Phí Tư cùng đám hồng y giáo sĩ đang kịch liệt chiến đấu.
Công kích của Phí Tư bá đạo vô cùng. Trường thương trong tay phảng phất như một
con cự long ngân sắc nhảy múa. Đem đám hồng y giáo sĩ lần lượt từng người giết
chết. Dưới sự vây công của đám hồng y giáo sĩ. Huyết lượng của Phí Tự không ngừng
giảm xuống.
Thỉnh thoảng Tiêu Ngự dùng Thần Chi Tài Quyết công kích hồng
y giáo sĩ. Hỗ trợ Phí Tư. Trên chiến trường vẫn còn lại mười một tên hồng y
giáo sĩ. Phí Tư cũng chỉ còn lại 6000 huyết lượng.
“Không tốt. Phí Tư sẽ thua mất.” Tiêu Ngự cảm giác không ổn.
Bởi vì Phí Tư bị gắt gao ngăn chặn. Bị vây công ở bên trong. Căn bẳn không thể
chạy trốn. Nếu cứ như vậy. Phí Tư khẳng định sẽ bị giết chết.
Rống. Phi Tư quát to một tiếng. Một kích Long Quyền Liệt Sát
thi triển ra. Bức lui sáu tên hồng y giáo sĩ. Đem một tên hồng y giáo sĩ chém
thành mảnh nhỏ.
Phí Tư vừa thoát khỏi vây công. Sáu tên hồng y giáo sĩ lại
đi tới vây quanh.
“Nếu Phí Tư chết. Nhiệm vụ sẽ thất bại.” Tiêu Ngự lao tới một
tên hồng y giáo sĩ ở phía trong. Tới bên người tên hồng y giáo sĩ. Một chiêu Muộn
Côn đánh ngất tên hồng y giáo sĩ này. Sau đó Độn Hình đánh tới một tên hồng y
giáo sĩ ở phía ngoài. Một chiêu Thâu Tập đánh trúng mục tiêu.
Tiêu Ngự chỉ có thể làm vài chuyện có hạn. Chỉ có thể ảnh hưởng
tới công kích của đám hồng y giáo sĩ này. Hỗ trợ Phí Tư. Tiêu Ngự một chiêu Tật
Phong Bộ nhằm một tên hồng y giáo sĩ thứ ba. Một chiêu Dịch Cốt.
Tạc Kích!
Tấn Kích!
Tiêu Ngự liên tiếp đánh trúng mấy tên hồng y giáo sĩ. Sau
khi một kích đắc thủ liền nhanh choáng thoát ra. Tránh khỏi truy kích của mấy
tên hồng y giáo sĩ. Vừa lộn một vòng. Bôi độc giảm tốc lên chủy thủ của tay
trái ở trên người một tên hồng y giáo sĩ đánh trúng vài cái. Tên hồng y giáo sĩ
kia lập tức trúng độc. Tốc độ trên phạm vi lớn hạ xuống.
Ba phút trôi qua. Tiêu Ngự một chiêu Thần Chi Thẩm Phán công
kích lên trên người một tên hồng y giáo sĩ còn đầy máu. Đem tên hồng y giáo sĩ
kia trực tiếp giết chết trong nháy mắt.
Tiêu Ngự đánh loạn quấy rối các bước tấn công của đám hồng y
giáo sĩ. Công kích của đội ngũ hồng y giáo sĩ trở lên hỗn loạn. Đúng tại thời
điểm này. Phí Tư lại vừa giết chết ba tên hồng y giáo sĩ.
Thần Chi Tài Quyết!
Tiêu Ngự một chiêu Thần Chi Tài Quyết. Giết chết một tên hồng
y giáo sĩ còn ít máu.
Trên chiến trường vẫn còn lại sáu tên hồng y giáo sĩ. Tiêu
Ngự chăm chú nhìn mục tiêu là một tên hồng y giáo sĩ còn ít máu. Một chiêu Bối
Thứ công kích vào sau lưng tên hồng y giáo sĩ. Tên hồng y giáo sĩ kia bị đau.
Xoay người công kích Tiêu Ngự. Tiêu Ngự thi triển một chiêu Phản Thủ Bối Thứ.
“Công kích góc dưới 0.5. Lệch dưới 0.3.” Nhắc nhở của người
máy không ngừng truyền vào đầu Tiêu Ngự. Khiến cho Tiêu Ngự trong lúc ứng phó với
tên hồng y giáo sĩ này tự nhiên thoải mái.
