Tại cánh đồng hài cốt dẫn vào thần điện, Tiêu Ngự phát hiện
ra có hình dáng u linh trong bộ dạng con người đang quanh quẩn gần đấy, sử dụng
tiềm hành, chậm rãi tiến lại gần u linh kia.
“ Kĩ năng giảo sát còn quá thấp, cần phải train thêm” Tiêu
Ngự đụng đến u linh, đột nhiên bạo khởi, một chiêu giảo sát đánh tới sau linh
nó. U linh phát hiện ra tiêu ngự, xoay người công kích, hắn liền sử dụng phản
thủ bối thứ, vừa dùng thêm cả tiền thứ. Thánh ngôn chủy thủ nắm trong tay,
thương tổn do công kích của Tiêu Ngự cao đến chóng mặt.
U linh quái rống to một tiếng rồi biến thành đống tro bụi.
Tiêu Ngự cúi xuống nhặt lấy vật rớt ra từ u linh quái, là
vài miếng ngân tệ, tiếp tục tiến lên, bây giờ thì gặp quái sát quái, gặp boss
thì chạy :88:
Điều quan trọng trước tiên là phải nâng cao kĩ năng tiềm
hành lên, nếu ko chắc chắn ko thể hoàn thành được nhiệm vụ của đạo tặc đại sư
Áo Đức, Tiêu Ngự lấy việc luyện tập tiềm hành là chính, vừa rồi lại tiếp tục giết
chết
U linh quái nơi này cung cấp giá trị kinh nghiệm vô cùng
phong phú, tốc độ thăng cấp cũng rất nhanh, khoảng ba giờ sau, hệ thống truyền
đến một tiếng thanh thúy nhăc nhở, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua cấp bậc của bản
thân, vừa thăng thêm một cấp.
“ Trong khu vực này thăng cấp thật sảng khoái, ko bị người
khác ks” Tiêu Ngự thầm nghĩ, ngoại trừ những điểm kinh nghiệm béo bở, đám u
linh này còn cống nạp cho hắn ko ít đồ tốt, toàn là những trang bị lục sắc cấp
hai mươi. Giết thêm một con u linh nữa, Tiêu Ngự lại mò thêm được một kiện
trang bị.
Minh u chi phi phong : Đẳng cấp lục trang, phòng ngự 12~15,
lực lượng + 5, tốc độ di chuyển +2, yêu cầu cấp độ 20.
Tiêu Ngự khẽ nhíu mày, cái kiện lục trang cấp 20 này, ngoại
trừ cái tốc độ di chuyển + 2 ra, ko còn cái gì tốt cả. Tiêu Ngự đem cái trang bị
này né vào trong hành trang cùng với đống rác rưởi ở trong ấy. Tiếp tục giết
thêm một con u linh, Tiêu Ngự lại lượm thêm được một kiện trang bị.
Minh u chi bì giáp : Đẳng cấp lục trang, phòng ngự 21~23, lực
lượng + 7, mẫn tiệp + 7, tốc độ di chuyển + 2, yêu cầu cấp 20.
Nhìn thấy cái thuộc tính của trang bị xong, Tiêu Ngự ngẩn
người, hồi tưởng lại cái áo choàng khi nãy vừa nhặt, trong lòng chợt kích động,
chẳng lẽ là lục sắc sáo trang ?
Tiêu Ngự nhanh chóng đem cái áo choàng minh u chi phi phong
ra. Hai kiện trang bị đồng thời sáng lên, phát ra ánh lục quang óng ánh, phảng
phất đâu đó như có mối liên hệ mạnh mẽ.
Một lát sau, hai kiện trang bị này được giới thiệu cho thêm
một ít nội dung. Minh u chi phi phong, minh u chi bì giáp, sáo trang tổ kiện.
Minh u sáo trang : Minh u chi phi phong ( áo choàng), Minh u chi bì giáp ( giáp
ngoài), minh u chi trường ngoa (giày dài) Minh u chi hộ thủ ( găng tay) Minh u
chi giới( nhẫn ) Minh u chi thùy sức ( vòng tay).
Bộ sáo lục trang này bao gồm 6 món, ko biết mặc đủ lên sẽ cộng
thêm thuộc tính gì. Cái giáp này thuộc tính thật sự quá kém, nếu thật sự thuộc
tính của sáo trang mà cũng cùi bắp như vậy. Cho dù tập hợp đủ cũng ko có giúp
ích gì cho đời.
Hay là nên tiếp tục nhĩ ? Tìm quái luyện tập tiềm hành tiếp.
Bất quá trong lòng vẫn có chút mong chờ, dù sao đây cũng là lần đầu tiên Tiêu
Ngự nhìn thấy lục sắc sáo trang. Đối với thuộc tính của nó vẫn còn rất mơ hồ.
Tiêu Ngự sử dụng tiềm hành giết chết hơn 30 con u linh quái. Rốt cuộc cũng moi
thêm được một kiện minh u trường ngoa.
Minh u chi trường ngoa : Đẳng cấp lục trang, phòng ngự
10~11, lực lượng + 3, nhanh nhẹn + 7, tốc độ di chuyển +3, yêu cầu cấp 20.
Tiêu Ngự trên cơ bản đã xác định được, bộ minh u sáo trang
này thuộc tính nghiện về tốc độ di chuyển. Có thể tưởng tượng rằng, nếu mặc bộ
sáo trang này vào, tốc độ di chuyển sẽ nhanh đến mức nào, phỏng chừng có thể có
thể nhanh hơn so với người chơi bình thường 30% trở lên. Quả thật nếu dùng để
đánh lén hay truy kích thì tuyệt vời.
