Tam Thái Tử

Chương 694: Chương 694: Long Châu(2)




- Long châu, trong tay các ngươi lại có Long châu!

Ánh sáng từ trên Long châu vừa phát ra, trên không trung liền vang lên tiếng hô vui mừng kinh ngạc.

Ngao Kim nửa rồng nửa người bỏ qua người không mặt, ầm ấm vọt xuống phía dưới.

- Nếu muốn, vậy thì cho ngươi đó!

Lời của Thanh trưởng lão làm cho mọi người biến sắc. Ngao Hoàng Tinh còn suy yếu muốn há mồm ngăn cản, nhưng nghĩ tới sự khủng bố của Long châu, hắn mở miệng nhưng không phát ra tiếng.

Long châu bị ném lên không trung, Ngao Kim gần như tiếp lấy thứ này trong nháy mắt.

- Ha ha, đám ngốc các ngươi! Lại dễ dàng đưa Long châu cho ta, thấy các ngươi nghe lời như vậy, ta có thể cho các ngươi chết thoải mái một chút!

Thần thức của Ngao Kim đảo qua toàn bộ Long châu, thấy không có vấn đề gì, hơn nữa, phía trên đã không có cấm chế, gã liền há mồm nuốt xuống.

Thanh trưởng lão lộ ra nụ cười đắc ý, đối mặt với địch nhân ở khoảng cách quá gần, trên mặt lại không có nửa điểm sợ hãi.

Người không mặt vọt xuống, một chưởng đánh lên thân thể Ngao Kim, Ngao Kim ầm ầm bay ra ngoài. Gã lại không tránh không né, thậm chí ngay cả phản ứng cũng không có.

- Đánh hắn vào trong Tổ Long tỉnh!

Thanh trưởng lão hô to, người không mặt lắc mình một cái, đến bên thân Ngao Kim, mạnh mẽ đá ra một cú, Ngao Kim quỷ dị không nhúc nhích liền bay vào trong sóng triều nguyên khí thiên địa của Tổ Long tỉnh.

Rắc một tiếng, phiến vảy màu vàng bên ngoài thân Ngao Kim bị đánh tan nát, lực lượng từ trên người hắn bùng nổ, vậy mà mạnh mẽ làm cho thân mình mắc tại trên miệng giếng.

- Tại sao có thể như vậy, ngươi đã làm gì?

Ngao Kim lớn tiếng quát hỏi Thanh trưởng lão.

- Lão phu cũng không đông tay chân gì, Long châu mà ta đưa cho ngươi chính là hàng thật giá thật, điểm này không sai!

Trên mặt Thanh trưởng lão vẫn lộ ra nụ cười thản nhiên, nhưng nụ cười này làm cho những người bên cạnh nhịn không được mà rùng mình một cái. Đều nói chó cắn người thì sẽ không sủa, người tốt mà tức giận thì càng ác hơn. Thanh trưởng lão đúng là ngươi như vậy, chỉ là không biết rốt cuộc lão đã động tay chân như thế nào, vậy mà gạt được thần thức của Ngao Kim.

- Không, tại sao có thể như vậy, không phải Long châu có thể tăng lên thực lực cùng cảnh giới sao? Tại sao lại khó tiêu hóa như vậy, còn muốn kéo ta vào trong giếng?

Ngao Kim điên cuồng giãy dụa, đồng thời thúc dục lực lượng, muốn thoát khỏi miệng giếng.

- Chậm rồi, ngươi xuống dưới đó đi!

Thanh trưởng lão hét dài, ầm đánh ra một quyền về phía này. Vốn đã nỏ mạnh hết đà, Ngao Kim phát ra một tiếng, ầm ầm rơi vào trong Tổ Long tỉnh.

Người không mặt mới từ trên cao hạ xuống, sau đó cũng ầm ầm tách nhục thể cùng ma hồn ra. Lý Lân theo trong ma hồn vọt ra, ma hồn nhanh chóng ảm đạm tiến vào trong thân thể Lý Lân, lưu lại người không mặt hờ hững đứng đó.

- Tiền bối, vừa rồi ngài đã làm gì thế? Vì sao nguyên linh không thể phản kháng?

Lý Lân khó hiểu hỏi.

- Ngươi tên là Lý Lân phải không? Vốn điều này là cơ mật của Long tộc, nhưng hiện tại Long tộc đã không còn Long châu, nói cho ngươi biết cũng không sao. Long châu đó là cảm ngộ cùng thực lực của một tổ long. Tổ long đã sống biết bao lâu, trải qua bao nhiêu sự tình, chúng ta đạt được bao nhiêu, so với thứ này thì không đáng kể chút nào. Tựa như một cái bể nước mà ngươi rót nước trong một canh giờ sẽ đầy, nhưng ngươi cứ rót liên tục mười canh giờ, thậm chí là mấy trăm mấy ngàn canh giờ, vậy thì kết quả duy nhất là bể nước kia bị nước dìm xuống. trong chiến đấu, nguyên lại một ngụm nuốt toàn bộ Long châu, đại lương tin tức đột nhiên trào ra đã làm gã bị thương nặng, thậm chí có thể trở thành ngu ngốc, trong thời gian ngắn không thể nào hành động được.

Thanh trưởng lão trầm giọng nói.

Lý Lân gật đầu, lộ vẻ giật mình. Quả nhiên, kinh nghiệm chiến đấu thiên hình vạn trạng, có lẽ, mấy kinh nghiệm nhỏ không đáng để ý, nhưng lại có thể thay đổi tình huống.

