Tại Hạ Là Hệ Thống

Chương 312: Chương 312: Nhiệm vụ mới




Phong Vũ Thành.

Mật thất.

Bên trong đầu Cao Lãng, Tử Văn sử dụng hệ thống quét lấy toàn bộ thông tin xung quanh vị diện. Hắn muốn biết những chuyện bên ngoài đã xảy ra suốt hai năm qua khi hắn không có mặt tại đây.

“ Hai năm, cũng thật đủ để cải biến nhiều chuyện.” Tử Văn cười nhạt.

Thông tin Tử Văn đang xem, phần lớn đều xảy ra Phía Đông đại lục.

Chuyện bên ngoài đồn thổi nhiều nhất bây giờ, chính là Địch Long, Tông chủ Linh Hoàng Tông đang trong quá trình độ thiên kiếp để tấn thăng Hoá Thần Cảnh cường giả. Chỉ cần hắn độ thiên kiếp thành công, Linh Hoàng Tông sẽ có thêm một vị Hoá Thần Cảnh nữa.

Nhưng điều mọi người bàn luận nhiều hơn chính là chuyện sau đó xảy ra.

Theo luật Linh Hoàng Tông, Hoá Thần Cảnh cường giả đều phải đi ra phía sau màn, không được trực tiếp điều hành bên ngoài. Như vậy sau khi Địch Long lui ra sau, vị trí chiếc ghế Tông chủ Linh Hoàng Tông sẽ bị để trống.

Ai là người sẽ lên thay chiếc ghế này? Là Phó Tông chủ Đàm Diệu Văn, hay là Phó Tông chủ Vương Hi Phượng? Mới là điều bọn hắn bàn luận hơn cả.

Quyết định ai sẽ lên thay nắm quyền Linh Hoàng Tông, đều sẽ ảnh hưởng không hề nhỏ tới Phía Đông Đại Lục và hướng đi của Linh Hoàng Tông trong tương lai.

Chuyện thứ hai đang bàn luận, chính là về Triệu Gia.

Trưởng tử thành thái giám, còn trưởng nữ thì mất tích.

Tin đồn Triệu Cao, trưởng tử Triệu Gia bị thương căn cơ không thể nối dõi đã thành sự thực, hắn ngay sau đó đã bị Triệu Gia phế bỏ danh hiệu Gia chủ tương lai.

Tất cả mọi người đều đang đồn thổi về Nhị công tử Triệu Gia, Triệu Hoàn. Vì dường như sau chuyện này hắn là người được lợi lớn nhất.

Triệu Gia một năm trước đã công bố liên hôn giữa Nhi tử Tông chủ Linh Hoàng Tông, Địch Hạo và Tam tiểu thư, cũng là trưởng nữ Triệu Gia, Triệu Cơ.

Tin tức vừa công bố được ba ngày, liền nổi lên một tin tức Triệu Cơ tại Thanh Linh Vực biến mất không một dấu vết như cái tát giáng cực mạnh vào cả hai thế lực.

Mối quan hệ giữa Linh Hoàng Tông, Triệu Gia và Thanh Hoa học viện lập tức trở nên căng thẳng.

Vì mọi người đồn thổi rằng chủ nhân Thanh Linh Vực, Thanh Hoa học viện là kẻ có hiềm nghi nhất. Bọn hắn không muốn hai thế lực mạnh nhất về thực lực, và mạnh nhất về tài lực của Phía Đông đại lục liên hợp với nhau.

Người Triệu Gia sau đó đã cử tộc nhân của mình tới Thanh Linh Vực cùng với Thanh Hoa học viện hỗ trợ điều tra, nhưng một năm rồi vẫn chưa có tiến triển.

Sóng ngầm nghi kỵ giữa các bên càng ngày càng trở nên nghiêm trọng.

Chuyện thứ ba xảy ra gần đây, loại bỏ hiềm khích nghi kỵ giữa các thế lực. Thanh Hoa học viện vẫn tổ chức lễ thi đấu tấn thăng Học viên trung tâm ba năm một lần như bình thường.

