Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 278: Chương 278: Quán quân




"Cốp!" Ngón tay của Vũ Nam cực kỳ cứng, phải biết hắn cũng đã rèn luyện độ cứng cho ngón tay của mình, vì vậy khi chạm vào đầu Hoàng Việt, không khác gì đóng đinh, tuy vậy, sau khi kình lực truyền vào trong, Vũ Nam mới cảm thấy dường như kình lực của mình bị hóa giải hoàn toàn, dường như đầu của Hoàng Việt có thể hấp thu được kình lực của hắn, như là nước chảy về biển vậy.

"Ngươi....ngươi!" Vũ Nam hoảng hốt, nhìn về Hoàng Việt lúc này, lúc này người sau đang nhắm mắt, nhu đang cảm nhận điều gì đó từ cơ thể.

"Thành!" Đột nhiên, quanh người Hoàng Việt, nổi lên từng luồng gió xoáy, kình lực bắn ra tứ phía, mạnh đến nỗi bức Vũ Nam phải không ngừng lùi vể sau.

"Đột phá, đột phá sao?"

"Đột phá rồi?"

"Không phải Hoàng Việt là nửa bước Hóa Kính sao, chẳng lẽ là đột phá đến Hóa Kính?"

"18 tuổi Hóa Kính, không thể nào đâu!"

Ngay cả Minh Vĩ Đại Tông Sư lúc này cũng đứng bật dậy, trên mặt Huỳnh Liên thì không nhịn nổi hiện lên vẻ mừng rỡ, những gì mình chờ đợi cuối cùng cũng đến rồi, cậu thiếu niên này đã đột phá đến nửa bước Hóa Kính a...

Không bao lâu sau, Hoàng Việt mở hai mắt ra, cảm nhận được lực lượng dồi dào trong cơ thể, lúc này Hoàng Việt nhìn Vũ Nam không khác nào kẻ ăn thịt gặp được con mồi, lập tức lao tới, dùng Yến Phi Quyền không ngừng xuất chiêu.

"Mơ tưởng thắng ta!" Tuy rằng biết Hoàng Việt đột phá sẽ rất lợi hại, nhưng Vũ Nam cũng không cho rằng mình sẽ thua, lập tức chỉ tay, đón đỡ quyền thế của Hoàng Việt.

Nhưng khiến hắn thất vọng rồi, ngón tay của hắn vừa va chạm với Hoàng Việt, liền cảm nhận được kình lực dồi dào như tràng giang đại hải, sâu như đáy biển, cỗ kình lực này rất nhanh thì phá hoại lớp kình lực phòng thủ trong cơ thể hắn, bắt đầu ở trong cơ thể hắn tàn phá lung tung.

"Không!!!" Vũ Nam hét lớn, sau đó lập tức bay ra mép võ đài, phun ra một ngụm máu bầm, đây là thế nào, không phải hắn chỉ đột phá đến nửa bước Hóa Kính thôi sao, làm sao kình lực so với cường giả Hóa Kính như hắn lại mạnh gấp 5, 6 lần được??

"Hay!"

"Quá tuyệt!"

"Hoàng Việt muôn năm!"

Chúng khán giả, đặc biệt là các sư huynh đệ đồng môn của Hoàng Việt, lúc này ai nấy đều cao hứng không dậy nổi, xem ra lần này Hoàng Việt thắng chắc rồi, có điều bọn họ cũng rất ngạc nhiên a, thậm chí Hải Đường công tử còn cho rằng Hoàng Việt đã đột phá đến Hóa Kính rồi, phải biết lúc này mới bao lâu, một tháng trước khi lên Thiên Đảo, Hoàng Việt vẫn còn là Ám Kình sơ kỳ đó à...

"Hắc hắc!" Hoàng Việt nhìn về Vũ Nam, không cho hắn cơ hội hồi thần lại, dùng bộ pháp của Vân Du Công, lướt tới, ăn miếng trả miếng, cho hắn một đấm thẳng mặt, lập tức, Vũ Nam bay khỏi võ đài, cùng bay với hắn ta là mấy chiếc răng cửa.

"Hoan hô!"

"Hoan hô!"

"Minh Vĩ Đại Nhân muôn năm, phái Vân Việt muôn năm!"

Người Tông Sư Chủ Trì cũng liền hét lớn: "Quán quân Đại Hội Luận Võ Anh Tài Đất Việt lần này, Hoàng Việt của phái Vân Việt!"

Hoàng Việt quét mắt nhìn khắp toàn trường, trông thấy ánh mắt đầy ngưỡng mộ của mọi người dành cho mình mà cũng có một chút tự hào, từ hôm nay, ai dám khinh thường Vân Du Công, Yến Phi Quyền, còn ai dám khinh thường phái Vân Việt, nhưng lúc này, Hoàng Việt lại nói to một yêu cầu: "Xin hỏi chư vị, ta có một yêu cầu hơi quá đáng, không biết có được không?"

Lúc này, mọi người liền yên tĩnh để nghe Hoàng Việt nói: "Dù gì ta cũng định thoái ẩn giang hồ mấy năm, theo Minh Vĩ Đại Nhân hành tẩu, ta muốn dành cơ hội vào môn phái cấp trung cho Tường Lam Đại Sư Huynh của môn phái ta, không biết liệu chư vị có bằng lòng!"

"Đồng ý!"

Được!"

"Hảo!"