- Nhưng mà, Thanh trưởng lão, Long châu cũng bị rơi vào trong Tổ Long tỉnh rồi, đó là chí bảo truyền thừa a!

Ngao Kim Bình không giải thích được nói.

- Không sao, Long châu không thể bị tiêu hóa, dù gã tìm hiểu Long châu cũng đừng mơ ra được. Hơn nữa, Long châu ở bên trong càng thêm an toàn hơn!

Thanh trưởng lão trầm giọng nói.

- Cái người không mặt này, làm sao bây giờ? Theo khí tức mà nói, chắc là người Long tộc!

Lý Lân nhìn thân thể không có sinh cơ sau lưng nói.

- Tạm thời cứ theo ngươi đi! Thân phận của chủ nhân bộ hài cốt này có chút vấn đề, theo đạo lý thì không thể lưu lại trong Thần giới Long tộc, quy củ của Tổ tông không thể bỏ a!

Thanh trưởng lão cười khổ nói.

Lý Lân cau mày, nhưng không cự tuyệt, huy động lực lượng Lục Mang Tinh thu nó vào trong đó. Đồng thời, Lý Lân cũng mang Ngao Vô Tình ra ngoài, cũng nói chuyện Ngao Kim cho nàng nghe.

- Ta muốn tiến vào trong Tổ Long tỉnh!

Nghe vậy, Lý Lân biến sắc, cao thủ Long tộc cũng lắc đầu không ngừng.

- Vô Tình, ngươi không nên nói giỡn như thế. Ngao Kim bị người khống chế rồi, không có người nào biết hắn còn sống hay không. Hơn nữa, cường giả bán Thần cấp cũng không dám đi xuống, huống chi ngươi còn mất hết công lực!

Lý Lân trầm giọng nói.

- Không, ta cảm giác có thứ gì đó kêu gọi ta! Không phải là giọng nói của Ngao Kim, mà là thứ gì khác. Tuy ta không biết đó là gì, nhưng ta cảm thấy thứ này có thể thay đổi tình huống trước mắt của ta, khôi phục thương thế của ta!

Lời của Ngao Vô Tình làm cho thần sắc Lý Lân hơi thay đổi.

- Thanh trưởng lão, không biết Tổ Long tỉnh sẽ kết nối tới nơi nào? Bên trong không chỉ một lối chứ?

Lý Lân tò mò hỏi.

- Điều này thì không ai biết được, dù sao chưa có ai đi vào trong đó!

Thanh trưởng lão nói.

- Lý Lân, ta muốn xuống, vật kia đang gọi ta, yên tâm đi, ta sẽ không gặp phải nguy hiểm!!

Ngao Vô Tình nói, nhưng Lý Lân vẫn mãi do dự.

- Lý Lân, tin tưởng ta!

Ngao Vô Tình nghiêm túc nói.

Lý Lân gật đầu, nói:

- Ta có thể để nàng xuống, nhưng phải để ta đi theo, nếu không thì ta không yên lòng được!

Ngao Vô Tình lộ vẻ khó xử, nhưng cuối cùng nàng cũng gật đầu.

- Thanh trưởng lão, Kim Bình trưởng lão, ta muốn mang Vô Tình vào Tổ Long tỉnh tra xét!

Lời của Lý Lân làm cho mọi người biến sắc.

- Vì Long châu nên ngươi mới muốn xuống đó!?

- Không được, Tổ Long tỉnh chính là chí bảo truyền thừa của Long tộc, người ngoài sao có thể đi vào!

Thanh trưởng lão trầm giọng nói.

- Ngao Kim là đệ đệ của ta, hắn cũng không thuộc Long tộc thần giới các ngươi, sao hắn lại xuất hiện trong Tổ Long tỉnh, còn bị nguyên linh Tổ Long tỉnh đoạt xá trọng sinh?

Sắc mặt Ngao Vô Tình cực kỳ khó coi hỏi, tuy khí tức mỏng manh, nhưng lời nàng nói làm cho mấy lão già không cách nào phản bác được. Xem ra, năm đó Ngao Kim tiến vào Tổ Long tỉnh đã xảy ra chuyện lớn.

- Đệ đệ ngươi đã chết, bây giờ hắn là nguyên linh Tổ Long tỉnh, bất kể thế nào cũng không thể hắn đi ra!

Thanh trưởng lão trầm mặt đáp.

- Ta liền đi vào, dù các ngươi ngăn cản ta cũng phải đi vào!

Nói xong, Ngao Vô Tình đưa mắt nhìn Lý Lân.

Lý Lân gật đầu, nói:

- Các vị, ta không muốn đánh nhau, hi vọng các ngươi có thể để vợ chồng ta tìm hiểu tới cuối cùng!

Lý Lân trầm giọng nói.

- Không được, tuyệt đối không được!

Thanh trưởng lão cố chấp nói, lão đưa thân chặn trước miệng Tổ Long tỉnh.

- Thanh trưởng lão, vì sao không để hắn đi vào? Trong Tổ Long tỉnh rốt cục có cái gì?

Ngao Kim Bình khó hiểu hỏi. Dù sao Tổ Long tỉnh phát sinh dị thường, có người đi xuống nhìn một chút cũng là bình thường. Trong điển tịch của tộc không ghi lại, người ngoài không thể vào Tổ Long tỉnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.