiểu Thiên nhắm hai mắt lại bắt đầu yên lặng suy nghĩ!

“Có, “ Mộ Dung Tiểu Thiên đột nhiên kinh hỉ như điên nhảy dựng lên.

“Tiểu Thiên, có phát hiện gì, “ Bạch Vân với Linh nhi cả người chấn động, trong ánh mắt đều lộ ra vui mừng, nhìn bộ dáng kích động của Mộ Dung Tiểu Thiên, các nàng biết Mộ Dung Tiểu Thiên nhất định có phát hiện mới.

“Nước, tiếng nước chảy, lúc chúng ta mới vừa rơi xuống, nghe được tiếng nước chảy, “ Mộ Dung Tiểu Thiên kích động nhìn Bạch Vân: “Nếu sơn cốc này là hoàn toàn phong bế, vậy nước là từ nơi nào chảy tới được, rồi lại chảy đi đâu?”

“Đúng vậy, em sao lại không nghĩ tới điều này, “ Bạch Vân cũng cao hứng vỗ tay cười rộ lên.

“Hai người không nên cao hứng quá sớm, “ lúc này Linh nhi vẻ mặt uể oải, hắt một bát nước lạnh: “Ngọn nguồn con suối kia muội rất rõ ràng, ngay chỗ hai người rơi xuống đi về phía đông không xa, là đầu nguồn con suối, nước từ nơi đó phun ra.”

“Vây hạ nguồn của con suối chảy tới đâu?”Mộ Dung Tiểu Thiên vội vàng hỏi.

“Muội cũng không biết, “ Linh nhi lắc đầu.

“Như thế nào? Muội vẫn chưa đi tới đó? Lúc thăm dò vừa rồi, cũng không thấy muội dẫn chúng ta đi theo phương hướng dòng nước.”

Linh nhi hướng Mộ Dung Tiểu Thiên liếc mắt, hung hăng nói: “Thứ nhất, con suối kia rất ngắn, dòng nước rất gần chân núi, thứ hai, quái mạnh nhất sơn cốc là tam đầu quái thường xuyên xuất hiện phụ cận con suối. Thứ ba, phía hạ nguồn dòng chảy chính là nhà của tam đầu quái, thứ tư, bởi vì muội không muốn đi chịu chết, cho nên vừa rồi muội mới không mang các người đi tới khu vực gần con suối, câu trả lời của muội, huynh vừa lòng chưa?”

Một lần nữa, Mộ Dung Tiểu Thiên dám trăm phần trăm khẳng định đường ra ngay tại hạ nguồn của dòng nước cuối chân núi, chính là phía trong lãnh địa của tam đầu quái.

Đây là do trò chơi đặt ra, một cửa thử thách tam đầu quái này nếu không vượt qua, thì không thể đi ra ngoài!

Ta Là Một Tên Trộm - Quyển 2: Thế Giới Dong Binh

- ---------

Cầu Kim Phiếu, cầu đề cử để:))

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.