Tặc Đảm

Chương 451: Chương 451: Thần Khí Sáo Trang




Ngay sau đó là lượt trận 3v3, 5v5 và đoàn chiến. Trong lượt trận 3v3, đội của Phong Thần dễ dàng dành được quán quân chung cuộc, còn quán quân của lượt trận 5v5 dĩ nhiên là thuộc về tổ đội của Lưỡi Lê. Tuy nhiên tình hình chiến đấu ở hạng mục đoàn đội chiến lại nằm ngoài dự đoán của mọi người, đoàn đội của Tiêu Ngự nhanh chóng tiến vào chung kết rồi gặp đội ngũ Phong Dã, nhưng kết quả lại hoàn toàn thất bại, căn bản là không cùng một cấp bậc.

Thực lực của đoàn đội Phong Dã hiện tại đã vượt qua rất nhiều đoàn đội khác, sức mạnh của bọn họ chính là dựa trên số trang bị có đẳng cấp vượt xa đối thủ, trang bị bình thường những đoàn đội tham gia đoàn chiến đều đạt cấp 60 nhưng trên người của Phong Dã đoàn đội toàn là trang bị cấp 90 trở xuống. Chênh lệch giữa trang bị là quá lớn, thế nên bọn họ đánh phi thường thoải mái.

Phong Dã đoàn đội hoàn toàn xứng đáng giành được chức quán quân.

Trận đấu được diễn ra trong bầu không khí nhiệt liệt, Tiêu Ngự cùng với các đội ngũ quán quân trở thành nội dung thảo luận kịch liệt của người chơi, đồng thời người chơi đều đã đoán được bọn họ sẽ được là cái gì.

Sự sáng tạo của công ty Thiên Hạ đã tạo nên hiệu quả cực kỳ to lớn. Ân Trạch Tư được bầu chọn thành một trong những trò chơi vĩ đạt nhất, xứng với danh hiệu đệ nhất hồng hoang, truyền thuyết về Ân Trạch Tư.

Quốc gia cũng tổ chức một buổi lễ long trọng hoành tráng cạnh kỹ tràng. Do vong linh Vu sư Sơn Đức Lỗ, Thú nhân vương Địch Khắc Sâm và một vài NPC chủ yếu khác chủ trì, trên kỹ tràng, không khí cực kỳ nhiệt liệt.

“Sau đây xin thỉnh đệ nhất lượt trận 1v1 lên lĩnh thưởng.”

Phần thưởng của Tiêu Ngự chính là một bộ thượng vị thần khí sáo trang, tên là Thánh giả lễ tán, bao gồm mười ba kiện vật phẩm: Liệt dương đầu khôi, Tân nguyệt hạng liên, Chiến thần liên tỏa giáp, Thần tính trường ngoa, Tàn huyết hộ thối, Thiên vũ hộ thủ, Sinh mệnh chi giới, Đấu thần chi giới, Quy tị chi giới, Trớ chú chi giới, Kháng cự chi giới, Trừu thủ chi chủy, Ám sát chi chủy. Lúc mặc toàn bộ mười ba trang bị này vào thì người chơi sẽ được gia tăng 300% uy lực khi sử dụng tất cả các kỹ năng hệ đạo tặc, ngoài ra còn thêm vào trạng thái Thánh nhân lễ tán, miễn dịch tất cả các trạng thái ma pháp và còn kèm theo đó là còn miễn dịch 60% ma pháp, vật lý miễn dịch 75%, lẩn tránh 60%.

Bộ thần khí này vừa tới tay, Tiêu Ngự lại có chút không do dự, không nỡ đem số trang bị trên người vứt đi, tuy có chút lưỡng lự nhưng rốt cục vẫn chấp nhận bỏ đi toàn bộ.

Tiêu Ngự mặc vào trọn bộ Thánh nhân lễ tán, một thân trang bị hoàn mỹ, hoàn mỹ giống như một giọt nước vậy,

“Trời ạ, thần khí sáo trang!”

