Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 200: Chương 200: Hợp tác




Mai Trang, coi như khi nãy Thanh Trúc việc chưa từng phát sinh, Tống Khuyết cùng Vân Hi tiếp tục vui vẻ trò chuyện.

Tình cảm ra tình cảm, làm ăn ra làm ăn, Vân Hi cũng không cảm thấy Tống Khuyết vì lợi ích của mình mà từ chối có gì không phải. Nhưng nghĩ đến trong đó to lớn thương cơ, nàng vẫn là tranh thủ một hồi:

“Tống công tử, không biết rượu này tên gọi là gì?”

Trước đây còn chưa nghĩ vấn đề này, hôm nay đã có người hỏi, Tống lão gia suy nghĩ một hồi còn là đưa ra một cái tên còn chấp nhận được:

“Gọi Liệt Hỏa Tửu như thế nào?”

“Liệt Hỏa, uống vào như liệt hỏa đốt người, quả thật sát thực đúng nghĩa, là một cái tên hay.”

Tinh tế phẩm vị trong đó, Vân Hi gật đầu tán thưởng.

“Không biết Tống Khuyết ngươi định như thế nào kinh doanh Liệt Hỏa Tửu?”

Tống đại quan nhân cũng không có giấu giếm cần thiết, cứ theo như thật trả lời:

“Tại hạ còn chưa có cụ thể phương án, nhưng chỉ có thể chắc chắn là sẽ đi cao cấp lộ tuyến, cố gắng chế tạo danh tiếng rồi bán ra giá cao thôi. Cụ thể như thế nào còn cần đợi bắt đầu xây xưởng sản xuất mới tiếp tục tính toán.”

Nghe thế Vân Hi liền nhoẻn miệng cười:

“Như vậy xem ra Tống công tử còn chưa có con đường tiêu thụ.”

“Đúng vậy, Vân tiểu thư có ý hợp tác?”

“Tại sao lại không chứ, cũng như ngươi, tiểu nữ có thể thấy trong này cực lớn tiềm năng. Không bằng chúng ta 2 nhà bắt tay hợp tác, cùng nhau đem Liệt Hỏa Tửu cái này rượu ngon vang danh thiên hạ.”

Cùng ai hợp tác mà không phải hợp tác, hơn nữa so với người khác. Vân gia mấy người còn là để người tin tưởng mấy phần. Dù sao ít ra còn có tình cảm cơ sở nơi đó, vì thế cân nhắc rất nhanh Tống Khuyết liền đồng ý:

“Vân tiểu thư, hợp tác vui sướng!”

Tuy không biết Tống tặc đưa tay ra có ý gì, nhưng huệ chất lan tâm Vân Hi rất nhanh hiểu ý, sảng khoái đưa ra tay ngọc cùng hắn nắm nhẹ, cười vui vẻ mở miệng:

“Hợp tác vui vẻ!”

Chạm vào tức qua, Tống lão gia cũng chưa cơ khát đến nỗi phải chiếm nhân gia tiện nghi, rất nhanh buông tay cười:

“Cụ thể chi tiết thế nào, ngày mai tại hạ sẽ cho người cùng Vân gia người nói. Vân tiểu thư ngày mai còn tại đây chứ?”

“Ha ha, đã có bực này quan trọng làm ăn, tiểu nữ tự nhiên sẽ không vắng mặt.”

Vốn Vân Hi ý định chút nữa lập tức quay về quận thành, nhưng đã có bực này cơ duyên. Trì hoãn một hai ngày vậy có vấn đề gì, sảng khoái thay đổi lịch trình rồi.

“Vậy ngày mai tại hạ sẽ lần nữa bái phỏng ngươi.”

“Như vậy một lời đã định, tiểu nữ cũng cần chuẩn bị chút việc. Hôm nay trước cáo từ rồi, đa tạ Tống công tử khoản đãi.”

Nói đi là đi, vị này cô nương cũng là lôi lệ phong hành. Không ra một lát đã kêu lên người nhanh chóng chạy về Thanh Hà thành. Mới không quản Thanh Trúc nha đầu này quyền luyến không thôi đâu.

Tiễn người ra tận cổng, đợi Vân gia đoàn người khuất bóng rồi Tống Khuyết mới quay sang gác cửa hộ vệ phân phó:

“Người tới!”

“Các chủ!”

“Về thành kêu lên Ngoại Sự Đường Chung Đường chủ cùng Phạm Phó Đường chủ lập tức đến đây gặp ta.”

“Tuân lệnh!”

......

Ngồi trong sân thư thả nghỉ ngơi, Tống Khuyết mới có thời gian cầm lấy mới nhất bản Giang Hồ Ký Sự chậm rãi đọc.

Huyết Ma kinh hiện Dương Nam, chính ma 2 đạo sôi nổi truy tìm trước Thiên Quỷ Tông phản đồ Hứa Địch....

