Ta Mới Là Boss

Chương 18: Chương 18: Zombie Và Mạt Thế (11)




Một nơi cách không xa căn cứ, Sở Hạ Nghi cùng với William Kỳ “ngắm nhìn” mấy nhóm người đang thi triển hết tài cán kỹ thuật của mình diệt đám zombie trước mặt.

Không phải bình thường, nam nữ chính khi diệt zombie đều là một nơi hoang vu vắng người, sau đó cả trăm cả ngàn con zombie từ đâu xuất hiện, hai người họ sẽ diệt sạch lũ zombie đáng thương đó, đến cuối cùng lúc thu thập xác mới nhảy ra người đến tranh giành sao? Tại sao đến khi cô đánh zombie, lại chỉ có tầm mấy chục con zombie, mà ở đấy đến cả trăm nguời?

Hệ thống: “Bởi vì cô là nữ phụ.”

Đúng, bởi vì cô là nữ phụ, không thể hưởng thụ đặc quyền của nhân vật chính! Cô không thể có được đặc quyền như vậy, cũng phải đứng trước họ, tuyệt đối không thể thua.

Sở Hạ Nghi lắc lắc xoay xoay tay, đoản đao tuy ngắn nhưng sắc bén xuất hiện. Cô nhún chân, tung người lộn một vòng trên không trung, sau đó phóng đoản đao trong tay đi, nhanh gọn cắt đầu hai con zombie, một trước một sau cô.

Ngay khi zombie trước mặt ngã xuống, mọi người chưa hiểu gì, William Kỳ đã động, giúp cô đi thu thập xác.

Mọi người có chút sửng sốt, nhưng rất nhanh chóng đã phản ứng lại.

“Này, ai cho các người cướp zombie của ta?” Một người thét lên. Rất nhanh, tiếng chửi bới vang cả bãi đất, mọi người đột nhiên chuyển từ zombie, hợp lực tấn công Sở Hạ Nghi cùng William Kỳ.

Nhưng cô gái trước mắt họ rất linh hoạt, cơ thể uốn lượn tránh được từng chiêu từng chiêu từ dị năng. Đám người này tuy rằng hợp lại chống Sở Hạ Nghi cùng William Kỳ, nhưng không có bàn bạc. Trước mặt cô, một dị năng giả phóng ra chiêu hệ thủy, sau lưng, một người khác lại ra chiêu hệ hỏa. Sở Hạ Nghi lăn người trên đất, khiến hai chiêu hệ thủy hệ hỏa này không trúng cô, vậy là cứ thế đụng nhau, rút lại thì đã không kịp, cuối cùng khiến dị năng hệ thủy kia bị thương.

Dị năng không phải ai cũng có, nên người có dị năng - dị năng giả rất được trân trọng, nay một dị năng giả bị thương, nhóm người kia nổi giận đùng đùng, cuối cùng phá vỡ liên minh, tiến hành đánh nhau. Một mớ hỗn độn.

Trong mớ hỗn độn ấy, William Kỳ và Sở Hạ Nghi trở lại xe, đem theo mấy chục con zombie, rút lui khỏi bãi đất.

“Cứ nghĩ cô chỉ đăng ký cho vui vậy, không nghĩ cô thực sự có ý tranh hùng.” William Kỳ nói.

Bên cạnh, ghế lái phụ, Sở Hạ Nghi vừa mân mê chiếc vòng tay vừa đáp: “Nếu vậy thì tham gia làm gì chứ?”

“Vậy sao còn lấy tên xếp chót?”

“Không thấy hay sao?” Sở Hạ Nghi ngẩng đầu, cong môi: “Xếp chót, kỳ thực cũng không phải xếp chót. Xếp chót sẽ đánh bại “Bất Khả Chiến Bại” mà thôi.”

“Không phải cô vì họ đăng ký tên này trước mới muốn khiêu chiến đó chứ?”

“Cũng gần như thế.”

Sở Hạ Nghi đáp vậy, khiến hắn có chút cười trừ, cô gái này cũng có chút tính toán nhỏ nhặt với người ta quá, hèn chi có câu: “Phụ nữ và tiểu nhân, chớ nên dây vào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.