Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng

Chương 139: Chương 139: Gorgoneion




“Erica tiểu thư, Vương dự tính bao giờ mới tỉnh dậy?”

“Chúng ta đã phong toả đảo Sardinia bảy ngày... Nếu như tiếp tục kéo dài, hậu quả có thể sẽ rất nặng nề...”

“Đương nhiên chúng ta sẽ không quấy rầy Vương, nhưng có lẽ cần yêu cầu trợ giúp từ phía Nhật Bản?”

Bảy vị Đại Kỵ Sĩ mỗi người một lời, đưa ra ý kiến của mình với thiếu nữ tóc vàng. Bọn hắn đang đứng trên bãi biển của đảo Sardinia, nơi đây từ lâu đã mất đi dáng vẻ xinh đẹp của một địa điểm thắng cảnh du lịch vốn có - Nơi nơi đều là các vết cháy đen thành nhựa, đất đá vụn vung vãi, bãi biển vẫn trải dài hằng hà sa số xác của các sinh vật biển.

Gương mặt của các vị thủ lĩnh Seven Sisters khổ sở suy nghĩ, thậm chí nhìn như là già đi vài tuổi. Mép tóc gọn gàng của Purple Knight cao lên vài phân, hắn lấy khăn tay lau đi mồ hôi trên trán, tiếp tục nói:

“Hệ thống sinh thái của Địa Trung Hải đã bị phá huỷ... Hiện nay Bạch Công Chúa đang liên hệ với các tổ chức ma thuật của Châu Âu để yêu cầu bọn hắn hỗ trợ, nhưng dự kiến sẽ mất vài tháng mới có thể hoàn toàn khôi phục...”

Kết giới bao phủ toàn thành phố Cagliari lúc trước là do Bạch Công Chúa phối hợp cùng Ma Nữ địa phương - Lucretia Zola đồng loạt thành lập, sau đó lại được ma lực của các thủ lĩnh Seven Sisters cung cấp.

Vị Đại Kỵ Sĩ đến từ Florence mơ hồ e ngại nhìn về thiếu nữ tóc vàng đang đứng canh gác bên cạnh thanh niên tóc đen ở trước mắt.

Nếu như là trước đó, hắn thân là thủ lĩnh của [Capital of Lilies], hoàn toàn có thể không thèm nhìn đến thiếu nữ thiên tài được mệnh danh là Erica Blandelli. Mà cho dù sau khi được trở thành người phụ trách của Vương tại Italy, tất cả sự kính nể của hắn đều là kính nể đối với người ở đằng sau lưng thiếu nữ, mà không phải là đối với bản thân nàng.

Nhưng bây giờ thì khác. Hình ảnh thiếu nữ tóc vàng liên tục sử dụng [Thánh Thương Longinus], ném loạn xạ tiêu diệt Thần Thú lợn rừng vẫn còn rõ mồn một ở trước mắt hắn. Không cần biết nàng có được nguồn sức mạnh này từ đâu, hay là Vương làm thế nào để ban tặng nàng sức mạnh đó... Hắn chỉ cần biết lúc này vị thiếu nữ tóc vàng là người mạnh hơn hắn.

Vẻ sầu lo hơi thoáng qua trên gương mặt xinh đẹp của Erica.

“Ta đã liên lạc cùng Sayanomiya Kaoru, thủ lĩnh của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử. Bọn hắn sẽ tiếp tục hỗ trợ về mặt tài chính, cũng như tạo áp lực về phía các quốc gia khác để yêu cầu bọn hắn phối hợp trong việc khắc phục hậu quả... Ngoài ra, có lẽ trạng thái này của Vương đã sắp kết thúc.”

“... Vậy là tốt rồi.”

Các vị thủ lĩnh Seven Sisters thở phào nhẹ nhõm, lại tiếp tục nhanh chóng phân ra bảo vệ khu vực xung quanh. Chỉ có thủ lĩnh của Bronze-Black Cross trong mắt như loé lên tia sáng, sau đó lại tiếp tục điềm tĩnh như không có gì xảy ra.

Khi còn lại mỗi bản thân nàng, thiếu nữ mới dám thở ra nhẹ nhõm. Erica biết lời sau cùng vừa rồi của nàng hoàn toàn là đang có mục đích trấn an bọn hắn, cũng như để trấn an sự lo lắng trong chính lòng mình - Nguyên bản Sayanomiya Kaoru có miêu tả rằng khi Vương từng thử sử dụng loại năng lực tương tự, thời gian rơi vào trạng thái ngủ say cũng chỉ kéo dài vài phút, nhưng bây giờ đã là gần bảy ngày liên tục!

