Tà Lang Quân – Mục Tần

Chương 48: Chương 48




line323

“Hiện tại liền thử một chút đi.” Lưu Thương mong đợi thúc giục: “Ta muốn xem dáng vẻ múa đao của ngươi.”

Khoé miệng câu lên nụ cười tự tin, Ôn Húc tay cầm loan đao, bắt đầu múa một bộ đao pháp, lực tay mạnh mẽ, lại thêm khí thế bá đạo, vũ khí hình trăng liềm phối hợp với dương cương đao pháp nhưng một chút cũng không bất hoà, trái lại còn bù đắp chỗ thiếu sót của đao pháp, về sau tốc độ nhanh hơn, thân thủ càng mẫn tiệp linh hoạt, vả lại mặt đao thu hẹp cùng thân đao uốn lượn có thể giúp hắn công kích hoặc phòng thủ từ mọi góc độ khác nhau, chỉ cần tâm niệm vừa chuyển, loan đao trong tay liền bắt đầu tung bay, trên không trung vẽ ra vô số vòng cung ưu mỹ, hệt như đuôi lưu tinh (sao băng).

Lưu Thương chú ý, không chỉ nhãn thần ôn hoà của Ôn Húc không giống trước đây, mà kỹ xảo võ thuật cũng có chút khác biệt, hoàn toàn không phải là điều hắn dạy, quả thực giống như là cả người đều thay đổi, nhưng người trước mặt này đúng là Ôn Húc không sai nha.

Hắn cuối cùng vẫn không hiểu được chuyện này là như thế nào?

Ôn Húc diễn luyện xong một bộ đao pháp, thu đao vào vỏ, thấy ái nhân trầm tư không nói, bèn cười hì hì sáp qua.

“Ngươi tặng ta một thanh đao tốt, nói sao ta cũng phải đáp lễ ngươi mới được, Lân Nhi.”

Nụ cười của hắn hình như có chút quái dị, Lưu Thương vội vàng lắc đầu, “Ngươi đã tặng ta bạch ngọc kiếm cách, không cần trả lễ nữa đâu.”

“Điều này sao được chứ? Thân làm đồ đệ phải hiểu được tôn sư trọng đạo, như vậy đi, đem ta làm lễ vật tặng ngươi cũng tốt lắm, ngươi chịu không.”

Nói xong một tay liền ôm lấy bả vai Lưu Thương, bất chấp sắc ửng đỏ vì ngại ngùng của y, biểu tình mê đắm hôn một cái lên gương mặt tuấn tú trắng nõn.

“Tiểu Húc và Tiểu Lân đang tương thân tương ái sao?”

Một đầu kim sắc thình lình xông ra, trên đầu còn chỉa ra hai cái tai hồ ly, quả thực dọa cho Lưu Thương giật bắn mình, hai tay theo bản năng dùng sức đẩy Ôn Húc ra, làm hại Ôn Húc lảo đảo thối lui thiếu chút nữa té ngã.

Lưu Thương đè lòng ngực còn chưa hoàn hồn, chột dạ hỏi: “Tĩnh Nhi, ngươi tới sân luyện võ làm gì?”

Tiểu hồ không biết cái gì là thời điểm cần tiến vào, giương mắt to tò mò nhìn bọn hắn chằm chằm, vẫn hồn nhiên như không hỏi Lưu Thương: “Tiểu Tĩnh muốn tìm Tiểu Lân hỏi chuyện nha.”

Giọng Lưu Thương thoáng ngập ngừng, “Ngươi muốn hỏi….chuyện gì?”

“Tiểu Tĩnh muốn biết Tiểu Lân và Tiểu Húc hôm nay sẽ thành hôn ư?” Tiểu hồ ngửa khuôn mặt tròn ngây thơ lên, “Cần Tiểu Tĩnh hỗ trợ không? Tiểu Tĩnh có thể giúp ngươi ăn thử hỉ yến nga.”

“Cái này….” Lưu Thương thấy y vẻ mặt thiết tha, không muốn làm y thất vọng, thế là uyển chuyển nói: “Ta còn chưa trao đổi chuyện này cùng Húc Nhi, cho nên không thể cử hành hôm nay được.”

“À!” Tiểu hồ cũng không vì vậy mà nản chí, còn sốt ruột hỏi thêm: “Vậy ngày mai đi? Ngày mốt thì sao? Đãi ngày mốt đi? Cái gì thời gian cái gì thời điểm nữa a~?”

Tên tiểu tử này nói thật là hay a, Ôn Húc tâm tình thật tốt, cũng không truy cứu chuyện bị quấy rầy ân ái, ngược lại cùng tiểu hồ liên thủ một trận, truy hỏi vợ yêu, “Ngươi xem, ‘trưởng bối’ đều ở đây thúc giục chúng ta tổ chức hôn sự rồi, ngươi khi nào muốn cùng ta thành thân? Không có thời gian mau quyết định đi.”

Lưu Thương trừng hắn, “Ta cho tới bây giờ chưa từng đồng ý thành thân với ngươi!”