Tiêu Ngự chỉ có thể làm được như vậy. Bị Tiêu Ngự quấy rối.
Trên chiến trường chỉ còn lại có năm tên hồng y giáo sĩ. Phí Tư vẫn còn 2000
huyết lượng. Khả năng chiến thắng tăng lên.
Chỉ có năm tên hồng y giáo sĩ đang công kích Phí Tư. Phi Tư
liền cảm thấy ung dung hơn nhiều. Thương kỵ sĩ trong tay lại nhảy múa trên
không. Triển khai công kích. Lại càng dũng mãnh không thể đỡ được.
Thiên Long Trảm!
Thương kỵ sĩ trong tay Phí Tư khẽ phát ra một tiếng long
ngân. Đâm tới một tên hồng y giáo sĩ. Giết chết tên hồng y giáo sĩ kia. Một đôi
trảo của long dăng phía dưới cũng bắt được một tên hồng y giáo sĩ. Lợi trảo cứng
như thép nhẹ nhàng xé thành hai mảnh.
Vẫn còn lại ba tên hồng y giáo sĩ. Phí Tư hét lớn một tiếng.
Lại một kích xuyên thủng đầu một tên hồng y giáo sĩ. Sau đó nhằm về phía hai
tên hồng y giáo sĩ còn lại.
Trí mệnh bạo phá!
Tiêu Ngự một chiêu Trí Mệnh Bạo Phá đâm vào trong cơ thể tên
hồng y giáo sĩ kia. Thịch một tiếng trầm đục. Trên đầu tên hồng y giáo sĩ liên
tục hiện lên hai điểm giá trị thương tổn. Ngã xuống mặt đất.
Tiêu Ngự vỗ vỗ tay. Cuối cùng cũng dẹp xong. Quay đầu lại
nhìn thoáng qua Phí Tư. Phí Tư cũng đã dọn sạch hai tên hồng y giáo sĩ còn lại.
Phí Tư vẫn còn lại gần 1000 huyết lượng. Tiêu Ngự thở phào một hơi. Nếu như
chính mình không nhúng tay vào. Phí Tư rất có khả năng sẽ chết. Lần này gặp phải
hồng y giáo sĩ. Chính mình đã có tác dụng mấu chốt. Quyết định sự thành bại của
trận chiến này. Chỉ dựa vào Phí Tư là không được. Xem ra lát nữa trong lúc đối
chiến chính mình phải vạn phần cẩn thận. Không cẩn thận một tí Phí Tư có thể sẽ
chết.
Tiêu Ngự nhặt kiện vật phẩm rơi ra từ tên hồng y giáo sĩ do
chính mình đối phó. Không thể ngờ lại là một kiến hộ thối tử trang. Còn có thể
bán được một ít tiền.
Tiêu Ngự cất kiện tử trang hộ thối vào hành trang. Chờ Phí
Tư khôi phục huyết lượng. Tiếp tục tiến lên phía trước. Dọc đường giết sạch lam
y giáo sĩ.
Đi qua khu phố phồn hoa. Trung tâm khu phố có một cửa hàng
khổng lồ khiến cho Tiêu Ngự chú ý. Kiến trúc cửa hàng này khí thế to lớn. Hơn nữa
ngoài cửa hàng tự nhiên lại tụ tập bảy tên hồng y giáo sĩ. Bên trong cửa hàng số
lượng hồng y giáo sĩ càng nhiều.
Gặp phải tình huống này. Tiêu Ngự hoàn toàn có thể vòng qua.
Không quan tâm cái cửa hàng này. Nhưng là trong đầu Tiêu ngự không khỏi sinh ra
một ít tâm tư. Ngoài cửa hàng này không thể ngờ lại có nhiều hồng y giáo sĩ thủ
vệ như vậy. Không chừng bên trong cửa hàng có đồ gì tốt. Tiêu Ngự cũng không muốn
bỏ qua dễ dàng. Vạn nhất bên trong có vật phẩm nhiệm vụ gì mấu chốt. Tựa như thần
dụ chi thư giống nhau thì sao? Nếu bỏ qua. Nhiệm vụ chẳng phải là không có biện
pháp tiếp tục?
