Tặc Đảm

Chương 124: Chương 124: Tính toán của đạo tặc




Tại vùng phụ cận, bởi vì pk mang lại tiền lời cao nên Tiêu Ngự dần mất đi hứng thú đánh quái, lại nói, pk so với đánh quái thích hơn nhiều, đánh quái rất mệt, sống không nói làm gì, giỏi thì được một hai ngân tệ còn có vài điểm kinh nghiệm nhưng mà pk chẳng những khen thưởng phong phú còn mang lại rất nhiều giá trị kinh nghiệm, nhưng mà pk nguy hiểm cũng rất lớn, mấy chục loại nghề nghiệp, vô số kĩ năng, còn có nghề nghiệp tương khắc nữa chứ không cẩn thận lúc nào đó lại bị lật thuyền trong cống rãnh cũng nên, bị rơi trạng bị. May mà tiêu ngự còn có thêm một kĩ năng bảo vệ tính mạng, chỉ cần không cần gặp phải loại biến thái như Vân Thiên, lúc nguy hiểm nhất định có thể chạy thoát, nên Tiêu Ngự tại chiến trường chưa bao giờ bị giết chết.

Vừa giết chết một tên xui xẻo thuộc thiên sứ liên minh, Tiêu Ngự nghe thấy thanh âm nhắc nhở của hệ thống.

Hệ thống: Bạn đã trở thành tân binh cấp 2.

“ Tân binh cấp 2.” Tiêu Ngự nhìn qua trạng thái cuả bản thân mỉm cười, đẳng cấp quân huân (quân hàm) lúc đầu còn tương đối dễ tăng, Tiêu Ngự vẫn còn nhớ để tăng lên tam cấp cần phải hơn trăm điểm, đến khi đạt đến giai đoạn đó có thể tới Dong Binh (lính đánh thuê) công hội Địch Nhã thành mua một bộ trang bị tân binh, tân binh trang bị lục trang nếu so với trnag bị hiện tại là lam trang trên người Tiêu Ngự hiện tại dù có hơi kém một chút nhưng mà so với trang bị bình thường trên chiến trường có khác biệt mấy, đây tuyệt đối là trang bị rất thích hợp cùng trong PK, so với lam trang hiện tại tốt hơn nhiều lắm, làm trang bị để PK không có cái gì có thể tốt hơn nữa.

Tiêu Ngự nghĩ có nên nhanh chóng đem cấp bậc tăng lên cấp 3, dùng tiền mua trang bị tân binh như vậy nếu hỗn chiến có thể có cơ hội hơn một chút, trong lúc suy tư hắn lại phát hiện một tên thuộc liên minh thiên sứ đang đi tới sườn núi phía nam. Tiêu Ngự nhanh chóng đi theo.

Hệ thống: Bạn đã tiến nhập vào bên trong Cáp Mông Đại Nhĩ (Kazakhstan Mondale).

Cáp mông Đại Nhĩ là vương quốc tinh linh thuộc về thiên sứ liên minh, không nghĩ tới chính bản thân mình lại tiến vào quốc gia khác, tiến vào bên trong này không nghi ngờ là nguy hiểm hơn rất nhiều, trong lãnh thổ kẻ địch kĩ năng rất cao, còn có npc của vương quốc hoạt động, nếu mà gặp phải npc của Cáp Mông Đại Nhĩ, Tiêu Ngự cũng đừng hòng còn sống mà trở về, lại còn có nhiều kĩ năng mạnh hơn bình thường nhiều, dù là Tiêu Ngự cũng khó lòng mà chạy trốn.

“ Giết chết tên kia rồi nhanh chóng rời khỏi.” Tiêu Ngự nghĩ thế rồi hướng tên thiên sứ liên minh kia chạy tới.

Tên thiên sứ liên minh kia là đạo tặc, hắn hình như cũng tìm thấy mục tiêu rồi nhanh chóng chạy đến một sườn núi, mặt đầy vẻ hưng phấn.

“Là phong diễm thảo.” Theo ánh mắt tên đạo tặc kia, Tiêu Ngự phát hiện bên trên sườn núi có một bụi cỏ nhỏ.

Phong diễm thảo, dược thảo cấp hai bình thường, trên thị trường có giá 15 kim.

“ Không thể để hắn lấy được cái này.” Phong diễm thảo có màu đỏ nhưng mà lá cây lại có màu vàng. Tiêu Ngự nhanh chóng bước nhanh hơn, mở tiềm hành đuổi theo khẳng định sẽ không kịp. Nếu mà phong diễm thảo bị cướp đi Tiêu Ngự hắn đau lòng muốn chết.

Đạo tặc kia phát hiện Tiêu Ngự sau lưng vô cùng kinh hoàng đành buông bỏ phong diễm thảo, vung chủy thủ chuẩn bị đối phó Tiêu Ngự.

Tiêu Ngự mượn gia tốc sinh ra tốc độ, trong tay là chủy thủ nhanh chóng hướng về phía tên đạo tặc kia.

