Tam Thái Tử

Chương 695: Chương 695: Tổ long chuyển thế.




- Ngươi không hiểu, Tổ Long tỉnh liên quan tới hưng suy của Long tộc, trước khi đi Long hoàng đại nhân đã từng nói qua, không có lệnh của ngài, không ai có thể tiến vào Tổ Long tỉnh.

Thanh trưởng lão trầm giọng nói.

- Nhưng bây giờ Tổ Long tỉnh đã xảy ra dị thường, lực lượng của nguyên linh quá mạnh mẽ, hiện tại hắn chiếm được thân thể có tiềm lực bất phàm. Nếu không giải quyết trước khi hắn chưa trở nên cường đại, sau này sẽ khó mà đối phó!

Ngao Kim Bình nói.

- Lão phu không cho bọn họ đi cũng là vì tốt cho bọn họ mà thôi. Dù Nguyên linh cắt đứt nhân quả với Tổ Long tỉnh, nhưng lực lượng của hắn chính là lực lượng của Tổ Long tỉnh, trong Tổ Long tỉnh, hắn chính là vô địch. Dù Lý Lân có được hài cốt Hắc Sát tổ long cũng không mà toàn thân trở ra.

Thanh trưởng lão lắc đầu, vẫn không chịu đồng ý.

Sắc mặt Lý Lân đã trở nên khó coi, nếu Thanh trưởng lão ngăn cản, Lý Lân chỉ có thể dùng sức mạnh tiến vào.

Ngay tại lúc hai bên giương cung bạt kiếm, một giọng nói thanh thúy truyền lại.

- Thanh trưởng lão, để hắn đi xuống đi!

Một nữ tử mặc quần áo màu vàng nhạt lơ lửng bay tới.

- Thánh nữ, trước đó Long Hoàng bệ hạ đã…!

Thanh trưởng lão khó xử nói.

- Không sao, sự tình Tổ Long tỉnh quá trọng đại, ta cũng muốn nhìn bên trong rốt cuộc xảy ra chuyện gì. Về phần Long hoàng bệ hạ, nếu có chuyện gì thì ta tự mình gánh lấy!

Trên mặt nữ tử có mang khăn che màu tím, căn bản không thể nhìn rõ diện mạo.

- Thánh nữ điện hạ, điều này…

Thanh trưởng lão khó xử nói tiếp.

- Thanh trưởng lão, ta là thánh nữ Long tộc, lúc Long hoàng bệ hạ không ở đây, lời của ta chẳng lẽ không có hiệu lực sao?

Trong giọng nói của nữ tử đã mang theo chút giận dữ.

- Không dám, lão phu không ngăn cản nữa!

Thanh trưởng lão buồn bực nói, vạn phần không tình nguyện tránh qua một bên.

Lý Lân ôm quyền cảm ơn Thánh nữ Long tộc, nói:

- Đa tạ Thánh nữ thành toàn!

Thánh nữ đưa mắt nhìn Lý Lân,nói:

- Ngươi không phải là Long tộc, tốt nhất không nên đi xuống!

Lý Lân lắc đầu, nói:

- Vô Tình là vợ ta, ta sẽ không để nàng một mình mạo hiểm!

Sự kiên trì của Lý Lân làm cho trên mặt Thánh nữ lộ ra chút dị sắc, nhưng nàng cũng không ngăn cản.

- Lý Lân, ta cảm thấy lực triệu hoán càng cường đại hơn rồi, chúng ta đi thôi!

Trong mắt Ngao Vô Tình lộ vẻ mờ mịt.

Lý Lân gật đầu, ôm lấy nàng nhảy vào trong miệng Tổ Long tỉnh tràn ngập nguyên khí thiên địa.

Rầm rầm….

Dòng xoáy nguyên khí thiên địa như cương phong cạo xương, tạo áp lực rất lớn cho Lý Lân. Lý Lân không thể không vận dụng lực lượng Lục Mang Tinh bảo hộ Ngao Vô Tình, mạnh mẽ ép ra một lối đi.

Cứ thế đi xuống, cũng không biết trôi qua bao lâu. Lý Lân tính toán đã đi cực xa rồi, nhưng vẫn không thấy chỗ nào dị thường.

- Vô Tình, loại cảm giác triệu hồi kia đến từ nơi nào?

Lý Lân ngưng trọng hỏi.

- Còn ở phía dưới, ta cảm giác đã cực kỳ gần rồi!

Ngao Vô Tình thấp giọng nói, đồng thời, khi càng tới gần, Ngao Vô Tình càng thêm uể oải.

- Rốt cuộc là vật gì?