“Thật mạnh!”

“Bộ sáo trang này thạt đáng sợ!”

Phục vụ khí đem các thuộc tính phụ trợ của trang bị này mở ra cho mọi người cùng xem, tất cả những người theo dõi đều có thể xem rõ ràng những thuộc tính mà bộ trang bị này đem lại cho người sở hữu, khiến bọn họ thèm nhỏ dãi ba thước, nhưng bọn hắn phải kiềm chế tham niệm này lại, vì lẽ bộ trang bị này chính là của Tiêu Ngự a. Chỉ riêng thực lực tự thân của Tiêu Ngự đã là cực mạnh rồi, nhưng giờ lại kèm theo bộ sáo trang này thì ai dám có tâm tư cướp đoạt chứ? Dĩ nhiên là không rồi!

Hệ thống: trang bị đã cố định.

Trang bị cố định chính là không thể rơi xuống được, không thể giao dịch và không thể thay đổi được, chỉ có thể phá hủy mà thôi. Đầu não đã nghĩ tới việc người sỡ hữu đem bộ sáo trang này bán ra.

Tiêu Ngự bài danh đệ nhất đã lấy được một bộ sáo trang thần khí, mười vị bài danh kế tiếp cũng lấy được một bộ sáo trang cấp sử thi. Những bộ sáo trang được thưởng này dĩ nhiên mạnh hơn không ít so với những bộ sáo trang khác. Tất cả mọi người đều vui mừng ra mặt nhưng duy chỉ có Thương Minh là không chút vui mừng nào cả.

Quán quân lượt trận 2v2 cũng chính là đội ngũ của Tiêu Ngự và Triệu Lam Hinh, Triệu Lam Hinh đoạt được một sáo trang hạ vị thần khí còn Tiêu Ngự lại được thưởng cho một lọ Thiên chi thánh thủy, có thể sử dụng được năm mươi lần, mỗi lần sẽ gia tăng trực tiếp 500% thuộc tính và kéo dài nửa tiếng, có thể cất trữ lâu dài.

Việc Tiêu Ngự đoạt được hai hạng quán quân chỉ là trùng hợp nhưng đầu não không ngờ lại sửa đổi lại vật thưởng khiến hắn rất ngoài ý muốn.

Đám người Phong Thần, Lưỡi Lê cũng đều đoạt được phần thưởng quán quân trong hạng mục 3v3 và 5v5, đều được thưởng một bộ cư sĩ sáo trang cùng các loại vật phẩm, tâm trạng dĩ nhiên là kích động vô cùng.

Còn về đoàn đội chiến, đây cũng là hạng mục có giải thưởng lớn nhất, Phong Dã đoàn đội tất cả bốn mươi chín người, tất cả đều đoạt được một bộ hạ vị thần khí còn bản thân Phong Diệp lại đoạt được bộ sáo trang được coi như là đệ nhất thần kỳ, Trớ trú khải giáp, có năm sáo trang phụ kiện, có thể tùy ý truyền tống tới Ân Trạch Tư. Ngoài ra còn có thể tùy thời có thể mang theo năm ngàn người, trước khi chiến đấu còn thêm vào các loại nguyền rủa ma pháp, tất cả có hơn 30 loại nguyền rủa. (

“Hảo biến thái trang bị!”

Chứng kiến Phong Dã đoàn đội lấy được số trang bị này, phản ứng đầu tiên của Tiêu Ngự chính là sửng sốt,Trớ trú khải giáp là một bộ trang bị hoàn chỉnh, xem ra sau khi cuộc thi này kết thúc thì Tà Ác Liên Minh sẽ công bố nhiệm vụ dành cho đội ngũ năm nghìn người rồi.