Đây có thể là buổi lễ long trọng nhất của Thanh Hoa học viện khi quy tụ đủ các thiếu niên tài tuấn trẻ tuổi, cũng là lễ tốt nghiệp của rất nhiều người.

Ba năm trước Cao An An chính là vượt qua mọi người giành được chức á quân. Tấn thăng từ Học viên nội môn lên Học viên trung tâm, được một vị trưởng lão coi trọng thu nhận làm đệ tử.

Mà năm nay Cao Gia cũng có một người góp mặt, chính là Cao Ngọc, biểu tỷ cũ của Cao Lãng.

Tử Văn tìm hiểu những thông tin tình báo, ngoài những tin tức này ra, hắn liền tập trung vào những tin tức bí ẩn khác, đáng tiếc là vị diện không hề có biến động kỳ lạ gì xảy ra.

“ Thật kỳ lạ. Tuy bị ta cắt đứt không gian kết nối giữa hai vị diện, nhưng hắn nếu chủ động tìm kiếm cũng có thể đi đường vòng a?” Tử Văn lẩm bẩm suy nghĩ.

Trong suy nghĩ, Tử Văn tưởng rằng lão già canh cổng vị diện cao cấp Tử Tinh Đại Lục kia có thể đi đường vòng sang trung cấp vị diện, sau đó lại đi xuống hạ cấp vị diện này. Hoặc nếu hắn không tới, cũng có thể cử thuộc hạ mình tới thay.

Một khi bọn hắn giáng lâm xuống tìm kiếm nơi này, chắc chắn vị diện sẽ xảy ra chuyện bí ẩn nào đó. Nhưng lần này lại không có biến động lớn gì xảy ra, giống như không ai thèm quan tâm chuyện này vậy.

Tử Văn sắc mặt càng thêm nghiêm trọng. Bọn hắn chưa xuất hiện, không có nghĩa là bọn hắn không theo dõi vị diện này. Rất có thể chính là đang chờ đợi Tử Văn loại bỏ phòng bị chủ động nhảy ra trước.

Ngón tay hắn di chuyển trên màn hình, Cao Lãng đang tu luyện nhận được thông báo nhiệm vụ mới.

Tinh...

Nhiệm vụ chính tuyến 1. Truy tìm Triệu Cơ.

Triệu Gia đối với Triệu Cơ mất tích đã dần mất kiên nhẫn, rất có thể sẽ sử dụng biện pháp mạnh tay, khiến cho hai phe thế lực Triệu Gia và Thanh Hoa học viện khai chiến. Giúp đỡ Triệu Gia tìm được Triệu Cơ, ngăn chặn cuộc chiến vô nghĩa này.

Phần thưởng, 5000 điểm năng lượng, một món vật phẩm Địa giai, Vô Tự Quan Ấn.

Vô Tự Quan Ấn, không rõ lai lịch. Có khả năng tích trữ linh khí bên trong, khi linh khí đầy đủ có thể kích hoạt tạo thành một đòn sát thương diện rộng bằng một kích toàn lực Nguyên Anh Cảnh nhất trọng.

Có được nhiệm vụ mới, Cao Lãng chỉ nở nụ cười nhạt, trải trước mặt mình một tờ giấy, sau đó dùng Bút Phán Quan viết trên đó.

Khoảng thời gian này đã đủ khiến cho Cao Lãng vô cùng thân thuộc với Bút Phán Quan, có thể kiểm soát nó dễ dàng như một phần của cơ thể.

Nhìn Bút Phán Quan bây giờ nếu không kích hoạt khả năng chiến đấu, vậy trừ hình dạng tinh xảo ra, sẽ không khác bút lông bình thường là bao.

Viết xong, hắn chậm rãi cuộn tờ giấy lại, đưa vào trong ống trúc. Cầm trên tay bình tĩnh đi ra bên ngoài mật thất.

