Ta Muốn Làm Thiên Đao

Chương 199: Chương 199: Mới thương cơ




Đưa tay tiếp nhận Vân Hi đưa qua Giang Hồ Ký Sự, Tống Khuyết không vội vàng mở ra đọc mà đem nó để sang một bên, không đáng kể cười:

“Có thể đánh ngang Chúc Doãn Minh cũng chỉ là nhờ hắn chủ quan khinh địch, không đáng là gì.”

“Ta xem không hẳn như thế đi?” - Khổng lão nãy giờ vẫn ngồi im lặng lúc này mở miệng nói.

Cười cười lắc đầu không tiếp tục chủ đề này, cùng Vân gia người hàn huyên thêm một lát, đợi Tia Chớp đã tìm được một số con mồi Tống lão gia mới đứng dậy:

“Chư vị trước ngồi nghỉ ngơi chốc lát, để ta vào bếp chuẩn bị. Nhiếp Phong ngươi thay ta chiêu đãi quý khách.”

“Rõ, thiếu gia!”

Nhiếp Phong làm Trần gia người thừa kế, việc xã giao như này có thể nói xe nhẹ đường quen, rất nhanh cùng Vân gia mấy người vui vẻ trò chuyện đứng lên.

Thấy chủ nhân nơi này định đi, nhà mình tiểu nha hoàn còn đang vui vẻ chơi đùa với đám thú cưng đây. Vân Hi liền hận thép bất thành cương muốn mở miệng quở trách, nhưng nghĩ không phải đúng trường hợp đành lắc đầu nhấc váy đứng dậy:

“Tống công tử để ta phụ giúp, tiểu nữ tử dù không tinh trù đạo nhưng đơn giản nấu nướng là vẫn có thể giúp được.”

Nghe tiểu thư nhà mình nói, ngồi nơi xa Thanh Trúc mới như bừng tỉnh, lè lưỡi ngượng ngùng chạy lại:

“Tiểu thư để ta, Tống công tử ngươi có việc gì cần cứ việc phân phó.”

Nhìn nha đầu này còn chưa đã thèm, Tống đại quan nhân buồn cười:

“Ha ha, không cần. Trong Trang hạ nhân rất nhiều, nhị vị cứ việc nghỉ ngơi. Ngộ Không, dẫn 2 vị tiểu thư đi dạo chung quanh.”

“Chít chít..” - Ngộ Không nghiêm trang hành quân lễ tỏ vẻ đã biết. Trêu trọc 2 cô nàng cười khanh khách không ngừng.

…….

Cũng may Mai Trang không đoạn tuyển nhận thêm nhân thủ, bây giờ phòng bếp hạ nhân cũng là có mấy người. Tống Khuyết xuống đó cũng chỉ việc chưởng muỗng chỉ đạo, việc khác đã có người làm vì thế dù là chuẩn bị một bàn tiệc lớn cũng không quá mức vất vả.

Không tốn quá lâu thời gian, một bàn tiệc lâm lang mãn mục các loại món ăn thơm nức mũi cũng đã hoàn thành. Tống lão gia liền để phía dưới người hoàn thành nốt công việc, chính mình quay lại sân nhỏ gọi người.

Tống gia 3 người thêm nữa Tần Vũ cùng với Vân gia 4 người, 8 người một bàn lộ ra vừa đủ.

Nhìn trên bàn đầy tràn món ăn, không thiếu các món mới lạ chưa từng nhìn thấy, Vân Hi cũng không nhịn được sáng mắt lên.

“Xem ra hôm nay chúng ta có phúc ăn.”

“Ha ha, mọi người ngồi đi. Để tại hạ giới thiệu lại một lần, bên cạnh ta Hùng Bá Vân tiểu thư đã biết, bên phải này ngồi là Nhiếp Phong, tại hạ huynh đệ. Còn vị này gọi Tần Vũ, chính là Nguyệt Khuyết Các Tổng giáo đầu.

Lão Nhiếp, lão Tần, vị này xinh đẹp tiểu thư chính là Vân Hải Các Linh Giang phân bộ Vân Hi Vân Các chủ, vị tiền bối này là Khổng lão, Thanh Trúc cô nương, còn Vân Sơn Tổng quản hẳn mọi người rõ ràng.”

“Hạnh ngộ”.. “Hạnh ngộ!” - Mấy người cùng nhau gật đầu chào hỏi.

Đợi tất cả đã an vị, Tống lão gia mới sai người châm tửu, cầm lấy chén rượu trước mặt mình giơ lên cao nói:

“Chén đầu chào mừng hôm nay chúng ta có dịp gặp mặt.”

“Cạn!” - Kể cả Vân Hi cùng Thanh Trúc cũng vui vẻ giơ chẽn rượu lên khẽ chạm.

“Ồ!”

“Rượu này …”

Khổng lão cùng Vân Sơn đều là người thích rượu, ngửi hương tửu thơm đã thèm thuồng khó nhịn, nâng ly lên uống cạn lập tức cả người nóng ran, nhẫn nhịn một hồi mới kinh ngạc mở miệng.