Sau khi đã có 3 kiện trang bị này, Tiêu Ngự đối với 3 kiện
trang bị còn lại càng thêm mong chờ, đang tính tiếp tục công cuộc thì một giọng
nói vang lên, là Triệu Lam Hinh.
{ Này, game thủ chuyên nghiệp, đồ ngươi gửi ta đã nhận được
rồi.}
{ Nga, đừng gọi ta là game thủ chuyên nghiệp được ko, nghe
xa lạ mất tự nhiên.}
{ Vậy gọi ngươi là gì bây giờ ? Tiêu Ngự ? Tiêu Ngự, Tiểu
Vũ, tên của hai anh em các người khác nhau qua, kêu xa lạ mất tự nhiên, chẳng lẽ
ta gọi ngươi là Tiểu Ngự ? Tiểu Tiêu ? …}
{ Thôi cứ gọi ta là chức nghiệp ngoạn gia đi. } Tiêu Ngự cười
khổ, nếu bị nàng gọi như vậy, hắn cảm thấy như thân phận của mình bị đẩy lùi xuống
một bậc, trên thực tế, Triệu Lam Hinh còn khá trẻ so với hắn.
{ Ko được thì thôi} - Triệu Lam Hinh có chút đắc ý nói:
{ Game thủ chuyên nghiệp, hiện tại có rãnh hay ko ?}
{Có chuyện gì ?}
{ Nếu có thời gian, giúp ta làm nhiệm vụ, là một cái phó bản.}
{ Phó bản ?} - Tiêu Ngự sửng sốt, phó bổn địa đồ thật sự rất
khó tìm, nếu tìm được một cái phó bổn địa đồ, phần lớn mọi người đều giấu làm của,
ko dễ dàng nói cho người khác.
{ Thế nào, bổn đại tiểu tư đủ ý tứ chứ.}
{ Bây giờ ta còn đang trong phó bản} - Tiêu Ngự có chút khó
xử nói.
{ Chừng nào thì xong ? } - Nghe Tiêu Ngự nói hắn còn đang ở
trong phó bản, Triêu Lam Hinh có chút ngoài ý muốn.
{ Phỏng chừng hai ngày.} - Tiêu Ngự nói, dựa theo lời của đạo
tặc đạo sư Áo Đức, nhiệm vụ này muốn làm xong cũng phải cần đến hai ngày.
{ Vậy hai ngày sau, ngươi có thời gian cứ nói với ta. Với lại
cái phó bổn địa đồ kia cũng là khu vực cấp 20, ta phải đi thăng cấp đã, đến lúc
đó cũng có thể sống qua cơn mê.} - Triệu Lam Hinh nói.
{ Ân, tốt.} - Tiêu Ngự sảng khoái đáp.
{ Tốt lắm, ko quấy rầy ngươi nữa, đại ân nhân game thủ
chuyên nghiệp} - Triệu Lam Hinh vừa cười vừa nói.
Tiêu Ngự vuốt vuốt cái mũi, cười khổ ko thôi, tự nhiên ở đâu
lòi ra một cái nickname.
Cuộc pm( truyền âm) chấm dứt, Tiêu Ngự hít sâu một hơi, tiếp
tục tìm quái luyện cấp, chả biết là tại sao mà tự nhiên thằng này có động lực
đánh quái, chỉ tội cho mấy con u linh, hễ gặp Tiêu Ngự ở đâu, đều có chung một
kết cục, ko có lối thoát.
Tiêu Ngự lại nhặt được thêm cái minh u chi hộ thủ. Như vậy,
bộ lục sắc sáo trang này chỉ còn thiếu minh u chi giới và minh u chi thùy sức
là tập hợp đủ bộ. Nhưng điều làm Tiêu Ngự buồn bực nãy giờ là đánh mãi vẫn ko
thấy hai kiện trang bị kia rớt ra, nếu ko thể tập hợp đủ bộ, thì 4 món kia xem
như phi shop (bán vào cửa hàng NPC -> tên doccokiemmt dùng nhiều từ ngữ
chuyên môn quá anh em thông cảm.)
“ Quái của nhiệm vụ trong phó bản địa đồ đúng là ko có gì đổi
mới, trang bị đặc biệt có thể kiếm trên người những con quái đặc biết, chỉ cần
ko phải là quái dởm, thì chắc chắn có thể tìm được hai kiện trang bị còn lại”
Tiêu Ngự thầm nghĩ, mở rộng phạm vi tìm kiếm, tiếp tục tìm tòi.
Trong lúc đang tìm kiếm thêm tung tích của u linh trong đống
thi hài giữa đồng, sau khi đi qua một quả núi xương và cốt, Tiêu Ngự lập tực rụt
chân lại, phía trước có hơn 10 con u linh tập trung lại một chỗ, nếu để bọn
chúng phát hiện, công bằng mà nói, Tiêu Ngự cũng khó lòng chống đỡ.
Nhìn thấy cả đống u linh này, Tiêu Ngự tự nhiên có một cảm
giác lạnh sống lưng. Vấn đề là đám u linh này nằm trên đường đi của Tiêu Ngự, nếu
cứ makeno (mặc kệ nó) thì lại ko thể tiến tới.
“ Kế tiếp nên làm cái gì bây giờ ?” Tiêu Ngự im lặng, nếu ko
thể vượt qua chổ này, như thế sẽ vượt quá thời gian dự tính đến thần điện, đành
phải chờ đạo tặc đạo sư Áo Đức truyền tống lại đây, dù ko trực tiếp làm nhiệm vụ
thất bại, nhưng khẳng định có thể ảnh hưởng ít nhiều.