Cách trung tâm thành phố Milan khoảng chừng nửa tiếng đi bộ, hoặc là khoảng hai mươi phút bằng phương tiện công cộng là một kênh đào cổ nổi tiếng.
Được xây dựng vào hơn 800 năm về trước, kênh đào Naviglio Grande là mạch máu nôi liền thương mại của thành phố Milan. Theo khoa học cùng công nghệ dần phát triển, tầm quan trọng về kinh tế của kênh đào này dần giảm bớt, nhưng tăng lên theo đó chính là tầm quan trọng về văn hoá và lịch sử.
Nơi đây gắn liền với rất nhiều các tác phẩm hội hoạ cùng những bài thơ ca lãng mạn được sinh ra ở thành phố Milan rất nhiều năm qua, là nơi mà các thi sĩ hay hoạ sĩ thường xuyên tìm kiếm cảm hứng, đồng thời cũng là nơi các cặp tình nhân dù già hay trẻ có những chuyến đi dạo lãng mạn ven bờ kênh.
Mà bây giờ, trên con cầu nhỏ bắc ngang qua kênh, có một nữ hài nhỏ tuổi đang đứng.
Mái tóc ngắn màu trắng xám, đôi mắt đen tuyền thâm thuý ẩn chứa vô số trí tuệ nhìn chăm chú xuống dưới mặt nước, như đang nhìn về lịch sử lắng động ở sâu dưới đáy kênh đào. Vòng hoa nguyệt quế đặt trên đầu nữ hài, bộ váy thướt tha mang phong cách Hi Lạp cổ đại càng khiến nàng có thêm một vẻ cao quý mà thần thánh.
Giữa bóng đêm yên tĩnh chết chóc, Dị Thần Athena lẳng lặng đứng nhìn mặt nước, vạn vật chìm vào tối tăm.
“... Thánh vật của [Xà] đang ở trong tay ngươi sao, [vật ngoài thế giới]?”. Ngôn Tình Ngược
“Nói thật là ta vô cùng ấn tượng với ngươi, Athena.”
Không biết từ lúc nào, đằng sau nữ hài đã xuất hiện một thanh niên trong bộ trường bào đen. Hắn tò mò dùng đôi mắt tím kỳ lạ của mình để đánh giá từ trên xuống dưới vị Dị Thần trước mặt, lại mất vài giây để xác nhận dưới mặt nước đúng là không có thứ gì, sau đó mới tấm tắc bình luận.
“Trong số rất nhiều các Dị Thần cùng Thí Thần Giả, ngươi là người đầu tiên có thể ngay lập tức đánh giá ra ta là một người [ngoại lai]. Làm thế nào vậy?”
Athena không trả lời câu hỏi của hắn. Trên người Nữ Thần Trí Tuệ vậy mà bất ngờ không có bất kỳ sát ý hay thậm chí là chiến ý nào - một điều vô cùng đặc biệt khi Dị Thần gặp Thí Thần Giả.
Các Dị Thần cùng Thí Thần Giả giống như là các nam châm - Vận Mệnh sẽ chắc chắn sắp đặt để bọn hắn có thể gặp nhau, và trong bọn hắn sẽ chỉ có thể có một người sống sót.
Khi Athena quay đầu lại, có trong một khoảnh khắc ngắn ngủi, Masamune cảm thấy từng sợi tóc trắng xám lóng lánh trên đầu của Athena hoá thành những con rắn dữ tợn vươn mình uốn éo, nhưng trong chớp mắt sau lại tan biến như ảo ảnh.
“Có thể các đồng loại của thiếp thân sẽ không chú ý, nhưng thiếp thân là Nữ Thần của [Trí Tuệ]. Cuộc xâm lăng của các sinh vật đáng sợ kia không phải là để huỷ diệt thế giới này... Bọn hắn chỉ đơn giản đến để tìm kiếm ngươi mà thôi.”
Dưới bóng đêm tuyệt đối, thân hình nhỏ nhắn tinh tế của Athena lại nổi bật như là trăng sáng.
“Những sinh vật từng là tay sai của nó giờ lại đang ẩn nấp trong từng góc tối của không gian, hoàn toàn nghe theo mệnh lệnh của ngươi... Đây không chỉ là quyền năng, mà là còn là một vật gì đó cao quý hơn nó nhiều. Những kẻ ngu muội chỉ có thể nghĩ rằng đó là quyền năng mà ngươi giành được, nhưng đó cũng sớm đã là [thần chức] của ngươi, đúng không?”
Tiếng vỗ tay vang lên.
Tokoyogi Masamune thán phục vỗ tay, sau đó cười gật đầu.
“Đúng vậy! Thực sự là vô cùng ấn tượng, Nữ Thần Trí Tuệ! Ta đã nghĩ rằng thế giới này sẽ không ai có thể hiểu được bản chất của ta hay là hiểu được một góc của [chân thực]... Nhưng có lẽ ta đã nhầm!”
“[Chân thực]?”
Athena nhíu mày. Nàng có thể cảm nhận được thanh niên tóc đen khi nói ra những lời này là phát ra từ tận đáy lòng, tức là hắn thự sự đang nói về một loại [chân thực] nào đó - Một sự thật đang được ẩn giấu sau tấm màn của thế giới mà không ai biết đến.
