Căn biệt thự gỗ lúc trước bây giờ bên trong chứa đầy đủ loại châu báu cùng hoàng kim, thậm chí đủ loại đồ vật nghệ thuật thô sơ làm từ kim loại cùng đá quý.
Bước qua một vật nhìn giống như cái đĩa lớn để đặt đồ cúng tế, Masamune mở miệng.
“Tất cả những vật này là đám dân chúng của tòa thành mang tới?”
“Hừm… chắc là vậy.”
Aisha ngại ngùng bước qua một vật gì đó rất giống với tượng Pharaoh làm từ đá cẩm thạch, sau đó khổ não nhìn căn biệt thự giờ đã thành kho chứa đồ quý báu.
Nàng rất có kinh nghiệm đưa ra phán đoán của mình.
“Ngô… trong này có trang sức cùng tác phẩm nghệ thuật là chính, cũng may là không có quá nhiều tiền bạc. Bây giờ vấn đề khó nhất là phải làm thế nào để trả lại nhóm vật liệu này cho từng người mà không để bị chiếm đoạt của công…”
“Ngươi có vẻ không hề ngạc nhiên về tình huống này a Aisha…”
“A ha ha… thỉnh thoảng khi ta đi cứu tế quyền năng sẽ lại mất kiểm soát, ta cũng đã quen ha ha…”
Nhìn lấy tu nữ rõ ràng đang cố gắng bằng tiếng cười để che đi cảm giác bối rối của mình, Masamune im lặng không nói gì.
Thì ra ngươi là kẻ tái phạm? Còn thường xuyên tái phạm trong lúc đi cứu tế?
Thế thì gọi gì là cứu tế? Gọi là lấy của người nghèo chia cho người giàu mới đúng chứ?
Phu Nhân Aisha dù sao vẫn là Thí Thần Giả - Chỉ cần nàng muốn, nàng có thể nói là “phú khả địch quốc (giàu như một quốc gia)”.
“Vậy các lần trước khi tình huống này xảy ra, Aisha xử lý như thế nào?”
“... Hừm… Trực tiếp rời đi cách đó 50 cây số, sau đó nhờ tổ chức ma thuật địa phương hỗ trợ…”
Ngươi gây chuyện, sau đó lại yêu cầu các tổ chức ma thuật phải xử lý vấn đề cho ngươi?!
Đột nhiên, gương mặt của Masamune trở nên rất đặc sắc.
“Aisha. Ta nhớ là ngươi vẫn đang là [cố vấn] của ta ở Nhật Bản trong thời kỳ hiện đại, ngươi có hay thường ở lại đó không?”
Thanh niên tóc đen híp mắt. Tu nữ Ấn Độ lúng túng quay đầu đi.
“A ha ha…”
“Thôi được rồi, ta đã biết.”
Cảm thán mức độ vất vả của Âm Dương Hiệp Hội, thanh niên tóc đen rất nhanh liền ném chuyện nhỏ này ra khỏi đầu. Dù sao vấn đề này cũng chỉ là những tiểu tiết, mà “phiền phức” lại không cần mình đi xử lý, việc gì phải lo?
Nếu là sau này Aisha không kiểm soát được quyền năng [Hành Lang Tinh Linh], đó mới là vấn đề. Mà nếu như trí nhớ của hắn không nhầm…
“Masamune tiên sinh, đồ đạc ở đây đang tự di chuyển?” Phu Nhân Aisha ngạc nhiên. Trực giác nói cho nàng có vật gì đó vô hại đang dọn dẹp căn phòng, nhưng tu nữ đúng là không am hiểu về cảm nhận ma lực.
“Ta vừa dùng ma thuật triệu hồi một vài [Người hầu vô hình (Unseen Servant)], bọn hắn không có sức chiến đấu nhưng có thể giúp chúng ta dọn dẹp. Mà này, Aisha…”
Hắn lại híp mắt lại, mà lần này khe giữa hai mi mắt còn hẹp hơn lần trước. Tu nữ Ấn Độ trong lòng cũng đột nhiên có cảm giác không ổn, giống như… có vấn đề gì đó bị bộc lộ ra.
“Ngươi có khống chế hoàn toàn được quyền năng [Hành Lang Tinh Linh] không?”
“A ha ha ha ha….”
×— QUẢNG CÁO —
“Lần này cười sẽ không có tác dụng, Aisha.”
“... Không, tiên sinh.”
Phu Nhân Aisha ủ rũ cúi đầu.
