“Đây là những gì Vương đã nói thưa chú.” Erica khoác chiếc khăn tắm trên người, ánh mắt nhìn ra ngoài màn đêm cùng với thành phố xinh đẹp mà náo nhiệt tràn đầy ánh sáng bên dưới.
Mái tóc vàng luôn là điểm chú ý của thiếu nữ bây giờ lại được búi lên cao, từng giọt nước nhỏ xuống từ các sợi tóc chưa khô, bám vào xương quai xanh cùng làn da trắng mịn của thiếu nữ.
Ở đầu bên kia Paolo Blandelli giọng nói trầm thấp, nặng nề xác nhận lại với cháu gái mình:
“... Dị Thần thực sự là nữ thần Athena trong thần thoại Hi Lạp?”
“Đúng vậy. Bạch Công Chúa sớm đã có nghi ngờ, Vương cũng xác nhận suy đoán của nàng, có thể nói thông tin này đã vô cùng chính xác.”
“... Ma thuật sư từ [Eagle of Blue Sky] cùng [Female Wolf] vài giờ trước báo tin nghi nghi thực thực nhìn thấy một thiếu nữ tóc bạc trẻ tuổi, nhưng sau đó hoàn toàn biến mất.”
Bàn tay cầm điện thoại của Erica nắm chặt lại.
“Địa điểm là...?”
“Thông tin được truyền đến từ các ma thuật sư canh gác Đấu Trường Rome. Rất may vị Dị Thần kia có vẻ không quan tâm nhiều đến việc tàn phá thế giới hiện thực, không ai ghi nhận tình huống đặc biệt gì xảy ra ở Rome cả.”
“... Ta hiểu ý của chú.” Erica mệt mỏi buông thõng vai. “Nhưng Vương không đồng ý thay đổi lịch trình, chỉ nói rằng sẽ lưu ý không để chiến đấu xảy ra trong phạm vi Italy.”
Ở đầu bên kia điện thoại, Paolo Blandelli bỏ xuống tài liệu trên bàn làm việc, cảm giác đau răng khó khăn lan tràn trong đại não. Không phải là hắn không tin vào lời nói của vị Vương kia, nhưng mà theo kinh nghiệm mà bọn hắn có được khi quan sát giữa Thí Thần Giả cùng Dị Thần...
Gặp mặt mà không đánh nhau? Đang đùa ai vậy?
Nhìn xem Nhật Bản được vừa rồi không phải còn bị [thiên thạch rơi xuống đền Toushouguu], liên tục bốn phía tìm viện trợ tài chính đi?
Mà dù sao khu vực châu Á cũng chỉ có hai vị Ma Vương quản lý nhiều năm, các quốc gia khác đều nhiệt tình ủng hộ tài chính để Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử khắc phục thiệt hại. Nam Âu hiện nay vẫn đang thuộc về Kiếm chi Vương Salvatore Doni, Bắc Âu là thuộc về Hầu Tước Voban, Anh Quốc vẫn có Hoàng Tử Đen ở đó - Italy nhìn bốn phía đều không có người đáng tin để giúp đỡ.
“Thực sự không có cách nào sao, Erica...?”
“... Để ta cố gắng thuyết phục Vương thêm lần nữa đi, nhưng ta không thể đảm bảo với chú về kết quả.”
“Đương nhiên ta hiểu, duy trì mối liên hệ giữa ngươi và Vương vẫn là ưu tiên quan trọng hơn hết.” Đầu dây điện thoại ngừng một chút, sau đó giọng nói của Paolo lại vang lên - nhưng lần này lại mang theo vẻ xin lỗi cùng lo lắng khó tả. “Erica... Ngươi cùng Ma Thuật Vương...”
Thiếu nữ ngay lập tức ngắt lời.
“Ta rất vui vẻ, thưa chú.” Nàng chăm chú trả lời, đôi mắt xanh thẳm loé lên trong căn phòng với ánh đèn lờ mờ. “Chú không cần phải lo cho ta, Vương đối xử rất tốt với ta... Mặc dù đôi khi có nhiều đối thủ cạnh tranh cũng là một vấn đề không nhỏ.”
Đến câu cuối cùng, giọng nói của Erica vừa vui vẻ lại vừa mang theo vẻ bất đắc dĩ. Nàng lắc lắc đầu, liếc mắt nhìn về phía phòng tắm.
Là một căn phòng khách sạn cao cấp, nơi này cũng nắm giữ truyền thống tốt đẹp của đại đa số các phòng khách sạn hạng sang - phòng tắm ngăn cách với phòng ngủ bằng một lớp kính mờ, đủ để khiến người tỏng phòng ngủ có thể mơ hồ nhìn thấy điều gì đang diễn ra ở bên trong.