Không ăn không uống không nghỉ ngơi, thanh niên tóc đen vẫn đứng im trên bờ biển với đôi mắt nhắm nghiền, hai tay vẫn chống lấy cây gậy pháp sư. Erica không dám tưởng tượng nếu như lúc này hắn bị Dị Thần hay Thí Thần Giả tập kích thì sẽ có chuyện gì xảy ra, nên bảy ngày qua không dám rời khỏi hắn một bước.

Nghe nói ở Nhật Bản vị Công Chúa Vu Nữ của Kiếm kia cũng nhất thiết yêu cầu tới đây, nhưng cuối cùng vẫn bị Phu Nhân Aisha cản lại, dường như là đang bận làm gì đó thần thần bí bí...

Đột nhiên, Erica phát hiện ngón tay của Masamune vậy mà bắt đầu giật giật.

Thiếu nữ mừng rỡ giật mình, tiếp đó nhanh chóng tiến lại gần thanh niên tóc đen:

“Vương! Ngài tỉnh rồi?!”

Trong ánh mắt lo lắng của thiếu nữ, thanh niên tóc đen chậm rãi mở mắt - Erica dường như cảm thấy sau lưng hắn bỗng loé qua một cánh cửa u tối cùng một ổ quay màu vàng mơ hồ, nhưng trước khi kịp tập trung nhìn kỹ thì đã biến mất.

Đôi mắt tím thẳm chớp chớp, có trong nháy mắt Erica cảm thấy như mình đang nhìn vào một cái động không đáy, ẩn chứa đủ loại kiến thức điên cuồng cùng khó hiểu, lại như đang hàm chứa một loại ác ý vô tình với tất cả mọi thứ.

Nhưng theo một cái chớp mắt, thiếu nữ lại nhìn thấy vẻ trêu tức vui vẻ thường ngày của vị Ma Vương mà nàng quen thuộc.

“Lo lắng cho ta sao, kỵ sĩ thân ái?”

“... Đương nhiên là có.” Thiếu nữ tóc vàng trực tiếp trả lời. “Ta không chỉ là kỵ sĩ hộ vệ, đồng thời vẫn là bầu bạn của ngài, không thể không cảm thấy lo lắng khi ngài đang gặp phải nguy hiểm!”

Đôi má bị một ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve - cảm giác điện giật lan truyền từ đầu đến chân của Erica. Từng cơ bắp đều đột nhiên được thả lỏng, một loại cảm xúc hạnh phúc bắt đầu tràn lên trên cơ thể thiếu nữ.

Thiếu nữ kỵ sĩ đáng thương vẫn chưa từng biết cảm giác vất vả khi thực sự bị vị Tà Thần đi lệch đường này “đánh dấu” là như thế nào.

“Rất tốt.”

Tiếp tục sung sướng cảm ơn cuộc sống hiện tại, Masamune thả ngón tay xuống, trong ánh mắt mơ hồ thất vọng cùng xấu hổ của Erica ra lệnh:

“Vậy thì để việc khắc phục hậu quả lại cho bọn hắn, chúng ta gọi Alice cùng đi du lịch Italy!”

...

“Vương, chúng ta có thu hồi được vật phẩm này sau khi trận chiến giữa ngài và hai vị Dị Thần kết thúc.”

Ở trong nhà hàng của thành phố gần đó, thiếu nữ kỵ sĩ thận trọng nghiêm túc lấy ra một viên đá tròn nhỏ từ trong vali trên tay, nâng lên cho thanh niên tóc đen.

“...? Ha, ta thậm chí suýt chút nữa quên đi là có thứ này. [Sách ma thuật] trong dạng [viên đá]... Gorgoneion.”

“Vâng.” Erica cung kính trả lời. “Bạch Công Chúa cùng Ma Nữ Lucretia Zola của đảo Sardinia đồng thời xác nhận đây là vật phẩm thuộc về Nữ Thần Đất Mẹ, do có được khắc hình [Long Xà]... Mức độ có lẽ tương đương với sách ma thuật [Book of David] mà Seven Sisters đang nắm giữ.”

Không phải sách ma thuật nào cũng cần phải ở trong hình dạng của giấy. Gorgoneion là một trong những sách ma thuật như vậy - Lịch sử của nó có thể được quay ngược trở về thời kỳ mà khái niệm [chữ viết] còn chưa sinh ra, nên nó có tác dụng giống như là vật lưu trữ thông tin dành cho các vị Nữ Thần Đất Mẹ.

Bạch Công Chúa ngồi đôi diện với Masamune, yểu điệu chống cằm nhìn động tác của hắn.

“Chúng ta phải dựa vào linh cảm của Ma Nữ mới có thể phần nào cảm nhận được nguồn gốc của vật này, Masamune làm thế nào lại có thể trực tiếp biết được?”

“.... Linh cảm?”

“.... Thôi được rồi.”