Các Thí Thần Giả sau khi chinh phạt Dị Thần sẽ tự động thu hoạch được quyền năng, đồng thời sẽ hiểu được năng lực cùng hạn chế mà quyền năng mình có là gì. Ngay sau khi Phu Nhân Aisha nhận được [Hành Lang Tinh Linh], nàng đã biết rằng quyền năng này của nàng cũng có hạn chế rất lớn.
Giống như là quyền năng [Nữ Vương Trói Buộc (Charm or Curse)] - Phu Nhân Aisha có thể chủ động phát động [Hành Lang Tinh Linh], nhưng cũng có khả năng sẽ bị [Hành Lang Tinh Linh] mất khống chế đưa về quá khứ bất kỳ lúc nào.
Mà chết người là lối đi giữa quá khứ và tương lai sẽ không biết mất ngay, mà sẽ tồn tại ở lại vị trí cũ thêm vài ngày nữa. Nếu như có kẻ nào không may đi vào thì chỉ có thể nói là hắn quá ít khi đi cúng bái cùng thăm mộ tổ tông.
Chỉ khi nào [Hành Lang Tinh Linh] cũ biến mất, Phu Nhân Aisha mới có thể phát động quyền năng để chủ động quay về tương lai… hoặc lúc nào đó trong tương lai.
Phu Nhân Aisha liếc nhìn căn phòng giờ đang được dọn dẹp một cách nhanh chóng, khó chịu lẩm bẩm.
“Tại sao ta có cảm giác ngài hiểu rất rõ các quyền năng của ta… Đó là một trong những tác dụng từ quyền năng của ngài sao?”
“Cũng có thể coi là vậy.” Masamune nhún nhún vai, lơ đễnh trả lời. “Ta đã có đặt thuật thức cảm ứng ở nơi ảo ảnh che giấu [hành lang], khi nào nó biến mất ta sẽ gọi ngươi. Ngoài ra, có thể ta cũng sẽ nghiên cứu phương pháp để giúp ngươi khống chế lại được quyền năng của mình.”
Gương mặt tu nữ sáng lên, đôi mắt như tỏa ra vài ngôi sao nhỏ.
“Thật sao tiên sinh? Vậy thì quá cảm ơn ngài rồi!”
Sau đó, Aisha chủ động tiến tới ôm thanh niên tóc đen, rồi quay người chạy nhanh ra bên ngoài tiếp tục thực hiện hành vi cứu tế của mình.
Bộ áo choàng trắng của tu nữ theo động tác của nàng mà bay nhảy trong không khí, như đang thể hiện tâm tình của chủ nhân nó lúc này.
Nàng thực sự đã bị việc mất khống chế quyền năng hành hạ rất lâu.
Thanh niên tóc đen im lặng nhìn tu nữ rõ ràng đã hoàn toàn không còn bí mật gì trước hắn, giờ lại vì chính mình có hành vi chủ động mà xấu hổ chạy ra ngoài.
… Không có một chút logic nào.
Rõ ràng đã làm đủ loại vận động có thể dùng để vẽ ra các bộ truyện tranh cấm người dưới 21 tuổi, thậm chí cao hơn - nhưng chỉ vì chủ động ôm hắn mà cảm thấy xấu hổ?
… Cái quỷ gì?
“Ít nhất là vẫn có tiến bộ, chắc là nhờ vào dây chuyền ta tặng hôm qua đi.” Cuối cùng, thanh niên tóc đen chỉ có thể quy công cho món [Binh Khí Thần Tạo] mà hắn làm để tặng tu nữ.
Masamune sau đó hài lòng nhìn căn phòng đã được dọn dẹp gọn gàng sáng bóng, bụi bặm cũng đã được quét sạch, gật đầu búng tay tản đi những người hầu vô hình trong căn biệt thự.
Vui chơi giải trí sau chiến đấu kết thúc, giờ là lúc kiểm kê lại thành quả.
Thanh niên tóc đen ngồi xuống ghế gỗ, bàn tay nâng cằm trầm ngâm.
Tham dự vào cuộc chiến giữa Rama cùng Ma Vương Mười Mệnh vốn là để hoàn thành nhiệm vụ một cách mưu lợi, nhưng rõ ràng là không được.
Bị hành hạ một trận đau đớn, cuối cùng một quyền năng cũng không có chiếm được.
Việc Rama tiếp tục quay trở lại là việc chắc chắn, lần sau hắn sẽ không thể đảm bảo là Rama không thu được sức mạnh từ Thần Đất Mẹ, cũng không thể chắc chắn là sẽ có một vị Ma Vương trâu bò đến làm tank.
