Edit: Giáp Thị Thiên Thanh.
"Tuyết Thiên..."
Tuyết Thiên tỉnh lại làm cho Hạ Như Phong quét sạch vẻ lo lắng, trong mắt trong xẹt qua một chút mừng rỡ, vẻ mặt cũng nhu hòa lại, chẳng qua là hiện tại không còn kịp nói cái gì nữa, nàng tăng nhanh tốc độ bay nhanh hướng tới Hạ gia.
Dù sao, Tuyết Thiên thành công thăng cấp thành Thất giai thì liền có thể giúp nó hóa hình, chờ nó hóa hình thành công, những chuyện mình không thể làm thì vào lúc này đều có thể đi hoàn thành... "Không nghĩ tới, đứa bé Thiên Tà kia thật đúng là thâm tàng bất lộ, Thường muội ở trên trời có linh thiêng thì cũng nên yên tâm."
Lan Hương các, đơn giản mà lại không mất thanh nhã, nữ tử hai tay tạo thành chữ thập, đứng ở bên cửa sổ, gió nhẹ lay động một thân bạch y kia, khóe miệng cuối cùng cũng lộ ra một chút nụ cười an ủi yếu ớt, mắt nàng nhìn về phía bầu trời cao xanh, thời gian trôi qua thật lâu, giống như là xuyên qua mây trắng, thấy được lúc các nàng còn trẻ, một đoạn thời gian kia không buồn không lo.
Sau đó nàng lẳng lặng nhắm hai mắt lại, lông mi dày đặc khẽ run lên, khi mở mắt, trong hốc mắt lóe ra nước mắt trong suốt, đây chính là nước mắt vui mừng.
"Quả nhiên là ác giả ác báo, Dạ gia làm nhiều chuyện sai lầm cuối cùng cũng bị báo ứng, có lẽ Dạ Minh Nguyệt cũng không nghĩ tới, lúc trước bán đứng thân muội, cuối cùng sẽ chết ở trong tay thân chất nhi của mình, bất luận kẻ nào làm quá nhiều chuyện xấu thì đều sẽ luôn nhận báo ứng."
Câu này của nàng dường như là nói cho chính mình nghe, lại giống như là đang nói cho người khác nghe... Âu Dương Thụy Thân không biết từ khi nào đã xuất hiện ở sau lưng nàng, vốn là lặng lẽ nhìn nữ tử yếu ớt như cành liễu trước gió kia, nhưng khi nghe đến một câu cuối cùng của nàng thì sắc mặt trong nháy mắt đại biến, lại nghĩ đến mấy ngày gần đây, hắn để cho người khác tra xét những chuyện kia, rốt cuộc không khống chế được sự giận dữ ở trong lòng, sải bước lên phía trước, túm lấy cánh tay nhỏ bé yếu ớt của nữ tử và phẫn nộ quát: "Diệp Thu Lan, ngươi mới vừa nói cái gì? Ai nói làm nhiều chuyện thì sẽ gặp báo ứng? Ha ha, nếu thực sự có báo ứng, báo ứng vì sao không tới tìm ta?"
Đau đớn trên cánh tay như bị lửa đốt, Diệp Thu Lan nhíu hai hàng lông mi như trăng rằm lên, ánh mắt lạnh quét nhìn Âu Dương Thụy Thân một cái, giọng điệu thản nhiên: "Không phải không báo mà là chưa tới thời điểm, sớm muộn gì cũng có một ngày ngươi sẽ gặp báo ứng."
"Ha ha, Diệp Thu Lan, nếu như có báo ứng thì báo ứng cũng sẽ tìm ngươi trước." Âu Dương Thụy Thân ngửa đầu cười lớn vài tiếng, hai tròng mắt màu đỏ, hắn vào lúc này có vẻ vô cùng điên cuồng, túm lấy cánh tay nàng, lần nữa dùng sức lực thật mạnh: "Ngươi cho là ta không biết sao? Âu Dương Doãn, hắn căn là tiện chủng của ngươi và Âu Dương Phong, nhưng mà, ta cư nhiên lại nuôi nhi tử thay người khác, lại nuôi hai mươi năm, Diệp Thu Lan, ngươi khổ cực lừa gạt ta lừa gạt thật tốt, ha ha..."
Thân thể bỗng nhiên run lên, Diệp Thu Lan khiếp sợ nhìn Âu Dương Thụy Thân, không nghĩ tới thế nhưng hắn đã biết... Nhưng vậy thì thế nào? Tổn thương mà hắn cho nàng còn nhiều hơn những gì hắn nhận được.