“Ý ngươi là gì?”
“Đáng tiếc, chính ta cũng chưa đạt đến [Chân thực], làm sao lại có thể giải thích được cho ngươi? Mà... Cho dù đạt đến chân thực, vượt qua vực sâu và vén mở tấm màn che, có lẽ ta cũng sẽ không nói cho ngươi biết.”
Masamune khẽ cười, ngả ngớn chống xuống chiếc gậy ma thuật, tựa lưng vào thành chiếc cầu trên kênh đào. Nữ thần nhỏ nhắn tóc trắng xám lại không hề cảm thấy hành vi của hắn là thất lễ... Chỉ từ vài lời nói vừa rồi, nàng có thể từ trong sâu xa cảm nhận được một nguồn nguy hiểm lớn lao.
Athena rất thông minh không tiếp tục truy đuổi vấn đề này, mà trực tiếp đặt ra câu hỏi với thanh niên tóc đen:
“Trên tay của ngươi là thánh di vật của [Xà], cũng là một phần cua thiếp thân. Trả lại cho thiếp thân.”
“Tại sao Nữ Thần Athena lại có thể đưa ra yêu cầu như vậy đối với một Thí Thần Giả như ta đây a~”
“Thép Tối Cường.”
Masamune im bặt.
Athena hơi ngẩng đầu nhìn gương mặt tuấn mỹ của thanh niên tóc đen, tròng mắt đen nhánh phản chiếu ra gương mặt tĩnh lặng của hắn, bình tĩnh trần thuật:
“Thời gian qua, ta có nhìn thấy rất nhiều các dấu vết của [Trí tuệ]... Ngươi đang thành lập thế lực, đúng hơn là [giáo phái] để truyền bá tín ngưỡng, đồng thời lên kế hoạch đối phó với [Thép Tối Cường] và [Vận Mệnh].”
“Thiếp thân không thể chắc chắn về kế hoạch mà ngươi đang thực hiện, nhưng thiếp thân biết có thể dễ dàng phá huỷ kế hoạch của ngươi tại thời điểm hiện tại.”
“... Quả nhiên, nói dối cũng là một phần của [Trí tuệ], đúng không nữ thần Athena?”
Hắn thở dài.
Nếu như không phải là hắn thực sự biết về bản chất của vị Nữ Thần Trí Tuệ này thông qua cốt truyện của Campione, có lẽ chính hắn cũng thực sự tin rằng Athena sẵn sàng phá huỷ kế hoạch mà hắn lập ra để đối phó với Thánh Quân Rama.
Athena đã dùng trí tuệ của bản thân để tìm hiểu về hắn, nhưng trí tuệ của nàng cũng không thể biết được rằng hắn lại biết nhiều về chính nàng đến như vậy.
Trong lòng đột nhiên xuất hiện cảm giác muốn đùa dai, thanh niên tóc đen ngẩng mặt nhìn lên bầu trời tối đen, chầm chậm cất tiếng ngâm nga:
“Một người cất tiếng hát, bài hát ca ngợi ba vị Nữ Thần. Kết nôi giữa các bầu trời, giữa trái đất với bóng tối, giữa luân hồi cùng trí tuệ.”
“Một người cất tiếng hát, giai điệu của Nữ Thần bị phế truất. Sinh ra là một Nữ Hoàng của các vị Thần, nhưng lại bị coi là [Xà] của cấm đoán, thật là đáng tiếc.”
“Một người cất tiếng hát, giai điệu dành cho Nữ Thần bị tổn thương. Bị sỉ nhục bởi người cha đáng kính, rơi xuống ô nhục thành người mẹ.”
“Đủ rồi!!!!”
Thần lực điên cuồng bốc lên từ thân thể của Nữ Thần Trí Tuệ, đôi mắt đen xuất hiện hai vệt trắng như mắt rắn, từng sợi tóc toả ra bốn phía, thể hiện sự phẫn nộ đến bùng nổ trong lòng của Athena.
Trên tay nàng bỗng xuất hiện một chiếc lưỡi liềm đen ngòm như chính bóng đêm.
“... Nếu như nói đến Thép Tối Cường, cũng chính là Thánh Quân Rama, ta có lý do không thể không bẻ gãy hắn, nhưng lại không thực sự ghét hắn là bao. Nhưng ngươi thì sao, Nữ Thần Đất Mẹ Athena? Nữ thần từng là Nữ Hoàng của các vị Thần, bị phế truất, thậm chí là bị [Thép] chém đứt trong thần thoại khi biến thành Medusa?”
“Ngươi lại thực sự có thể ngăn chặn nỗi căm hận của mình đối với [Thép] sao, Athena?”
Gió đêm xào xạc, bóng đêm đang lay động.
Giữa kênh đào nơi tất cả các nhân loại đã sớm hoá thành tượng đá, Nữ Thần Athena tức giận đến mức hơi thở hổn hển.
