“Ngươi nói bậy, hắn mới không phải coi ta như đồ bỏ, là ngươi, đều là ngươi, chỉ cần ngươi chết, thì hắn sẽ không buông tay ta...” Nói xong, cảm xúc của Thủy Đình đột nhiên trở nên hết sức kích động, hai mắt lồi ra, tràn đầy hận ý trừng mắt với nàng.
Thì ra là có người động lòng xuân.
Dạ Thất Thất quăng cho Thủy Đình một ánh mắt đồng tình, yêu nam nhân như Hàn Thu, nhất định không có kết quả.
Hàn Thu tựa như một gốc cây trúc đào đang nở hoa tươi đẹp, nhìn như tràn đầy sức quyến rũ mê người, kì thực có kịch độc, nếu như trúng độc quá sâu, cũng có thể dẫn tới tử vong.
“Hắn có buông bỏ ngươi hay không, không liên quan gì tới ta. Ta quan tâm là, làm thế nào ngươi biết thân phận của ta? Hơn nữa ở dưới tình huống ta không biết chút gì, thần không biết quỷ không hay đổi thân phận với ta? Sợi dây chuyền này, nếu như ta không có đoán sai, hẳn là công cụ giúp ngươi ẩn núp thân nữ nhi nhiều năm, ta không có đoán sai đi?” Không hiểu sao biến thành thân nam nhi, là chuyện cho tới nay Dạ Thất Thất để ý nhất, cũng nghi hoặc nhất.
Nàng làm sao cũng nghĩ không ra, mình đang yên đang lành sao lại đột nhiên từ thân nữ nhi biến thành thân nam nhi?
Cho đến khi trên đường đến Thanh Long Thành, lúc mẹ đẻ Hách thị của Thủy Đình ra tay muốn lấy tính mạng nàng, nàng liền phát giác được có cái gì đó không đúng. Chỉ là lúc đó không có suy nghĩ nhiều như vậy, cho đến khi Thủy Đình xuất hiện, làm cho nàng rung động mạnh mẽ.
Cộng thêm hết thảy phát sinh về sau, cho đến khi Tam sư huynh và Hoàng xuất hiện, Tam sư huynh một phen truy vấn, nàng mới ý thức được, cho tới nay nàng tìm sai phương hướng rồi, lẫn lộn đầu đuôi, thì làm sao lại tìm được kết quả?
Sợi dây chuyền này nàng ban đầu cũng không có chú ý tới, vào một ngày nào đó, nàng đột nhiên nghĩ đến, sau khi tỉnh lại mình không hiểu sao lại biến thành Thủy Đình. Trước tiên thời điểm Hách thị đến xem nàng, hình như vẫn nhìn chằm chằm vào cổ của mình, thật giống như vô cùng gấp gáp khẩn trương cái gì đó. Lúc ấy nàng cho rằng Hách thị quan tâm căng thẳng chính là vì Thủy Đình này, về sau ngẫm lại, hình như cũng không phải là như thế, nàng càng thêm căng thẳng giống như là dạng đồ vật nào đó trên người Thủy Đình.
Liên tưởng về sau phát sinh một chuyện Hách thị muốn giết nàng diệt khẩu, Dạ Thất Thất mới thật sự hoài nghi tới sợi dây chuyền nhìn như tầm thường này.
Chỉ là, hoài nghi thì hoài nghi, nàng thủy chung không có làm rõ ràng sợi dây chuyền này dùng như thế nào.
“Muốn biết, trước thắng ta rồi nói sau.” Lời nói chưa dứt âm, hồng quang chợt lóe qua, bóng dáng Thủy Đình biến mất ở tế trên đài.
Dạ Thất Thất nghiêng người tránh qua công kích của Thủy Đình, khóe môi thoáng gợi lên cười lạnh khinh miệt: “Muốn thắng ta, chỉ dựa vào ngươi, còn chưa đủ tư cách!”
Hồng quang trong tay chợt lóe, một quả cầu lửa màu đỏ thắm đánh trúng Thủy Đình.