Đôi khi chỉ có loại mơ hồ mà cần dùng trí tưởng tượng để lấp đầy này mới thực sự hấp dẫn người khác.
Đương nhiên, trong tình huống hiện tại, Erica lại càng có thể nhìn rõ ai đó cùng vị công chúa nào đó đang làm càn ở trong phòng tắm.
“... Vậy là tốt rồi Erica. Ta dập máy trước.” Paolo Blandelli nghe vậy cũng không cảm giác lòng mình nhẹ nhàng được bao nhiêu. Ngược lại, hắn biết đến hành động tiếp theo mà Seven Sisters muốn làm... Cảm giác tội lỗi trong tim lại càng nặng hơn.
Khi đầu dây bên kia truyền đến tiếng dập máy, Erica cũng từ bỏ việc suy nghĩ tìm kiếm thái độ là lạ của Paolo là từ đâu ra, sau đó ngồi lên trên giường tiếp tục chờ đợi.
“Ỷ vào thân thể có tố chất tốt là có thể làm bừa như vậy? Là kỵ sĩ hộ vệ của Vương, lần sau ta phải đảm bảo hắn cần giữ vững trạng thái sức khoẻ cùng tinh thần...”
Thiếu nữ thì thào nói nhỏ, nhưng suy nghĩ trong lòng thì không ai biết được.
Một lát sau, thanh niên tóc đen ôm theo Bạch Công Chúa đã biến thành một đám bùn nhão bước ra, cười xấu xa lại tiếp tục giao lưu cùng vị kỵ sĩ đã chờ đợi hắn rất lâu.
Hắn thực sự rất hài lòng với kỳ nghỉ này.
...
Mà ngày hôm sau, Masamune mới phát hiện hắn vẫn đánh giá thấp niềm vui mà kỳ nghỉ bất ngờ tại Italy có thể mang đến.
Thiếu nữ kỵ sĩ tóc bạc, gương mặt xinh đẹp như yêu tinh, trên người mặc bộ trang phục xen giữa xanh cùng đen quỳ một chân trước mặt Masamune, nghiêm túc mà trang trọng vấn an:.
||||| Truyện đề cử: Căn Nhi |||||
“Kính chào ngài, Ma Thuật Vương các hạ! Được biết ngài có dự định đi dạo chơi Italy cùng với Công chúa Alice và kỵ sĩ Erica Blandelli, Seven Sisters có cử ta đến phụ trách các công việc bên ngoài để đảm bảo ngài có thể có thời gian tốt nhất ở đây!”
Trái ngược với vẻ thú vị cùng vui vẻ của Masamune cùng công chúa Alice, Erica lại hoàn toàn không thể khống chế được cảm xúc của bản thân.
Nàng đập tay “Bành!” xuống mặt bàn đứng dậy, ngạc nhiên lắp bắp nhìn người bạn thân đang cụp mắt trang nghiêm quỳ một chân ở đó.
“Li-... Liliana?!”
“Đã lâu không gặp, Erica tiểu thư.”
“Cái gì mà đã lâu không gặp a!!”
Thấy Erica rõ ràng có vẻ giật mình không nhỏ, thanh niên tóc đen cuối cùng cũng vẫy vẫy tay ra hiệu cho kỵ sĩ của mình ngồi xuống. Hắn trực tiếp ra lệnh cho Liliana:
“Ngày hôm nay chúng ta sẽ đi ngắm cảnh Florence, Liliana ngươi phụ trách việc đi bồi tiếp chúng ta, được không?”
“Theo mệnh lệnh của ngài, thưa Vương!”
...
Trên con phố mua sắm nhỏ được lát các hòn đá với nhiều năm lịch sử, hai bên là vô số các hàng quán bán đủ loại quần áo và đặc sản rực rỡ mang đậm phong cách Italy, Masamune cùng các thiếu nữ bắt đầu đầy hứng thú đi dạo.
Con đường sầm uất thường có rất nhiều du khách, đặc biệt là khi đã gần vào hè này hôm nay vẫn náo nhiệt như thường lệ.
Nhưng khi bốn bóng người xuất hiện, bọn hắn lại giống như là ánh sáng chói mắt nhất, hấp dẫn lấy ánh mắt của tất cả những người qua đường xung quanh —
— Đi trước nhất là một vị thiếu nữ ưu nhã như công chúa, niềm vui cùng hạnh phúc gần như không che giấu được trên gương mặt, đủ để khiến bất kỳ ai đều cảm thấy ấm áp.