“Rượu này có vấn đề gì sao?” - Vân Hi nhướng mày hỏi thăm.

“Rượu ngon, trân thế rượu ngon!” - Làm người kiệm lời Khổng lão vậy mà khó được mở miệng khen ngợi.

Thấy Vân Hi kinh ngạc nhìn qua, Vân Sơn lập tức gật đầu:

“Tiểu thư có thể nếm thử, thực sự là khó được hảo tửu.”

Nghe hắn nói, Vân Hi liền hiếu kỳ nâng chén rượu lên nhấp thử một ngụm, theo hương tửu chui xuống bụng, một cỗ tinh thuần nóng cháy cảm giác từ dưới bốc lên, khiến toàn bộ cơ thể đều trở nên nóng hầm hập.

Vân Hi nếm thử qua liền không nhịn được tán thưởng, trong đầu lập tức nghĩ đến trong đó giá trị. Với loại liệt tửu như này, nam tử, nhất là vùng xứ lạnh người sẽ đặc biệt thích. Có thể đưa đến nơi đó quả thật không lo kiếm tiền.

“Rượu gì? Ta cũng muốn thử.”

Nhìn nhà mình tiểu thư nếm qua còn dư vị như vậy, Thanh Trúc cũng không nhịn được bưng ly lên uống cạn.

“Khục … khục …. khục …”

Rượu vừa nhập khẩu, nha đầu này liền nhịn không được bụm miệng quay đầu phun ra, đồng thời cúi người ho sặc sụa.

“Khụ, thứ gì, khó uống đã chết.”

“Ha ha ha …”

Gặp nàng gặp quẫn, mấy người đều nở nụ cười. Vân Hi còn không nhịn được trợn mắt trách:

“Nha đầu này, ai bảo ngươi uống một ngụm lớn như thế.”

“Là tại thứ này quá khó uống, thế mà Khổng lão cùng Sơn thúc còn khen ngon.” - Thanh Trúc không phục phùng miệng phản bác.

“Ha hả, ngươi tiểu cô nương không hiểu. Nam nhân chúng ta uống không phải là tửu, uống chính là sự tịch mịch đấy.”

Tống lão gia mặt đầy tang thương ngửa đầu cảm thán.

“Hừ, nói như ngươi từng trải lắm không bằng.” - Thanh Trúc còn oán thầm hắn chưa tiêu đây, tức thì hừ lạnh dỗi lại.

Mấy người cười lắc đầu, không tiếp tục quan tâm nàng.

“Chư vị chớ chỉ quan tâm đến rượu, mời thử thưởng thức tại hạ tay nghề, cho lời góp ý.” - Tống Khuyết cười cùng mọi người hô.

“Lạc lạc, vậy để tiểu nữ trước tiên nếm thử Tống công tử trù nghệ.”

Vân Hi cười sang sảng cầm lên đũa gắp một miếng cho vào miệng nhai thử, tinh tế nhấm nuốt một hồi, dù bản thân này đã nếm qua đủ các loại sơn hào hải vị lúc này cũng không cấm được mắt sáng lên.

“Vị đạo thật kỳ lạ, nhưng rất ngon miệng. Không biết đây là món gì?”

“Món này gọi gà rang muối, Vân tiểu thư nếm thử thêm các món khác xem thế nào?”

Đối với mình trù nghệ Tống gia còn khá có tự tin. Từ khi hắn ngũ giác tăng mạnh, công lực nấu nướng đó cũng là nước lên thuyền lên, thêm vào nữa những thực đơn độc lạ, gọi một tiếng danh trù cũng không quá.

“Vậy ta không khách khí!”

Vân Hi nói một tiếng rồi không tiếp tục để ý hình tượng, nhanh nhẹn đem trên bàn món ăn đều nếm thử một lần.

Gặp nàng bộ dáng này, Vân gia người càng thêm hiếu kỳ, vội vàng xắn tay nếm thử. Không ra một hồi, lời khen đó là tới tấp bay tới khiến Tống lão gia thập phần mát lòng mát dạ.

Bữa này có mỹ thực rượu ngon, mọi người có thể nói là thỏa mãn mười phần, đều ăn được phá lệ thơm ngon.

Ăn đến hơi nhiều Vân Hi cùng Thanh Trúc lúc này cũng không màng hình tượng ngồi trong sân nghỉ ngơi uống trà tiêu cơm.

“Tống công tử quả thật diệu nhân, bữa này ăn xong có lẽ thời gian rất dài ta còn ấn tượng khó quên.”

“Ha ha, nếu Vân Hi tiểu thư có rảnh mời nhiều ghé đến Mai Trang, tại hạ tự nhiên tận tình chiêu đãi.”

“Hì hì, Tống Khuyết ngươi nói phải giữ lời đấy.” – Nếm qua mỹ thực, đối với Tống tặc cảm quan thay đổi tốt nhiều Thanh Trúc lúc này hớn hở thay nhà mình tiểu thư đồng ý.