Tất cả chúng võ giả hô to, ba vị Tông Sư cũng không ai có ý kiến, xem ra Hoàng Việt sẽ cùng Minh Vĩ Đại Nhân chu du giang hồ rồi a, nhưng nếu Tường Lam của phái Vân Việt không gia nhập phái Quy Việt, bọn họ còn có cơ hội bắt quàng làm họ, tận dụng cơ hội này để chào mừng Tường Lam vào môn phái của mình, như vậy khác nào tạo mối quan hệ gần với Hoàng Việt đâu chứ??

"Ta... Ta..." Lúc này, Tường Lam sư huynh có vẻ bối rối, nhưng hắn cực kỳ cảm kích Hoàng Việt, phải biết tuy rằng hắn có mối quan hệ rất sâu đậm với Vân Du Chưởng Môn, nhưng ở phái Vân Việt, hắn thật sự đã học nghệ xong rồi, tư chất của hắn có hạn, Vân Du Chưởng Môn cũng chỉ dạy bảo cho hắn đến đó được thôi, muốn tiến thêm một bước, phải vào môn phái cấp trung mới được.

"Tường Lam, gia nhập phái Hạo Việt của ta thế nào? Ta thấy ngươi chính khí đường hoàng, gia nhập phái Hạo Việt nhất định tiền đồ như gấm!" Hạo Nhiên Đại Tông Sư giành nói trước.

"Nói bậy, phái Quân Việt của ta rất thích hợp với Quân Tử như Tường Lam tiểu chất đây, gia nhập phái Quân Việt của ta mới là bến đỗ tốt nhất dành cho cậu ấy!" Hoàng Quân Đại Tông Sư đã không thể nhận Hoàng Việt rồi, nay không thể mất đi Tường Lam vào tay Hạo Việt phái được.

Còn về Phượng Uy Đại Tông Sư, Huỳnh Liên đã chấp thuận gia nhập phái Phượng Việt của ông nên ông cũng không tranh giành, lẽ ra hôm nay còn có một trận đấu tranh giải ba nhưng Phong Lang biết không thể đánh lại Huỳnh Liên nên đã xin sớm bỏ cuộc, vì thế vị trí thứ ba dĩ nhiên là thuộc về Huỳnh Liên tiên tử.

"Ta...ta..." Tường Lam có vẻ rất bối rối, bình thường hắn nghĩ việc vào tông môn cấp trung đã là điều rất vinh hạnh rồi, nào ngờ được có một ngày chính mình lại được hai vị Đại Tông Sư tranh giành, đây không phải vinh hạnh chỉ có những người đạt giải quán quân mới dành được sao.

"Tường Lam, ta hỏi thật, ngươi thấy Quân Tử Kiếm của môn phái ta như thế nào?" Hoàng Quân Đại Tông Sư rút kiếm, chỉ thẳng vào Tường Lam, không ngừng huy động, "Thế nào, muốn học chứ?"

"Tường Lam, ngươi thấy Hạo Nhật Chưởng của phái ta như thế nào, đây là môn chưởng pháp uy lực mạnh nhất nước Việt đó à!" Hạo Nhiên Đại Tông Sư cũng không chịu thua kém.

"Tiểu bối... Tiểu bối..." Tường Lam lúng túng nói, thật sự hai môn võ công này môn nào hắn cũng muốn học a...

"Thôi thôi, ta nghĩ nên để Tường Lam rút thăm, thế nào, được chứ?" Minh Vĩ Đại Tông Sư cắt lời Tường Lam, nhìn về ba vị Đại Tông Sư nói.

"Vậy thì xin nghe lời của Minh Vĩ huynh!" Hai vị Nhất Đại Tông Sư đành phải bỏ qua việc mời chào, tuy rằng cả hai ai nấy cũng rất tự tin vào võ công của môn phái mình, nhưng Tường Lam thích môn nào thì khó ai nói chắc được.

"Được, Tường Lam, ngươi chọn mặt hình hay mặt chữ!" Minh Vĩ Đại Tông Sư lấy ra một đồng xu, đây là một đồng xu cổ, dường như dùng để bói toán, Minh Vĩ Đại Tông Sư là người khá tin vào huyền học, ông ta cũng thường xem cát hung vận mệnh cho người khác, dĩ nhiên có đúng có sai.

"Mặt hình!" Tường Lam vội bảo.

"Được, mặt hình là phái Hạo Việt, quyết định vậy đi!" Nói rồi, Minh Vĩ Đại Tông Sư tung đồng xu lên, sau đó lấy tay chụp lấy, vừa mở ra, là mặt chữ, đại biểu cho phái Quân Việt.

"Mặt chữ!" Minh Vĩ Đại Tông Sư hô, lúc này trên mặt Hoàng Quân Đại Tông Sư liền hiện lên vẻ vui mừng.

"Còn không mau lên đây bái kiến sư phụ!"

"Hoàng Quân Đại Nhân, ngài nhận con làm đệ tử?" Tường Lam hoảng hốt, vốn hắn tưởng rằng mình được gia nhập tông môn là tốt lắm rồi, bây giờ lại được Hoàng Quân Đại Tông Sư nhận làm đệ tử? Mình không nghe lầm chứ?

"Ha ha, nghĩ nhiều, chỉ là đệ tử bình thường, con đã nhập môn phái ta, dĩ nhiên là đệ tử của ta rồi!" Hoàng Quân Đại Tông Sư cười khà khà, dĩ nhiên, trong các cấp bậc đệ tử, chia làm đệ tử bình thường, đại đệ tử, đệ tử chân truyền đó a...

Tường Lam vội tiến lại gần Hoàng Quân Đại Tông Sư, hai đầu gối quỳ xuống, thành kính hô: "Bái kiến sư phụ!"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.