Trong nháy mắt, trên người Thủy Đình bốc cháy, bổ nhào thế nào cũng không dập tắt được.
“A...”
Lửa trên người càng cháy mạnh, ngay cả lồng bảo hộ trên người Thủy Đình cũng bị ngọn lửa có tính cắn nuốt vạn vật của Dạ Thất Thất đốt phá, trực tiếp cháy hỏng da trên người nàng ta.
“Đây là lửa gì? Thế nhưng không dập tắt được? Ngươi mau dập tắt nó giúp ta, nếu ta gặp chuyện không may, ngươi cũng chết chắc rồi...” Thủy Đình không có biện pháp dập tắt ngọn lửa trên người, chỉ có thể đưa ánh mắt một lần nữa phóng đến trên người Dạ Thất Thất, hét lớn với nàng.
Nếu ta gặp chuyện không may, ngươi cũng chết chắc rồi - -
Nàng ta nói những lời này là có ý gì?
Chẳng biết tại sao, trong đầu Dạ Thất Thất đột nhiên hiện ra thiếu nữ lớn lên giống mình như đúc nhìn thấy được ở chỗ Lão Phong Tử sư phụ trước khi rời khỏi bí cảnh.
Chẳng lẽ, thế gian này thực sự có chuyện trùng hợp như vậy?
Gặp gỡ một người lớn lên giống nhau như đúc với bản thân gần như là đã cực kì hiếm thấy, hiện tại lại gặp gỡ người thứ hai, thật chẳng lẽ có nhiều trùng hợp như vậy sao?
Trong điện quang hỏa thạch, trong đầu Dạ Thất Thất nhanh chóng lướt qua một ý niệm to gan trong đầu, chẳng lẽ là...
“Phía sau tai trái của ngươi có phải có cái bớt bươm bướm hay không?” Lúc hỏi ra vấn đề này, nhịp tim Dạ Thất Thất đột nhiên tăng nhanh, hy vọng sự tình không phải mình như nghĩ, nếu không - - nàng thật sự không biết làm như thế nào để tiếp nhận sự thật này?
Chương 320: Đấu trí với Thủy Đình nhận được đáp án (1).
Editor: ChieuNinh
Nghe vậy, động tác dập lửa của Thủy Đình đột nhiên dừng lại, hai tròng mắt nhìn chằm chằm Dạ Thất Thất, khóe môi thoáng gợi lên nụ cười thần bí quỷ dị: “Muốn biết? Không bằng chúng ta đến đánh cuộc, ngươi thắng, ngươi muốn biết cái gì ta đều nói cho ngươi biết; trái lại, nếu ngươi thua, liền tặng cái đầu của ngươi cho ta vui đùa một chút, như thế nào? Có dám đánh cuộc hay không?”
“Cái đánh cuộc này, thấy thế nào cũng là ta thua thiệt, không công bằng.” Dạ Thất Thất tư thái tự nhiên nhìn xem Thủy Đình, vẻ mặt giống như cười mà như không cười lộ ra sự lạnh lùng chế giễu.
“Đáp ứng hay không, nói một câu, ta không muốn nói nhảm với ngươi.” Công bằng? Hừ, thế gian nào có nhiều công bằng đáng nói như vậy? Nếu như công bằng, vì sao nàng và Dạ Thất Thất rõ ràng đều là... mà Dạ Thất Thất lại tốt số thành nữ nhi thành chủ Viêm Hỏa Thành, mà nàng thì ngay cả giới tính cũng không thể công bố, bị xem như phế vật mà nuôi dưỡng làm tế phẩm?
Nghĩ tới mười bảy năm qua gặp phải, cảm xúc Thủy Đình càng ngày càng kích động, hận ý trong nội tâm đối với Dạ Thất Thất càng ngày càng đậm.
Nàng không cam lòng, không cam lòng!
