Mặt trời càng lúc càng lên cao.
Theo thời gian chậm rãi trôi qua, cùng với đó là thời điểm khai mạc đại hội khai mạc cũng đã càng lúc càng đến gần. Bỗng nhiên…
Boonggggg…. Truyện Hot
Nương theo một tiếng thanh thúy kéo dài của chiếc chuông đồng cực lớn nơi góc đông quảng trường bị người ta dùng sức gõ mạnh vang lên, tất cả những âm thanh huyên náo trên sân đồng loạt chấm dứt. Toàn bộ khán giả, thí sinh, đám quan lại, quý tộc v.v. những người có mặt tại quảng trường đều yên lặng hướng ánh nhìn đầy chờ mong lên khu vực ViP, nơi những chưởng khống giả chân chính của Gia Mã Đế Quốc, đồng thời cũng là ban tổ chức của đại hội lần này.
Dưới sự mong đợi của hàng chục ngàn đôi mắt đang nhìn chằm chằm về phía mình, Luyện Dược Sư công hội “Hội trưởng” Pháp Mã là người đứng dậy chậm rãi đi lên phía trước khu khách quý, ánh mắt đảo qua phía dưới nhìn một vòng hơn hai ngàn luyện dược sư đang ngồi trên ghế đá.
“Lấy danh nghĩa là Hội trưởng Luyện Dược Sư công hội, ta Pháp Mã tuyên bố… Đại hội Luyện Dược Sư lần thứ bảy của Gia Mã Đế Quốc, chính - thức - bắt - đầu!”
Thùng! Thùng! Thùng! Thùng! Thùng!
Từng âm thanh trầm bổng từ rất nhiều chiếc trống lớn được bố trí vòng quanh quảng trường liên tục vang lên dồn dập khiến mọi người đều sôi trào. Tiếng hoan hô, tiếng chúc mừng hò hét chấn động chín tầng mây.
Thời khắc bọn họ chờ đợi suốt tám năm trời, có hy vọng mới, có tiếc nuối cũ, có mong chờ đặc sắc, có đấu trí đấu dũng v.v. rất nhanh thôi tất cả đều sẽ đến trong kỳ Đại hội Luyện Dược Sư được đánh giá là vô tiền khoáng hậu lần này.
Đứng ở trên khán đài dành cho khách quý để nhìn xuống quảng trường đang sôi sục bên dưới, trong lòng Pháp Mã cũng là hào khí vạn trượng. Hôm nay có mặt ở đây để được thấy tận mắt, nghe tận tai, cảm nhận được tận tâm sự hào hùng cùng phát triển vượt bậc của chức nghiệp mà mình theo đuổi và phần nào đó có thể gọi là thành công, thân làm Hội trưởng của Luyện Dược Sư công hội, cảm giác tự hào cứ thế tự nhiên mà sinh ra thôi.
Tùy ý để cho mọi người phát tiết hết những hưng phấn trong lòng, tới khi mọi thứ dần chậm lại, lúc này Pháp Mã mới khẽ cười nói: “Hiện tại, mời tất cả những người tham gia tiến vào vị trí của mình”.
Lời này thực chất chỉ mang tính nhắc nhở lần cuối, bởi vì phàm là Luyện Dược Sư đều hiểu tầm quan trọng lớn lao của kỳ đại hội này, nên hơn hai ngàn thí sinh dưới sân sớm đã vào vị trí được sắp xếp sẵn bởi ban tổ chức từ trước rồi.
Quan trọng hơn là, dù cả quảng trường vẫn đang ồn như cái sân Anfield của Liverpool mỗi lần có trận sân nhà, nhưng lời “cười khẽ” kia từ vị Hội trưởng trông như khúc cây khô trên cao vậy mà vẫn bằng một cách thần kỳ nào đó vào được một cách rõ ràng trong tai từng người.
Thực lực mạnh mẽ và khả năng thao khống đấu khí tinh chuẩn có thể thấy được lốm đốm a!
Nghe được hiệu lệnh từ Pháp Mã, tất cả các Luyện Dược Sư dưới sân thi đấu đều từ trên ghế ngồi đứng lên tại chỗ. Bọn họ hiểu rằng tiếp theo sẽ là phần khảo hạch thứ nhất bắt đầu rồi, tiếp tục ngồi cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa, ngược lại sẽ làm bản thân thao tác chậm hơn người khác vài giây ấy.
