Ta Vì Tức Lũ Viết Đam Vô Lương Tâm

Chương 3: Chương 3




Hôm nay tôi dạy bổ túc cho học đệ kia, em ấy tên là Cao Tứ. Tôi đợi Cao Tứ hơn mười phút mới thầy bóng dáng cậu ta lấp ló sau cửa, Cao Tứ vừa tắm xong, cả người thơm nhẹ mùi sữa tắm khá dễ chịu.

“Giúp em lau tóc đi, đàn anh”

Tôi bất ngờ, những vẫn giúp cậu ta lau tóc, Cao Tứ cao hơn tôi nhiều quá, mà hình như cậu ta không có ý muốn ngồi xuống vậy nên tôi bất đắc dĩ phải đứng lên ghế.

Cao Tứ gọi tôi là Tiểu Bạch.

Mặt tôi đỏ lựng lúng túng, tôi nói tôi không phải tên Tiểu Bạch gì đó. Cao Tứ cười vang, từ miệng cậu ta tôi mới biết, hoá ra bản thân lại nổi tiếng như vậy... Ha ha... Bé Bạch nhà họ Thẩm...

Cao Tứ tiếp thu khá nhanh, cậu ta thích nhất là ngắt lời tôi đang nói để hỏi bài. Mà đều là những điều vớ vẩn, tôi biết cậu ta cố tình trêu chọc tôi, cậu ta cơ hồ nghe tôi giảng bài một lần liền nhớ ngay, trong lòng tôi có đôi chút xấu hổ, nhớ lại ngày hôm ấy học hiểu hết bài này tôi đã phải nghiên cứu tới hai ba giờ sáng, Cao Tứ cậu ta cần đâu tới hai tiếng... Đúng là người có nào bộ thông minh thực nhàn hạ.

Tôi giao bài tập cho cậu ta rồi liền muốn về. Chưa đi được hai ba bước cẳng tay của tôi bị níu chặt lại đau muốn chết. Tôi ngạc nhiên quay lại.

“Tiểu Bạch, em đau bụng!”

Tôi luống cuống, sao tự nhiên cậu ta lại đau bụng, mặt Cao Tứ nhăn nhó đến đáng thương.

“Em bị đau dạ dày” Cao Tứ nhỏ giọng giải thích.

Tôi vội vào phòng cậu ta lục tung hết tất thảy ngăn kéo lên cuối cùng cũng tìm được vỉ thuốc cậu ta nói.

Uống thuốc xong một lúc gương mặt Cao Tứ lại trở lại hồng hào như không có việc gì, nhưng mà cậu ta vẫn kêu rất mệt, hơn nữa đêm nay bố mẹ Cao Tứ rủ nhau đi hẹn hò, không rảnh quan tâm cậu ta, nên muốn tôi ở lại, còn cái gì mà sợ ma... Tôi đờ đẫn, nhìn Cao Tứ đâu có điểm nào giống thanh niên trai tráng yếu bóng vía? Hơn nữa bây giờ cũng chưa tính là đêm muộn? Cao Tứ tức giận cốc đầu tôi, cậu ta bảo rằng chẳng phải một hai tiếng nữa trời liền tối hay sao, tôi nghĩ cũng phải liền gật gù.

“Tiểu Bạch, em đói”

Cao Tứ hình như không thích xưng hô kính ngữ với tôi, tôi cũng không so đo với em ấy.

Phòng bếp đầy đủ thức hoa quả cùng nguyên liệu nấu ăn, ngày trước mẹ tôi nấu ăn rất giỏi, rảnh bà lại hướng tôi dạy dỗ làm một người đàn ông tốt, bà nói, đàn ông phải biết xuống bếp, con trai bà có thể nấu ăn liền dễ dàng tìm được cho bà con dâu... Tôi thoáng buồn.

“Cao Tứ bê đĩa xếp lên bàn đi”

Cậu ta nãy tới giờ quấn lấy tôi, cứ khi không chú ý liền dùng tay bốc thịt ăn vụng, tôi đánh tét vào tay Cao Tứ, thì cậu ta liền mếu máo, nhưng rốt cục vẫn là nhón thịt lén ăn “trước” mặt tôi.

Hai món mặn một món canh, tôi ăn lưng bát đã no, chống đũa ngắm Cao Tứ nhiệt tình chiến đấu sạch sẽ thức ăn trên bàn, tựa như bị bỏ đói mấy nghìn năm vậy, tôi bỗng thấy vui vui.

Cao Tứ mè nheo đòi tôi ở lại ngủ cùng em ấy, Cao Tứ nói em ấy luôn không thích ở nhà to lại hiu quạnh thế này.

