Tặc Đảm

Chương 125: Chương 125: Hoành hành




"Tên này thật khó chơi” Tên đạo tặc kia buồn bực không thôi., khiến cho hắn vô cùng uể oải chính là lúc nãy giao thủ cùng đối thủ hắn không chiếm được chút tiện nghi nào ngược lại từ đầu đến cuối đều là đối thủ tiến hành công kích, nếu biết chênh lêch thực lực lớn như vậy lúc đầu cũng không kiêu ngạo, mở ra tật phong bộ chạy trốn là được nhưng mà hiện tại muốn trốn cũng khó, tất cả kĩ năng chạy trốn đều chưa phục hồi.

Đạo tặc không có cơ hội chảy nước mắt hối hận bởi vì Tiêu Ngự đnag từng bước ép sát hắn, từng đao từng đao đâm vào thân thể hắn. Hai bên đối chiến, tên kia tuyệt không thể so sánh cùng Tiêu Ngự, trang bị kém hơn, phòng ngự cùng huyết lượng đều không thể sánh bằng Tiêu Ngự, về phương diện khác Tiêu Ngự tổn hao cũng ít hơn khi so với hắn nhiều lắm, tốc độ đạo tặc giảm đi không thể chạy thoát, dù biết rõ là chết những vẫn phải miễn cưỡng dùng chủy thủ công kích lại đối phương.

Dịch Cốt!

Chọn đúng thời cơ Tiêu Ngự dùng chủy thủ đâm vào ngực đạo tặc, hung hăng kéo một đường dài, tất cả huyết lượng còn thừa lại của tên kia cũng đều bị rút hết, ngã xuống đất.

Tiêu Ngự nhìn lại máu của bản thân, vẫn còn lại hơn 53%.thiên sứ liên minh đạo tặc này kém hơn hắn nhiều, tất cả kỹ thuật cũng chỉ ở mức trung bình, không thể tạo thành nhiều uy hiếp.

Tiêu Ngự nhặt lấy trang bị rơi xuống từ trên người tên thiên sứ liên minh này, là kiện lục trang bình thường, so với bản thân đúng là rất kém.

Cũng chỉ có thể mang bán lấy tiền thôi, Tiêu Ngự mang trang bị cất vào bọc sau đó trở lại bên cạnh phong diễm thảo, khom lưng thu thập, sau đó ngồi tại chỗ hồi phục lại máu, hắn cũng không dám ở lại bên trong biên giới Cáp Mông Đại Nhĩ quốc, nhanh chóng trở về.

Cáp Mông Đại Nhĩ hoàn toàn bất đồng so với Địch Nhã. Địch Nhã là một địa phương vô cùng cằn cỗi, có rất ít npc cai quản biên giới so sánh với tinh linh quốc Cáp Mông Đại Nhĩ, ý thức cai quản vô cùng mạnh mẽ, thường xuyên phái người dò xét biên giới, người tà ác liên minh thỉnh thoảng cũng vào bên trong Cáp Mông Đại Nhĩ dạo chơi nhưng rất nhanh sẽ rời khỏi, người thuộc liên minh thiên sứ thì lại ngược lại thường xuyên không kiêng nể xông qua biên giới của Địch Nhã, người chơi của tà ác liên minh sẽ tiến hành phản kích đối với bọn họ.

Đương nhiên không phải mọi biên cảnh đều có tình huống như vậy, tại biên cảnh phía tây Địch Nhã có một khõi lãnh địa tranh chấp, npc hai bên thường xuyên tranh chấp, sẽ phát sinh chiến tranh quy mô nhỏ hay lớn, người chơi cũng thường hay tới đó xem náo nhiệt. Về phần thú nhân Thái Thản Lợi Á (Taitanliya Orc) vương quốc hay là Khắc Lỗ La Đức (Keluluode) địa ngục vương quốc thì tà ác liên minh cũng thường tiến hành xâm chiếm hay vượt qua biên giới phát động một vài trận chiến không lớn lắm.thậm chí có lần dùng npc hiệp trợ hủy diệt một trấn nhỏ.

Địa điểm tiêu ngự lựa chọn luyện cấp phần lớn là là địa điểm hay diễn ra hỗn chiến quy mô, đúng là rất nguy hiểm, nhất là khi gặp npc, Tiêu Ngự và người chơi khác giống nhau đều thành vật hy sinh cả, Tiêu Ngự dự định sau này khi đạt cấp độ cao thì sẽ đánh lại một số npc cấp thấp có thể đến tham gia những trận này cho vui.