Mà, sẵn nói tới các thí sinh thì cũng phải đề cập qua thủ đoạn của các cao tầng Gia Mã Đế Quốc, những kẻ sắm vai ban tổ chức của đại hội lần này.
Theo đó, các Luyện Dược Sư không có bối cảnh lớn, hay còn gọi là thí sinh tự do, và sở hữu đẳng cấp không cao, đều được xếp vào nhóm “Lót đường” nằm tận ngoài rìa sân thi đấu với nhân số đâu đó vào khoảng… một ngàn người.
Phải, chính là một nửa số Luyện Dược Sư đăng ký tham gia đại hội đấy!
Mục đích của sự phân biệt đối xử rõ rệt như vậy xuất phát từ nhận định “khả năng nhóm thí sinh này bị loại sớm ngay sau vòng thứ nhất là rất cao” từ các chuyên gia. Cố ý xếp bọn họ ra vòng ngoài để tiện đường di chuyển khỏi hiện trường nhằm tiết kiệm thời gian và công sức cho mọi người là nên làm.
Đương nhiên không ai loại trừ khả năng có hắc mã xuất hiện, nhưng nhân số tham gia quá đông, việc gì nên làm, cần làm và phải làm thì làm thôi.
Tiếp theo, lùi vào gần tâm sân thi đấu hơn một lớp so với nhóm “Lót đường” là nhóm các thí sinh “Tiềm năng” có nhân số trên dưới năm trăm người, tương đương 1/4 tổng số thí sinh tham gia.
Để được các chuyên gia đánh giá là có tiềm năng tiến xa tại đại hội lần này, những Luyện Dược Sư được xếp vào nhóm hai ít nhất phải tự thân có thực lực cấp ba trở lên, bất kể có bối cảnh và thế lực sau lưng hay không.
So với nhóm thí sinh thứ nhất luôn mặc định bị bỏ qua, nhóm thí sinh thứ hai này chính là những người nhận được nhiều sự quan tâm của các thế lực tầm trung nhất. Đơn giản là bởi thấp hơn thì không cần, mà cao hơn với không tới thôi.
Sát tâm sân thi đấu thêm một lớp nữa là nhóm các thí sinh “Nhân tài”, những kẻ đã sớm đạt trình độ Luyện Dược Sư cấp ba vững chắc và đại diện cho gia tộc, tông môn, thế lực nào đó đến đây để vang danh. Nhân số nhóm này vào khoảng trên dưới bốn trăm năm mươi người, có thể xem là tương lai của giới Luyện Dược Sư toàn Đế Quốc.
Cuối cùng là một nhóm hạc giữa bầy gà quây quần với nhau tại trung tâm sân thi đấu. Có nhân số ít nhất, nhưng lại tụ tập nhiều sự chú ý của mọi người nhất, chính là nhóm thí sinh “Hạt giống”. Và rất không bất ngờ, Mộc Ánh Tuyết cũng đang có mặt tại đây cùng với Liễu Linh đệ tử Cổ Hà, Tiểu công chúa đệ tử Pháp Mã, cùng khoảng ngót nghét hai mươi người khác.
Nếu không có gì bất ngờ thì nhóm thiểu số này sẽ là những người cuối cùng còn lại trên sân để tranh nhau vị trí quán quân độc nhất của đại hội.
Tuy nhiên, như đã từng nói qua thì phàm là chuyện trên đời, không có cái gì chắc chắn 100% cả. Đâu có ai cấm ngươi thắng một đường từ vòng ngoài vào trung tâm đâu, có bản lĩnh thì cứ làm thôi. Sắp xếp gì đó suy cho cùng cũng chỉ phản ánh một phần thực lực bề nổi, còn những sâu xa khác cứ phải bước vào cuộc đấu mới lộ ra hết được.
Nên là… cứ cố hết sức và hy vọng vào điều tốt nhất thôi.
“Các ngươi có năm phút để đọc đề bài của vòng thi thứ nhất, năm phút… bắt đầu!”
Boonggggg…
Tiếng chuông lớn lại một lần nữa vang vọng trong sân thi đấu đã sớm lặng ngắt như tờ sau tuyên bố bắt đầu thời gian đọc đề của Pháp Mã.
