Tiêu Ngự đi vào trong khu đấu giá, đặt Sơn Miêu Ấu Tể vào
trong phòng đấu giá kí bán, đặt giá cả là 20 kim tệ, thời gian bán là năm giờ.
Tiêu Ngự tìm tòi một phen, trong chỗ kí gửi đấu giá thì game
thủ kí gửi bảo bảo cũng không nhiều, hơn nữa phần lớn đều là bảo bảo từ cấp năm
trở xuống, Tiêu Ngự phỏng đoán, con Sơn Miêu Ấu Tể này không chừng bán được giá
tốt.
Tiêu Ngự lật xem các loại vật phẩm trong đấu giá, tìm kiếm
xà hạt thảo cùng giảm tốc độc.
“ Một lọ giảm tốc độc không ngờ lên tới ba kim tệ.” Trên thị
trường giá cả của giảm tốc độc làm Tiêu Ngự có chút giật mình, giảm tốc độc như
thế nào cũng là một vật phẩm tiêu hao, một lọ chỉ có thể sử dụng năm lần, dùng
hết năm lần là không còn, đầu năm nay người có tiền thật là nhiều.
Cẩn thận suy nghĩ một chút sau, Tiêu Ngự cũng bình thường trở
lại, làm một đạo tặc, giảm tốc độc là vật phẩm chuẩn bị, dù là bình thường
không cần lắm, bọn họ cũng mua một lượng đặt trong hành trang, chuẩn bị cho bất
kì tình huống nào, giát cả trên thị trường tự nhiên trở lên đắt đỏ.
Sau một hồi lâu, Tiêu Ngự tìm được xà hạt thảo, xem xét giá
cả đấu giá một chút, một gốc cây xà hạt thảo giá cả tầm 50 ngân tệ. Trên thị
trường nhu cầu đối với hạt thảo cũng không lớn, ở loại tình huống cung lớn hơn
cầu này, giá cả xà hạt thảo tự nhiên giảm.
Tiêu Ngự tính toán một chút, chế tạo một lọ chất độc xà hạt
thảo ước chừng phải mất hai kim tệ, trên thị trường giá cả một lọ chất độc xà hạt
thảo giá ước chừng 5 kim tệ, như vậy chế tạo mỗi lọ chất độc hạt thảo, Tiêu Ngự
có thể kiếm được ba kim tệ, như vậy mua bán kiếm tiền lời như vậy, sao không
làm chứ.
Tiêu ngự dùng năm kim tệ, mua mười cây xà hạt thảo, ra khỏi
nơi đấu giá tiến tới Dược sư công hội.
Đến Dược Sư công hội, Tiêu Ngự thoát ra ăn cơm rồi tiếp tục
login vào game.
“ Đem xà hạt thảo này cho vào nước tan ra, bỏ chút thuốc
trung hoà vào làm trung hoà…” Tiêu Ngự cẩn thận tỉ mỉ dựa theo cách đều chế
miêu tả, chế tạo lên chất độc của hạt thảo.
Chế tạo thuốc là buồn tẻ cực kì thậm chí liên tục tới mấy
canh giờ lận làm tiêu hao thể lực rất lớn.
Chuyên chú nhìn chằm chằm vào biến hoá trong bình thuốc, tiếp
tục bỏ vào một chút ít thuốc trung hoà, nhìn thấy trong bình hoàn thuốc dần dần
biến thành màu nâu, tiêu Ngự rốt cuộc cũng lộ ra vẻ cười tươi, bình chất độc xà
hạt thảo đầu tiên đã chế tạo thành công.
Từ khi quyết định trở thành một game thủ chuyên nghiệp, Tiêu
Ngự đã coi trò chơi này là công việc của mình, mỗi việc làm trong game đều là
phi thường nghiêm túc, không dám có một chút đại khá qua loa, tất nhiên bao gồm
cả việc chế tạo thuốc.
Hệ thống: Ngươi chế tạo hoàn thành hạ cấp dược hoàn hồi phục
trong nháy mắt, độ thuần thục kĩ năng Ma Dược học +1
Hệ thống: Ngươi chế tạo hoàn thành chất độc hạt thảo, độ thuần
thục kĩ năng Ma Dược học +1
Tiêu Ngự độ thuần thục kĩ năng đã lên tới 15 điểm.
Một lọ rồi lại một lọ hoàn thuốc nữa được Tiêu Ngự chế tạo
hoàn thành, năm bình hạ cấp trong hồi phục hoàn trong nháy mắt được sắp xếp chỉnh
tề trên bàn, bên cạnh là chín bình chất độc hạt thảo màu nâu.
“ Hoàn thành nhanh.” Nhìn những hoàn thuốc do mình chế tạo
thành, trong lòng Tiêu Ngự tràn ngập cảm giác vui mừng.
Hệ thống: Ngươi đã bán được sơn miêu ấu tể, ngươi đạt được
37 kim tệ.