Sau một hồi khiếp sợ, thần sắc Diệp Thu Lan khôi phục bình tĩnh, cười lạnh một tiếng: "Vậy thì thế nào? Lúc trước, ta chính là thê tử Phong, là ngươi không đếm xỉa tới tình nghĩa huynh đệ, dư luận thiên hạ, đem ta đoạt tới hậu cung, ngươi lại có tư cách gì ở đây nói những lời này chứ? Ta cho ngươi biết, ta quản ngươi làm cái gì, đời này ta cũng sẽ không yêu ngươi, ta yêu vĩnh viễn chỉ có một mình hắn, cho dù chết cũng sẽ không thay đổi."
Nàng vừa nói xong thì cổ họng liền bị một cái tay kẹp lại, nâng mí mắt lên, đập vào mắt nàng là gương mặt giận dữ của Âu Dương Thụy Thân.
"Diệp Thu Lan, ngươi đây là đang khiêu chiến nhẫn nại cực hạn của trẫm!"
Thân thể mềm mại hơi run lên một chút, Diệp Thu Lan nhắm mắt lại, gương mặt của nàng giơ lên một chút mỉm cười thoải mái.
Như vậy cũng tốt, nếu cuộc đời này không có cách nào cùng hắn gần nhau, kiếp sau, chỉ cầu hai người là một đôi vợ chồng bình thường, cả đời gần nhau đến già, không rời không bỏ.
"Ha ha, Diệp Thu Lan, ngươi muốn chết? Không dễ dàng như vậy, chết đối với ngươi mà nói quá đơn giản, ta sẽ để cho ngươi sống không bằng chết!" Cắn răng, ánh mắt tàn nhẫn gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt trước mặt, sau đó cao giọng cười to: "Ha ha, Diệp Thu Lan, cho dù tâm của ngươi không thuộc về ta nhưng thân thể sớm đã bị ta đoạt lấy, ngươi cho rằng, Âu Dương Phong còn có thể thích ngươi như cũ sao?"
Nghe vậy, hai mắt Diệp Thu Lan mở ra, cổ bị Âu Dương Thụy Thân kẹt lại, gương mặt kia bị kìm nén đến xanh mét, theo sau, khóe miệng nở một nụ cười lạnh: "Ngươi thật sự cho rằng, chuyện đêm đó là thật sao? Tuy rằng ta không sợ chết, nhưng mà, ta phải bảo vệ hài tử của ta và Phong, ta biết, nếu ngươi biết ta mang thai hài tử của Phong, ngươi nhất định sẽ tổn thương hài tử này, cho nên, ta mới thiết trí một tuồng kịch, nếu như, thân thể của ta thật sự bị ngươi đoạt lấy, ngươi cho rằng, ta sẽ sống ở đây sao?"
Giống như sấm sét giữa trời quang, Âu Dương Thụy Thân vào lúc này hoàn toàn ngây ngẩn cả người.
Một luồng tức giận ngập trời xông vào trái tim, hắn buông lỏng cổ của nàng ra, lai giơ tay lên tay hung hăng quăng qua.
"Ba!"
Âm thanh thanh thúy từ bàn tay truyền đi khắp gian phòng, đầu Diệp Thu Lan nghiêng qua một bên, tóc phân tán rơi xuống che một nửa bên mặt, một tia máu từ khóe miệng tràn ra, khóe môi của nàng lãnh ý càng sâu.
"Tiện nhân, trẫm nói cho ngươi biết, đời này ngươi và Âu Dương Phong vĩnh viễn là không có khả năng, hơn nữa, trẫm sẽ làm cho Âu Dương Phong chết trước mặt của ngươi, như vậy đối với ngươi mà nói mới là trừng phạt tốt nhất."
Phất phất tay áo, Âu Dương Thụy Thân xoay người rời đi, cũng không quay đầu lại nhìn nàng một cái.
Ngoài cửa, trên dung nhan tuấn mỹ của nam tử kia hiện đầy khiếp sợ, hắn hiển nhiên không nghĩ tới, hôm nay tới tìm mẫu hậu thì lại nghe được một đại sự, vốn dĩ hắn không phải huyết mạch của Âu Dương Thụy Thân... Cắn cắn môi, giờ phút này hắn cũng không biết trong lòng là cái tư vị gì.
Âu Dương Thụy Thân đối đãi với hắn không tệ, lại càng yêu mẫu hậu, hắn cũng xem ở trong mắt, nhưng cho tới bây giờ hắn cũng không biết, vì sao ở trên người Âu Dương Thụy Thân lại không có cái loại thân thiết nên có đó, ngược lại, hắn càng thích Âu Dương Phong hơn.
Chẳng lẽ đây chính là liên hệ giữa huyết mạch sao?
Mà mẫu hậu làm những chuyện như vậy, quả thật làm cho tử nữ (con trai + con gái) sẽ cảm thấy sỉ nhục, nhưng mà dù sao nàng là mẫu hậu hắn thích nhất, huống chi, mẫu hậu yêu sâu đậm Âu Dương