Cao Lãng từ bên trong mật thất ra bên ngoài căn phòng, rẽ qua vài cái hành lang, liền nhìn thấy dòng người đi tấp nập.

Nơi đây chính là một căn phòng nhỏ của Triệu Gia phòng đấu giá. Sau khi rời khỏi Cao Gia, Cao Lãng thời gian gần đây cùng với Xuân Hoa đều sống tại nơi này.

Hắn rẽ qua vài hành lang nữa, đi vào một góc đường chỉ có người bên trong mới được phép đi qua, chậm rãi mở cửa tiến vào một căn phòng khách.

Bên trong căn phòng ngồi lấy bốn nam hai nữ. Nam có Nhâm Ngạn, Trần Dần, một tên nam tử trẻ tuổi cùng một lão già Nguyên Anh Cảnh hộ vệ. Nữ có Triệu Nhã và Xuân Hoa.

Ngay khi hắn vừa mới đi vào bên trong, mọi người vốn đang nói chuyện đều lâm vào im lặng, mọi con mắt đều tập trung nhìn vào hắn.

Xuân Hoa đang ngồi lập tức đứng lên tiến đến phía Cao Lãng.

Cao Lãng con mắt đảo quanh phòng, đặt ống trúc vào tay Xuân Hoa, nhẹ giọng:

“ Đem cái này đưa cho Cửu công tử, bảo hắn đây là tuyên ngôn Dong binh công hội.”

“ Phải, công tử.” Xuân Hoa gật đầu nói, nghiêm túc đi ra bên ngoài.

Hai năm qua đi, nàng từ một thiếu nữ non nớt cơ thể đã có vài phần trổ mã, lộ ra thanh xuân thuần khiết.

Thực lực của nàng, là Linh Khiếu Cảnh tứ trọng.

Hai năm từ Linh Khiếu Cảnh nhất trọng tiến đến tứ trọng, trong mắt Cao Lãng đã là rất nhanh.

Linh Khiếu Cảnh quan trọng nhất là đặt vững căn cơ tu luyện, vậy nên Cao Lãng không hề cho nàng sử dụng những loại linh dược đẩy nhanh tiến độ, mà sử dụng những loại linh dược bồi dưỡng xương cốt, khí huyết.

Tuy mới là Linh Khiếu Cảnh tứ trọng, nhưng vượt cấp giết địch Linh Khiếu Cảnh lục trọng cũng không là vấn đề.

Cao Lãng khẽ gật đầu với mọi người coi như chào hỏi, bình thản ngồi xuống ghế, tự rót cho mình chén trà nóng.

“ Cao Lãng công tử không còn tiếp tục bế quan tu luyện nữa, xem ra ngươi cuối cùng cũng chịu đồng ý giúp ta sao?” Tên nam tử trẻ tuổi hỏi, hắn một thân xa xỉ phẩm vô cùng quý khí, bội kiếm tinh xảo luôn đi bên người.

“ Ngũ công tử.”

Cao Lãng hớp một chén trà, cười nhẹ nói:“ Ngươi bản thân có thể tự đi tìm Nhị tỷ của mình, việc gì cứ phải luôn quấy rầy ta chứ?”

Tên nam tử trẻ tuổi đó chính là Ngũ công tử Triệu Gia mà lần trước Cao Lãng từng gặp qua một lần. Mẫu thân hắn là người Tiên Kiếm Tông, lão già Nguyên Anh Cảnh ngồi bên cạnh, chính là người của Tông môn đó.

“ Còn không phải vì mối quan hệ giữa công tử và Nhị tỷ của ta.” Ngũ công tử đáp lại.

“ Ai cũng biết Nhị tỷ ta mất tích tại Thanh Linh Vực, nhưng một năm trước khi mất tích, nàng từng cho người Triệu Gia tại Thanh Linh Vực tiến đến hỗ trợ ngươi giải quyết rắc rối. Suốt khoảng thời gian đó, ngươi chẳng lẽ không gặp mặt nàng một lần để cảm tạ sao?”