Đành phải tự đoán mò đáp án là do linh cảm vốn có từ thời điểm trước khi còn là Dị Thần sót lại, Bạch Công Chúa khó chịu quệt miệng, sau đó liếc nhìn bầu trời đã tối đen ở bên ngoài cửa sổ.

“Ta cùng Lucretia Zola chỉ có thể xác nhận đây là vật thuộc về Nữ Thần Đất Mẹ, đồng thời vị nữ thần này có liên hệ tới Medusa cùng [Bóng đêm]. Mặc dù có một vài suy đoán về thân phận thực tế của nàng, nhưng cũng không quá chắc chắn...”

“Thần thoại dù sao cũng là vật diễn sinh của văn minh, nếu như có bị vặn vẹo khi truyền đến tai của đời sau cũng là chuyện bình thường, đúng không? Nữ Thần Trí Tuệ trong thần thoại Hi Lạp vốn là kẻ chủ mưu dẫn đến sự xuất hiện của Medusa cùng ba chị em Gorgon, nhưng đôi khi thần thoại cũng chỉ là biến đổi theo văn minh mà thôi.”

“Ngươi còn nói đây là dựa vào linh cảm?!”

Thanh niên tóc đen nhún vai, tiếp tục cắt miếng bít tết trước mặt.

“Như vậy... Ngài định làm thế nào, Ma Vương của ta?” Bạch Công Chúa nheo mắt. “Nữ Thần Athena là Nữ Thần của trí tuệ cùng chiến tranh, bây giờ chúng ta còn phát hiện nàng có khía cạnh của [bóng đêm]... Rất có thể sẽ còn các khía cạnh khác nữa.”

Sức mạnh của Dị Thần không phụ thuộc vào thần thoại, mà phụ thuộc phần nhiều vào chính ý chí của vị Dị Thần đó. Nhưng đương nhiên là Dị Thần càng nổi tiếng thì lại càng có khả năng là kẻ xuất sắc hơn - Alice không tin nữ thần của [Chiến tranh], [Bóng đêm] cùng [Trí tuệ] lại có thể có bất kỳ liên quan gì đến từ [yếu].

“Không cần phải vội vã, Alice. Vào thời điểm phiến đá rơi vào trong tay ta có lẽ vị nữ thần kia cũng đã tỉnh dậy, đang bắt đầu đi tìm kiếm nó. Chúng ta cứ tiếp tục tận hưởng chuyến du lịch này là được rồi, sao phải lo lắng?”

“Vương!” Erica sửng sốt, sau đó gấp gáp phản đối: “Mời ngài có lòng nhân từ với các con dân của Italy! Theo lời ngài, Dị Thần sẽ tìm kiếm phiến đá này, tức là chắc chắn nàng sẽ phải chiến đấu với ngài. Theo chỉ lệnh của ngài, chắc chắn Seven Sisters sẽ dùng toàn lực để tìm kiếm Dị Thần, đồng thời hỗ trợ ngài thảo phạt Nữ Thần Đất Mẹ trước khi nàng có thể gây hại cho thế gian!”

“Ta vừa mới nói xong là không cần phải vội vã....”

Buông dao dĩa xuống, Masamune bất đắc dĩ lấy khăn lau miệng, sau đó có chút chưa đủ thoả mãn chép chép môi.

Thời gian dài quay trở lại trong hoàn cảnh kia thực sự khiến hắn khó chịu gần chết.

“Ta hiểu lo lắng của ngươi, kỵ sĩ thân ái... Nhưng mà ta có chắc chắn sẽ không cùng Athena giao chiến - hoặc ít nhất sẽ không gây ra thiệt hại lớn.”

Thoải mái tựa lưng vào ghế, thanh niên không chấp nhận lời can gián của kỵ sĩ mình, nhưng đồng thời cũng đưa ra đảm bảo cho nàng.

Mà thiếu nữ tóc vàng thấy vậy cũng đành thở dài nhẹ nhàng - Nàng là một cô gái thông minh, biết lúc nào nên dừng lại.

Phủ lên trên mặt nụ cười tự tin, khoé miệng còn xuất hiện một vòng mị ý, Erica tiến thêm một bước tới gần gương mặt của Mấmune, êm ái đặt câu hỏi.

“Như vậy, Vương... Ngài tối nay dự định nghỉ lại ở đâu? Cùng với ta, hay là cùng với Bạch Công Chúa điện hạ?”

— Hồ ly sau khi được nếm mùi bắt đầu lộ ra bản tính của mình.

— Ở bên cạnh, Ma Nữ cười thầm trong lòng.

Masamune ngẫm nghĩ đôi chút, sau đó trực tiếp vỗ tay đưa ra câu trả lời:

“Ở phòng ta!”

Và như vậy, kỳ nghỉ phép khiến người khác đỏ mặt ghen tị tại Italy của Ma Vương bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.