Trong lòng Lý Lân hơi chút mê hoặc, nhưng đến hiện tại, Lý Lân cũng không còn lựa chọn nào khác, phải làm rõ bên trong đó rốt cuộc là thứ gì.

Gràooo.o..oo…

Lại một tiếng rồng ngâm truyền lên, dòng nguyên khí thiên địa trong nháy mắt đã lớn mạnh gấp trăm lần, vô số hài cốt cực lớn từ dưới bắn lên.

Lý Lân biến sắc, ôm Ngao Vô Tình che sau lưng, lực lượng Lục Mang Tinh bao trùm toàn thân. Hắn tập trung toàn bộ lực lượng mà trốn, tiếc là những bộ hài cốt thủy tổ Long tộc này đã bị Tổ Long Tỉnh hút hết tinh hoa rồi, nếu không những bộ hài cốt này chính là một bảo tàng thật lớn. Người không mặt bị Lý Lân ném vào trong không gian Lục Mang Tinh. Trải qua phán đoán, Lý Lân cảm thấy đó là một bộ chiến thể vô thượng, thực lực cường đại chưa từng có. Mình có thể mượn lực lượng ma hồn khống chế, tiếc là chỉ phát huy được lực lượng Thần cấp, nếu không, lấy lực lượng chân chính của người không mặt, đối kháng nguyên linh sẽ không khó khăn như thế rồi.

Tránh thoát vô số tập kích của hài cốt, Lý Lân rốt cuộc thấy được ánh sáng phía dưới. Với thực lực hiện tại của Lý Lân, dù bị vây trong bóng tối hoàn toàn cũng không bị ảnh hưởng gì lắm. Nhưng con người luôn hướng tới quang minh, nhất là khi ở trong hoàn cảnh hoàn toàn hắc ám.

Khi Lý Lân vọt tới chỗ điểm sáng, hắn phát hiện đó là một chùm sáng lớn một trượng. Đồng thời, một lực hút cực kỳ khủng bố chợt bùng lên, Ngao Vô Tình sau lưng Lý Lân hét lên kinh hãi, liền bị chùm sáng cắn nuốt. Lý Lân biến sắc, điên cuồng đánh vào chùm sáng màu trắng kia, muốn cứu Vô Tình ra.

Tiếc là, vô luận hắn công kích thế nào, chùm sáng màu trắng giống như là một viên cầu có thể hấp thu bất kỳ công kích nào, không có chút dấu hiệu bị đánh mở ra.

Sắc mặt Lý Lân trở nên cực kỳ khó coi, chân thân nhảy vào ma hồn, ma hồn rít gào, hai tay chụp lấy chùm sáng, muốn xé mở ra. Nhưng vô luận dùng sức thế nào, chùm sáng kia vẫn chỉ biến hình, nhưng không có dấu hiệu hư hao.

- Vô dụng, đó là bản nguyên Tổ Long tỉnh, muốn phá vỡ nó, trừ phi phá hư toàn bộ bản thể của Tổ Long tỉnh.

Một tiếng cười lạnh truyền lại.

Đang công kích chùm sáng màu trắng, thần sắc Lý Lân hơi đổi, người không mặt xuất hiện sau lưng hắn, ma hồn liền nhanh chóng nhảy vào trong đó. Quanh thân người không mặt bộc phát ra dao động mà chỉ có cao thủ Thần cấp mới có.

Nhưng mà công kích cũng không xuất hiện như Lý Lân dự đoán, khi nhìn về phía sau, Lý Lân phát hiện một nơi không bắt mắt là một không gian nhỏ. Không gian cực nhỏ, chỉ mười mấy mét vuông. Mà nguyên linh Tổ Long Tỉnh cực kỳ kiêu ngạo lại bị vây khốn ở trong đó. Quanh thân còn bị quấn đầy xiềng xích màu vàng không chút bắt mắt.

- Là người nào mang ngươi trói ngươi tại đó!?

Lý Lân xuyên qua người không mặt, khó hiểu hỏi.

- Là lực bản lực của Tổ Long tỉnh, nói đúng ra là chấp niệm bất diệt của Tổ long vây khốn ta. Tổ long của Long tộc thượng cổ muốn trở lại, ta dùng lực lượng tích lũy mấy vạn năm lại cúng không cho hắn!

Trên mặt nguyên linh tràn đầy vẻ bi ai, nghĩ tới chuyện này, dù là ai cũng không thể cam lòng.

- Vậy vì sao lại bắt đi Vô Tình? Chẳng lẽ Tổ Long tỉnh cũng đoạt xá của Vô Tình, giống như ngươi đã đoạt xá Ngao Kim?

