“Ngươi… suy nghĩ kỹ chưa, nữ vương bệ hạ?”
Mà, khoan hãy nói tới câu trả lời của nữ vương Mỹ Đỗ Toa để giải thích cho rõ ràng cơ sở nào mà Tiêu Thiên dám khẳng định rằng nàng sẽ chết nếu cứ giữ khư khư ý đồ tiến hóa bằng cách căn nuốt Thanh Liên Địa Tâm Hỏa của mình.
Thì mặc dù có một nửa thân thể, tập tính và số mệnh là Nhân, nhưng đừng quên một nửa còn lại của mỗi con dân tộc Xà Nhân vẫn là Xà. Hay nói cách khác, cứ đến một giai đoạn nhất định nào đó trong đời, họ vẫn sẽ phải tiến hành lột xác theo đúng nghĩa đen, giống như cái cách mà loài rắn lột da để trưởng thành vậy.
Và đương nhiên, nữ vương Mỹ Đỗ Toa dù mạnh mẽ và cao quý cũng không thể nằm ngoài quy luật đó.
Tuy nhiên, như đã nói thì một nửa Xà Nhân là Xà, nhưng nửa khác lại là Nhân, cho nên thay vì chỉ đơn giản là lột bỏ lớp da đã trở nên chật chội bên ngoài để thay mới như loài Rắn, Xà Nhân sẽ… vứt bỏ hoàn toàn thân thể cũ của mình đi trong quá trình lột xác, sau đó mới dùng bí pháp đem linh hồn quán chú vào trong thân thể của một con ma thú họ Rắn khác lớn hơn, mạnh hơn và quan trọng nhất là có tiềm lực phát triển cao hơn.
Khi quá trình quán chú hoàn thành, thì theo thời gian trôi qua, khi tuổi tác cùng với thực lực dần mạnh lên, mối quan hệ và sự tương thích giữa linh hồn Xà Nhân với thân thể ma thú cũng sẽ từ từ trở nên cao hơn, cuối cùng hoàn toàn mất đi ranh giới để hòa hợp làm một, từ đó hình thành con át chủ bài cuối cùng của tộc Xà Nhân là bản thể cường hãn của ma thú, đồng thời vẫn giữ được đầu óc tiến bộ của nhân loại.
Đáng tiếc, lợi hại thì lợi hại thật đấy, nhưng phương pháp tiến hóa này cũng tồn tại hai nhược điểm vô cùng lớn.
Một trong số đó là mỗi lần tiến hóa các Xà Nhân đều cần tróc hồn mình ra khỏi thân xác cũ.
Tróc hồn, vừa nghe liền biết không phải chuyện dễ làm, dễ chịu, dễ chấp nhận chút nào. Phong hiểm và đau đớn trong đó, trừ khi tự mình trải qua, còn không thì chẳng thể nào tưởng tượng nổi cảm giác chính mình phải đem linh hồn mình tách ra khỏi thân xác vật lý nó kinh khủng đến mức nào.
Nhược điểm thứ hai, đó là bọn họ cần tìm tới một thân thể ma thú mới mạnh hơn để làm vật chứa mới, thay cho thân thể cũ đã bị vứt bỏ vì già nua, yếu nhược và cạn kiệt tiềm năng.
Nếu có thể tìm thấy và giết chết một con ma thú họ rắn tương thích thì tốt, còn trong trường hợp không thể, Xà Nhân vẫn có quyền lựa chọn… tự mình dùng linh hồn tạo ra một thân thể mới. Cách này thành công thì vẹn toàn hơn “ăn nhờ ở đậu” thân xác kẻ khác rất nhiều do không phải chịu phản ứng đào thải, nhưng tỉ lệ thuận với nó là độ khó cũng vì thế mà cao không thấy đỉnh, dẫn tới rất ít Xà Nhân chọn làm.
Trở lại với tình huống của nữ vương Mỹ Đỗ Toa.
Thì như đã nói, mặc dù không biết lần tiến hóa trước của nàng là khi nào, nhưng nhờ nắm rõ nguyên tác, Tiêu Thiên biết bản thể của nàng hiện tại đang là một con ma thú cấp sáu Tử U Viêm Xà đã không thể tiến thêm được nữa. Quan trọng hơn là cũng nhờ nguyên tác mà hắn được biết nàng không hề có một bộ thân xác ma thú cấp bảy hay cao hơn nào được chuẩn bị sẵn để thay thế trong lần tiến hóa này.