Đó là sự tức giận đến từ việc vết thương của mình bị xé rách. Athena chưa bao giờ là [con gái] của Zeus - Nàng từng là Nữ Thần của [Sinh mạng] và [Tử vong], là nữ thần [Tam vị nhất thể], cai quản [bóng đêm], [rắn], [cú vọ], [bầu trời], [trái đất], [sinh mạng], [tử vong] cùng [trí tuệ].
Nhưng rồi một ngày, vị nữ hoàng của các vị Thần bị các Thần nam tính lật đổ. Bọn hắn liên kết lại với nhau, kéo nàng xuống khỏi ngôi vị Nữ Hoàng, đưa Zeus lên ngôi.
Để rồi từ đó, thần thoại bị viết lại - Zeus trở thành Thần Vương, còn nàng trở thành [con gái] của Zeus.
Từ đó, đôi cánh của [Xà] bị tước đoạt, Athena mất đi [Medusa], mất đi bản chất [Xà] của mình, để cho nó hoá thành Long Xà trong thần thoại.
Vì vậy, câu trả lời của nàng cho câu hỏi mà Masamune đặt ra cũng đã sớm được định trước từ lâu.
“Thiếp thân không bao giờ có thể tha thứ cho [Thép]! Tuyệt đối không!! Dù cho thế giới này bị huỷ diệt, dù cho nhân loại rơi vào bóng đêm vĩnh cửu, dù cho vinh quang của Thần Linh mãi mãi bị quên lãng - [Thép] không bao giờ có thể được tha thứ!!”
Tiếng nguyền rủa đến từ chín tầng địa ngục, kèm theo cơn gió lạnh lẽo mang đến ác mộng vang lên từ thân hình nhỏ bé mà xinh xắn trước mặt Masamune.
“Nếu như vậy thì chúng ta kết thành đồng minh đi, Athena. Ngươi cùng ta đều có chung một mục tiêu là bẻ gãy [Thép Tối Cường], để cho vinh quang của [Anh Hùng] vĩnh viễn bị bôi nhọ.”
“... Thiếp thân không tin được ngươi.”
Trầm mặc trong giây lát, Athena mới nặng nề trả lời. Giọng nói của nàng thanh thuý nhưng lại không hề mang theo vẻ ngây ngô giống như bề ngoài, tràn đầy sự tang thương cùng từng trải.
“Giữa Dị Thần cùng Thí Thần Giả không thể tồn tại [tín nhiệm]. Cho dù ngươi không phải hoàn toàn là [Thí Thần Giả], thậm chí còn có một phần [Bản chất] đã rất tiếp cận với chúng ta, nhưng ta vẫn không thể tin tưởng được ngươi - Vật ngoài thế giới.”
“Ta có thể hiểu được lo lắng này... Như vậy, nếu như lấy vật này làm [tín vật] thì thế nào?”
Masamune lấy từ trong túi áo ra viên đá tròn, nhẹ nhàng quẳng lấy về phía Nữ Thần Trí Tuệ. Dường như chính Athena cũng không thể tin tưởng rằng thanh niên tóc đen vậy mà lại dễ dàng lấy ra thánh di vật của [Xà] đến thế, thậm chí đến lúc nàng theo bản năng bắt lấy viên đá trong tay, nàng vẫn phải mất vài giây để phản ứng lại.
“Gorgoineion?! Ngươi dùng vật này để làm [tín vật] với thiếp thân?”
“Đúng vậy. Đừng có nhìn ta với ánh mắt như nhìn kẻ ngu... Ta biết nó có thể để ngươi khôi phục lại thành [Tam vị nhất thể] Athena, trở lại thời kỳ mạnh nhất khi là Nữ Hoàng của các vị Thần.”
“Vậy ngươi còn dám đưa nó cho thiếp thân? Trí tuệ của ngươi ở đâu?”
“Ai bảo ta không thể chống lại vẻ ngoài xinh đẹp đây...”
Biểu lộ của Dị Thần Athena biến ảo đặc sắc. Từ khó tin lại chuyển đến bực bội, sau đó lại chuyển thành than thở cùng trào phúng, kèm theo ít thương tiếc.
“Ngươi sẽ vì quyết định ngày hôm nay mà cảm thấy hối hận, [Vật ngoài thế giới]! Thân xác ngoài chỉ là do biến ảo mà ra, ngươi lại vì vẻ ngoài tạm bợ mà bỏ đi thẻ đánh bạc lớn nhất, đặt sự an nguy của mình vào tay kẻ địch!”
“Ai biết được, Athena? Có lẽ đây cũng là một nước cờ đúng của ta, đúng không?”
Thanh niên tóc đen xoay người bước đi.
“Khôi phục sức mạnh, sau đó đến Nhật Bản - đất nước nơi cực Đông để tìm ta. Ta sẽ ở đó chờ ngươi đến khiêu chiến, Nữ Thần Trí Tuệ.”
Theo âm tiết cuối cùng vang lên, thân ảnh của Masamune cũng biến mất. Athena cảm nhận toàn bộ tất cả vô số sinh vật đang ẩn nấp ở bốn phía đồng thời như thuỷ triều lùi xuống rời xa, trong ánh mắt lại loé lên đủ kiểu tia sáng, không biết đang suy nghĩ gì.