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua người máy. Người máy cũng không có
bất cứ nhắc nhỏ gì. Người máy không dò xét được các vật phẩm bình thường. Trừ
phi kiện vật phẩm bên trong ẩn chứa năng lượng cực lớn.
Mặc kệ bên trong có hay không có vật phẩm. Không tiến vào mà
nói Tiêu Ngự sẽ không cam tâm.
“Phí Tư. Ta phối hợp với ngươi. Giết chết đám hồng y giáo sĩ
này.” Tiêu Ngự nói. Không khỏi có chút đỏ mặt. Chủ yếu lực chiến đấu vẫn là dựa
vào Phí Tư. Tiêu Ngự bất quá chỉ là trợ thủ của Phí Tư mà thôi.
“Được. Sứ giả tôn kính.” Phí Tư cưỡi long dăng lao tới. Thân
thể thật lớn của long dăng đem đại môn ngăn chặn hơn một nửa.
Tiêu Ngự nhìn thoáng qua bên trong cửa hàng. Bên trong cửa
hàng số người đang di chuyển. Bị Phí Tư làm huyên náo. Tất cả đều lao ra. Bên
trong cửa hàng số lượng hồng y giáo sĩ tụ tập đông đảo. Số lượng chừng năm sáu
chục tên.
“Bảo vệ đại môn. Đừng lao vao.” Tiêu Ngự nhanh chóng nói. Nếu
Phí Tự nóng nảy tiến vào đại môn như vậy thì xong hết rồi. Bên trong hồng y
giáo sĩ như ong vỡ tổ lao tới. Không giết chết Phí Tư là không thể. Nhưng chỉ cần
Phí Tư bảo vệ đại môn. Hoàn toàn có thể một người đã đủ giữ cửa ải. Vạn người
không thể khai thông.
“Được. Sứ giả tôn kính.” Long dăng kỵ sĩ Phí Tư cưỡi long
dăng. Ngăn chặn đại môn. Sau khi đám hồng y giáo sĩ này chứng kiến Tiêu Ngự
cùng long dăng kỵ sĩ Phí Tư. Tất cả đều lao lên. Hung tợn không sợ chết.
Long viêm trảm!
Long dăng kỵ sĩ Phí Tư chỉ huy long dăng ngăn chặn đại môm. Ở
trước cửa công kích đám hồng y giáo sĩ hướng tới đây. Thương kỵ sĩ trong tay mỗi
lần ra tay. Đều có một tên hồng y giáo sĩ bị mất mạng.
Tiêu Ngự thì loanh quanh ở phía trước chiến trường. Thỉnh
thoảng đánh ngất một người. Hoặc là quấy nhiễu một chút. Giúp cho Phí Tư giảm bớt
áp lực. Chờ Thần Chi Tài Quyết cooldown xong thì sẽ thi triển Thần Chi Tài Quyết.
Giết chết một hai tên hồng y giáo sĩ ít máu. Về phần Thần Chi Thẩm Phán. Tiêu
Ngự không có ý sử dụng. Nếu như không xảy ra tình huống khẩn cấp. Loại kĩ năng
này tốt nhất vẫn nên giữ lại.
Hồng y giáo sĩ giống như thủy triều dâng lên. Nhưng một dám
đều bị Phí Tư giết chết ở dưới long dăng.
Cửa bị ngăn trở một đám hồng y giáo sĩ. Nhưng bởi vì cửa rất
nhỏ. Đám hồng y giáo sĩ này căn bản không lao ra ngoài được. Chỉ có thể bị ngăn
cản ở một bên nóng nảy. Đám hồng y giáo sĩ phía trước một tên rồi một tên bị giết
chết. Phía sau có rất nhiều hồng y giáo sĩ thế vào vị trí còn trống.
Đám hồng y giáo sĩ này trí tuệ rất thấp. Căn bản không biết
tử vong là gì. Một đám dũng cảm quên mình. Nhưng hành vi của bọn chúng như vậy
không thể nghi ngờ là ngu xuẩn. Một đám chỉ biết đi lên chịu chết.
Bởi vì một lần chỉ phải đối mặt với một ít hồng y giáo sĩ.
Long dăng kỵ sĩ chiến đấu thật là thoải mái. Một thương rồi lại một thương
chính xác đánh bay tên hồng y giáo sĩ xông đến. Nghĩ tới sứ giả cung cấp phương
pháp này thật là thực dụng.
