Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 184: Chương 184: Franky Gia Nhập 1




- Ha ha ha ha.

Sau khi Zanbai nhận được sự đồng ý của Luffy và dẫn theo đám người rời đi, Zoro cầm tờ lệnh truy nã của Sanji nói.

- Vậy đây chính là lý do khiến ngươi đánh nhau với ta hả? Sắc đầu bếp?

Sanji sạm mặt nói.

- Isora...!

Zoro nói.

- Nhìn cũng đẹp mà.

Sanji tức giận hét.

- Ngươi có biết nói tiếng người không thế?!

...

Ở trong phòng, Isora vừa xếp đống quần áo, vừa nhìn Chopper đang ôm tờ truy nã nói.

- Trông cậu vui vẻ ghê nhỉ.

- Ừm.

Chopper cười nói.

- Tờ truy nã này đại biểu việc tớ đã chính thức là một hải tặc. Nhưng mà 50 Belly thì hơi...

Isora nói.

- Từ từ rồi nó sẽ tăng lên thôi.

- Đúng vậy.

Chopper nói.

- Tớ đi thu thập dụng cụ y tế đã.

...

Một lúc sau, cả nhóm mũ rơm đi tới bãi đấm tàu giữ cổng số 5 và cổng số 6, khi nhìn thấy một thứ vô cùng to lớn, đang bị vải trắng phủ kín trên mặt biển gần đó, Luffy nói.

- Woa! Có gì đó rất to ở ngoài kia!

Chopper nói.

- Là tàu mới phải không?

- Oi! Franky!

Luffy quay đầu hô to.

- Chúng tôi tới rồi này! Ồ, chào ông chú Ice!

Iceberg nói.

- Các cậu tới rồi à?

Luffy hỏi.

- Franky đâu rồi?

Iceberg mỉm cười nói.

- Franky không có ở đây. Chắc là cậu ta ngại chia tay. Mà, chiếc tàu cũng đã hoàn thành, tôi sẽ thay cậu ta đưa các cậu đi xem.

Dứt lời, Iceberg dẫn cả nhóm đến gần cái thứ to lớn được phủ vải trắng kia.

- Chiếc tàu rất tuyệt vời. Tôi đã rất kinh ngạc khi thấy bản thiết kế của con tàu. Nó có thể vượt qua mọi vùng biển trên thế giới! Với con tàu này, việc đi đến tận cùng của thế giới không còn là mơ ước nữa.

Luffy hào hứng, hai mắt tỏa sáng, cầu khẩn nói.

- Nhanh lên, cho chúng tôi xem đi!

Chopper cũng nói.

- Làm ơn!

Iceberg đi tới gần, nắm lấy miếng vải vừa kéo mạnh vừa nói.

- Đây là thông điệp của Franky dành cho cậu, mũ rơm. Nếu một ngày nào đó, cậu trở thành vua hải tặc... Cậu nhất định phải đi trên con tàu vua của muôn thú này!

Tiếng nói vừa dứt cũng là lúc miếng vải được kéo bỏ, một con tàu to lớn, với cái đầu tàu vừa giống hoa hướng dương lại vừa giống một con sư tử hiện ra trong ánh mắt của cả nhóm, sau phút chóc im lặng, Luffy nói.

- Woa! To và đẹp quá! Nó có thể vượt qua mọi nơi!

Chopper nói.

- Nó thật sự là của chúng tôi à?

Isora sờ cằm nói.

- Có phòng riêng không nhỉ... Mong là có.

Zoro nói.

- Nó phải to gấp đôi Merry.

Nami nói.

- Cánh buồm lớn ghê!

- Nhà bếp!

Sanji nói.

- Cho tôi xem nhà bếp.

Robin nói.

- Một con tàu thật lộng lẫy! Tôi tự hỏi đó có phải là một bong hoa lớn ở mũi tàu không?

- Không...

Iceberg nói.

- Tôi chắc đó là một con sư tử.

- Sư tử?

Isora hỏi.

- Tên nào điêu khắc mà... À thôi, cũng gắn vào rồi.

Trên boong tàu là một cái thảm cỏ rộng lớn.

- Woa!

Luffy lăn lộn trên thảm cỏ, nói.

- Bên trong tàu cũng thật tuyệt! Toàn bộ đều được trải thảm cỏ! Dễ chịu quá!

- Woa! Có cả cầu tuột nữa!

- Các cậu cũng có thể làm vườn nữa.

- Rất tốt để nghỉ ngơi.

- Nhà bếp! Nhà bếp ở đâu?

- Phòng riêng! Tớ cần phòng riêng!

- Woa! Một cái tủ lạnh có khoa! Đây là thứ tôi luôn muốn có! Có cả một cái lò nướng khổng lồ! Franky, cảm ơn nhé! Con tàu quá tuyệt vời!

....

Sau khi tham quan một vòng, Luffy đến bên mạng tàu nói.

