Tà Thiếu Dược Vương

Chương 196: Chương 196: Tam đại Vương giả!




Phóng thích chân khí ra bên ngoài cơ thể, vừa phải ngưng tụ thành trận pháp, vừa phải áp súc, vừa phải nhanh chóng khắc phù văn,; vừa phải áp súc thu thập khí tức của bọn họ, quá trình này mặc dù Nhậm Kiệt bằng vào cảnh giới của bản thân có thể nắm ở trong tay, nhưng tiêu hao cũng vô cùng to lớn.

Giờ phút này hắn tựa vào nơi đó rất tùy ý, đây là lần thứ hai từ sau khi sử dụng Cửu Tự Sát Ấn, chân khí trong cơ thể bị tiêu hao một lần khổng lồ nhất.

Bất quá nghe được lời này của Kiếm Vương Long Ngạo. Hắn vẫn là không nhịn được mà cười lên, sau đó thấy Kiếm Vương Long Ngạo trực tiếp nhắm mắt không nói, hắn chỉ có thể cười nhìn về phía lão Đan Vương. Cha của Chiến thúc thúc thật đúng là đủ bướng bỉnh, làm việc cũng thật sự bất đồng cùng người khác, nhưng cũng là ân oán rõ ràng, dứt khoát lưu loát.

- Đừng để ý đến hắn, cả ngày nói ta già rồi không có chí tiến thủ, chính hắn mới giống như lão cổ đổng, tuổi không lớn lắm nhưng tâm còn già hơn so với ta, cả ngày cũng chỉ biết ôm thanh kiếm chiến đấu.

Sau khi nghe được lời nói của Kiếm Vương Long Ngạo, lão Đan Vương cũng bất đắc dĩ cười khổ, sau đó khoát tay áo hướng về phía Nhậm Kiệt, bảo Nhậm Kiệt không cần để ý tới Kiếm Vương Long Ngạo.

- Bất quá lần này thực sự cảm tạ . . .

Bên này Kiếm Vương Long Ngạo nói xong, sau đó lão Đan Vương nghiêm nghị chuẩn bị nói chuyện cùng Nhậm Kiệt một chút, chuyện lần trước lại thêm chuyện lần này, ân tình của Nhậm Kiệt mặc dù không lời nào có thể biểu đạt, nhưng không nói cũng thật sự khó chịu.

- Ta không đề cập tới cái này, con người của ta có một chỗ tốt, cho tới bây giờ sẽ không khách khí với người mình, người mình có việc ta sẽ toàn lực ứng phó. Nhưng khi ta có việc, ta cũng tuyệt đối sẽ không khách khí cùng các ngươi, đúng rồi, trừ Cửu Đầu Long Vương còn có một đại yêu hóa hình là ai?

Trợ thủ mà Cửu Đầu Long Vương tìm đến khẳng định không giống bình thường, người có thể cùng Cửu Đầu Long Vương, Hải Vương bọn họ hợp sức đối phó lão Đan Vương, Kiếm Vương Long Ngạo, Nhậm Kiệt tự nhiên phải tìm hiểu trước một chút, lúc trước hỏi thăm Ngọc Thành, hắn cũng nói không biết.

- Đó là một con yêu thú đi ra từ chỗ sâu trong Yêu Thú Thâm Uyên, bản thể là một con yêu thú nhện đen, bởi vì trước khi nó còn chưa Hóa Hình đã cắn nuốt đồng loại cho nên được gọi là hắc quả phụ. Nói như vậy yêu thú bên trong Yêu Thú Thâm Uyên sẽ không dễ dàng đi ra ngoài, nhưng yêu thú nhện đen này nguyên bổn chính là yêu thú bên ngoài Yêu Thú Thâm Uyên, trước kia yếu hơn một chút so sánh với Cửu Đầu Long Vương cũng đã bị ta làm cho bị thương nặng, lần đó cho là nàng ta cho rằng nàng đã bị giết chết, bởi vì sau đó địa bàn của nàng từ từ bị Cửu Đầu Long Vương tiếp quản, lại không nghĩ rằng nàng sống sót, hơn nữa tiến vào sâu trong Yêu Thú Thâm Uyên. Nhìn lực lượng lần này của nàng đã tăng vọt rất nhiều, cho dù ta không bị thương nàng cũng không kém quá nhiều so với ta, rất có thể nàng đã đầu phục làm thủ hạ của một vị tồn tại cường đại trong Yêu Thú Thâm Uyên.

