Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 191: Chương 191: Thuật dịch dung




Sau khi về đến nhà, Hoàng Việt lên mạng đọc báo thì thấy một tin tức khiến hắn thú vị, đó chính là Viện Virus học Vũ Hán sẽ tổ chức họp báo tuyên bố tình hình nghiên cứu Vắc xin chống Virus vào thứ bảy tuần này, theo Hoàng Việt nghĩ, đây nhất định là lúc bọn họ công bố công trình của mình ra thế giới rồi, để xem, tao sẽ phá tan tành toàn bộ cho coi.

Nhưng phá như thế nào hả, chẳng lẽ bây giờ hắn phải sang Vũ Hán sao, Hoàng Việt rất muốn đi, nhưng đến đó thì mình dùng danh nghĩa gì mà vào buổi họp báo đây a, thật là rất phiền phức à...

Vả lại, hôm chủ nhật hắn phải có buổi thi Nam Thanh Nữ Tú, không thể bỏ được a, thôi thì chờ đến lúc đó rồi tùy cơ ứng biến vậy, cùng lắm thì mình sản xuất ra 1000 ống vắc xin, thầm tung ra ngoài, thế nào lúc đó bọn kia cũng chết chắc.

Hoàng Việt cũng không biết tại sao tên Nguyễn Công Minh vẫn chưa làm ra hành động gì, nghĩ lại thì hắn cũng chỉ có cảnh giới Minh Kính, có thể nhờ hệ thống tra xét được, lập tức hỏi hệ thống luôn:

“Hệ thống, tên Tiểu Năm Cam đang làm gì!”

“Hắn đang ở Hà Nội xử lý sự vụ bang phái thưa kí chủ!” Hệ thống hồi báo.

“Ồ... Rất tốt! Thế khi nào hắn về!”

“Theo dự tính thì hơn 2 tháng!”

Hoàng Việt mừng thầm, 2 tháng a, đến lúc đó hắn chắc chắn sẽ đột phá Minh Kính hậu kỳ, thậm chí còn cao hơn, đến khi đó cho dù 10 tên Nguyễn Công Minh cũng không thể là đối thủ của hắn được.

“Hệ thống, ta muốn rút thưởng!”

“Vâng, kí chủ muốn rút thưởng cấp mấy?”

Hoàng Việt hiện tại đang có 112 triệu tích phân, hắn muốn thử rút một lần cao cấp xem ra được gì, dù gì bây giờ mỗi ngày đều có hai chục triệu tích phân vào sổ, cũng không phải đối mặt với nguy hiểm gì, thử vận may một chút cũng không sao.

“Rút thưởng cao cấp chứ!” Hoàng Việt quyết định.

“Đinh! Kí chủ rút thưởng cao cấp, đạt được Dịch Dung Thuật!” Hệ thống thông báo.

“Thuật dịch dung?” Hoàng Việt mừng hết lớn, theo hệ thống thương thành mà hắn đã coi, thì thuật dịch dung có giá 500 triệu tích phân lận a, thuật này có thể giúp hắn giả trang thành bất kỳ ai, cho dù là con gái hắn cũng giả trang được, nó có thể thay đổi các khí quan trên gương mặt, làm nó to ra, thon hơn, kể cả mắt, muốn mắt to ra cũng có thể, đây là thứ Hoàng Việt hướng tới từ lâu rồi.

“Quá tốt!” Hoàng Việt rất nhanh thì được truyền vào thông tin của thuật dịch dung, hắn thử chuyển đổi khí quan trên mặt và nhìn mình trước gương, trước tiên là ba mình, quả thật hắn có thể biến dạng như ba mình được, chỉ tiếc là không có râu, nhưng có thể mua râu giả từ hệ thống, nhìn sẽ giống y chang như râu thật, không có vấn đề gì, vấn đề thứ hai chính là mái tóc, ừm... mình có thể thay thể bằng cách đội mũ chẳng hạn, không sao cả.

Tối nay, Hoàng Việt có hẹn với Hiểu My, hai người dự tính ra ngoài ăn tối, đã lâu rồi Hoàng Việt không cùng Hiểu My đi chơi, bây giờ hắn và cô mỗi khi đi chơi đều trao cho nhau những nụ hôn say đắm, Hoàng Việt rất hưởng thụ những khoảnh khắc ấy, có điều đôi lúc hắn cảm thấy có lỗi với Kiều Linh chút xíu thôi.

Cảm giác có lỗi này chỉ có thể tan biến khi mà Kiều Linh chấp nhận việc hắn quen hai người, mà Hoàng Việt nghĩ, với sức lực của mình hiện tại, tam thê tứ thiếp hắn hoàn toàn có thể thỏa mãn được nói chi là hai cô, vì vậy sớm hay muộn gì thì Kiều Linh cũng phải chấp nhận điều này.

Điều làm Hoàng Việt bất ngờ đó là hôm nay Hiểu My lại dẫn đứa em Thiên Di theo, con bé này ngày hôm nay ăn mặc rất sành điệu, vừa nhìn đã biết toàn đồ đắt tiền, còn mua thêm con Samsung Galaxy Note 9 giá gần 1 ngàn đô, đúng là thích đua đòi mà, mà Hoàng Việt thấy cũng không có gì lạ, lúc hắn có nhiều tiền cũng đi thế giới di động mua điện thoại Apple đó thôi, ha ha.

