Cách điều chế chất độc này nằm trong lòng bàn tay Tiêu Ngự
hoá thành một đạo bạch quang, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua kĩ năng Ma Dược học của
mình, đã có thêm một kĩ năng chế tạo chất độc hạt thảo.
Tinh linh tặc kia tại sao lại đem cách điều chế chất độc
chân quý như thế ở trên người, việc này trở thành một điều bí ẩn, có thể là hắn
không học tập kĩ năng Ma Dược học nên không thể học cách điều chế này, hoặc là
hắn đã học cách điều chế này rồi, không cần dùng quyển này nữa, chuẩn bị bán
ra, nói không chừng.
“ Món này mà bán trên thị trường ít nhất cũng có thể kiếm được
mấy chục kim tệ đấy chứ.” Tiêu Ngự gật gù nghĩ thầm, hiện tại đang là cách điều
chế chất độc giảm tốc phi thường ít nên rất trân quý, so với đồ lục trang còn
đáng giá hơn.
Thời gian còn sớm, ra khỏi Áo Phong Hạp Cốc trực tiếp tiến tới
Minh Dạ thành hẳn có thể bầu trời đã tối mịt rồi.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua bảng cấp bậc, cao nhất vẫn là mười
cấp, phỏng chừng nhanh chóng lên mười một cấp, Tiêu Ngự cả ngày hôm nay không
có luyện cấp, chờ chế tạo hạ cấp hồi phục hoàn trong nháy mắt cùng chất độc hạt
thảo xong, nên đi thăng cấp, nếu không cấp bậc tựu rơi xuống.
Tìm tòi hơn mười phút trong Áo Phong Hạp Cốc cuối cùng Tiêu
Ngự cũng thu thập được huyết lâm thảo thứ năm.
“ Rốt cuộc đã kiếm đủ rồi, năm cây huyết lâm thảo.” Tiêu Ngự
cảm thấy mỹ mãn vỗ vỗ hành trang, rời khỏi Áo Phong Hạp Cốc, ra khỏi khe sâu hướng
tới chủ thành Minh Dạ thành mà chạy.
Bản đồ rất lớn, Tiêu Ngự không thể không đặt phần lớn thời
gian ở trên đường.
“ Thừa địa tinh khí cầu cũng quá quý hiếm, từ Ngoã Tát Đặc
thành tới Minh Dạ thành khoảng cách vậy mà không ngờ phải mất tới bảy kim tệ,
máy chủ đầu não quả thật là cướp bóc mà.” Tiêu Ngự tức giận, hắn không nỡ tiêu
nhiều tiền như vậy để đi khinh khí cầu, nghe nói hiện tại bên ngoài trò chơi đều
đem kim tệ đổi ra tới ba mươi đồng tiền, bảy cái kim tệ chính là hơn hai trăm đồng
tiền. Trò chơi mở ra thì thời kì đầu kim tệ là quý giá nhất, theo trò chơi cấp
bậc dần dần tăng lên, kim tệ ngày càng dễ kiếm, giá cả sẽ chậm rãi đi xuống.
Đương nhiên Tiêu Ngự hiện tại sẽ không mang kim tệ ra bán, thời kì ban đầu kim
tệ thật sự quá trọng yếu, Tiêu Ngự còn không có năng lực đối ngoại để bán ra
kim tệ, nếu như đem kim tệ bán đi, mình sẽ có khả năng đi xuống.
Mặt trời dần dần nghiêng về phía Tây, ánh sáng của chiều ta
dần dần trải rộng xuống sa mạc, đem nhuộm lên sa mạc thêm vài phần sắc thái bi
tráng.
“ Phải đi nhanh hơn chút nữa, ban đêm sẽ có rất nhiều quái vật
hoạt động, bầu trời lúc tối đen là cực kì nguy hiểm.” Tiêu Ngự nhìn toạ độ, phải
nhanh chân nên mới được, đi tới một sườn dốc, nhìn ra phía sa mạc xa xa, chân
trời phía nam có một mảnh hắc ám bao phủ, mây đen thật lớn giăng khắp bầu trời.
“ Đó chính là tử vong thiên mạc sao.” Tiêu Ngự nhìn chân trời
phía trước thầm nghĩ, những đám mây đen đông nghịt là cho người ta có một loại
cảm giác bị đè ép.
(*Tử Vong Thiên Mạc: bầu trời tử vong)
Tử vong thiên mạc bao phủ xuống, trên sa mạc rộng lớn phía
trước, một mảnh kiến trúc màu hoàng kim mênh mông kéo dài không dứt, liếc mắt
nhìn không thấy bờ đâu, quần thể kiến trúc này bên ngoài do cự thạch chất lên
nhau tạo thành thường thành, nguy nga hùng vĩ, cao ước chừng hơn mười mét, nhìn
về phía kiến trúc trung tâm, có có thể nhìn thấy các kim tự tháp cao vút san
sát nhau, đây là kiến trúc đặc biệt của Minh Dạ thành.