Phía trước chất một đống lớn thi thể của hồng y giáo sĩ. Đám
thi thể này lại tạo thành công cụ che chắn cho Tiêu Ngự cùng long dăng kỵ sĩ
Phí Tư.
“Chỉ cần mười phút. Hẳn là có thể dọn sạch toàn bộ hồng y
giáo sĩ ở nơi này.” Tiêu Ngự đếm một chút. Ước chừng vẫn còn lại hơn ba mươi
tên hồng y giáo sĩ. Tốc độ đánh giết của long dăng kỵ sĩ vẫn rất nhanh.
Với sự sụp đổ này thi thể hồng y giáo sĩ dần dần tăng lên.
Bên trong cửa hàng chỉ còn lại có sáu tên hồng y giáo sĩ đang cựa mình sắp chết.
Tiêu Ngự thấp giọng quát.
Tiêu Ngự vừa dứt lời. Phí Tư từ trên người long dăng kỵ sĩ
nhảy xuống. Quơ thương kỵ sĩ trong tay. Tiến vào cửa hàng. Thương kỵ sĩ trong
tay tỏa ra ánh sáng. Khí thế ngất trời. Thương mang quét thành hình vuông. Ba
tên hồng y giáo sĩ bị thương mang xé rách thành mảnh nhỏ.
Long quyển liệt sát!
Ánh sáng từ thương kỵ sĩ trong tay Phí Tư tăng vọt. Bức lui
hai tên hồng y giáo sĩ ra ngoài. Lại vừa giết chết một tên hồng y giáo chủ.
Thiên long trảm!
Phí Tư quát lạnh một tiếng. Một đạo ánh sáng rực rỡ từ trên
thương hóa thành một con cự long. Chém xuống. Chém tên hồng y giáo sĩ thành từng
mảnh nhỏ. Sau khi giết chết tên hồng y giáo chủ này. Trường thương hóa thành một
con ngân xà. Đâm thẳng ra ngoài. Đâm xuyên thủng đầu tên hồng y giáo sĩ cuối
cùng.
Tiến vào cửa hàng. Tiêu Ngự liếc mắt nhìn bày biện chung
quanh một cái. Nơi này từng là một cửa hàng rất lớn. Bố trí rất lộng lẫy. Phỏng
chừng chuyên môn bán bảo thạch. Nhưng hiện tại. Sớm đã vườn không nhà trống.
Trên sân phủ kín các loại hài cốt. Nhìn trên sân trải rộng là các mảnh vỡ bảo
thạch. Tiêu Ngự đau lòng không thôi. Muốn tìm được một miếng bảo thạch còn
nguyên vẹn là khó có khả năng.
“Di. Đây là cái gì?” Ánh mắt Tiêu Ngự bị một viên hạt châu
màu đen trên quầy hàng hấp dẫn. Miếng hạt châu này chỉ sợ là một kiện vật phẩm
còn nguyên vẹn duy nhất của cửa hàng. Ước chừng to bằng quả trứng chim. Hắc
trân châu tỏa ra quang mang u ám. Từng đợt từng đợt hắc sắc khí tức lơ lửng ở
chung quanh hạt châu. Làm cho hạt châu này tăng thêm vài phần thần bí.
Tiêu Ngự ngửi một chút. Từng đợt hắc ám khí tức làm cho Tiêu
Ngự có một loại cảm giác khoan khoái và quen thuộc. Tiêu Ngự thuộc vong linh tộc.
Thường xuyên cùng vong linh quan hệ. Đối với vong linh hơi thở tự nhiên là phi
thường mẫn cảm.
“Là vật phẩm hệ bất tử. Không trách được bán vong linh thích
tụ tập ở chỗ này!” Trong lòng Tiêu Ngự mừng như điên. Hẳn là một kiện bảo bối.
Nhìn hạt châu này. Tiêu Ngự không khỏi âm thầm cầu khẩn. Hy vọng không phải vật
phẩm nhiệm vụ. Nếu như hạt châu này là một kiện vật phẩm nhiệm vụ thuộc tính dị
thường. Tiêu Ngự sẽ điên mất. Máy chủ mỗi lần đều cung cấp các loại vật phẩm
nhiệm vụ như thần dụ chi thư. Thoát khỏi phụ bản lại biến mất. Sẽ làm người
khác điên mất.