Là Tạc Kích? tên đạo tặc kia vô cùng tỉnh táo, hơi lùi ra sau một chút né tránh chủy thủ của Tiêu Ngự, nhanh chóng phóng ra Phản Thủ Bối Thứ.

Tiêu ngự mỉm cười, chủy thủ trong tay đột nhiên chuyển hướng, thân thể xoay tròn biến thành Phản Thủ Bối Thứ.

Một chiêu này là Tiêu Ngự lúc chiến cùng Vân Thiên phát hiên ra, dùng động tác giả lực gạt đối phương sau đó trở tay đánh ngược lại, Tiêu Ngự bây giờ dùng chiêu này vô cùng thuần thục, người khác căn bản không biết tiêu ngự giả vờ dùng tạc kích.

Đạo tặc kia dùng Phản Thủ Bối Thứ đột nhiên thất bại, trong chớp mắt tiêu ngự dùng Phản Thủ Bối Thứ, tên kia muốn nhanh chóng lùi về sau bỏ chạy nhưng là đã bị tiêu ngự kích trúng.

89% hoàn thành kĩ năng, hơn trăm điểm thương tổn bay ra từ trên đầu tên đạo tặc kia.

Tiêu ngự lại dùng Bối Thứ, đạo tặc nhanh chóng chạy trốn, Bối Thứ vòng qua tạo thành một đường cong lại đột nhiên chuyển hướng đâm sát cánh tay tên kia, đạo tặc kia liên tục gặp công kích, phẫn nộ quay lại công kích Tiêu Ngự,chính là một chiêu Tạc Kích.

Độn Hình!

Tiêu ngự dùng kĩ năng này tránh khỏi Tạc Kích của đối thủ.

Đạo tặc không thể phán đoán vị trí cuả Tiêu Ngự nhanh chóng lùi về sau.

Tạc Kích!

Bây giờ đến phiên Tiêu Ngự. Tiêu Ngự đột nhiên xuất hiện dũng mãnh đâm về phía đối phương.

Tật Phong bộ!

Đạo tặc kia thấy Tạc Kích đến gần liền thi triển Tật Phong bộ kĩ năng, ngăn cản Tạc Kích của Tiêu Ngự.

Đạo tặc lại biến mất không thấy bóng dáng, Tiêu Ngự đảo mắt tìm quanh.

Trải qua giao tranh vừa rồi, đạo tặc kia tựa hồ như là sợ hãi, chậm chạp không dám hiện thân. Tiêu Ngự cũng không có tìm ra vị trí của hắn.

Hắn khẳng định tìm cơ hội đánh lén chính mình, tại lúc không xác dịnh được tình huống hắn nhất định sẽ không hiện thân.

Tiêu Ngự bật cười, hướng phong diễm thảo bước tới, cúi người chuẩn bị lấy cây này.

Đạo tặc đang ẩn mình nhìn có chút không hiểu, hắn không ngờ Tiêu Ngự trong lúc đang PK lại thản nhiên cúi người lấy phong diễm thảo đem lưng thoải mái cho hắn chiếm tiện nghi, chẳng lẽ hắn lại có thể chăc chắn là mình sẽ không đánh lén.

Tiêu Ngự tuy là cúi đầu lấy phong diễm thảo nhìn như là không có chút đề phòng nào nhưng toàn thân lại đang âm thầm cảnh giác, tùy lúc chống lại đánh lén của tên đạo tặc kia.

Mắt thấy diếm phong thảo của bản thân chuẩn bị rơi vào tay cuả tên kia, thâm tâm tên đạo tặc cũng rất nóng nẩy, không kịp nghĩ nhiều liền dùng ThâuTập.

Chủy thủ lấp lánh hàn quang hướng đến.

“ Hắn tới rồi.” tại lúc chủy thủ hướng tới thân mình của mình, Tiêu Ngự vội dùng Tật Phong bộ ngăn cản công kích của tên kia, biến mất trong tầm nhìn của đạo tặc.

Hai lần dùng kĩ năng Tật Phong bộ? điều đó khiến cho đạo tặc vô cùng sửng sốt, lập tức biết không ổn, vội chạy trốn về bên phải.

Giảo Sát!

Hai cái chủy thủ trong tay tiêu ngự hung hăng đâm vào sau lưng tên kia tạo thành một vết thương vô cùng dài trên lưng hắn, máu tươi không ngừng phun ra.

Huyết lượng của tên kia chỉ còn hơn sái bảy mươi điểm, chảy máu cũng đủ để khiến cho hắn chết rồi, không quá vài giây tên kia sẽ ngã trên mặt đất.

Tên đạo tặc kia hình như không cam lòng chết như thế, trong lòng lôi ra một cái lọ uống vào nhanh chóng hồi phục.

Nhìn thấy hắn uống máu, Tiêu Ngự sao lại bỏ qua, nhanh chóng thi triển truy kích.

Tên kia sốt ruột chạy như điên, lại uống thêm một lọ gia tốc, Tiêu Ngự tay trái vung vẩy chủy thủ bôi độc xà hạt thảo lên công kích vào trên người tên kia, tốc độ vừa tăng lại thấy hắn chậm lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.