Hay nói cách khác, ý đồ của nữ vương Mỹ Đỗ Toa với Thanh Liên Địa Tâm Hỏa chính là muốn lợi dụng sức nóng kinh khủng của dị hỏa đốt trụi thân xác cũ, sau đó trấn áp nó bằng thực lực Đấu Hoàng đỉnh phong của mình, đồng thời dùng linh hồn tạo ra một thân thể khác mạnh hơn, cuối cùng mới mượn nhờ năng lượng cuồn cuộn của dị hỏa mà đột phá Đấu Tông.
Ý đồ này có thể thành công, nhưng chỉ là trên mặt lý thuyết mà thôi. Còn trong thực tế, muốn kiểm soát một thứ cuồng bạo như dị hỏa chỉ đốt xác không đốt hồn, xong lại còn phải vừa phân lực ra trấn áp, vừa phân thần ra tái tạo, trong bối cảnh bản thân chỉ là một bộ linh hồn lay lắt thực lực mười không còn một là hoàn toàn bất khả thi.
Chết chính là kết cục duy nhất, không có một trong!
Trên đây chính là lý do vì sao Tiêu Thiên dám mạnh miệng chắc chắn rằng nữ vương Mỹ Đỗ Toa sẽ thất bại trong nỗ lực tiến hóa của nàng.
Trở lại với Thần Điện.
Ngay sau câu hỏi, cũng là lời khuyên, đồng thời vẫn là lời đe dọa từ Tiêu Thiên, cả phòng đều quay sang nhìn thật kỹ Mỹ Đỗ Toa, muốn biết vị nữ vương này sẽ trả lời nó như thế nào. Và đáp án mà nàng đưa ra, sau khi kết thúc gần năm phút trầm bằng một cái hít vào thật sâu, là…
“Ngươi muốn Thanh Liên Địa Tâm Hỏa, có thể. Tuy nhiên, ta cần ngươi đảm bảo với ta ba điều kiện. Được thì chúng ta bàn tiếp, còn không thì đàm phán kết thúc tại đây. Ngươi nói sao?”
...đem quả bóng lựa chọn đá ngược về cho Tiêu Thiên, người đã chuyền nó cho nàng trước đó.
“Ba điều kiện!?” - Tiêu Thiên hơi nhướng mày: “Là ba điều kiện gì?”
Giống như chỉ chờ có thế, nữ vương Mỹ Đỗ Toa lập tức dựng đứng ngón trỏ tay phải của nàng về phía Tiêu Thiên.
“Điều kiện thứ nhất, ta cần ngươi đảm bảo yên bình cho tộc Xà Nhân trước cường địch ngoài kia, ít nhất là trong ngày hôm nay.”
“...”
“Chỉ thế thôi à?”
“Chỉ thế thôi!”
“Không còn gì khác?”
“Không còn gì khác!”
“Ngươi chắc chắn chứ?”
“Chắc chắn!”
“Thật sự chắc chắn sao?”
“Ngươi có phiền hay không a!”
“Được, ta hứa với ngươi.” - Tiêu Thiên không nói hai lời liền gật đầu đồng ý.
Dù sao nội dung của điều kiện này và lý do hắn tới đây là đồng nhất, không có gì phải lăn tăn nhiều cả. Mà, khả năng cao là chính bản thân nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng đã sớm nghĩ qua chuyện này rồi nên nàng mới cố ý nhấn mạnh rằng “ít nhất là trong ngày hôm nay” đấy, thành ý như thế đã đủ rồi.
“Tốt!” - Cao hứng một tiếng, ngón giữa tay phải nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng được giơ lên để hợp với ngón trỏ trước đó thành ký hiệu chữ V, cũng là số hai: “Điều kiện thứ hai… chờ ngươi thực hiện được điều kiện thứ nhất đi rồi hãy tính.”
Loạt hành động và lời nói hoàn toàn không ăn khớp với nhau này không chỉ khiến Tiêu Thiên cảm thấy có chút… hụt hẫng, mà đến ngay cả Nguyệt Mị ở một bên cũng chới với một nhịp.