“Anh Việt, thấy bộ đồ này em mặc thế nào, có đẹp hem?” Thiên Di cười khúc khích, một mặt câu dẫn nhìn Hoàng Việt, Hoàng Việt nhớ lại trò nghịch ngợm hôm bữa của cô bé mà đỏ hết cả mặt, đứa em này của Hiểu My không biết có giống chị gái mình hay hoàn toàn trái ngược đây.

“Mày đó, nói nhiều nữa là tao đuổi về!” Hiểu My múc một muỗng yaourt lên, sau đó kí đầu Thiên Di một cái, nếu không phải con bé này dọa sẽ méc cho Kiều Linh thì cô còn lâu mới dẫn nó theo.

“À... bé Di rất xinh, mặc đồ cũng rất đẹp, ha ha!” Hoàng Việt giơ lên một ngón tay cái, lời hằn nói là thật lòng, bé Di ngoại trừ nhìn có chút trẻ con ra thì cái gì cũng bự a, nhất là vòng 1.

“Thế anh Việt có thích bé Di không, hi hi!” Thiên Di lườm chị gái mình, không thèm để ý tới lời uy hiếp, hừ, hiện nay súng đã nằm trong tay chị, còn lâu mới hù được chị nhá, há há.

“Ừm... Anh Việt coi bé Di như là em gái thôi!” Hoàng Việt gãi gãi đầu, trời ơi, cô bé này lại giống như Hiểu My lúc trước rồi sao, mình là một người có tâm hồn mong manh à, dễ bị dụ lắm đó...

“Anh Việt, anh không thích bé Di sao?” Bé Di bắt đầu giận dỗi, một mặt nhăn nhó, làm Hoàng Việt cực kỳ lúng túng.

“Ừm... Anh đi vệ sinh một tí!” Hắn đành phải tìm cách đánh bài chuồn.

Nhưng vừa đi vào không lâu, Hoàng Việt tai rất thính, hắn nghe được bên ngoài vang lên thanh âm: “Ồ, Hiểu My, cậu cũng đi ăn Yaourt ở đây sao, Việt đâu, mình thấy xe anh ấy ở ngoài kia!”

“Kiều Linh sao?” Hoàng Việt thầm hoảng, không được, nếu cô ấy biết mình đi chơi với Hiểu My mà không xin phép cô, chắc chắn sẽ giận mình lắm.

“À....À... À!”

“Sao thế Hiểu My, sao cậu ấp úng thế, bé Di, anh Việt đâu?” Kiều Linh thắc mắc hỏi.

“Hông có, bọn em mượn xe anh Việt đi ăn, chứ anh Việt hổng có đi cùng!” Hoàng Việt từ bên trong có thể nghe rõ ràng tiếng Thiên Di nói.

Hoàng Việt lập tức dịch dung thành Hải Đường công tử, sau đó hắn tháo chiếc dây chuyền in tên mình do Kiều Linh tặng ra, dùng Súc Cốt Công hoán đổi vóc người, ngay sau đó bước ra ngoài, kết hợp với Ma Tính Giọng Hát chuyển đổi giọng nói: “Anh đi vệ sinh hơi lâu, hai bé chờ lâu không, ồ, bạn là ai?”

“Á!!” Hiểu My hét lên, cực kỳ thất thố, nhưng rất nhanh cô trấn tĩnh lại, nói: “Á, anh thật là, đây là bạn học của em, hic hic, bại lộ rồi!”

Thiên Di lúc này cũng đang trợn mắt ngoác mồm đây, ông anh này từ đâu chui ra, là tên hôm bữa chở chị mình về nhà đây mà, nhưng không biết nói gì nên đành im thin thít.

“Ồ... Chào anh, em là bạn của Hiểu My, anh là bạn trai của Hiểu My phải không ạ?” Kiều Linh lễ phép nói.

“Ừm... mà sao em biết!” Hoàng Việt làm ra vẻ rất ngạc nhiên.

“Em... em... em đoán!” Kiều Linh bẽn lẽn nói, chứ chả lẽ nói mình ngầm theo dõi Hiểu My sao?

“À... My, chúng ta phải đi thôi, hôm nay anh nói là sẽ ra mắt ba mẹ rồi mà, đi sớm kẻo muộn!”

“Ừm... Vâng, vâng!” Hiểu My rất hợp tác.

“Em tên Linh phải không, anh nghe My nói nhiều về em rồi, thôi bọn anh phải đi, em và em trai dùng Yaourt ngon nhé!”

“Vâng, thưa anh!” Kiều Linh một mặt hí hửng, xem ra cô bạn Hiểu My không thể dành bạn trai với mình được rồi.

Vừa bước ra khỏi quán Yaourt, đóng cửa lại rồi, Hoàng Việt khẽ nói với hai người: “Anh có điều muốn nói, có điều cả hai phải thật bình tĩnh, được chứ?”

“Vâng ạ!”

“Anh là Việt đây!”

“Cái gì???” Cả hai ngây ngốc, che miệng mình lại, tránh để thanh âm phát ra quá lớn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.