“Tiểu Bạch, anh nghĩ mà xem hiện tại đã muộn, bắt xe bus rất khó hơn nữa có khi về ký túc cũng đã đóng cửa rồi không biết chừng! Tiểu Bạch anh đi đường một mình em rất làm thấy không an tâm, lỡ như có kẻ nào bắt cóc Tiểu Bạch đi mất, cả đời này em sẽ sống trong ăn năn hối hận tới cuối đời, Tiểu Bạch nhìn nhà em đầy đủ.....”

Tôi rốt cục không chịu được cậu ta mè nhèo đành đáp một tiếng được, Tiểu Bạch vui ra trò, tôi thấy tuổi trẻ thật đáng yêu.

....

Bây giờ mới phát sinh nhiều vấn đề, tôi lại không có quần áo tắm, Cao Hạo đối với việc tôi mượn quần áo của em ấy mặc tạm rất bài xích, lại nói cậu ta không muốn dùng chung quần áo với người khác, tôi đứng đần một chỗ không biết làm sao xử lý.tuduc

Co lẽ cảm thấy tôi quá đáng thương Cao Tứ đành mở đường máu, cậu ta nói máy giặt nhà cậu ta có chức năng xấy khô, nói tôi chịu khó một chút, sáng mai đã có quần áo sạch rồi.

Tôi không chịu, Cao Tự khinh thường nhìn tôi, nói rằng hai thằng đàn ông với nhau có gì mà ngại, tôi nghĩ cũng đúng nên cũng mềm lòng.

Tôi tắm xong liền xấu hổ, tôi chỉ có độc chiếc khăn tắm cuốn lấy người gầy gò, tôi không quen không mặc gì trước mặt người lạ. Cao Tứ thấy tôi ngồi xổm ngu ngơ bên máy giặt chờ quần áo liền chưng ra biểu cảm sỉ nhục trí tuệ của tôi, bây giờ tôi mới biết còn có câu nói “Ngu có đào tạo” cậu ta mắng tôi như vậy, tôi không phục, nhưng lại không biết nói gì để phản bác, mãi rồi cũng chỉ lắm bắp được một câu.

“Tôi... không ngốc”

Cao Tứ cười tới vui vẻ.

Tôi muốn nằm ngủ ở sopha nhưng Cao Tứ không chịu, cậu ta dễ dàng vác tôi nằm trên cái giường to đùng của cậu ta.

“Cái thứ ẩm ướt này anh cùng muốn đem lên giường ngủ chung”

Cao Tứ giọng ghét bỏ thuận tay giật tấm khăn tắm cuốn quanh hông tôi ném xuống đất, tôi hốt hoảng thét lên một tiếng.

Cả người tôi trần như nhộng trước mặt câu ấy, Cao Tứ cười khúc khích nhìn xuống nơi ấy của tôi.

“Tiểu Bạch thật nhẵn nhụi nha, còn hồng hào như vậy haha”

Tôi xấu hổ, nước mắt lưng tròng, hai tay luống cuống che chỗ ấy đi, tôi luôn biết tôi phát dục chậm hơn bọn họ, lông mao thưa thớt, cái ấy của tôi cũng... Bé xíu, còn tròn vo...

Tôi gạt nước mắt định bò xuống, Cao Tứ gọi giật lại, tôi tủi thân không muốn quan tâm cậu ta, Cao Tứ hình như thấy tôi giận thật liền hoảng hốt càng không cho tôi vùng dậy, tôi cao giọng mắng người, tôi mắng em ấy rất xấu xa.

Sắc mặt Cao Tứ chuyển đen.

“Cậu bỏ... Bỏ tay ra!”

“Tiểu Bạch muốn biết thế nào là xấu xa không”

“Tôi... Không... Không cần A”

Tôi thét to.

Cao Tứ bảo cách âm ở đây rất tốt, tôi thét thế cũng chẳng ai nghe ra.

Cậu ta xấu xa nắm chặt nơi yếu ớt của tôi, tôi đau tới mềm nhũn nằm xụi lơ trong lòng Cao Tứ, cậu ta xem chừng rất hài lòng biểu hiện của tôi bây giờ, Cao Tứ thơm chụt vào má tôi một miếng rồi ngủ say, chỉ là mỗi lần tôi hơi mon mem động đậy muốn gỡ tay cậu ta thì Cao Tứ liền xiết chặt cục thị bé nhỏ đáng thương kia, tôi đau tới rùng mình, rốt cục vẫn là mệt mỏi mà thiếp đi trong lòng Cao Tứ...

Cũng không có nghĩ xem cái dáng gầy gò trần truồng của tôi nằm trong lòng Cao Tứ xương to bắp to có bao nhiêu gợi tình, vì tôi cũng không biết đêm ấy Cao Tứ bao nhiêu lần đem cái nóng rực của cậu ta chà lên người tôi, tôi bị cậu ta hành mệt nên ngủ say như heo nái rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.