Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 192: Chương 192: Lời anh nói là thật chứ???




Thiên Di một mặt không thể tin được, còn Hiểu My thì có chút bán tín bán nghi, tuy rằng cô rất muốn tin nhưng điều này quá là hoang đường a.

“Hì hì... Mọi người không nhận ra giọng anh sao?” Hoàng Việt đổi giọng lại như lúc ban đầu, lúc này hai người mới có chút tin tưởng.

“Anh Việt, sao anh làm được hay thế?” Thiên Di không kịp chờ đợi hỏi.

“Nói sau đi, nào, cùng về!” Nói xong, Hoàng Việt lên chiếc xe Agusta chở Hiểu My, còn Thiên Di lái chiếc Vision cùng đi trên đường.

Sau khi quẹo vào một ngõ hẻm, Hoàng Việt liền đổi lại khuôn mặt như lúc ban đầu, rồi quay mặt về sau cho Hiểu My nhìn coi, Thiên Di cũng ngó qua xem thì một mặt hoảng hốt, đúng là anh Việt rồi a, đây giống như là làm ảo thuật vậy, thật sự quá khó tin.

“Anh biết thuật dịch dung sao?”

“Không sai!”

“Anh còn biết những gì nữa?” Hiểu My tò mò hỏi.

“Rất nhiều, sau này em dần dần sẽ biết thôi!” Hoàng Việt âu yếm nhìn người thương của mình, hà hà, hôm nay mình hẳn là làm cô ấy rất kinh ngạc đi.

“Anh Việt, chỉ em làm với được không?” Thiên Di một mặt hướng tới, thử nghĩ xem, nếu cô làm được trò này, có thể hù được đám bạn đó a!

“Ách... Cái này chỉ anh mới làm được!” Hoàng Việt nói là sự thật, phương pháp dịch dung thật ra là một kỹ năng, tuy có thể rèn luyện được nhưng đó là trên cơ sở khí quan trên gương mặt đã trải qua hệ thống cải tạo, có lẽ sau này khi Thiên Di cũng bắt đầu luyện võ, đạt tới cảnh giới cao may ra mới chạm đến đi...

Cùng hai người đi về nhà, sau đó Hoàng Việt liền ngủ luôn, haiz, hôm nay quả là may mắn a, nếu lúc đó mình không chuồn đi vệ sinh hẳn là bây giờ rất khó xử à...

...

“Anh Kiệt, anh giải thích tin này như thế nào? Tại sao anh bảo thông báo với chính phủ, mà lại có chuyện cuối tuần này Viện Virus học Vũ Hán tổ chức họp báo tình hình Corona Virus!”

“Xin lỗi ông, đây là quyết định của chính phủ, tôi không thể can thiệp!” Trương Kiệt không có chút nào động dung, một mặt lạnh nhạt nhìn về Phạm Ngọc Thành.

“Còn hai đồng chí này đến đây làm gì, bộ anh định bắt tôi lại sao?”

“Xin lỗi, tôi cần phải tạm giam ông lại, vì ông thuộc diện tình nghi đã ăn trộm công trình nghiên cứu Virus Corona của chúng tôi!” Trương Kiệt một mặt âm hiểm nói, khà khà, cái tội bắt ông phải quỳ xuống năn nỉ, để lần này coi ông còn dám ngông cuồng nữa không?

“Anh quá đáng lắm, tôi không có tội!” Phạm Ngọc Thành hét to, nhưng rất nhanh ông ta bị áp giải đi, trong lúc đó còn bị nhét một tấm khăn vào miệng.

Đi qua từng phòng bệnh viện, Phạm Ngọc Thành biết mình đã bị tên Trương Kiệt này chơi rồi, không ngờ hắn lại làm càn đến mức này, cũng may là mình đã gọi cho cậu thanh niên kia, nếu không hẳn là không còn đường thoát, phải biết vì tự tôn dân tộc, ai biết quốc gia này có thể làm ra những gì...

Phạm Ngọc Thành rất nhanh bị đưa vào phòng biệt giam trong một trụ sở cảnh sát, ông bị tịch thu điện thoại, tất cả vật dụng, nếu Phạm Ngọc Thành đoán không sai, vài ngày sau có thể mình sẽ còn bị bức cung, tra tấn, ép phải nhận tội đã cướp công trình nghiên cứu của đối phương, haiz, đúng là khổ cho ông quá mà...

...

Vài ngày sau, hôm nay là thứ 7, chính là ngày tổ chức buổi họp báo công bố tình hình phòng chống Virus của Viện Virus học Vũ Hán, đài truyền hình Trung Quốc đang trực tiếp buổi họp báo này với Toàn Quốc, thậm chí là phát sóng ra cả nước ngoài và có cả nhân viên phiên dịch, rất nhiều phóng viên quốc tế đã túc trực tại đây từ sớm, chuẩn bị đăng bài về tình hình phòng chống dịch bệnh do Virus Corona gây ra tại đất nước tỷ dân này.