Tiêu Ngự bây giờ chỉ có thể tìm người thuộc thiên sứ liên minh, còn đánh quái không thú vị bằng PK, kinh nghiệm và thực lực cũng tăng lên rất nhiều, liên tiếp giết hơn mười người trong đó có một vài tiểu đội năm người, Tiêu Ngự nhân lúc bọn họ giết quái thì đánh lén, giết chết một tên rồi bỏ chạy, đánh chết mấy tên này cũng không có khó nhọc khiến cho Tiêu Ngự rất thích, mỗi lần pk đều tràn ngập sự khiêu chiến, tiền lời cũng phong phú.

Dần dần giết chết nhiều tên khiến Tiêu Ngự có một loại cảm giác rất kỳ diệu, cơ hội chiến đấu càng ngày càng nắm vững, kĩ năng thi triển càng ngày càng thành thục, ví dụ như đánh lén, chậm rãi. Tiêu Ngự hiểu như thế nào cần kĩ năng đánh lén nên đánh lén ngày càng bí mật hơn khó có thể bị phát hiện, hay là cước thích, thủ pháp này có thể cắt đứt cảm ứng của ma pháp sư, sau khi thi triển ra cước thích thì ma pháp sư không thể có cơ hội phóng ra ma pháp. Bố trí thời gian như thế nào ngày càng nhuần nhuyễn hơn, trải qua thời gian cân nhắc Tiêu Ngự đã thi triển rất hiệu quả.

Ngoại trừ kĩ năng ra, lý giải chiến đâu cũng được nâng cao hơn, theo thời gian pk ngày càng nhiều, khả năng thích ứng của Tiêu Ngự càng tốt, tăng lên trên phạm vi lớn.

Từng có người nói rằng.trong trò chơi thì cao thủ=30% thiên phú trò chơi+50% luyện tập cần cù+20%cá nhận học được. Tiêu ngự thiên phú không tồi lại có khả năng học tập rất tốt, hiểu rộng trên nhiều phương diện mỗi ngày đều ở trong trò chơi hơn hai mươi giờ, so với những tên khác hơn nhiều lắm.tiêu ngự cũng miễn cưỡng được coi là cao thủ nhưng nếu so với Vân Thiên kia thì đúng là kém rất xa.

Trong lòng Tiêu Ngự mô phỏng rất nhiều lần chiến đấu cùng Vân Thiên cuối cùng phát hiện hắn hoàn toàn không có cơ hội chiến thắng, kĩ năng của Vân Thiên rất thần kì, thổ ma pháp bình thường chỉ có thể đợi lúc đối thủ dừng lại thi triển Địa Thứ công kích mà Vân Thiên tại mỗi lúc đối thủ di động mà vẫn đánh trúng một cách chính xác, cái khả năng này người bình thường làm sao có thể làm chứ.

Dự đoán? chỉ cần không cho Vân Thiên dự đoán ra địa phương bản thân di động, không cho hắn thi triển công kích, không cần tới gần cũng phải giết chết hắn, tất nhiên dây chỉ là suy nghĩ trong lòng Tiêu Ngự mà thôi, muốn tiến hành trong thực tế còn phải trải qua một thời gian rất dài thí nghiệm, muốn đánh bại cao thủ như Vân Thiên không phải một lần là xong nhưng mà Tiêu Ngự tin tưởng một ngày nào đó hắn có thể làm được.

Sau này tiến vào trò chơi, Tiêu Ngự giống như bọt biển vậy, hấp thu tri thức trò chơi rất nhanh cũng phát triển tốt, nghĩ lại một tuần trước Tiêu Ngự vẫn là một con gà mà thôi, vậy mà ngắn ngủi một tuần Tiêu Ngự đã thành một cao thủ mạnh hơn người bình thường rất nhiều, đúng là điều mà trước nay hắn chưa từng tưởng tượng được, cái cảm giác bên trong trò chơi như là bản thân đang được tái sinh thêm lần nữa vậy.

Một mặt suy nghĩ một mặt lại tìm kiếm con mồi kế tiếp hắn lại phát hiện một kẻ thuộc liên minh thiên sứ, theo thói quen xoay tròn chủy thủ trong tay,chủy thủ giống như là một bộ phận không thể tách rời khỏi tiêu ngự, quen thuộc thân thiết, huyết mạch tương thông, loại cảm giác này người khác không thể cảm nhận được nhưng tiêu ngự lại có cảm giác sâu sắc.

Chậm rãi đi đến, dùng Thâu Tập kích trúng đem đối thủ làm ngất, trong sáu giây tiêu ngự bộc phát lực lượng đem đối thủ đánh gục lấy trang bị thong dong rời đi, trên mặt đất chỉ còn lại một cỗ thi thể, thời gian dần trôi qua người thuộc thiên sứ liên minh dần ý thức được có một đạo tặc vô cùng cường đại đang ở chung quanh đây, không dám thản nhiên như trước nữa, trong đội cũng có vài thợ săn bắt đầu cảnh giác tìm cơ hội giết chết Tiêu Ngự.