“ Suy đoán của công tử không sai, nhưng ta phải thành thực mà nói, ta sau đó không hề đi gặp mặt nàng mà ở suốt tại nơi này. Mà nàng, cũng không hề tới đây gặp ta.” Cao Lãng nhún vai.

“ Cao Lãng công tử, ngươi không thể chối bỏ trách nhiệm được như thế đi. Ta biết ngươi đối với Linh Hoàng Tông có khúc mắc, nhưng ngươi cũng không thể vì thế khiến cho mối quan hệ giữa hai bên đi xuống đi.” Ngũ công tử gấp rút nói.

“ Hừ, ta thậm chí có nghi ngờ ngươi dính líu vào chuyện này, vì dù sao ngươi cũng sẽ là người được lợi mà.” Lão già Nguyên Anh Cảnh hừ lạnh.

“ Không ổn.” Ngũ công tử biến sắc.

Sau khi Triệu Cơ mất tích, hắn liền được Triệu Gia cử tới đây kêu gọi Cao Lãng hỗ trợ tìm kiếm nàng. Đáng tiếc Cao Lãng luôn lấy lý do tìm cách từ chối tránh mặt, gặp cũng chỉ đôi ba câu, kéo dài đến tận bây giờ.

Cao Lãng thân phận Nghĩa tử Nhị trưởng lão Triệu Gia, chênh lệch với hắn không nhiều khiến Ngũ công tử không thể làm gì được.

Xem ra là lão già Nguyên Anh Cảnh theo chân Ngũ công tử mất mặt bám chân Cao Lãng lâu như vậy đã khiến hắn mất kiên nhẫn, đã không nhịn được nữa lần đầu nói ra.

Quả nhiên lão già vừa dứt lời, bầu không khí xung quanh trở nên lạnh lẽo, sát khí nhàn nhạt lôi ra.

“ Nếu lấy thân phận Triệu Gia, ngươi cùng ta ngang hàng, ta không có nghĩa vũ phải hỗ trợ ngươi.” Cao Lãng đối với Ngũ công tử trầm giọng.

“ Nếu lấy thân phận Tiên Kiếm Tông, đừng tưởng ta sẽ sợ Nguyên Anh Cảnh cường giả, dù sao thì ta cũng chưa phải chưa từng đánh qua.”

“ Ta biết mục đích của ngươi, đừng để ta phải nói ra.”

Khẽ xoay người, Cao Lãng đứng dậy rời đi.

Một bên căn phòng vẫn lâm vào im lặng, lão già Nguyên Anh Cảnh tức đến đỏ bừng cả mặt mà không dám bộc lộ ra.

Triệu Nhã và Nhâm Ngạn cúi đầu giả bộ không nghe thấy gì, một bên Trần Dần nhịn cười xem kịch vui, khẽ thi lễ chào hỏi liền cáo lui khỏi căn phòng.

...

Dong Binh Công Hội, tổng bộ.

Triệu Vân nay cũng đã là thiếu niên trẻ tuổi, hắn phục vụ quản lý bộ mặt bên ngoài của Dong Binh Công Hội. Phần lớn công việc đều có Vân Hi phía sau sắp xếp.

“ Chiếp...”

Một con chim màu xanh dáng người nhỏ nhắn đậu trên vai hắn. Đây là loài Yến Phi Điểu, một loại chim có tốc độ bay rất nhanh dùng để truyền tin tức.

Nhẹ vuốt lông chim, Triệu Vân móc ra ống trúc, nhìn vào nội dung bên trong.

“ Khái niệm tư tưởng, định tất cả.”

______

Đa tạ đạo hữu virtue tặng quà.

Lúc trước đầu truyện mình có dùng từ chưởng môn lẫn lộn thay tông chủ, bây giờ chỉ dùng duy nhất 1 từ Tông chủ thay cho người đứng đầu 1 tông thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.