Tốt nhất là cần dùng [Hành Lang Tinh Linh] rời đi ngay khi có thể.
Còn có….. Masamune liếc mắt nhìn chiếc nhẫn đỏ trên bàn tay trái. ×— QUẢNG CÁO —
[Daoloth Bệ Hạ, liệu ta có thể có vinh hạnh để được tìm kiếm một vài đáp án từ ngài sao?]
Không có trả lời.
‘Từ lúc đó, Daoloth nói rằng [nàng] bị thương, cần phải ngủ say… Còn có [chỉ lần này] - tức là sẽ chỉ giúp ta chiến đấu trong lần này?’
Nói thật, Masamune trong lòng cảm thấy không ổn chút nào.
Vị đại thần này chắc chắn vẫn chỉ là một hóa thân của bản thể - điều đó là không thể nghi ngờ, nhưng tồn tại nào lại có thể đánh hóa thân của Tà Thần trọng thương ngủ say?
‘Xem ra, ta cần phải nhanh chóng cố gắng hoàn thành hết các nhiệm vụ ở thế giới này, sau đó tìm kiếm cơ hội gặp Nya.”
Lấy ma lực làm mực để viết trên không khí, thanh niên tóc đen bắt đầu suy nghĩ kế hoạch tiếp theo của mình ở thế giới này.
1, Ưu tiên cao nhất: Tìm cách để thỏa mãn vị đại lão trong nhẫn, nếu có thể thì mời vị đại lão này rời đi. Nếu không thể thì dùng điều kiện nào đó để đổi lấy tri thức từ đại lão, sau đó nuôi cho nàng hài lòng.
2, Không thể dựa vào vị đại lão này để chiến đấu, cần phải lên kế hoạch để chuẩn bị xử lý Tận Thế Chi Vương khi hắn tỉnh lại ở thế giới hiện đại.
Dù [Minh Ước] sẽ khiến hắn bật hack, nhưng vẫn có thể nhờ hợp lực của Luo Hao cùng Aisha, thậm chí là các Thí Thần Giả khác.
3, Nghĩ ra biện pháp để giải trừ [Minh Ước].
4, Tìm hiểu đầu mối về nhiệm vụ [hỗn loạn] kia.
“Sau đó là tìm cách để đưa Luo Hao, Aisha cùng các Tế Ti và Vu nữ vào thần điện…”
Thanh niên tóc đen đang đi trên con đường sức mạnh của Tà Thần, dù tín ngưỡng không thể trực tiếp tăng sức mạnh cho hắn nhưng lại có thể tăng cường sức mạnh của linh hồn.
Nói cách khác - Gia tăng khả năng chịu đựng Dị Hóa, tăng khả năng học tập ma thuật.
“Cộc cộc.”
Đột nhiên, tiếng gõ cửa vang lên.
Âm thanh này làm Masamune đột nhiên quay trở lại từ trạng thái tập trung cao độ, cảm giác của hắn lại một lần nữa phát tán ra bên ngoài.
Sau đó hắn ngạc nhiên.
Masamune đứng dậy, tản đi ma lực, từng hàng chữ cùng đủ loại kế hoạch nháp tan biến trong không khí.
Hắn một lần nữa bước ra phòng khách - ở nơi đó, một thiếu nữ xinh đẹp, dáng người thon thả với làn da trắng ngọc ngà, mái tóc nâu phơn phớt trong bộ váy hở rốn đang đứng chờ.
“Xin chào, Công chúa Sita. Ta đang định lát nữa sẽ đến thăm ngài.”
Masamune đứng dựa vào cạnh cửa, nở nụ cười vẫy tay chào Dị Thần đột nhiên xuất hiện. Nhưng sau đó lời nói của vị nữ thần này lại khiến động tác của hắn dừng lại trên không trung.
“Ta có cách để phá hủy [Minh Ước] của Thần Thép cuối cùng.”
Thanh niên nhìn vào đôi mắt thủy tinh của vị công chúa rõ ràng đã lâm vào phẫn nộ điên cuồng vì bị phản bội cả trong thần thoại lẫn ngoài đời kia, vui vẻ trả lời.
“Thật là một tin tức tốt, Công chúa Sita. Có lẽ chúng ta có thể vừa uống trà vừa trò chuyện? Dù trà do ma lực hóa thành không phải có vị tốt nhất, nhưng do thời gian có hạn nên chưa kịp chuẩn bị đồ tốt hơn, mong ngài thông cảm.”