Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 284: Chương 284: Độc kế của kẻ giả mạo (7).




Sau khi Dạ Thất Thất tới Xích Hỏa đại lục, từng ở Tàng Thư Các Xích Hỏa học viện thấy có sách ghi lại về vật này, nhưng lại chưa từng nhìn thấy vật này, lại không nghĩ đến, lần đầu tiên nhìn thấy cấm vật trong truyền thuyết, lại bị dùng trên người mình.

“Là các ngươi bức ta - - “

Đôi mắt lạnh như băng, quét qua mọi người, lời nói lạnh như băng thoát ra từng chữ từng chữ theo miệng nàng.

Dạ Thất Thất đưa đứa bé vào trong không gian, phệ hồn roi bởi vì thiếu hụt linh khí, màu đỏ chói mắt trở nên tối đi, nàng thu hồi phệ hồn roi, trong tay thay vào đó là một thanh sắt gỉ không chút thu hút - đoạn đao.

Đoạn đao ra, sát khí hiện!

Khí thế toàn thân của Dạ Thất Thất, bởi vì vũ khí trong tay thay đổi, cũng phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.

Nếu nói Dạ Thất Thất trước kia là chàng thiếu niên có khí thế sắc bén, thì giờ phút này nàng, lại là toàn thân sát khí, giống như hung thần mang theo sát khí kinh người.

Giữa hai đầu lông mày chứa nồng đậm sát khí, hai tròng mắt đỏ bừng, làm cho người ta cực kì sợ hãi.

“Các ngươi, đều đi tìm chết!” Năm chữ lạnh như băng, giống như tới từ sâu trong địa ngục, rét lạnh không mang theo chút tình cảm nào.

“Không tốt, mau rút lui!”

Không biết là ai kêu một tiếng, nhưng đã muộn, Dạ Thất Thất vung đoạn đao tràn đầy sát khí chém xuống...

Đối mặt với một chiêu tràn ngập sát ý kia, phần lớn hắc y nhân và kể cả phụ nhân kia đều đã tuyệt vọng, trong đôi mắt trừng to tràn đầy biểu tình kinh ngạc, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng.

Nhưng, vào lúc đoạn đao chuẩn bị cướp đi tính mạng của đám người kia, đoạn đao tràn đầy sát khí và sát ýkia giống như bọt biển dưới ánh mặt trời rực rỡ, đột nhiên 'Pằng' một tiếng, tiêu tán ở trong không trung.

...

Thời gian dường như dừng lại tại thời khắc này.

Tất cả đều ngây ngẩn cả người, ngay cả bản thân Dạ Thất Thất cũng đờ đẫn.

Một chiêu mang theo khí thế sắc bén như vậy, thế nhưng giờ lại bỗng dưng tiêu tán như bọt biển một cách khó hiểu, điều này... thật khó tránh khỏi khó tin!

Mẹ nó, ta kháo!

Tại sao có thể như vậy?

Dạ Thất Thất cũng ngây ngẩn cả người, ánh mắt dại ra nhìn đoạn đao trong tay mình, sát khí toàn thân thật giống như một trận sương mù vậy, bị gió thổi đi.

Khiếp sợ, hai chữ không đủ để hình dung tâm trạng của Dạ Thất Thất lúc này, nàng nghĩ nát óc cũng không thông, vì sao đoạn đao trăm trận trăm thắng lại bỗng nhiên mất đi hiệu lực, lão thiên gia đây là muốn tiêu diệt nàng sao?

Dạ Thất Thất khóc không ra nước mắt, nội tâm vừa khiếp sợ vừa phẫn nộ!

“Ha ha...”

“Ha ha ha ha...”

Không biết là ai khởi đầu, đám hắc y nhân đều trước sau ôm bụng cười rộ lên, vô cùng khoa trương, so sánh với sự sợ hãi với một chiêu tràn ngập sát khí của Dạ Thất Thất trước kia , giờ phút này tiếng cười xen lẫn sự châm chọc.

...

Trong Thanh Long thành, tại tòa biệt viện nào đó của Thủy Tộc.

Một thiếu nữ mặc áo đỏ lợi dụng sức gió, lặng lẽ rời khỏi biệt viện, đi vào bên trong nội viện của thành viên Thủy Tộc.

“Thủy Thanh Ngạo, ngươi muốn làm cái gì? Ta cảnh cáo ngươi, nếu như ngươi dám làm nhục ta, ta sẽ cùng chết với ngươi!” Bỗng dưng, thanh âm phẫn nộ của một nữ tử vang lên, thiếu nữ mặc áo đỏ nghe thấy tiếng của nữ tử này, bóng dáng đang lướt đi chợt dừng lại.

“Hắc hắc... cũng không phải chưa làm qua? Ngươi còn giả bộ cái gì? Ngươi chẳng lẽ còn muốn vì Nam Đình thủ thân như ngọc hay sao? Đừng quên, lúc trước, chính là ngươi chính mình đưa tới cửa cho ta chơi, hiện tại ta đối với thân thể ngươi có hứng thú, ngươi ngược lại giả bộ thánh nữ? Ngươi nói, nếu ta nói với Nam Đình chuyện ngươi vì muốn đề cao thân phận mà làm ra chuyện này, hắn còn có thể muốn ngươi sao?” Một thanh âm nam tử ngả ngớn phô trương vang lên, trong giọng nói có thể nghe ra người này phẩm hạnh tất nhiên không tốt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.