Rất nhiều câu hỏi đặt ra trong đầu Alan, nhưng hắn không tiện hỏi Selina lúc này, vì sao nàng lại giả làm tì nữ bưng trà chứ? Có chuyện gì đã xảy ra sao?
Cùng lúc đó, Shira cũng đang vui mừng trong chiến thắng sắp tới của hắn, hắn hỏi thị vệ bên cạnh mình.
“Chuyện bỏ độc trà đã xử lý xong rồi, còn Selina của ta thì sao? Đã cho người xử lí ả chưa?”
Thị vệ gật đầu.
“Thuộc hạ đã sai người thả rắn độc vào phòng của cô ta, đợi cô ta trở về phòng chắc chắn sẽ...”
Shira lướt mắt nhìn vị trí bên cạnh David đang còn trống.
“Không nhìn thấy cô ta, có phải đã bị rắn cắn trước đó rồi không?”
“Cái này thì thuộc hạ cũng không chắc chắn...”
Công tước John lúc này mới lên tiếng.
“Thưa bệ hạ, chẳng hay con gái của thần... Hoàng phi Selina vì sao đến giờ vẫn không xuất hiện vậy ạ?”
Công tước John xưa nay biết rằng David là một kẻ lạnh lùng, hắn có thể ngủ với bất kì nữ nhân nào, thế nhưng hắn sẽ không có tình cảm với bất kì ai, vì vậy ông lo sợ con gái của ông sẽ bị hắn đối xử không tốt.
David thì ngược lại hoàn toàn với suy nghĩ của công tước John, hắn đang rất bực bội vì đến bây giờ vẫn không nhìn thấy bóng dáng nữ nhân kia ở đâu, nàng ta chẳng lẽ lại trốn đi chơi phá phách gì rồi chăng?
Thị vệ bên cạnh David đáp lời:
“Có lẽ hoàng phi đang bận trau chuốt bản thân nên vẫn chưa đến.”
Công tước John nghe vậy chỉ gật đầu trừ, ông cho rằng con gái ông là có vấn đề gì đó mới không xuất hiện, nếu biết con gái ông sẽ bị lạnh nhạt như vậy, ông dù có bị xử tội cũng không cho nàng lấy vua David.
Lúc này đoàn vũ nữ bước vào đại sảnh, trong đó người đứng ở vị trí chính giữa chính là thánh nữ thánh nữ Marie, nàng ta có mái tóc đen xõa dài qua lưng cùng với khuôn mặt đẹp đến nao lòng, nàng ta khoác lên người bộ y phục trang nhã, bắt đầu cùng các thị nữ khác nhảy một điệu múa dâng tặng những người ở đây.
Mà Shira vừa nhìn thấy Marie, liền giống như bị hớp hồn, chỉ chăm chú nhìn vào những động tác uyển chuyển của nàng ta.
Thế nhưng lát sau hắn mới phát hỏa.
Ly trà bỏ độc được bưng lên ai nấy đều đã uống cạn ngay trước mắt hắn, nhưng chẳng ai mất mạng cả, tất cả bọn họ đều đang cười nói vui đùa, khen ngợi sự chỉn chu của bữa tiệc trà David làm cho bọn họ.
Shira khuôn mặt xám xịt, chẳng còn tâm trí gì nữa, gằn giọng:
“Ngươi giải thích cho ta nghe chuyện này là thế quái nào?”
“Thần cũng không rõ... Thần sẽ điều tra ngay ạ.”
Shira bóp chặt bàn tay lại.
“Khốn kiếp!”
...
David lúc này đã không còn bình tĩnh nữa, mỹ nữ đang múa may lượn lờ trước mặt hắn, nhưng trong đầu hắn toàn nghĩ đến nữ nhân không nghe lời kia, cuối cùng hắn quyết định rời khỏi ghế đi tìm và lôi nàng đến cho bằng được.
Marie nhìn thấy điệu nhảy của nàng đối với David một chút hấp dẫn cũng không có, ngài ấy vậy mà dứt khoát đi nơi khác khiến nàng cảm thấy trái tim giống như bị dao cắt, đau đớn tột cùng.
...
Thư Yến nhìn thấy khuôn mặt xám xịt như than của Shira, hắn ta không biết nàng đã giở trò hòa lẫn một loại độc khác vào trà, mà loại độc đó nếu hòa trộn với loại độc đã được hạ trước đó thì sẽ không còn độc nữa, thế nhưng nếu dùng kim thử độc thù đầu kim vẫn sẽ chuyển sang màu đen, có lẽ Shira hắn sẽ không ngờ đến điều này, nghĩ vậy Thư Yến không kiềm chế được mà cười thành tiếng, khiến tất cả những người trong sảnh đều chú ý đến.
Lúc này cô mới cúi thấp đầu xuống, mong là không ai nhận ra mình.
Chỉ là, Shira đã kịp nhận ra sự hiện diện của cô, hắn bước đến chỗ của cô, ánh mắt sắc lẹm.
“Hoàng phi Selina, người lại giả dạng làm một thị nữ ở đây để làm gì chứ? Ta muốn một lời giải thích hợp lí.”
Lúc này cả sảnh điện đều chú ý đến cô.
Hầu tước Alan cũng đứng lên lên tiếng:
“Nàng ấy muốn làm gì thì cũng không thuộc quyền quản lí của công tước, người không có quyền tra hỏi nàng ấy đâu.”
Shira nhếch miệng:
“Alan, ngươi dám thất lễ với một công tước như ta sao? Và ta không có ý định điều tra cô ấy, chỉ là ngươi không cảm thấy đột nhiên một hoàng phi lại đi giả dạng làm một thị nữ trông rất bất thường hay sao? Có lẽ nào hoàng phi Selina lại có một âm mưu nào khác?”
Thư Yến ngăn Alan lại, cô mỉm cười nhìn Shira:
“Ta cũng muốn được vừa ăn cướp vừa la làng như ngài lắm, thế nhưng làm sao đây, thật oan quá, ta cũng chỉ chán vị trí hoàng phi nên làm thị nữ một lúc cũng không được sao?”
Shira nhìn cô gái với khuôn mặt đầy tự tin trước mặt mình, hắn không tin người hiện tại và người trước đây hắn từng biết là một, Selina của trước đây luôn chỉ muốn ngả vào lòng hắn, quỵ lụy hắn, làm tất cả mọi thứ để cung phụng hắn chứ không phải là người nhìn hắn với biểu cảm vui tươi nhưng ánh mắt lại lạnh lùng và vô cảm khiến người ta rợn người, còn mang một chút ý trêu ghẹo như vậy.
“Dù sao thì, ta không thể không nghi ngờ hành vi của người được.”
Công tước John đi đến:
“Ngươi nghi ngờ con gái ta điều gì?”
Công tước John đương nhiên biết Selina con gái ông ta có tình cảm với Shira, cũng biết sự lạnh lùng của hắn dành cho nàng, từ trước đến nay hắn chỉ muốn lợi dụng nàng, chỉ là nàng yêu mù quáng nên không nhận ra mà thôi.
Đột nhiên một tiếng hét thất thanh từ phía trong vang lên.
“Mau hộ giá! Người đâu! Hoàng thượng xảy ra chuyện rồi!”