“Nhiệm vụ của các ngươi chính là chấn hưng quốc gia, ta nguyện dẫn dắt các ngươi, dẫn dắt Tà Ác Liên Minh hướng tới vinh quang vĩnh viễn”

Nhóm NPC đọc diễn văn xong, buổi lễ đã tan nhưng các người chơi vẫn hưng phấn thảo luận về số trang bị này.

Tràng diện rất là nhiệt liệt.

Bọn Tiêu Ngự lặng yên bước khỏi lối ra.

Phía sau lối ra, Tiêu Ngự mời đầu não tiến hành cưỡng chế lấy đi toàn bộ trang bị của Thương Minh, Thương Minh này cũng vĩnh viễn biến mất trong trò chơi.

Thẳng đến đêm hôm sau, những người chơi còn lại trong cạnh kỹ tràng mới lục tục rời đi hết.

“Vài món trang bị này ngươi thấy thế nào?”

Phong Dã hỏi.

“Cũng không tệ lắm.”

Tiểu Vũ nói.

“Ta không phải hỏi tới thuộc tính, nhất là Trớ Trú khải giáp có thể tùy ý truyền tống thì không cần nói nhưng lại có thể tùy ý mang theo năm nghìn người, thật đúng là đáng sợ, có khi nào đầu não lại có dụng ý khác”?

Phong dã nói.

Phong Dã cùng Tiểu Vũ nghĩ đến một chuyện, Tiểu Vũ nói:

”Sẽ tổ chức năm nghìn người, dẫn số người này ra ngoài đánh quái vật thăng cấp, rất nhanh sẽ thăng lên cấp 60, mà còn có nhiệm vụ nữa. Còn kỹ năng truyền tống hiển nhiên là vì nhiệm vụ tương lai mà chuẩn bị.”

Nhớ lại ngày còn ở Ô Phục Nặc Tư tra xét, nhất là lúc tìm được kết luận, suy nghĩ một lần lại bổ sung nói:

“Tốt nhất là làm cho liên minh tà ác thắng tất cả trận đấu, lấy toàn bộ sáo trang tập trung lại, thần trang quá mạnh mẽ, sức chiến đấu tuyệt đối không sai, nói không chừng đối với nhiệm vụ có trợ giúp.”

Phong Dã cũng có ý tưởng này, sau này xác nhận lại, rốt cục không hề do dự quay về tổ chức nghiệp đoàn.

“Ngươi muốn tham gia hay không?”

“Đến lúc đó rồi hãy nói sau, lúc nào ta không có nhiệm vụ khác, lúc quay về ta sẽ tham gia.”

Tiểu Vũ nói, trước mắt nàng không dám nhận lời.

Do Tiêu Ngự có được bộ sáo trang Thánh nhân lễ tán, nên trang bị trên người Tiểu Vũ lần nữa được thay đổi toàn diện, trong đó tuyệt đại bộ phận đều là do nghiệp đoàn của Phong Dã cấp cho. Nghiệp đoàn của Phong Dã có nhiều người như vậy, những người có tiền quả thực không ít, nhất là hắn nay lại là cổ đông của công ty, tiền bạc không phải là vấn đề lớn nữa. Tuy rằng hắn là hội trưởng nhưng cổ phần nắm trong tay cũng không nhiều,

Ngày kế tiếp, Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh triệt để nhàn hạ, còn Phong Dã lại trở thành đại ân của rất rất nhiều người, mỗi ngày hắn đều mang theo năm nghìn người đánh đánh sâu vào cấp 60, giống như là một bảo mẫu vậy. Chẳng qua, cách làm điên cuồng như vậy đem lại hiệu quả vô cùng rõ rệt, khoảng cách đạt tới 60 cấp của những người này cũng không xa là bao.

Tiêu Ngự cùng Triệu Lam Hinh ngồi trong quán uống trà, mấy ngày này hai người bọn họ hầu như ghé qua tất cả danh lam thắng cảnh, không thể không nói, cảnh trí của Minh Dạ thành quả thật tràn ngập sắc thái ma huyễn, loại phong cách cảnh sắc này cơ bản là trong hiện thực không thể thấy được.

