Mặc dù số lượng kỹ năng ít hơn nhiều so với Đạo Tặc Đại Sư
Áo Đức, phương thức chiến đấu của hai người cũng không thể so sánh được, nhưng
từ động tác sắc bén của Đạo Tặc Đại Sư Áo Đức, Tiêu Ngự cũng học được rất nhiều
điều.
Đạo Tặc Đại Sư Áo Đức lúc công kích rất nhanh gọn, không có
một chút động tác dư thừa, hơn nữa cách sử dụng kỹ năng cũng rất chuẩn xác,
quan trọng hơn chính là động tác của hắn rất chuẩn, tựa như vận động viên nhảy
cao hay nhảy xa, nếu như ngươi có tố chất thân thể tốt, cũng có thể mò ra được
một chút cách thức, so với người bình thường làm tốt hơn, nhưng cùng so sánh với
vận động viên, ngươi còn kém rất nhiều, bởi vì vận động viên có một bộ động tác
tiêu chuẩn, có thể phát huy tốc chất thân thể đến mức cao nhất.
Tiêu Ngự vẫn là người thường, kĩ năng của hắn đều là do
chính mình mò mẫm mà thi triển ra, nhìn thì rất mạnh, thường xuyên xuất hiện
100% sát thương của kỹ năng, nhưng mà so sánh với Đạo Tặc Đại Sư Áo Đức thì có
chút không phù hợp. Đạo Tặc Đại Sư Áo Đức mỗi lần ra chiêu động tác đều là
nhanh nhất, bộ vị công kích cũng rất chuẩn xác, hơn nữa mỗi kỹ năng đều đạt tới
100% hoàn thành, không giống như Tiêu Ngự, nếu như trong khi thi triển kỹ năng
mà bị quấy nhiễu, độ hoàn thành sẽ bị giảm mạnh
Tiêu Ngự nhìn động tác của Đạo Tặc Đại Sư Áo Đức,trong long
cũng thu được rất nhiều kinh nghiệm, nhanh chóng sửa chưa lại sai lầm của mình,
đi theo phía sau Đạo tặc Đại Sư Áo Đức khoảng mười bước.
Đạo tặc đại sư Áo Đức xuất quỷ nhập thần, vừa mới giết một
tinh anh quái ở bên cạnh, sau vài giây lại xuất hiện cách khoảng mười bước sau
lưng một con khác.Đay chính là đạo tặc, một đạo tặc chính thức! Tốc độ, nhanh
nhẹn chính là tinh túy của đạo tặc.
Tại thời điểm chiến đấu, đạo tặc đại sư Áo đức ánh mắt lạnh
lùng, sắc bén giống y như thanh chủy thủ trong tay hắn vậy, phảng phất như có
thể đâm thủng cơ thể người khác vậy
Tiêu ngự nhớ lại ánh mắt mê mang của hắn lúc hắn nằm trên ghế.
Khi đó căn bản chính là một lão nhân bỏ đi lúc nào cũng có thể chết vậy, song
hiện tại, hắn từa như một thanh lợi kiếm rời vỏ, lau đi lớp gỉ sắt, lộ ra quang
mang sắc bén.
Chủy thủ trong tay phải của đạo tặc đại sư áo đức đâm thủng
con mắt của một Ải Nhân, tay trái thì nắm yết hầu của Ải Nhân, nhẹ nhàng dùng lực,
một âm thanh thanh thúy vang lên, cái cổ to lớn của Ải Nhân lập tức bị bẻ gãy,
nằm lăn ra mặt đất.
Sau khi giết xong Ải Nhân. Đạo tặc đại sư áo đức lại một lần
nữa biến mất.
Tiêu ngự kinh hãi, nhìn lại cỗ thi thể trên mặt đất, trong
long không khỏi lầm bầm một tiếng. Đây vẫn còn là đạo tặc chiến đấu sao?Đạo tặc
đại sư chỉ bằng tay trái mà có thể bóp chết Ải nhân, mà còn không dùng đến kỹ
năng đạo tặc!
Suy nghĩ lại một chút, tiêu ngự cũng thấy bình thương trở lại,
đạo tặc, chiến sĩ, ma pháp sư, nghề nghiệp phân chia đều là do máy chủ đặt ra,
trên thực tế chỉ cần có thể giết người, phương pháp nào cũng có thể sử dụng, nếu
chính mình cánh tay có thể so với đạo tặc đại sư áo đức. tiêu ngự cung không
chút do dự sử dụng. Nếu như trong tay pháp sư có một thanh gỗ lớn, hắn cũng có
thể đập chết người khác, làm gì cần phải lui về sau đề phóng ma pháp? Hai cái
đâọ lý này đều là giống nhau.
Không cần câu nệ hình thức thậm chí phát huy thực lực bản
thân đến hơn 100%. Đó mơi chính thức là cường giả.
Tiêu ngự có chút không theo kịp cước bộ của đạo tặc đại sư
áo đức. Áo Đức sát quái tốc độ thật sự là quá nhanh. Hơn nữa hắn tốc độ bình
thương rất quỷ mị. Tiêu ngự phải rất cố gắng đi sau lưng hắn. Nếu không phải là
có U Minh sáo trang trên người +1 tốc độ. Tiêu ngự khẳng định là theo không kịp
áo đức.