— Ở đằng sau nàng là thiếu nữ tóc vàng, mặc trên người bộ lễ phục đỏ thắm, ánh mắt tràn đầy một loại tự tin mãnh liệt. Nàng như một con Khổng Tước kiêu ngạo mà cao quý, mỗi động tác đều có thể cuốn hút lấy sự chú ý của người khác.
— Bên cạnh thiếu nữ tóc vàng là một thiếu nữ khác với gương mặt xinh đẹp như yêu tinh, bộ trang phục xanh đen giao nhau khiến nàng có một vẻ nghiêm túc mà chăm chú đầy hấp dẫn. Nàng vừa đi vừa thấp giọng trao đổi điều gì đó với thiếu nữ tóc vàng, thỉnh thoảng loại lộ vẻ bối rối cùng ngại ngùng, nhưng vẫn rất nghiêm túc tiếp tục lắng nghe.
Nếu như nói ba người thiếu nữ mang đến cảm giác là kinh diễm, thì thanh niên ở chính giữa các nàng lại mang đến một cảm giác kỳ lạ.
Tóc đen, mắt tím, trên người khoác áo choàng đen cùng với sơ mi trắng. Gương mặt tinh xảo không dễ để phân biệt nam nữ, nhưng khiến người khác chú ý nhất vẫn là khí chất vô hình trên người hắn.
Một loại thần bí khó hiểu, cùng với không hợp vào hoàn cảnh xung quanh.
Giống như là bông hoa trong gương, hay lại như ánh trăng phản chiếu dưới mặt nước - nó ở đó nhưng cũng không ở đó, chỉ cần chạm vào là có thể sẽ biến mất.
Đối với phái nữ mà nói... Loại khí chất thần bí này là vô cùng hấp dẫn. Đặc biệt là chính các nữ nhân trên khu phố mua sắm còn không biết bọn họ bị ảnh hưởng bởi hiệu quả [mị hoặc] mà Masamune vẫn luôn mang theo, nếu không phải vì thấy hắn được bốn vị thiếu nữ khác bảo vệ quá chặt, số người tiến lên xin số điện thoại hoặc thậm chí trực tiếp mời đi [tìm hiểu] cũng đã có thể lấp đầy khu phố xung quanh.
“... Xin chào các vị, ta là đại lý săn tìm ngôi sao ở—“
“Không hứng thú, mời ngươi đừng chắn đường của chúng ta.”
“... Chúng ta có tới hơn một trăm ngôi sao mới nổi ở dưới cờ, trong đó còn có một số tên tuổi quen thuộc như...”
Liliana Kranjcar vẫy vẫy tay, hai người đàn ông cao lớn mặc vest đen từ đám đông xuất hiện, bạo lực lôi kéo theo người chặn đường rời đi. Cảnh tượng giống hệt như trong phim Mafia này khiến rất nhiều người khác đang lục đục có ý tưởng tương tự giật mình suy nghĩ lại, sau đó đành phải tiếc nuối quay người rời đi.
Erica ôm chặt cánh tay của thanh niên tóc đen hơn, vui vẻ trêu đùa thiếu nữ tóc bạc:
“A~ Thật may mắn là hôm nay có Liliana ở đây! Nếu không ta cũng không thể thoải mái tận hưởng ngày nghỉ hiếm có này cùng với Vương~”
“Đây là trách nhiệm của ta, Erica.”
“Như vậy ban đêm nhờ Liliana cũng gác cửa phòng của chúng ta được không?~”
“Đương nhi— Khoan! Cái... Cái gì?!”
Liliana vừa định nói lời ra khỏi miệng, đầu óc của nàng mới kịp ghi nhận thông tin trong lời nói của Erica. Gương mặt trong chớp mắt chuyển sang đỏ hồng, thiếu nữ chớp chớp đôi mắt to, sau đó vội vã hành lễ với Masamune rồi kéo Erica sang một bên.
“Tại sao ngươi lại có thể làm như vậy?! Erica, ngươi là kỵ sĩ hộ vệ của Vương!”
“Bây giờ ta còn là tình nhân của Vương a, Liliana~”
Nhận ra Liliana vậy mà không được Seven Sisters cung cấp thông tin này, con ác ma nhỏ trong lòng Erica lại tỉnh lại.
Nàng cúi người, thì thầm cùng với người bạn thân từ thuở nhỏ của mình:
“Vương là một người rất~ rất mãnh liệt, Liliana... Ngươi cũng biết Bạch Công Chúa Alice trực tiếp bị ngài chiếm đoạt đúng không? Tình huống của ta cũng hơi tương tự, nên chính Liliana phải cẩn thận đấy!”
“.....A.”