Kim quang nhàn nhạt chiếu xạ trên mặt phố, thuyết thư nhân đang giảng lại những chuyện truyền kỳ xa xưa, tiểu nhị của cửa hàng đang đứng trước cửa không ngừng đón tiếp khách nhân, thái dương trên cao dần dần chuyển từ sắc vàng sang sắc cam, rồi lại chuyển sang tà dương đỏ sẫm, bầu trời dường như tựa một đoàn hỏa diễm thiêu đốt.

Tiêu Ngự dựa vào lan can của cửa sổ tầng hai, có chút hứng trí thưởng thức cảnh sắc hoàng hôn đẹp mặt xa xa, có chút say mê mà quên đi thời gian trôi.

“Đẹp quá!”

Triệu Lam Hinh thì thào nói.

Tiêu Ngự nghe được lời này, quay đầu lại nhìn Triệu Lam Hinh, trời chiều, nắng hồng chiếu tới làm cho hai má của nàng hây hây đỏ, trông rất đẹp mắt. Một thân thần trang thủy hệ pháp bào bó sát người làm lộ ra những đường cong hoàn mỹ trên cơ thể của nàng, càng khiến nàng tựa như tiên nữ hạ trần vậy.

“Ngươi nhìn cái gì?”

Triệu Lam Hinh thu hồi ánh mắt lại, chứng kiến ánh mắt Tiêu Ngự đang si mê nhìn mình, có chút ngượng ngùng, nói.

“Nhìn nàng a, ta đang suy nghĩ, ta có điều gì tốt mà lại lọt vào mắt xanh của nàng vậy.”

Tiêu Ngự đôi mắt khẽ liếc qua cái rãnh sâu trên ngực của nàng một cái, nói.

Triệu Lam Hinh nhẹ nhàng dựa vào vai hắn, lặng lẽ hưởng thụ từng làn hơi ấm ám từ Tiêu Ngự tỏa ra, loại cảm giác ấm áp kiên định này khiến nàng không khỏi có chút si mê.

Tiêu Ngự cúi đầu nhìn lại, trong lúc vô ý chứng kiến rãnh ngực sâu thăm thẳm của nàng, chỉ thấy một màu phấn hồng trắng noãn động lòng người, tựa như quả đào mật chín mọng vậy, làm cho người ta không nhịn được mà muốn cắn một cái.

Bụng dưới của Tiêu Ngự đột nhiên bốc lên một đoàn dục hỏa, hai tay hướng về chỗ động lòng người kia mà phủ xuống.

Triệu Lam Hinh nhắm mắt hưởng thụ cảm giác ấm ám mà Tiêu Ngự mang đến nhưng không có phát hiện ra nam nhân bên cạnh đã sinh ra một chút tà niệm.

“A!”

Triệu Lam Hinh đột nhiên phát ra một tiếng thét kinh hãi, vỗ một cái lên trư thủ của hắn, oán trách nói:

“Lại lộn xộn!”

Tiêu Ngự cười hắc hắc, đem Triệu Lam Hinh nhấc lên đặt trên đùi, nói:

“Cũng không phải là chưa thử qua.”

“Ở đây nhiều người lắm!”

Triệu Lam Hinh có chút xấu hỏi, nói.

“Đây là ghế lô, không được cho phép, người bên ngoài sẽ không vào được.”

Tiêu Ngự nói, vén pháp bào của Triệu Lam Hinh lên mà thưởng thức “cái kia”.

Đôi nhũ phong nở nang hiện ra, Triệu Lam Hinh xấu hổ rảo người nằm lên lồng ngực của Tiêu Ngự.

Ánh trời chiều chiếu vào thân thể hoàn mỹ của nàng, nhiễm thêm một chút ánh hồng mê người, thoạt nhìn hết sức động lòng người.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.