“ Ồ, thật là rất tráng lệ, nơi đó chính là vong linh chủ
thành Minh Dạ thành sao.” Tiêu Ngự bỗng nhiên phát hiện, ngữ khí của mình cùng
Tinh Hoả có vài phần tương tự.
Tiêu Ngự chạy tới Minh Dạ thành, trước khi sắc trời tối xuống,
hắn đã kịp tiến vào Minh Dạ Thành.
Tiến vào Minh Dạ thành, tựa như mới tiến vào thành vậy, từ đồ
vật mới mẻ là Tiêu Ngự bận tíu tít, hắn tò mò nhìn quanh.
Làm Tiêu Ngự kì quái chính là, khô lâu binh vai đeo áo
choàng, tay cầm lưỡi hái cũ nát, cưỡi bộ hài cốt chiến mã cao lớn toàn thân màu
áo giáp màu đen, thật là kỵ sĩ khủng bố… đủ loại vong linh sinh vật, giống hệt
với người chơi, đi dạo trên đường, có một ít người chơi nói đi theo đám khô lâu
binh đó, cố gắng cùng đám kị sĩ khủng bố nói chuyện, cố gắng trong miệng bọn họ
lấy ra được một ít nhiệm vụ.
Trên bầu trời truyền tới trận trận long ngâm, ngẩng đầu lên nhìn
lại, trên tử vong thiên mạc thường thường có một ít cốt long bay qua, có mấy cốt
long không ngờ lại thản nhiên rơi xuống thành, hiên ngang đi lại trên đường
cái.
- Loài người, ngươi vẫn thiếu nợ ta ba kim tệ, nếu hôm nay
không trả tiền, ta sẽ giao ngươi cho Phỉ Á, ta tin chắc tên mẫu bạo long kia sẽ
rất thích ngươi, nàng hẳn là rất thích các nam nhân cường tráng! - Một con cốt
long thật lớn dùng móng muốt của mình túm lấy một tên tửu quỷ NPC, không chút
khách khí nói.
Một màn này làm cho Tiêu Ngự muốn choáng váng, một đầu cốt
long lại có thể tự nhiên uy hiếp một NPC vong linh tộc, Tiêu Ngự cổ quái nhìn cốt
long kia.
- Nhìn cái gì vậy, chưa từng thấy cột long đẹp trai như vậy
sao? - Cốt Long hung tợn trừng mắt nhìn Tiêu Ngự.
- Cái này.. xin lỗi! - Con Cốt Long này rất lưu manh, Tiêu
Ngự nhanh chóng rút lui.
Du đãng trong Minh Dạ Thành, những thứ nhìn thấy hết thảy đều
làm Tiêu Ngự hoa mắt.
Tiêu Ngự hồi lâu mới phục hồi lại tinh thần, vong linh chủ
thành Minh Dạ thành là một thành phố tồn tại của vong linh tộc cùng vong linh, ở
chỗ này, vong linh cùng với vong linh tộc người giống nhau, cũng có các suy
nghĩ như loài người, chỉ có loại vong linh kí khế ước với vong linh tộc người mới
có thể nghe theo tộc người vong linh điều khiển.
Trong Minh Dạ thành đi trên đường lớn, thành phố phi thường
náo nhiệt, trên đường các dòng người đi qua không ngừng, người chơi cùng vong
linh tộc NPC, vong linh NPC tất cả đều hỗn tạp, khiến cho cả Minh Dạ thành đều
huyên náo.
Trên đường lớn các nghề nghiệp gì cũng đều có cả, mặc các loại
trang phục kì lạ, nguyên tố pháp sư, chiến sĩ, đạo tặc, ám vu, hắc vu, tuần thú
sư, tát mãn… Các loại nghề nghiệp làm cho Tiêu Ngự hoa hết cả mắt.
Ngoại trừ các game thủ ra thì ở trong Minh Dạ thành các đoàn
đội cũng không ít, khắp nơi đều kết bè kết phái thống nhất thành một đoàn đội
game thủ, trong đó có đoàn đội còn không đủ số năm mươi người để thành lập.
- Cấp năm hoả hệ nguyên tốt pháp sư lục trang, thuộc tính
trung bình, 10 kim tệ, đang bán mọi người lại đây nhìn đi!
- Ba cấp tiểu cực phẩm chiến sĩ lam trang, chỉ cần 15 kim tệ,
không nên bỏ nỡ.
Hai bên khu phố này bày các loại quày hàng, những thanh âm
hét to liên tiếp, so với chợ đêm của thị trấn nhỏ Tháp ba Khắc thì náo nhiệt
hơn nhiều nhiều lắm, hơn nữa số trang bị bán ra so với thị trấn nhỏ kia thì lớn
hơn cũng rất nhiều.
“ Không biết đấu giá ở nơi nào.” Tiêu Ngự nhìn các kiến trúc
khổng lồ ở chung quanh, mắt chợt sáng lên, tìm được rồi, hắn hướng đến quảng
trường trung ương phía trước, một toà kiến trúc hùng vĩ đi tới.