Dựa vào cái gì chỉ thấy nàng và Dạ Thất Thất sẽ có chênh lệch lớn như vậy? Thân phận như thế, giá trị cũng thế, ngay cả trong lòng trong mắt hắn cũng đều chỉ có một Dạ Thất Thất, Thủy Đình nàng thì chỉ là một vật thay thế! Dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì?
Phẫn hận và không cam lòng trong mắt Thủy Đình tất cả đều bị Dạ Thất Thất thu hết vào mắt, cho dù nàng cũng không biết vì sao Thủy Đình hận ý nồng đậm đối với mình như thế? Nhưng mà, nói chung có một ngày chân tướng mọi chuyện sẽ rõ ràng.
“Ta còn chưa nói hết. Mặc dù đánh cược này với ta mà nói là hết sức không công bằng, nhưng mà ta là người từ trước đến nay liền thích khiêu chiến chuyện khó khăn, đánh cuộc này, rất thú vị, ta đánh cuộc với ngươi.” Không hỏi nội dung đánh cuộc, Dạ Thất Thất hời hợt đáp ứng, giọng nói không thèm quan tâm, thật tự nhiên giống như chỉ đơn giản là uống một hớp nước vậy, hoàn toàn nhìn không ra đây là một trận đánh cuộc liên quan tới tính mệnh.
“Nhưng mà, ta có một điều kiện, trước khi bắt đầu đánh cuộc, nói cho ta biết trước phương pháp sử dụng sợi dây chuyền này. Ta là thân nữ nhi nhiều năm như vậy, ngươi đột nhiên biến ta thành thân nam nhi, ta hết sức không có thói quen.” Nhất là mỗi lần lúc tắm rửa, Dạ Thất Thất cũng không dám cởi quần, nàng không dám tưởng tượng ra bộ dáng nửa người dưới của mình có đồ chơi kia của nam nhân, ngẫm lại đều cảm thấy khủng bố.
Ngực thay đổi bằng phẳng nàng còn có thể thuyết phục chính mình, đây là đang bó ngực nữ giả nam trang, nhưng phía dưới... Nàng thật sự không qua được cửa ải kia trong lòng mình.
Nhất là sau khi tìm được Hoàng, thời điểm mỗi lần nàng nhìn thấy Hoàng, Hoàng chỉ cần hơi chút có bất kỳ hành động thân mật nào, nàng sẽ nhớ tới chuyện bản thân mình bây giờ là thân nam nhi, lập tức rơi hết cả da gà đầy đất, thực sự không có biện pháp tiếp nhận chuyện mình biến thành thân nam nhi này.
Đối Dạ Thất Thất mà nói, việc cấp bách, tuyệt đối không có chuyện gì khác trọng yếu hơn muốn làm là có thể khôi phục thân nữ nhi.
Vấn đề bản thân cũng không thể giải quyết, nói gì làm đại sự?
“Hừ, ngươi nói nhiều như vậy, không phải là muốn lừa gạt bí pháp sử dụng Thâm Lam Tinh từ trong tay của ta sao, nằm mơ!” Thủy Đình không chút lựa chọn cự tuyệt lời nói của Dạ Thất Thất, dừng một chút, lại mở miệng nói ra: “Chuyện không có tuyệt đối, nếu ngươi thật sự muốn biết, thì cầu xin ta là được, nói không chừng ta nhìn thấy ngươi quỳ ở trước mặt ta cầu xin, nhất thời mềm lòng, đáp ứng ngươi cũng nói không chừng!”
Nói xong, Thủy Đình cười to, phát ra tiếng cười chói tai.
Nhìn thấy mặt mũi tươi cười tràn đầy bỉ ổi của Thủy Đình, trong lòng Dạ Thất Thất hận đến nghiến răng, nhất là nàng ta còn dùng mặt của mình, thân phận của mình lộ ra dạng bỉ ổi bực này, Dạ Thất Thất đều hận không thể nhào tới cắn nàng ta vài cái, kéo thịt của nàng ta xuống đến mấy khối mới trút được cơn giận.