Nếu không định nói thì đừng giơ số hai, còn giơ lên rồi tại sao lại không nói!?
“Xem ra nữ vương bệ hạ vẫn còn nghi ngờ ta a!?”
“Ngươi một không lộ tên, hai không lộ mặt, thậm chí thế lực sau lưng ngươi có tồn tại hay không ta còn chưa có cách chứng thực.” - Nữ vương Mỹ Đỗ Toa nhún vai hỏi ngược lại: “Nếu ngươi là ta, ngươi có tin không?”
Tiêu Thiên mỉm cười không đáp, bởi vì câu trả lời đã sớm rõ như ban ngày trong lòng tất cả mọi người. Chỉ có điều…
“Nói như vậy tức là ta cũng có quyền nghi ngờ quyết định trao đổi Thanh Liên Địa Tâm Hỏa của ngươi, đúng không?”
...câu trả lời thì không có, nhưng câu hỏi thì có đây.
“Ngươi có ý gì!?” - Nguyệt Mị lại muốn thay nữ vương bệ hạ nhà nàng quát lớn, nhưng lần này đích thân Mỹ Đỗ Toa đã lạnh giọng lên tiếng trước.
“Ta có ý gì à? Ta có ý gì tin chắc nữ vương bệ hạ ngươi phải rõ ràng hơn ai hết chứ.” - Bình tĩnh nhấp một ngụm trà, Tiêu Thiên chép miệng: “Ngươi dùng một năng lượng thể ở đây bàn điều kiện trao đổi Thanh Liên Địa Tâm Hỏa với ta, vẫn là muốn lừa ta thay tộc Xà Nhân các ngươi đối kháng cường địch, trong khi đó bản thể lại trốn ở một nơi khác lén lút chuẩn bị cắn nuốt dị hỏa để tiến hóa.
Không thể phủ nhận một chiêu “được ăn, được nói, còn được cả gói mang về” này của ngươi cao đấy. Đáng tiếc, ngươi dùng lên sai người rồi, nữ vương bệ hạ ạ!”
Năng lượng thể, hay thể năng lượng, là một loại thủ đoạn chỉ có cường giả Đấu Hoàng trở lên mới có thể hiểu và làm ra được. Nguyên lý trong đó như thế nào, Tiêu Thiên không rõ, đơn giản là bởi còn lâu lắm hắn mới trở thành Đấu Hoàng. Nhưng một lần nữa những kiến thức về nguyên tác và cốt truyện Đấu Phá Thương Khung lại phát huy tác dụng giúp hắn biết nữ vương Mỹ Đỗ Toa trước mặt không phải bản thể, mà nó chỉ là một phân thân làm từ đấu khí có mang theo một phần ý chí của nàng thôi.
“Ngươi… Ta không hiểu ngươi đang nói cái gì? ” - Nhìn đối phương dễ dàng lật úp toàn bộ kế hoạch của mình mà vẫn một mặt dửng dưng, trong lòng nữ vương Mỹ Đỗ Toa cũng có chút bất đắc dĩ, nhưng thái độ ra ngoài vẫn có vẻ vô cùng ương ngạnh: “Bản thể ta bị thương cần bế quan trị liệu, không phải ngươi không biết…”
“Được rồi, bớt nói mấy lời vô nghĩa lại dùm ta.” - Tiêu Thiên khoát khoát tay cắt ngang: “Ngươi dùng năng lượng thể câu giờ, ta không ý kiến. Ngươi phân Thanh Liên Địa Tâm Hỏa ra làm bốn phần giấu ở bốn góc Thần Điện để đánh lạc hướng người có ý đồ, ta cũng chẳng quan tâm. Thậm chí ngươi muốn lừa ta làm việc không công cho tộc Xà Nhân các ngươi, ta biết nhưng vẫn nhận lời, chỉ đơn giản là bởi vì Medusa gọi ta một tiếng chủ nhân mà thôi, không hơn.
Tuy nhiên, ta xin phép được nhắc lại một lần nữa, rằng cái chết của ngươi sẽ kéo theo hệ lụy là toàn bộ tộc Xà Nhân phải rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục…”
“Ngươi im đi! Ngươi thì biết cái gì!?”