CHƯƠNG 126:Thợ săn.

Là một đạo tặc đối với nghề nghiệp thợ săn phải nói là ghét cay ghét đắng, kĩ năng chạy trốn của đạo tặc quá nhiều, để tránh khỏi khả năng này của đạo tặc nên khả năng truy tung của thợ săn được tăng mạnh, năng lực ngăn ẩn thân, hơn nữa năng lực đơn chiến so với chiến sĩ cũng không kém, khi đấu cùng đạo tặc khiến cho thợ săn trở thành tử địch của đạo tặc, đạo tặc tình nguyện đắc tội cùng những nghề khác nhưng tuyệt đối không muốn đối đầu cùng một tên thợ săn, nếu mà chọc giận hắn khiến hắn dùng một sủng vật truy tung theo, đem ngươi giết chết thì đúng là khiến cho người khác tức chết.

Nếu trên đường gặp phải thợ săn thì Tiêu Ngự nguyện cùng hắn né tránh chứ hoàn toàn không muốn giao thủ.

Nhưng trời không chiều lòng người, Tiêu Ngự vừa mới giết chết một tên đang định chuẩn bị rời đi thì tiểu đội sáu người kia đã phát hiện ra hắn, một con báo hoa ban đang nhìn hắn chằm chằm.

- Chính là hắn,chính là đạo tặc kia.

- Giết chết hắn! - Sáu người phẫn nộ hét.

Nhìn thấy bộ dạng điên cuồng của bọn họ, Tiêu Ngự mới nhớ ra chính mình từng đánh lén bọn họ, thật là oan gia ngõ hẹp, lại đối đầu cùng bọn họ lần nữa, hiện tại trong đội ngũ của bọn họ có hơn một thợ săn xem ra là vì Tiêu Ngự mà chuẩn bị.

Báo săn hoa ban vù một tiếng, tựa như là một mũi tên phóng về phía Tiêu Ngự, cơ nhục bốn chi không ngừng chuyển động, tràn đầy mĩ cảm, tốc độc cực nhanh, sáu người phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo, vây quanh Tiêu Ngự

Tiêu Ngự ánh mắt dừng tại trên tên thợ săn trong sáu người, cầm cung tên trong tay.

“Tên thợ săn chết tiệt.” Tiêu Ngự buồn bực mắng một tiếng, cật lực bỏ chạy, mở một lọ phong tốc hoàn dùng vào.

Báo săn hoa ban đúng là tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đạt tới tốc độ cao nhất, càng ngày càng tiếp cận Tiêu Ngự, báo của thợ săn đúng là một loại sủng vật có sức mạnh bộc phát rất mạnh, trong một trăm dặm tốc độ tuyệt đối là mạnh mẽ nhất, trong khi phần lớn người bình bình thường chỉ có khoảng mười mấy điểm tốc độ thì báo hoa ban đã có hơn sáu mươi mấy điểm, cứ việc dùng tốc phong hoàn dược nhưng mà tại phương diện di động tốc độ Tiêu Ngự hoàn toàn không có khả năng so sánh cùng n, khuyết điểm duy nhất của nó là sức bền rất kém, qua hơn trăm dặm thì tốc độ sẽ đột ngột suy giảm.

Muốn chạy hơn trăm dặm đúng là rất khó khăn, trong nháy mắt con báo hoa bam đã tới trước mặt Tiêu Ngự, thân thể phóng về phía Tiêu Ngự, nếu để nó nhào tới cộng thêm đám người phía sau đang đuổi theo khẳng định Tiêu Ngự phải chết không nghi ngờ.

Cái khó ló cái khôn, Tiêu Ngự thân thể đột nhiên xoay chuyển, tay phải xoay Xà Nha chủy thủ bôi chất độc xà hạt thảo làm chậm lại, thành hình vòng cung quét qua người báo hoa ban tạo thành một vệt máu tươi.

Tiêu ngự vững vàng rơi xuống đất, vai đau đớn, trong lúc né tránh Tiêu Ngự đã bị con báo cào trúng, bay ra trên đầu Tiêu Ngự hơn hai mươi điểm thương tổn, cũng may mà công kích của báo hoa ban cũng không cao.

Chất độc của xà hạt thảo cũng có hiệu quả, tốc độ cuả hoa ban báo đột nhiên suy giảm.

Sau khi Tiêu Ngự rơi xuống đất cũng không có dừng chân, cất bước chạy đi, mấy người phía sau cũng nhanh chóng đuổi theo, phóng ra ma pháp. Tiêu Ngự cũng thấy rõ ràng trong đó có một ma pháp băng cầu, nếu mà bị đánh trúng chắc mất đi nửa mạng.

Tật Phong bộ!

