Ta Là Người Ở Rể

Chương 5: Chương 5: Bẩn Không? (1)




Phía bên kia, ở công ty Vân Sơ.

Vừa họp cổ đông xong, Liễu Huyên ra khỏi phòng, nhìn thấy mấy nhân viên nữ đang vừa nói vừa cười nhìn điện thoại di động.

Trong giờ làm việc không lo làm việc, sao cô có thể để yên được? Liễu Huyên bước lên trước, vừa chuẩn bị nói thì thấy điện thoại của họ đang phát một video, người bị quay là Nhạc Phong!

“Xe điện anh em, cậu yên tâm, thù này tôi nhất định sẽ báo cho cậu.”

Trong video, Nhạc Phong vừa vỗ vừa sờ xe điện, khuôn mặt thương tâm muốn chết.

“Ha ha, người này vui tính quá, đây là ai vậy?”

“Cô không biết ư? Là chồng của tổng giám đốc Liễu đó.”

“À? Không phải là đồ vô dụng Nhạc Phong chứ? Tôi sớm nghe nói chị Huyên gả cho một tên vô dụng.”

Mấy cô gái vừa nói vừa cười. Trong đó có một người đứng lên, quơ chân múa tay nói: “Các cô có chỗ không biết, sáng nay lúc tôi đi làm, nghe tên Nhạc Phong đó nói, sẽ mua cho Liễu tổng một đôi Thủy Tinh Chi Luyến!”

“Ha ha ha, đây quả thực là một trò đùa lớn!”

“Đúng vậy, cô xem bộ dạng anh ta nghèo hèn thế kia, xe điện hỏng thì đau lòng như vậy, một đôi Thủy Tinh Chi Luyến ba nghìn vạn, đủ để hắn kiếm mấy đời!”

Các cô thảo luận sôi nổi, thế là ngay lúc này, một trong số mấy người đó quay đầu lại, đúng lúc thấy Liễu Huyên ở đằng sau. Ngay lập tức, bọn họ đỏ mặt, thay đổi trong nháy mắt.

“Xin lỗi Liễu tổng, chúng tôi đi làm việc đây...”

Liễu Huyên cắn chặt môi, cô có cảm giác mặt mũi của mình sắp bị mất hết! Cô thân là tổng giám đốc, cũng khó tránh khỏi cảm giác đỏ mặt, lúc này không muốn đi ra ngoài ăn cơm nữa, đem mình nhốt trong văn phòng, đôi mắt nhịn không được ủng hồng.

Phía bên kia, Nhạc Phong vừa cười vừa đi về nhà. Sau khi tham gia buổi họp lớp, anh mới quay về nhà thay quần áo mới.

Vốn dĩ tâm tình khá tốt, nhưng vừa mở cửa vào nhà, bỗng nhìn thấy Thẩm Mạn ngồi trên sô pha, chân trái gác lên chân phải, lạnh lùng nhìn anh: “Nhạc Phong, cậu trở về rất đúng lúc, mau lại đây.”

Nhạc Phong ở rể ba năm, rất sợ bà ta.

“Nhạc Phong, cậu dọn dẹp đồ đạc một chút, ngày mai đi lấy giấy chứng nhận ly hôn, sau đó dọn ra khỏi đây.” Thẩm Mạn lạnh lùng nói.

“Dì, thật ra.. thật ra con thực sự thích Huyên Nhi.” Nhạc Phong cúi đầu nói. Sau ba năm ở đây, anh khẳng định mình có tình cảm với Liễu Huyên.