“Ha ha, tự nhiên giữ lời. Cũng hoan nghênh Thanh Trúc cô nương đến thăm.”

Trừng mắt nhìn nha đầu này một cái, Vân Hi trầm ngâm tìm từ một lát mới bắt đầu mở miệng:

“Hôm nay đến Thanh Hà ngoài việc cho Tống công tử ngươi đưa đồ vật, còn mấy việc Vân Hi muốn nhờ.”

“Vân Hi tiểu thư mời nói!” – Tống lão gia nghiêm túc gật đầu lắng nghe.

“Hiện giờ Nguyệt Khuyết Các tại Thanh Hà có thể nói nhất ngôn cửu đỉnh, sau này Vân Hải Các tại nơi này việc làm ăn còn muốn phiền Tống công tử quan tâm nhiều hơn.”

“Ha ha, tưởng việc gì. Vân tiểu thư yên tâm, ngươi không nói ta cũng sẽ để người chiếu cố Vân Hải Các việc làm ăn. Sau này Nguyệt Khuyết Các có công việc gì cần thiết tất nhiên sẽ ưu tiên Vân gia thương hội đầu tiên, Tống mỗ có thể bảo đảm.”

Vân Hi nghe hắn nói liền mỉm cười gật đầu:

“Có Tống công tử những lời này tiểu nữ yên tâm, đa tạ ngươi. Còn một việc nữa, là việc riêng. Hôm nay nếm thử ngươi nấu rượu ngon quả thật ấn tượng khắc sâu, hẳn ở trong nhà phụ thân ta đối với thứ này đặc biệt yêu thích. Vân Hi có một yêu cầu quá đáng, không biết Tống công tử có bằng lòng hay không nhượng lại công thức bí chế, ta sẽ cho ra cái giá để ngươi vừa lòng.”

Ố Ồ

Nữ nhân này vậy mà đánh ta cách chưng rượu chủ ý, Tống lão gia thập phần sảng khoái gật đầu:

“Nếu Vân tiền bối thích, chút nữa Vân Hi ngươi cầm nhiều một chút mang về cho lão nhân gia dùng thử. Tiền bạc cái gì đó không cần nói ra đả thương tình cảm.”

Gặp hắn cố tình đánh trống lảng, Vân Hi tức giận cắn răng, nhưng vẫn rất mềm mại nói ra:

“Phụ thân ta ngày uống rất nhiều, mang lên quá mức phiền toái, còn không bằng xin mời Tống công tử nhượng lại ta cách nhưỡng rượu để về trong nhà tự nấu, như thế thuận tiện.”

“Uống rượu nhiều thương thân, Vân Hi ngươi phải khuyên nhủ bá phụ một phen. Thích hợp tiết chế một chút mới tốt.”

Thấy Tống tặc bộ dáng này, Vân Hi liền hiểu hắn đã khám phá ra mục đích của mình. Vì thế cũng không nữa cong cong quấn quấn mà đi thẳng vào vấn đề:

“Tiểu nữ còn định lượng lớn ủ loại này hảo tửu đem ra cho thiên hạ người nếm thử, không biết Tống công tử có thể hay không đem nó công thức báo lại cho ta, Vân gia nhất định sẽ không để ngươi chịu thiệt. Tống công tử có yêu cầu gì có thể nhất nhất đề ra.”

Gặp nàng thẳng thắn, Tống Khuyết cũng không giấu giếm, thập phần khẳng định mở miệng:

“Lần này vậy thật có lỗi với Vân tiểu thư rồi, tại hạ cũng nhìn trúng thứ này tiềm năng, vốn là có ý định mở rộng sản xuất bán ra thị trường. Không thể cho ngươi cung cấp bí thương.”

“Ngươi người này cũng quá keo kiệt đi.” – Thanh Trúc ở một bên lúc này không nhịn được tức giận mở miệng.

Vân Hi nghe thế lập tức quay sang nghiêm khắc trừng mắt quát:

“Im mồm! Còn ra thể thống gì, không mau cho Tống công tử xin lỗi!”

Ít khi gặp tiểu thư nhà mình tức giận như vậy Thanh Trúc cũng là hết hồn, chỉ gặp nàng 2 mắt đỏ lên, sợ hãi cúi đầu lí nhí tạ lỗi.

Tống lão gia cũng không cùng tiểu cô nương chấp nhặt, thập phần hòa ái cười xòa:

“Ha ha, Thanh Trúc cô nương cũng là nhanh mồm nhanh miệng, ta sẽ không để trong lòng. Không có việc gì to tát, ngươi cứ trước ra kia cùng Ngô Không bọn nó chơi đi.”

Gặp Tống Khuyết không có gì cái nhìn sau Vân Hi sắc mặt mới hơi nguôi, gật đầu đuổi nha đầu này đi, còn không quên thay nàng tạ lỗi:

“Tống công tử thật có lỗi rồi, là hàng ngày ta quá chiều nàng.”

“Ha ha, ta đã nói rồi. Vân tiểu thư đừng để ý, việc nhỏ thôi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.