Nhắc tới cái này, lão Đan Vương lại rất không biết làm thế nào nhìn Kiếm Vương Long Ngạo một chút.

- Bọn họ hẳn không phải là cố ý tìm kiếm ta tới, bởi vì nếu như ta không có bị thương, cho dù bọn họ cùng nhau liên thủ, có thể đánh bại ta nhưng lại không có biện pháp lưu ta lại, cho nên loại chuyện này bọn họ cũng sẽ không làm. Vừa vặn lần này, cũng là cảm nhận được nơi này có khí tức yêu đan của Thiên Yêu, toàn bộ tới đây dò xét xem một chút xem có thể tìm vận may hay không, kết quả là làm ra chuyện như vậy.

Vừa nghe lão Đan Vương giải thích, Nhậm Kiệt cũng hiểu chuyện gì xảy ra, bất quá hắn thật lòng muốn nói một câu, cừu nhân của Minh Ngọc sơn trang này thật đúng là không ít a.

- Như vậy tốt nhất, bọn họ không phải là chỉ vì đuổi giết các ngươi mà đến, vậy thì càng dễ dàng phân tán lực chú ý của bọn họ, đến lúc đó ta lại để cho người âm thầm tạo ra một chút lời đồn, lợi dụng yêu đan của Thiên Yêu để phân tán lực chú ý của bọn họ, làm hết sức để tranh thủ một ít thời gian. Ngài cũng nghỉ ngơi trước đi, chờ một lát trở lại Nhậm gia rồi hãy nói.

Sau khi Nhậm Kiệt nghe vậy gật đầu nói, chuyện tình yêu đan của Thiên Yêu, hắn chỉ có thể cười trộm trong lòng.

Bởi vì thật sự không có biện pháp nói ra, cũng không cần thiết phải nói, chẳng qua hiện nay có vô số siêu cấp cường giả, thậm chí tồn tại Vương giả như lão Đan Vương, Hải Vương, Cửu Đầu Long Vương cũng bị hấp dẫn tới, đáng tiếc bọn họ như thế nào cũng đều không nghĩ tới, yêu đan kia giờ phút này đã sinh ra tánh mạng, đang nhảy lên trong ngực Nhậm Kiệt.

Trong lòng Nhậm Kiệt nghĩ tới, thần thức hơi động một chút liền dò xét viên yêu đan đang đập trong ngực một chút, giờ phút này đang nhúc nhích kiên cường mà có lực.

Bất luận lão Đan Vương cùng Kiếm Vương cũng không phải người bình thường, mặc dù chưa chắc có thể như Nhậm Kiệt, nhưng cũng đều biết duy trì thương thế như thế nào tốt nhất không để cho thương thế chuyển biến xấu, cho nên Nhậm Kiệt cũng không dặn dò nhiều gì, sau khi nói xong bản thân cũng bắt đầu từ từ vận chuyển công pháp.

Mới vừa đột phá đến Chân Khí Cảnh tầng thứ tám, hắn cũng cần tiếp tục vận chuyển, quen thuộc, từ từ bắt đầu ngưng tụ vòng tròn chân khí.

Sau khi Tề Thiên mang theo tượng người khí tức của lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương Long Ngạo ra ngoài, lực lượng hắn mượn đêm trăng tròn để dẫn động thúc giục từ từ tiêu tán, hắn cố ý không cẩn thận hoặc là không quá che giấu thỉnh thoảng thả khí tức ra ngoài một chút.

Tia khí tức này, lập tức hấp dẫn một người từ bên ngoài vài ngàn dặm chú ý, người này một thân mặc áo bào màu lam rộng rãi, lông mày nhạt giống như là không có, sắc mặt vô cùng bình tĩnh lạnh nhạt, chắp hai tay sau lưng đứng ở không trung, trong cao không gió lay động mà áo bào màu lam cả người bay phất phới.

Sau khi phát hiện khí tức kia hắn tiện tay vừa động, đã bóp nát một khối linh ngọc, không tới chốc lát nơi xa lập tức có hai đạo tia sáng nhanh chóng lao đến.

- Hải Vương, chẳng lẽ ngươi có phát hiện?

Một đạo ánh sáng trong đó, truyền ra thanh âm của Cửu Đầu Long Vương.