Chậc chậc, Huyết Y lão huynh đây là lên báo rồi, còn gần như là trang đầu. Danh vọng lên cao một bước, thật sự đáng mừng. Nhưng hắn còn chưa đủ trình độ bá chiếm bìa bặt đấy.

Tân tấn Tông Sư Bạch Liên Thánh Mẫu, Bạch Liên Giáo tễ thân giang hồ đỉnh cấp thế lực....

Trang đầu còn là bị bên cạnh Kiếm Nam Đạo vị kia Bạch Liên Tông sư cho chiếm rồi, giáo phái này Tống Khuyết có nghe nói qua, tại bên kia một dãy tấp nập truyền giáo, có vẻ rất sinh động. Bây giờ mượn uy thế này, có lẽ sắp tới Kiếm Nam giang hồ sẽ đặc biệt náo nhiệt.

Ngoài ra các nơi khác tháng ngày này trôi qua còn tính thái bình, không có đại sự gì phát sinh. Thiên Nhai Hải Các cũng chưa thèm để ý đến Tống Thiên đao cái này con tôm nhỏ, không thể không nói cũng là một điều tiếc nuối.

Đợi Tống đại quan nhân xem qua một lượt, vừa lúc Chung Hồng, Lý Tín, Phạm Nhất Vượng cũng dắt tay nhau tiến đến.

“Đại ca!”... “A Khuyết!”.... “Tống thiếu!”

“Mọi người ngồi đi, a Tín ngươi không ở trong thành cùng Thẩm huynh đệ học tập, chạy đến đây làm gì?”

“Hì hì, ta không phải mấy hôm chưa đến đây sao, vừa lúc gặp Hồng ca ra ngoài liền bám theo rồi.”

Lắc đầu, đuổi gia hỏa này đi tìm Hùng Bá chơi đi, Tống lão gia lúc này mới cùng còn lại 2 người nói chuyện Vân gia hôm nay.

Cầm lấy trên bàn để sẵn một bình rượu, Tống Khuyết cho mỗi người rót một ly:

“Hôm nay nói chuyện về nó, Phạm Nhất Vượng ngươi cũng trước hết nếm thử ta nấu rượu.”

“Đa tạ Tống thiếu!” – Phạm Nhất Vượng cung kính đưa tay tiếp rượu, chậm rãi đưa lên mũi ngửi rồi mới nhẹ nhàng nếm thử.

Tinh tế thưởng thức một hồi, hắn 2 mắt liền sáng lên:

“Hương tửu nồng liệt, vị đạo lại khác hẳn bây giờ trên đường các loại rượu khác, càng thêm bá đạo nóng cháy. Rượu tốt, hẳn sẽ có rất nhiều người thích vị đạo này.”

“Ha ha, lão Phạm ngươi cũng rất tinh mắt, ta cũng đã sớm coi trọng thứ này tiền cảnh.”

Chung Hồng khi nãy nghe Tống Khuyết nói đã đoán ra mục đích chuyện hôm nay, đợi Phạm Nhất Vượng phẩm xong rượu liền vui sướng giơ ly lên mấy người cùng chạm, sảng khoái cười rồi nâng chén cạn sạch.

Kêu lên Ngộ Không mang ra một ít đồ khô, Tống Khuyết tiếp tục:

“Hôm nay Vân gia người vừa đến đây, bọn họ muốn cùng chúng ta hợp tác kinh doanh cái này Liệt Hỏa Tửu. Ta đã đồng ý rồi, gọi 2 người đến đây là muốn ngày mai lão Phạm ngươi phụ giúp Hồng ca, cùng Vân Hải Các thương thảo một cái cụ thể chương trình đi ra.”

“Là Vân Sơn Vân Tổng quản?” – Chung Hồng nghi hoặc hỏi.

“Không, là Vân gia tiểu thư Vân Hi, chính là Linh Giang phân các Các chủ.”

Chung, Phạm 2 người nhất tề gật đầu không còn dị nghị. Một vị Vân gia dòng chính vậy cũng đủ phân lượng hợp tác cuộc làm ăn này.

“Tống thiếu, không biết chúng ta sẽ là như loại nào hợp tác?”

So với Chung Hồng, Phạm Nhất Vượng đối với kinh thương càng thêm bén nhạy, hỏi thẳng vào trọng tâm vấn đề.

“Chúng ta sẽ cung cấp hàng cho Vân gia người đem bán, cụ thể như nào ta còn chưa nghĩ ra, muốn tìm 2 ngươi tư vấn một chút ý kiến.”

Là lấy cố định giá gốc bán sỉ cho Vân Hải Các hay giao cho Vân gia người toàn quyền bán, sau này chờ chia tỷ lệ Tống Khuyết còn chưa tính kỹ. Hắn mới chỉ chắc chắn một điều là việc sản xuất không liên quan đến bọn họ là được rồi.

Dù sao chưng rượu cái này công nghệ thập phần đơn giản dễ học, cho người khác tiến vào trong xưởng vậy không được mấy hôm hắn độc quyền công nghệ liền bay. Thân quen thì thân quen, Tống lão gia còn không ngu đến vậy đâu.

Dù biết việc này sẽ không che dấu được lâu, nhưng ít ra kéo dài được bao nhiêu liền hay bấy nhiêu, để hắn có thời gian trước đem tên tuổi Liệt Hỏa Tửu đánh ra, chiếm cứ thị trường cao cấp là được.

“Tống thiếu, không biết loại này rượu chi phí sản xuất một bình rơi vào khoảng bao nhiêu?”

Suy nghĩ một hồi, trước đây mình mua trôi nổi trên thị trường rượu gạo vậy cũng không đáng giá bao tiền. Nếu chính mình tự nấu vậy giá thành còn giảm sâu, hẳn chỉ tầm 100 đồng tiền chứ.

Nhớ đến mỗi lần Chung Hồng đều là rụt rè xin rượu, sợ hắn tiêu pha quá nhiều, Tống lão gia chần chừ một hồi mới ngượng ngùng báo ra con số:

“Khoảng mấy trăm đồng tiền.”

Kia 2 người nhất tề trợn mắt, Chung Hồng trợn mắt vì tức giận còn Phạm Nhất Vượng thì là lâm vào kích động.

“Quá tuyệt rồi Tống thiếu, chúng ta có thể định giá 20 lượng một bình cung cấp cho Vân Hải Các, còn lại việc buôn bán như nào liền tùy bọn họ. Nhưng phải nói rõ chúng ta sau này vẫn giữ quyền cung hàng cho những người khác.”

Cái này....

Lão Phạm tâm cũng quá đen rồi, Tống lão gia ngượng ngùng:

“Như thế có hay không quá cao, 10 lượng cũng là được rồi.”

Bình thường một hộ gia đình tại huyện thành một năm kiếm cũng chỉ được tầm 30 lượng bạc, có thể thấy Phạm Nhất Vượng 20 lượng một bình là mẹ nó giá như nào trên trời.

Ai ngờ thằng này không cho là vậy, nghiêm mặt từ chối:

“Tống thiếu không thể, nếu không phải chúng ta bây giờ chưa có danh tiếng gì, bán 20 lượng ta còn cảm thấy như đang bán máu đây. Ngoài đường một lọ bình thường danh tửu cũng đã là 10 lượng khởi bước. Vị đạo kỳ lạ như Liệt Hỏa Tửu của chúng ta chính là độc này 1 nhà, không bán được giá trên trời ta cũng cảm thấy có lỗi với Tống thiếu ngài công sức bỏ ra khai sáng như này rượu ngon.”

Cái này... có lý.

Tri thức là vô giá sao, Tống gia cũng bị thuyết phục rồi.

“Vậy... cứ như lão Phạm ngươi nói rồi.”

Nghĩ một hồi Tống tặc lương tâm còn là trỗi dậy:

“Hai người cũng nhanh chóng cho ta tìm mấy loại ngon nhất men rượu để chúng ta tự mình ủ, còn nữa, tìm người thiết kế bình rượu phải thật đặc biệt bắt mắt. Tốn thêm chút tiền không sao, nhưng nhất định phải tôn lên chúng ta Liệt Hỏa Tửu đẳng cấp, đừng để người khác đánh đồng với các loại rượu trên thị trường.”

“Rõ! Tống thiếu.”

“Hồng ca, ngươi lần nữa tìm người tại gần Mai Trang xây một xưởng nấu rượu cho ta, cho người cẩn thận canh gác đề phòng. Thứ này giá trị rất lớn, tuyệt đối phải cẩn thận nhiều hơn.”

Nãy giờ bị 2 tên hắc tâm gian thương này nói cho sửng sốt Chung Hồng bị Tống Khuyết gọi tên mới giật mình tỉnh lại, vội vàng gật đầu:

“Được, ta biết rồi.”

“Tốt, việc cụ thể tối 2 người về tự bàn bạc, sáng mai ta sẽ cùng các ngươi đi gặp Vân gia người. Lúc đó các ngươi sẽ tự thương thảo cùng nhân gia, cuối cùng cụ thể như nào báo ta một tiếng là được.”

“Rõ, Tống thiếu!”

“Ha ha, lão Phạm ngươi cũng là lần đầu đến Mai Trang chứ, cứ xung quanh đi dạo một vòng, chút nữa ở lại dùng bữa xong rồi về.”

Cảm nhận được vị này đại gia đối với mình coi trọng, Phạm Nhất Vượng vui mừng quá đỗi kích động chắp tay:

“Đa tạ Tống thiếu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.