Rống! một tiếng thét phát ra từ phía sâu trong thần điệntruyền
ra. Áo đức hơi hơi biến sắc:”U Linh Bán Nhân Mã!”
Không biết là quái vật gì lại khiến áo đưc phải lo lắng như
vậy. Chứng kiến biểu tính của áo đức. Tiêu ngự biết, có một tên “khó nhằn”đang
tới.
Áo đức đánh ra một thủ thế cho tiêu ngự. Kêu tiêu ngự chậm
rãi lui lại bên cạnh cột đá. Loại tràng cảnh chiến đấu này hắn căn bản không
giúp được gì.
Sâu bên trong thần điện truyền đến một tiếng vó ngựa. một
tên nửa dưới là ngựa, nửa trên là thân thể u linh quái dạng người xuất hiện ở
chỗ rẽ của thần điện. trên người nó có một ít bì giáp. Tay pahir cầm một chuôi
bạch ngân trường cung.
Trông thấy Áo Đức, nó lập tức giương cung. Vù một tiếng, một
đạo ngân tiễn tựa như lưu tinh bắn về phái áo đức.
Ngân tiên còn đang bay ở không trung, đột nhiên phân ra làm
5,6 mũi, phong tỏa tất cả đường chạy trốn của áo đức.
Thân hình của áo đức đột nhiên biến mất, lập tức trành được
mũi tên. 5, 6 mũi tên bị mất mục tiêu, cắm thẳng xuống mặt đất ngập sâu tận gốc,
mặt đất cứng rắn giống như đậu hũ bị xuyên thủng dễ dàng.
U Linh bán Nhân Mã lại kéo cung một lần nữa, thoáng nhắm một
chút, thính toán một chút rồi bương tay, mũi tên xẹt qua một vòng hoàn mĩ giữa
không trung, rồi đột nhiên hóa thành một đạo hư ảnh, khiến mắt người ta cảm thấy
hao lên.
Phốc, một tiếng trầm đục vang lên, nghe thấy thanh âm này,
tiêu ngự thầm cảm thấy có chút không ổn.
Quả nhiên, trên mặt đất trống bỗng nhiên xuất hiện dấu vết
máu tươi, một bong người bị mũi tên đánh bay, nặng nề ngã trên mặt đất.
“Là Áo Đức!”Tiêu ngự cảm thấy rất khó tin, mạnh như áo đức
mà cũng bị trúng chiêu, cường trung tự do cường trung thủ(câu này khó dịch
quá), đạo lý này quả nhiên không sai.
Bong dánh áo đức đang nằm trên mặt đất dần dần biến mất,
tiêu ngự có chút nghi hoặc, U Linh Bán Nhân Mã kia có thê nhìn thấy ẩn thân thuật,
chiêu này đối với nó còn có hiệu quả sao?
U linh bán nhân mã rống lên một tiếng rồi vung vó ngựa, nặng
nề dẫm nát mặt đất, nghi hoặc nhìn quanh, vẻ mặt có chút mờ mịt.
“Không bị phát hiện?” Tiêu ngự rất buồn bực, hắn đột nhiên
nghĩ tới, kĩ năng ẩn thân khác nhau thì hiệu quả cũng khác nhau, tiêu ngự có 3
kĩ năng, theo trình độ ẩn thân mà nói, tật phong bộ là thấp nhất, tiềm hành thuật
xếp thứ 2, độn hình là cao cấp nhất. Áo đức rất có thể đang dùng một kỹ năng ẩn
thân cấp cao hơn, mới có thể tránh được tầm nhìn của u linh bán nhân mã.
Một đạo quang ảnh đâm thẳng đến sau gáy của u linh bán nhân
mã!
“Tốc độ thật nhanh!” Áo đức biến mất tại chỗ cũ vài giây,
sau đó xuất hiện ở sau lưng u linh bán nhân mã, tốc độ quả thật rất kinh người.
U linh bán nhân mã đột nhiên tiến lên phía trước vài bước,
tránh được pha đánh lén của áo đức, cây cung trên tay lập tức bắn một phát về
phía sau.
Nếu bị bắn trúng một tên ở phạm vi gần như vậy, áo đức khẳng
định là chết không thể nghi ngờ.
Tật Phong Bộ!
Áo đức đột nhiên sử dụng Tật Phong Bộ, gia tốc đánh về phía
u linh bán nhân mã, sau đó dùng Giảo Sát!
Chủy thủ trong hai tay áo đức hung hăng vạch một đạo vết
thương trên lưng u linh bán nhân mã, khiến nó giãy dụa hét lớn một tiếng.
Tiêu ngự rất nghi hoặc, Áo Đức sao không dùng kỹ năng Đánh
Lén, nhưng hắn bỗng phát hiện, trên cơ thể u linh bán nhân mã xuất hiện một tầng
quang mang màu tím đen.
Tạc Kích!
Áo đức đâm vào đầu u linh bán nhân mã một kích, chỉ là đầu của
nó lien tục lắc lắc, cũng không có choáng váng, thế nhưng thương tổn mà Tạc
Kích gây ra lại khá khả quan.