Theo thanh âm của hắn, hai đạo tia sáng này đã dừng ở trước mặt Hải Vương, mà đứng ở bên cạnh Cửu Đầu Long Vương chính là một người mặc áo màu đen, một đám ô vuông nhỏ lộ ra thân thể mềm mại xinh đẹp, tùy ý bay tới đứng ở không trung cũng lộ ra vẻ đẹp đẻ động lòng người như vậy.

Trên thực tế một bộ quần áo kia của nàng căn bản khó có thể che chắn thân thể của nàng, như trang phục trong suốt, thấy nàng tới Hải Vương khẽ cau mày bất quá cũng không nói thêm cái gì.

- Tiểu Hải Hải, làm sao mỗi lần ngươi nhìn thấy người ta cũng nhíu mày a, ngươi như vậy lòng của người ta sẽ đau.

Thấy Hải Vương nhíu mày, Hắc Quả Phụ cùng đi với Cửu Đầu Long Vương lập tức làm bộ dáng che ngực rất thương tâm.

- Hắc Quả Phụ, mọi người hiện tại liên thủ hợp tác, ngươi tốt nhất đừng tự tìm phiền phức, đừng ỷ lại tồn tại sau lưng ngươi, Thiên Hải Tông ta cũng không quan tâm. Mới vừa rồi ta bố trí một ít thám tử, đã phát hiện ra khí tức yếu ớt của bọn họ ở ngoài ba ngàn bảy trăm dặm, bất quá còn giống như có một cổ khí tức cường đại đang mang theo bọn họ rời đi.

Thanh âm của Hải Vương bình thản không có tia gợn sóng nào, nhưng lộ ra một cổ tự tin hùng hậu, lạnh lùng vừa nói.

Mặc dù Hải Vương nói như vậy, nhưng người có thể gọi hắn như vậy mà không có chuyện gì, Hắc Quả Phụ cũng là một trong số không nhiều người, có thể thấy được sự tự tin của Hắc Quả Phụ, ít nhất Cửu Đầu Long Vương ở một bên nghe cũng kinh hãi, mỗi lần Hắc Quả Phụ gọi Hải Vương như vậy nó cũng rất là lo lắng.

Cửu Đầu Long Vương hiện tại liên tiếp bị thương, mặc dù vẫn là một trong Bát Đại Vương Giả như cũ, vẫn đủ cường đại như cũ, nhưng nó vẫn là vô cùng kiêng kỵ đối với Hải Vương luôn luôn được gọi là đệ nhất Bát Đại Vương Giả so sánh với lão Đan Vương cùng Kiếm Vương còn kinh khủng hơn.

- Hiện tại nhiều người tìm kiếm yêu đan của Thiên Yêu kia như vậy, chẳng lẽ không có hai người bằng hữu này, cơ hội lần này khó có được sao, nếu như chúng ta không thể nhân cơ hội này tiêu diệt bọn họ thì có thể sẽ phiền toái, bất quá yêu đan của Thiên Yêu kia . . .

Nói đến cái này, Cửu Đầu Long Vương cũng có chút khó khăn, lực hấp dẫn của yêu đan của Thiên Yêu bất luận là đối với người hay là các đại yêu hóa hình như đám bọn hắn cũng là không có gì sánh kịp, đến cảnh giới này của bọn họ nếu là chiếm được, vậy thì có thể bước ra một bước mang tính mấu chốt kia.

- Khí tức kia oanh kích lên bầu trời, rõ ràng cho thấy có người cố ý làm, dụng ý cụ thể không biết được. Mà bỏ lỡ cơ hội lần này, Bổn vương cũng không phải sợ, bất quá Cửu Đầu Long Vương ngươi đoán chừng sẽ bị chặt đứt một chút a, oanh!

Hải Vương nói xong, căn bản không để ý tới Cửu Đầu Long Vương cùng Hắc Quả Phụ, sau một khắc chung quanh thân thể đột nhiên nổi lên từng tầng thủy quang một, sau đó thân thể giống như bị sóng lớn kia đẩy lên, trong nháy mắt đã đến nơi xa.

Nghe Hải Vương nhắc tới cái này, Cửu Đầu Long Vương giận đến mức tức giận hừ một tiếng, lại không dám không chút kiêng kỵ nói Hải Vương cái gì giống như Hắc Quả Phụ.

- Tiểu Long Long, ngươi càng bưng bít càng hỏng, đều là Bát Đại Vương Giả, ngươi làm sao còn sợ lão Hải Vương này.