Sắc mặt Lý Lân cực kỳ khó coi, Ngao Kim kế thừa huyết mạch hoàng thất Long tộc, Ngao Vô Tình chẳng những kế thừa huyết mạch hoàng tộc Long tộc, còn là thân thể Thần Thánh Cự Long trong truyền thuyết. Thân thể như thế, đối phương coi trọng cũng có thể nói rõ.

- Không, nữ nhân kia, vô cùng có khả năng là Tổ long thượng cổ chuyển thế, chấp niệm bất diệt kia, rất có thể là do nàng ta lưu lại khi trước!

Lời của Nguyên linh như thạch phá kinh thiên, Lý Lân ngơ ngẫn người.

- Ngươi nói Vô Tình là Tổ long thượng cổ chuyển thế?

Lý Lân cảm thấy tin tức này thật sự quá hoang đường. Tổ long thượng cổ muốn chuyển thế, tối thiểu cũng phải chọn Long tộc huyết thống thuần chính. Tuy Lý Lân không rõ ràng số lượng của Long tộc, nhưng riêng những người nhìn thấy, Long tộc thuần huyết cũng không ít. Dù thế nào cũng không đến phiên Ngao Vô Tình.

- Không sai! Cho nên lúc trước ta không tiếc bất cứ giá nào, muốn thoát khỏi Tổ Long tỉnh. Ta muốn tự do, ta không muốn trở thành chất dinh dưỡng cho đối phương sống lại!

Nguyên linh phẫn hận rít gào.

Lý Lân không nói gì, loại chuyện này mà rơi xuống đầu người nào đều sẽ như thế. Nhưng Lý Lân cũng không phải là kẻ tốt lành gì, sẽ không vì đối phương đang khốn khó mà mềm lòng. Lý Lân biết rõ, người đáng thương tất có chỗ đáng hận. Mà Nguyên linh này thì ngược lại, người đáng giận cũng có chỗ đáng thương.

- Tổ long thượng cổ xuất hiện sẽ xóa đi tất cả trí nhớ của kiếp này, đến lúc đó, nàng sẽ không còn nàng lúc trước. Thân là Tổ long thượng cổ, chính là chúa tể của Long tộc, ngươi cảm thấy ngươi xứng với nàng ta sao? Trong Long tộc, nam tính thì háo dâm, nữ tính lại cực kỳ bảo thủ. Một khi thức tỉnh, rất có thể ngươi sẽ có nguy hiểm tính mạng. Thả ta ra đi, chỉ cần ta không bị dung hợp, dù Tổ long thượng cổ sống lại cũng không đủ lực lượng thương tổn các ngươi!

Nguyên linh lớn tiếng nói.

Lý Lân không chút nhúc nhích, hắn sẽ không tin tưởng ngay của đối phương. Về phần thức tỉnh kiếp trước, Ngao Vô Tình đã trải qua một lần rồi, thức tỉnh gì nữa cũng lấy kiếp này làm chủ.

- Tiểu tử, mau thả ta ra đi, nếu không thì không còn cơ hội đâu!

Nguyên linh lo lắng nói. Xiềng xích trên người hắn càng ngày càng gần, đồng thời, lực bản nguyên bị hút ra từng chút một, nhập vào trong chùm sáng màu trắng.

Lý Lân thờ ơ lạnh nhạt, nguyên linh là địch nhân, mạnh mẽ chiếm cứ thân thể Ngao Kim, Lý Lân không thể nào cứu hắn.

Nhưng vào lúc này, nguyên linh đột nhiên biến sắc,khí chất trên người thay đổi rất lớn, thực lực cũng hạ xuống Võ Hoàng hậu kỳ. Trong hai mắt lộ vẻ mờ mịt, khi nhìn thấy Lý Lân thì mới có chút kích động.

- Lý Lân, ngươi là Lý Lân. Sao ngươi lại ở nơi này, còn nữa, cái tến khốn nhà ngươi lại dám dùng không gian truyền tống chơi ta!

- Ngươi là Ngao Kim!?

Lý Lân không thể tin nói.

- Đương nhiên, không phải ta thì còn là ai, ồ? Vì sao trên người ta lại có xiềng xích màu vàng?

Ngao Kim ra sức giãy dụa, tiếc là loại xiềng xích trói buộc cường giả Thần cấp, Ngao Kim căn bản không thể giãy dụa.

- Lý Lân, đây là cái quỷ gì? Là ngươi bắt ta sao?

Ngao Kim giận dữ gào thét.

- Đương nhiên là không phải, hơn nữa, xiềng xích màu vàng cũng không phải trói buộc ngươi, mà trói buộc thứ trong người ngươi!

Lý Lân trầm giọng nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.