Nghe vậy, Thẩm Mạn đập bàn, đứng lên đi đến bên cạnh Nhạc Phong: “Cậu thích con gái của tôi? Cậu lấy cái tư cách gì để thích? Tôi nhìn cậu ba năm, mỗi ngày ngoài làm việc nhà ra, cậu còn có thể làm gì? Cậu có xứng với con gái tôi không? Cậu có biết con gái tôi có bao nhiêu người đang theo đuổi không, Vừa nãy Từ Hướng Đông gọi điện cho tôi, nói chỉ cần con gái tôi đồng ý kết hôn với cậu ta, thì sẽ lấy ra hai nghìn vạn làm sính lễ”

Hai nghìn vạn làm sính lễ? Nhạc Phong khẽ cười, Từ Hướng Đông thuộc chi thử của gia tộc họ Nhạc, cũng là con trai của dì anh. Tiền đầu tư vào công ty của Từ Hướng Đông, tất cả đều do Nhạc gia tài trợ. Vừa rồi anh đã gọi điện thoại cho gia tộc, không đến hai tư giờ, Từ Hướng Đông chỉ còn hai bàn tay trắng. Hắn lấy đâu ra hai nghìn vạn?

“Dạ, con sẽ không đi. Có thể ly hôn, nhưng với điều kiện Liễu Huyên phải tự nói với con.” Nhạc Phong vừa nói xong, liền quay đầu ra khỏi phòng.

“Mày là cái thá gì! Mau trở về cho tao!” Thẩm Mạn tức giận dậm chân, đi giày cao gót đuổi theo, nhưng Nhạc Phong đã đi xa.

Chạng vạng tối, tại công ty Vân Sơ.

Liễu Huyên tự nhốt bản thân trong văn phòng một ngày. Đoạn video của Nhạc Phong vô cùng hot trong công ty, trở thành đối tượng cho mọi người cười nhạo.

Liễu Huyên thở dài một hơi, chậm rãi đi ra ngoài, rồi nói với nhân viên trong công ty: “Được rồi, tan việc đi.”

“Liễu tổng, cô có chuyển phát nhanh.”

Trước quầy lễ tân có người cầm một cái hộp đi tới, đưa cho Liễu Huyên.

Thấy cái hộp này, một tiếng cảm thán vang lên! Cái.. cái này cũng quá xa hoa rồi nhỉ? Một hộp chuyển phát nhanh lại được mạ vàng toàn bộ?

“Woa, đây mà là chuyển phát nhanh à?”

“Đúng vậy chị Huyên, đây là lần đầu tiên em thấy hộp chuyển phát nhanh được mạ vàng!”

“Chị Huyên, nhất định là ai đó tặng quà cho chị, chị Huyên mau mở ra nhìn xem sao.”

Đừng nhìn Liễu Huyên bình thường rất nghiêm khắc, nhưng quan hệ của cô với nhân viên trong công ty vô cùng tốt. Ngay lúc này, tất cả mọi người đều tò mò, dường như tất cả nhân viên trong công ty đều vây xung quanh xem.

Liễu Huyên cũng rất buồn bực, cô không bao giờ mua đồ trên mạng thì lấy đầu ra chuyển phát nhanh? Nhưng thấy mọi người xung quanh đều có hứng thú, Liễu Huyên khẽ cười, cầm cái hộp này chậm rãi mở ra.

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều choáng váng! Đoán chừng im lặng hơn mười giây, toàn bộ nhân viên đều chấn động!

“Đây.. đây là.. Thủy Tinh Chi Luyến?!”

“Không thể nào! Đây là bản giới hạn, cả thế giới chỉ có chín mươi chín đôi, Thủy Tinh Chi Luyến được bán đấu giá đến ba nghìn vạn?!”

“Đẹp quá đi! Này.. chị Huyên, chị sướng thật đó!”

Từng tiếng bình luận truyền đến, Liễu Huyên hiện tại không nói nên lời! Đối với đôi giày này, cô đã thích rất nhiều năm, chỉ cần liếc mắt một cái cũng đủ để có kết luận, đôi giày trước mắt này, tuyệt đối là hàng thật!

Sao có thể! Liễu Huyên ngỡ ngàng lui về phía sau một bước, cô cảm giác như mình đang nằm mơ. Chẳng lẽ là.. chẳng lẽ là Từ Hướng Đông bán công ty để mua cho cô đôi giày này? Nghĩ đến đây, trong lòng Liễu Huyên vô cùng cảm động. Tối nay họp thường niên, đi Thủy Tinh Chi Luyến nhất định sẽ trở thành tâm điểm của tất cả mọi người.

Ở thành phố Đông Hải, tại KTV Thịnh Thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.