“ Năm giờ? Nhanh vậy sao.” Tiêu Ngự kinh ngạc một phen, lúc
chế tạo thuốc, hắn hồn nhiên không biết thời gian đã trôi qua, bất tri bất giác
đã qua năm giờ rồi, Tiêu Ngự tính một chút, chế tạo một lọ thuốc đại khái mất
20p.
Tiêu Ngự nhìn hành trang một chút, sau khi bán đi Sơn Miêu Ấu
Tể, bên trong đã có nhiều hơn 37 kim tệ, đối với giá cả như vậy hắn vẫn rất hài
lòng.
Tiêu Ngự lắc bình thuỷ tinh trong tay một chút, hoàn thuốc
trong bình chậm rãi biến thành màu nâu.
“ Thành công.” Lọ chất độc hạt thảo cuối cùng cũng đã chế tạo
hoàn thành.
Tiêu Ngự đem tất cả hoàn thuốc trên bài bỏ vào trong hành
trang.
Về tới nơi bán đấu giá, TIêu Ngự ném tám bình chất độc hạt
thảo vào trong khu đấu giá, còn giữ lại hai bình lưu lại dùng cho chính mình.
Sau khi bán đi Sơn miêu Ấu Tể, kinh tế của Tiêu Ngự tạm thời
dư giả lên, lật xem hạng mục của đạo tặc một chút, nhìn xem có cái gì thích hợp
cho mình dùng không.
“ Hồng Ảnh Phi Phong?” Ánh mắt của Tiêu Ngự rơi vào một kiện
áo choàng của đạo tặc, là một kiện áo choàng lam trang hiếm thấy.
Hồng Ảnh phi phong: Phẩm chất, Lam trang. Phòng ngực 12 -16,
tốc độ di động +2, hiệu quả tiềm hành +7%. Yêu cầu cấp bậc 6.
“ Đồ tốt.” Cái áo choàng này thuộc tính không tồi, là món đồ
lam trang phi thường khó kiếm, trên thị trường trang bị này tuyệt đối sẽ không
nhiều, nhìn thấy cái áo choàng này, TIêu Ngự lòng có chút ngứa ngáy, áo choàng
trên người Tiêu Ngự là một kiện rác rưởi, nếu như có thể thay bằng cái áo
choàng này, các thuộc tính sẽ tăng lên rất lớn.
Người chơi trước đã ra giá là 21 kim tệ, đồ tốt không tiện
nghi, cái áo choàng này không ngừng tăng giá, Tiêu Ngự suy nghĩ một chút, tăng
thêm một kim tệ.
“ 23 kim.”
“ 25 kim.” Nhìn thấy giá cả lại vừa tăng, tiêu ngự bỏ thêm
vào hai kim tệ, tiền tài là vật ngoài thân, tăng lên thực lực mới là căn bản, nếu
như không có tiền, mình còn có thể bán chất độc hạt thảo kiếm chút tiền. Tiêu
Ngự bỏ thêm vào hai kim tệ, sau khi trang bị được đặt 25 kim tệ, giá cả đã được
ngừng lại.
Thời gian đấu giá còn lại chừng ba phút nữa, tiêu ngự kiên
nhẫn chờ đợi, chỉ cần không cao tới ba mươi kim tệ, hắn đều có thể mua được.
“ 26 kim.” Trước khi đấu giá chấm dứt lại có người vừa bỏ
thêm vào 1 kim tệ.
“ 27 kim.” Tiêu Ngự quyết đoán bỏ thêm vào một kim tệ, lúc
này rốt cuộc đã không ai tăng giá, trước mắt cấp bậc các người chơi đều thấp,
trừ đi tổn hao do luyện kĩ năng, một lần xuất ra ba mươi kim tệ cũng không có
nhiều người, mà ngay cả một đại đoàn đội cũng không bỏ ra nhiều kim tệ một lần
như thế được.
“27 kim lần một.”
“27 kim lần hai.”
“27 kim lần ba, giao dịch thành công.”
Theo tiếng hệ thống nhắc nhở, trong hành trang của Tiêu Ngự
đã có thêm một kiện Hồng Ảnh Phi Phong, tài khoản cũng tự động trừ đi 27 kim tệ.
“ Trang bị này hẳn là từ trên người boss lục cấp rơi ta, thuộc
tính không tệ lắm, 27 kim tệ, đáng giá.” Tiêu Ngự thay đổi Hồng Ảnh Phi phong,
áo choàng bị gió thổi lay động một chút, màu lam quang nhàn nhạt toả ra các hướng,
như tự chứng tỏ mình đây là một kiện lam trang bị vậy.
Tiêu Ngự nhìn ba lô một chút, tổng cộng vẫn còn lại 13 kim tệ,
nếu như không có gì tổn hao mà nói, hẳn là đủ dùng, tiền xài hết có thể kiếm lại
được mà.
“ Ngoại trừ thiếu vài cái nhẫn ra lúc này trên người đã thay
toàn bộ đồ lam lục trang.” Tiêu Ngự nhìn trang bị trên người thầm nghĩ.
Trước mắt trang bị trên người Tiêu Ngự ở giữa các người chơi
khác xem như không tồi rồi.