Ngồi trên bàn chủ tọa, là những vị Giáo Sư nổi tiếng của Viện Virus học, nhưng hôm nay lại có thêm một người lạ mặt, chính là vị bác sĩ Trương Kiệt, đây là bác sĩ ngành Virus nhưng không có bao nhiêu tiếng tăm, làm các vị đại biểu quan khách đều có chút tò mò, không biết ông ta hôm nay đảm nhiệm vị trí gì trong buổi họp báo đây...

Hoàng Việt dĩ nhiên không thể bỏ qua buổi họp báo này, hắn đang ngồi trước màn hình Macbook, xem online luồng trực tiếp đây, cũng đã nhìn thấy tên Trương Kiệt, rất nhanh, khoảng 30 phút sau khi giới thiệu một ít thông số về tình hình bệnh tật, vị chủ tọa Giáo Sư đầu ngành đứng lên phát biểu:

“Lần này, chúng tôi tổ chức buổi họp báo, chủ yếu vẫn là để tuyên bố rằng, Trung Quốc chúng ta đã thành công chế tạo ra vắc xin ngăn ngừa Virus!”

Một lời nói vang lên làm cả hội trường im thin thít, ngay sau đó là tiếng trầm trồ, ai nấy đều không thể tin tưởng vào lời nói của vị Giáo Sư này, phải nói Châu Âu vẫn chưa nghiên cứu ra được vắc xin, theo dự tính phải vài tháng sau mới có thể nghiên cứu được vắc xin để mà đưa vào lượng sản, vậy mà Trung Quốc đã nghiên cứu thành công vắc xin rồi, đùa sao, nhưng mọi người không dám chen lời, yên lặng cho vị Giáo Sư này nói tiếp.

“Và người nghiên cứu ra vắc xin, chính là bác sĩ Trương Kiệt đây, nào, xin mời bác sĩ Trương Kiệt phát biểu!”

Lúc này, mọi người hoan hô như sấm dậy, bác sĩ Trương Kiệt lập tức cầm lên micro, ồm ồm nói: “Thật ra, công trình này tôi nghiên cứu đã lâu, cũng phần lớn là nhờ may mắn nên mới có thể thành công được!”

“Trương Kiệt, anh quá khiêm tốn, nào, hãy nói lên hành trình tìm ra Vắc xin của mình!”

Hoàng Việt nghe vậy mà cười hắc hắc, ha ha, hắn cũng muốn xem tên Trương Kiệt này sẽ nói gì đây.

“Vâng, chuyện là từ năm 2003, khi mà dịch Virus SARS xuất hiện, tôi nhìn hàng trăm người dân Trung Quốc chết đi mà lòng cứ đau đáu, quyết tâm không thể để đại dịch tương tự như vậy xuất hiện một lần nữa, kể từ đó, tôi bắt đầu dành thời gian rảnh sau khi công tác của mình, mỗi ngày trích ra một hai tiếng, nghiên cứu về các chủng Virus gây viêm phổi, viêm đường hô hấp, đặc biệt là chủng Corona!”

Chần chờ một lát, hắn nói tiếp: “Kể từ đó, tôi tìm đủ mọi phương hướng có thể, tôi đã nghĩ rằng loại Virus Corona này rất dễ tiến hóa thành một loại mới, vì vậy tôi đã thử nhiều phương án và điều chế ra Vắc xin phòng ngừa nhiều loại Virus mới có thể phát sinh, rất tiếc là trong một lần không cẩn trọng, tôi đã làm cháy hết tất cả thiết bị, may thay, vẫn còn 20 ống vắc xin tôi bảo quản trong tủ lạnh, vừa đúng có thể ngăn ngừa dịch Virus Corona lần này!”

“Bác sĩ Trương, trong quá trình anh nghiên cứu ra Vắc xin, có khó khăn gì không?” Một vị phóng viên đưa ra câu hỏi.

“Dĩ nhiên là có, rất nhiều khó khăn là khác, tỉ như kinh phí, tỉ như thí nghiệm thất bại, nhưng tôi không bỏ cuộc, vì quốc gia, tôi sẵn lòng hi sinh cả tính mạng và tuổi trẻ của mình!”

Lúc này, mọi người vỗ tay bôm bốp.

Nhưng cũng có người cảm thấy khó tin: “Bác sĩ Trương, tất cả những lời anh nói vừa rồi là thật chứ? Anh sẽ chịu trách nhiệm trước toàn thể người dân trên thế giới vì lời nói của mình chứ?” Một phóng viên khác cất tiếng hỏi.

“Đúng lúc rồi!” Hoàng Việt lẩm bẩm, ha ha, xem ra trời giúp mình, người phóng viên này hỏi đúng chỗ rồi đây.

“Hệ thống, hối đoái thẻ thành thật và lập tức dùng vào tên Trương Kiệt!” Hoàng Việt ra lệnh.

“Kí chủ hối đoái thành công, còn lại 81 triệu 391531 tích phân!”

“Thẻ thành thật sử dụng thành công!”

Lập tức, tên Trương Kiệt trả lời: “Dĩ nhiên là tôi nói xạo!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.