- Nà, ông chú Ice. Franky đâu rồi? Tôi muốn cảm ơn.

- À...

Iceberg nói.

- Tôi thấy cậu ta không muốn gặp cậu đâu. Này mũ rơm. Cậu muốn cậu ấy trở thành đồng đội của cậu à?

- Ừ.

Luffy nói.

- Hoàn toàn chính xác. Tôi đã quyết định mời Franky làm thợ đóng tàu trên thuyền của tôi!

Iceberg nói.

- Đó chính là một vấn đề.

Luffy hỏi.

- Sao vậy? Anh ấy không muốn sao?

- Ngược lại.

Iceberg nói.

- Nhưng nếu mời trực tiếp thì chắc chắn cậu ta sẽ không thể từ chối. Nên cậu ta mới chọn tránh mặt. Thật ra thì Franky rất muốn ra khơi cùng các cậu. Cậu biết cậu ta lo cho con tàu mơ ước này nhiều thế nào mà.

Dừng lại một chút, sau đó Iceberg lại nói.

- Thật lòng thì Franky cũng rất thích các cậu. Nhưng cậu ta luôn nghĩ rằng ở trên đảo này đến già chính là nghĩa vụ của cậu ta.

Luffy hỏi.

- Nghĩa vụ?

- Chỉ là một nổi ám ảnh ngu ngốc.

Iceberg nói.

- Nếu cậu muốn cậu ta ra khơi cùng cậu... Thì chi có một cách duy nhất... Đó chính là dùng vũ lực để kéo cậu ta theo.

- Dùng vũ lực à?

Luffy nói.

- Tôi chỉ muốn anh ấy đi cùng thôi... Liệu có ổn không...?

...

Tại Franky House.

- Đại ca!

Zanbai hỏi.

- Sao anh lại về đây?

- Ý kiến gì?

Franky nói.

- Đây là Franky House, nhà của ta mà!

- Nhưng...

Zanbai nói.

- Em muốn nói điều này, đại ca, anh rất muốn đi cùng nhóm mũ rơm đúng không!?

Franky đứng lên nói.

- Tầm bậy tầm bạ... Mấy đứa nhìn này, làm ăn thế này mà coi được à? Cả một đời này mấy đứa cũng không thể nào mà đóng được một cái cửa cho ra hồn.

- Tụi em đã đi hỏi mũ rơm và những người khác.

Zanbai nói.

- Họ cũng đã đồng ý cho đại ca gia nhập!

- Thằng ngốc!

Franky nói.

- Đừng có xía vào chuyện người khác!

Zanbai nói.

- Nhưng mũ rơm-san đã quyết định mời anh làm thợ đóng tàu rồi.

Franky nói.

- Tại sao ta phải đi làm hải tặc?

- Nhìn là biết thôi mà.

- Đây là lần đầu tiên em thấy anh đóng tàu.

- Chúng em rất ngạc nhiên vì thấy đại ca vui vẻ như thế.

- Đó cũng là lần đầu tiên em thấy anh hạnh phúc như thế.

- Anh biết nhóm mũ rơm đang tìm thợ đóng tàu cho nên mới lánh mặt ở đây đúng không?

Zanbai giơ tờ lệnh truy nã nói.

- Anh nhìn này!

- Lệnh truy nã?

Franky hỏi.

- Nó là thật à?

- Anh không thể ở đây thêm nữa!

Zanbai nói.

- Chúng em không muốn đại ca vì vướng víu tụi em mà-

- Im hết đi!

Franky nói.

- Mặc kệ lệnh truy nã đó đi! Ta đã nhặt từng đưa tụi bây từ khu đường phía sau về. Không có ta thì mấy đứa chết đói hết rồi... Woa ~!

Trong lúc Franky nói chuyện, một người lặng lẽ đi tới gần, kéo quần chíp của Franky ra, giơ lên cao nói.

- Tôi lấy được quần chip của anh ấy rồi!

- Ném qua đây!

- Nhanh ném qua đây!

Franky đứng lên nói.

- Trả cái quần chíp đó lại đây, mấy cái đứa này... Đó là cái quần tốt nhất của ta đấy!

- Mọi người! 1... 2... 3... Chạy!

- Tản hết ra mau!

- Phản hết rồi ha!

Franky xông thẳng tới, nói.

- Giỏi lắm, nhưng dù tụi bây có xúm lại cũng không đánh thắng ta đâu! Đứng đó!

- Aaa!

- Dù còn 1 đứa cũng phải mang nó... Tới cho mũ rơm!

- Cú đấm tay phải!

- Ầm!

- Ném cho tôi!

- Chạy nhanh lên!

- Là hướng đông nam!

P/s lại nợ chương không hứa mà mai trả... Chủ yếu là tác bệnh chưa hết, hôm nay lại cúp điện nên không viết được nhiều, xin lỗi các đạo hữu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.