Mở ra Tật Phong bộ ngăn cản công kích ma pháp hắn liến hướng ra bên ngoài rừng cây chạy đi, phía sau, hoa ban báo hướng theo hắn truy tới, dù đã trúng độc nhưng mà tốc độ của nó vẫn vô cùng kinh người.

Sáu người phía sau không nhìn thấy Tiêu Ngự tất cả đều gắt gao bám theo hoa ban báo bởi vì nó có thể nhận ra mùi của Tiêu Ngự khi mà hắn tiềm hành để truy tung, chỉ cần một lát sau, tác dụng của Tật Phong bộ biến mất thì tất nhiên Tiêu Ngự cũng sẽ hiện ra thân thể thôi.

Sau khi dùng tốc độ nhanh nhất hướng ra bên ngoài, khoảng cách của Tiêu Ngự và người phía sau càng lúc càng lớn chừng hơn hai mươi lăm dặm, sát sau hắn vẫn là hoa ban báo có lẽ chỉ khoảng hơn ba dặm, con báo này vẫn kiên trì theo đuôi không bỏ, Tiêu Ngự rất có khả năng bị đuổi đến chết, hắn đã động sát tâm với con báo này.

Với công kích vừa rồi của mình với hoa ban báo lại nghe hệ thống nhắc nhở.

Báo săn hoa ban: sinh vật triệu hoán, Cấp 13, am hiểu truy tung. Công kích Tê Giảo (Cắn xé).

Không có giáp lại chỉ có hơn năm trăm điểm máu xem ra cũng yếu, Tiêu Ngự quay đầu liếc mắt nhìn sáu tên phía sau, muốn giết chết hoa ban báo trước mắt cũng không dễ.

Trạng thái Tật Phong bộ biến mất, trong đôi mắt tiêu ngự hiện lên ánh lạnh, trong một khắc này đột nhiên dừng lại xoay người, công kích với con hoa ban báo đang xông lên.

Tạc Kích!

Tay phải tiêu ngự dùng công kích đâm rất hung mãnh vào đầu hoa ban báo, vai trái cũng bị nó công kích một chút

Lực tác dụng lẫn nhau, Tiêu Ngự dù không có đánh sâu vào nhưng tốc độc của hoa ban báo cũng cao nên khiến cho tác dụng của công kích tăng lên, lần này làm cho hoa ban báo vô cùng choáng váng.

Phản Thủ Bối Thứ!

Cơ nhục toàn thân Tiêu Ngự căng lên, chủy thủ tay phải hướng lưng hoa ban báo hung mãnh đâm xuống.

Phốc, Máu tươi bắn ra tạo thành hơn ba trăm điểm thương tổn bay ra từ trên đầu con thú.

Bối Thứ!

Lại hơn trăm điểm thương tổn, hoa ban báo rên lên một tiếng ngã ra mặt đất, mấy tên phía sau nhìn cảnh này vô cùng kinh sợ, vài đạo ma pháp hướng Tiêu Ngự rơi xuống.

Độn Hình!

Tiêu Ngự ngăn cản ma pháp, biến mất trong tầm nhìn của mọi người, thấy vậy cả sáu người cùng dừng lại.

- Săn báo chết?

- Ngươi có thấy động tác của hắn không?

Thợ sắn lắc đầu trong lòng rất khó chịu, bọn họ một mực truy theo sau lưng tốn bao nhiêu là thời gian vậy mà báo săn lại chết trên đất, 500 máu mà không chịu nổi một kích sao?

Chung quanh yên tĩnh đến đáng sợ, sáu người nhìn thi thể hoa ban báo trên mặt đất, cảm giác lạnh lẽo tràn trong ngực, dù biết kĩ năng chưa hồi lại thì đạo tặc sẽ không có ra tay nhưng tất cả đều có cảm giác uy hiếp, có đạo tặc kĩ thuật cao như vậy ẩn núp tại phụ cận khiến cho tất cả đều không thấy an toàn.

Từ khi Tiêu Ngự hiện hình công kích hoa ban báo đến khi bọn họ truy tới nơi tất cả chỉ mất không có quá sáu bẩy giây nhưng mà chính trong khoảng thời gian đó con báo liến biến thành thi thể trên đất, bọn họ không thể tin nổi tên kia làm sao mà có thể làm được.

Thợ săn nhìn thoáng qua những người còn lại nói:

- Ta cần hơn mười phút mới có thể mang hoa ban báo triệu hồi lần nữa nhưng mà nó rất yếu, sẽ không có khả năng công kích.

- Mọi người rút lui! - Nếu kĩ năng của Tiêu Ngự hồi phục thì bọn họ càng nguy hiểm, ám vu quyết đoán ra lệnh rút lui khong dây dưa cùng tiêu ngự nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.