“Phải không? Ngươi xác định không thành thân với ta sao?” Ôn Húc tà tà cười một tiếng, ngược lại đối tiểu hồ nói: “Lân Nhi không cùng ta thành thân, vậy nên sẽ không có hỉ yến.”

Tiểu hồ giật mình, khó hiểu hỏi: “Không có hỉ yến?”

“Hôm nay không có, ngày mai không có, ngày mốt không có, vĩnh viễn cũng sẽ không có.” Ôn Húc tâm địa ác độc nói.

Khuôn mặt tươi cười của Tiểu hồ không còn, hắn mân mân cái miệng nhỏ, trong đôi mắt to bắt đầu tích nước.

“Đừng khóc!” Lưu Thương nhất thời hốt hoảng, “Nghìn vạn lần đừng khóc a, Tĩnh Nhi….” Hắn một bên dỗ dành Tiểu hồ, một bên không quên trừng mắt Ôn Húc, cái tên ác ma này cư nhiên cố ý chọc Tiểu hồ khóc!

Nhưng tiểu hồ vẫn là oa lên một tiếng khóc thét, “Không có hỉ yến, không có hỉ yến sao….”

Lưu Thương tay chân luống cuống, hoàn toàn mất chủ kiến.

“Ngươi đừng khóc a, cái này…. Đây thật là…. Aizz….” Hắn không thể không thỏa hiệp nói: “Hảo hảo, ta đồng ý cùng y thành thân, ngươi nhanh nín đi, Tĩnh Nhi.”

Tiểu hồ hàm chứa nước mắt nghi ngờ hỏi: “Thật chứ? Ngươi muốn cùng Tiểu Húc thành thân, Tiểu Tĩnh có yến ăn?”

“Là thật, ta cam đoan.” Lưu Thương thề son sắt chấp nhận hứa hẹn.

Gương mặt tèm lem một lần nữa nở nụ cười rạng rỡ.

“Tiểu Tĩnh rất thích rất thích Tiểu Lân nga.”

Đối mặt nụ cười đáng yêu, Lưu Thương không kiềm được cũng nở nụ cười, “Ta cũng thích Tĩnh — Ngươi làm gì thế!?”

Ôn Húc nếu để cho y đem mấy lời kia nói hết hắn sẽ không gọi Ôn Húc nữa, hắn cường ngạnh ôm ngang eo y, lấy tay xoay mặt y lại, trực tiếp phủ kín lên môi.

Tiểu hồ không biết lảng tránh mắt to cứ mở long lanh, hứng thú bừng bừng nhìn Lưu Thương từ lúc mới bắt đầu chống cự đến cuối cùng nhũn dần, hai người hôn nhau nồng nhiệt, y cũng xem rất nghiêm túc.

Rốt cuộc Ôn Văn cũng nhẹ nhàng xuất hiện, lặng lẽ nắm tay tiểu ái nhân, bất đắc dĩ dắt y ly khai hiện trường.

“Tiểu tử, ngươi xác định muốn bọn họ thành hôn?”

Tiểu hồ dùng sức gật đầu, “Tiểu Lân đã hứa với Tiểu Tĩnh rồi mà.”

Khóe môi Ôn Văn nâng lên, hài lòng nói: “Làm tốt lắm, tiểu tử kia, chờ bọn hắn thành thân, ta liền đem vị trí Hồ Vương giao cho Lưu Thương, chúng ta ly khai nước Tấn đi ngao du sơn thuỷ, tìm một chỗ ở thích hợp định cư.”

Tiểu hồ vui vẻ nói: “Tiểu Tĩnh có thể thuận tiện đi tìm phụ thân Đan Chu chơi không sư phụ?”

Sắc mặt Ôn Văn nhất thời suy sụp, tức giận: “Ngươi muốn đi nơi nào thì đi nơi đó.”

Không nghĩ tới tiểu hồ vui vẻ có thừa lại bắt đầu đòi hỏi: “Tiểu Tĩnh còn muốn đi tìm Minh Húc ca ca, tiểu Hoàng ca ca, Tử Ngọc ca ca, còn có….” (toàn ca ca :3)

Tiểu hồ đọc một chuỗi tên người dài ngoằn, sắc mặt Ôn Văn càng ngày càng đen, trong lòng càng lúc càng bất đắc dĩ, ánh mắt nhìn tiểu ái nhân của hắn cũng càng lúc càng cưng chìu ôn nhu.

Cho dù là bồi Tiểu hồ đi khắp thế giới hắn cũng cam tâm tình nguyện.

Đem vị trí Hồ Vương giao cho Lưu Thương, là vì không muốn đến thời điểm Hồ tộc gặp nạn, Ôn Húc lại không thèm đếm xỉa tới, cho dù làm hồ yêu, cũng không có nghĩa là Lôi – một trong bốn Thần Chi có nghĩa vụ ra sức vì Hồ tộc, Lưu Thương là người kiềm chân Ôn Húc tốt nhất.

Bốn thần chuyển thế đã xuất hiện hai người, còn hai người nữa ở nơi nào? Tương lai nhân giới sẽ biến thành dạng gì?

Hắn, mỏi mắt trong chờ.

line323

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.