Thấy cái phản ứng này của Cửu Đầu Long Vương, Hắc Quả Phụ thở dài khẽ lắc đầu.

- Ai!

Nhắc tới cái này, Cửu Đầu Long Vương bất đắc dĩ thở dài nói.

- Hắc Vương đại tỷ, bản thân Hải Vương này chính là lão Đại trong Bát Đại Vương Giả, hơn nữa ta đắc tội với một lão Đan Vương đã quá sức, lần này tập kích Kiếm Vương, nếu như đắc tội Hải Vương nữa ta nhất định phải chết. Ta cũng không giống như Hắc Vương đại tỷ ngươi, tìm được núi dựa tốt như vậy, ở chỗ sâu trong Yêu Thú Thâm Uyên không cần lo lắng bọn họ, Cửu Long Đàm của ta không an toàn. Huống chi lúc trước bị thương mấy lần, thực lực của ta cũng nhận được ảnh hưởng nhất định.

Xưng tồn tại Âm Dương Cảnh đỉnh phong là vua, sớm nhất thật ra thì chính là bắt đầu từ đại yêu hóa hình, sau đó từ từ loài người cũng gọi giống vậy, hoặc nói là cùng chung kêu gọi như vậy.

Ở bên trong Yêu Thú Thâm Uyên, đại yêu hóa hình xưng vương là đại yêu hóa hình cao nhất trong các chủng tộc yêu thú bất đồng, mà Hắc Quả Phụ thì được xưng là Hắc Vương.

- Hừ, ta xem ngươi chính là bản tính khó thay đổi, nhát gan như côn trùng, đúng rồi, lúc trước ngươi nói chuyện kia có nắm chắc không?

Hắc Quả Phụ nói Cửu Đầu Long Vương, sau đó không quan tâm tới hắn nữa, hỏi thăm chuyện nàng quan tâm.

- Mặc dù nói khí tức kia là có người cố ý đánh lên trên trời, nhưng dù sao tin tức về yêu đan của Thiên Yêu, Hải Vương này cũng có thể không thèm để ý như thế, có thể thấy được hắn muốn giết chết lão Đan Vương Ngọc Trường Không cùng Kiếm Vương kia tới mức nào, chỉ cần giết chết Ngọc Trường Không, hắn có thể danh chánh ngôn thuận đoạt được Minh Ngọc sơn trang, khống chế tiểu cô nương kia, ta khẳng định trên người cô gái nhỏ kia nhất định là có bí mật thật lớn, nếu không lúc trước Hải Vương không thể nào tốn công sức như vậy.

Cửu Đầu Long Vương khẳng định gật đầu, hắn có thể mời được Hắc Vương hỗ trợ, cũng là bởi vì có cái nguyên nhân này.

- Địa vị của Hải Vương kia ở Thiên Hải Tông cũng không giống bình thường, thế nhưng vì một cô bé mà phí nhiều công sức như thế, thậm chí không tiếc giết chết lão Đan Vương cùng Minh Ngọc sơn trang, có ý tứ.

Hắc Quả Phụ kiều diễm cười nói.

- Đã như vậy, chúng ta cũng đi theo xem một chút, nhìn xem người nầy . . .

- Nhưng là . . .

Cửu Đầu Long Vương có chút không thôi nói:

- Vạn nhất yêu đan của Thiên Yêu kia có tin tức . . .

- Ngươi a, thật là không có tiền đồ tài giỏi, không trách được sống hơn một nghìn năm còn bị Ngọc Trường Không làm cho bị thương nặng mấy lần, ta xem ngươi đời này cũng chỉ có thể làm Cửu Đầu Trùng. Loại đồ vật này làm sao có thể có tin tức dễ dàng như vậy, hơn nữa ngươi cho rằng tất cả mọi người là kẻ ngu sao, chỉ cần xuất hiện tranh đoạt chém giết khẳng định không ngừng, đến lúc đó chúng ta trở về cũng không có vấn đề gì. Cơ hội lần này khó có được, cũng là lúc giải quyết ân oán giữa chúng ta cùng Ngọc Trường Không, ngươi a, chỉ ngươi mà là Bát Đại Vương Giả . . .

Hắc Quả Phụ rất là bất đắc dĩ trừng mắt liếc Cửu Đầu Long Vương, sau đó phi thân đuổi theo, đối với sự nhát gan cùng lo trước lo sau của Cửu Đầu Long Vương nàng thật là hết chỗ nói rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.