Hiệu lệnh vừa ra, dưới sân các thí sinh lập tức cầm mảnh giấy trên bàn lên. Nhất thời… các loại phản ứng hiện ra. Có người vui, có kẻ buồn, có người cau mày nghi hoặc, ai đó lại hít sâu một ngụm v.v. nhưng tất cả đều có một điểm chung là… tĩnh lặng.
Theo như nguyên tác, nội dung trên tờ giấy chính là đan phương của một loại đan dược cấp hai. Tuy nhiên, không giống như các loại đan phương hoàn chỉnh khác, đan phương được dùng làm nội dung khảo hạch vòng thi thứ nhất chỉ ghi các loại dược liệu một cách rất tùy ý, ngoài ra không hề có số lượng, chất lượng, niên đại, thời gian tinh luyện v.v. những thứ cấu tứ nên một đan phương chính quy chút nào.
Một đan phương được gọi là chính quy sẽ cần Luyện Dược Sư phải sử dụng linh hồn lực lượng duyệt qua, như vậy mới giúp người đọc nắm bắt phương pháp luyện chế nhanh và chuẩn xác trong thời gian ngắn nhất mà không cần chú ý đến bất cứ vấn đề gì khác.
Nhưng trong tờ giấy này chỉ nói đại khái về phương pháp luyện chế, không hề có ghi chi tiết đầy đủ của bất kỳ một bước nào trong các bước luyện đan cả, đồng nghĩa với Luyện Dược Sư sẽ phải tự dựa vào bản lĩnh cá nhân đi suy đoán những phần còn thiếu trong đan phương và thử nghiệm nó ngay tại chỗ. Điều này không thể nghi ngờ là sẽ khiến cho tỷ lệ thất bại khi luyện dược tăng lên rất lớn.
Càng khó khăn hơn nữa là dược liệu được ban tổ chức cung cấp sẵn trên bàn chỉ đủ để tiến hành luyện chế hai lần mà thôi. Nói cách khác, thí sinh chỉ được phép thất bại duy nhất một lần, bởi vì nếu như tiêu tốn hết dược tài mà vẫn không luyện chế được đan dược thì xem như đã nắm chắc thất bại, kết quả đương nhiên chỉ có thể là bị loại.
Mới vòng thứ nhất thôi đã ra một đầu đề hóc búa trong hóc búa như vậy, không hổ là Đại hội Luyện Dược Sư tám năm mới được tổ chức một lần á!
Năm phút nháy mắt liền qua.
Boonggggg…
Tiếng chuông báo hiệu thời gian kết thúc vang lên, tất cả các thí sinh đều không hẹn mà cùng buông vật đang cầm xuống, sau đó vung tay lên, và… hơn ngàn lô đỉnh với đủ loại màu sắc, hình thái, chất liệu khác nhau cứ thế bất thình lình xuất hiện trên các bàn đá.
Đôi mắt Pháp Mã nãy giờ vẫn nhắm chặt dưỡng thần lúc này đã mở ra, cùng với đó là giọng nói hùng hồn mà vang vọng trong lỗ tai mỗi người cũng tái hiện.
“Nội dung vòng thi thứ nhất yêu cầu các ngươi phải tự mình theo đan phương không đầy đủ trên bàn luyện chế ra thành phẩm. Mỗi người có hai cơ hội. Sau hai lần thử mà vẫn chưa luyện chế thành công, ngọc kính trên bàn đá trước mặt các ngươi sẽ tự động phát ra ánh sáng. Ai có ngọc kính phát sáng đồng nghĩa với đã bị loại.
Ngoài ra, trên vách tường đối diện có một đồng hồ cát lớn, đó chính là thời gian của vòng thứ nhất. Khi cát trong đồng hồ đổ xuống hết vẫn chưa luyện chế được đan dược cũng xem như thất bại, kết quả tương tự là bị loại.
Các ngươi đã rõ ràng chưa?”
“Rõ!” Phía dưới quảng trường âm thanh như sấm rền vang lên.
“Đã như vậy, vòng khảo hạch thứ nhất hiện tại…” - Chậm rãi giơ tay lên, Pháp Mã mỉm cười, đột nhiên hạ xuống: “Bắt đầu!”
Boonggggg…
Soạt! Phừng! Phừng! Phừng!
Giờ khắc này, trên quảng trường hơn một ngàn đóa hỏa diễm đột nhiên hiện ra. Một tràng cảnh đồ sộ xuất hiện làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào!